Lấy Nhầm Tổng Tài Lãnh Khốc

Chương 40: Cuộc hẹn tối nay




Lại nghe thấy anh uy hiếp mình, Thích Vi Vi đột nhiên xoayngười lại nhìn anh, sau đó ủy khuất khóc lớn tiếng: “Tại sao anh lại ép buộctôi? Tại sao lại nhất định muốn tôi phải tắm rửa cho anh? Rõ ràng là anh có thểtự mình tắm, tại sao cứ phải làm khó tôi?” Lấy tay tùy tiện lau nước mắt, nhưngvẫn không ngừng khóc, cô ngồi xổm xuống, càng khóc lớn hơn nữa……….Nhìn thấy cô khóc ủy khuất như thế, đáng thương như thế,trên khuôn mặt nhỏ nhắn đều là nước mắt, bả vai lại còn đang run run, không hiểusao Uông Hạo Thiên có chút không đành lòng, nhẹ nhàng vươn tay kéo cô lên, ômvào trong lòng ngực, giọng nói mềm nhẹ mang theo an ủi: “Được rồi, đừng khóc,không tắm thì không tắm.” Vốn dĩ mình cũng không thật sự muốn để cho cô tắm.

“Thật vậy sao?” Nghe thấy anh nói như vậy, Thích Vi Vi lập tứcngẩng mặt lên nhìn anh, một tia giả dối chợt lướt qua trong mắt.

Lúc này Uông Hạo Thiên mới có cảm giác bị người ta tính kế,có điều lời đã nói ra khỏi miệng, làm sao có thể đổi ý, tính kế thì cứ tính kếđi.

“Cám ơn anh, tôi đi trải giường chiếu cho anh, để anh nghỉngơi sớm một chút.” Thích Vi Vi cười trộm chạy đi, thì ra nước mắt phụ nữ thậtsự là vũ khí lợi hại nhất………

Nghe thấy tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, Uông HạoThiên nằm ở trên giường, khóe môi không tự chủ lộ ra một nụ cười tươi, có sự xuấthiện của cô những ngày này quả thật không cô đơn, cô dường như không giống nhưnhững người phụ nữ bình thường khác, có cá tính, rất đáng yêu, và có một chútthông minh………

Lúc Thích Vi Vi mặc áo ngủ bước ra khỏi phòng tắm, thì thấyanh đã nhắm mắt lại ngủ say, nhẹ bước muốn đi đến phòng khác ngủ, nhưng suynghĩ lại, anh không cho phép, cô lại không muốn tự làm khổ mình, tạm thời cứ quênđi, ngoan ngoãn nằm xuống phía bên kia, trong lòng vẫn không ngừng cầu nguyện,ba tháng mau trôi qua nhanh nha………..

Sáng sớm thức dậy, cô bước xuống nhà bếp làm bữa sáng choanh, di động đột nhiên vang lên, nhìn thấy dãy số, trên mặt lộ ra nụ cười tươi,vội vàng nhấn nút nghe điện thoại, quan tâm hỏi: “Anh Thiên Tứ, bà nội thế nàorồi?”

“Bà nội không sao, chỉ là bị tăng huyết áp thôi, còn em thìsao? Có phải đang ăn sáng hay không?”Giọng nói của Hoàng Thiên Tứ cũng mangtheo quan tâm.

“Vậy là tốt rồi, em đang ăn sáng.” Thích Vi Vi thuận miệngđáp, thật ra là cô vừa chiên trứng vừa nghe điện thoại.

Ở đầu dây điện thoại bên kia, anh tạm dừng một chút, sau đómới mở miệng hỏi: “Vi Vi, tối nay em có rảnh không?”

“Tối nay, em……..” Thích Vi Vi vừa tính nói mình còn phải đilàm thêm ở cửa hàng tiện lợi, nhưng nghĩ đến anh đã yêu cầu mình ở nhà đọcsách, không cần làm thêm, nên đành phải sửa lời: “Em rảnh, sao vậy? Có chuyệngì sao?”

“Anh có mua hai vé xem phim xuất bảy giờ tại rạp chiếu phimLệ Hoa, tối nay anh chờ em.” Nói liền một hơi, rồi dường như đang chờ câu trả lờicủa cô.

Vé xem phim, anh ấy mời mình đi xem phim, trên mặt Thích ViVi cười tươi như đóa hoa, lập tức nói:“Được, em sẽ đến đúng giờ.”

Thời điểm Uông Hạo Thiên đi xuống lầu, đúng lúc nghe đượccâu nói của cô, ngồi trên bàn ăn cơm, thuận miệng hỏi: “Cô muốn đi đâu?”

Thích Vi Vi hoảng sợ, anh ta xuống đây từ khi nào, rõ ràngcòn nghe được mình nói điện thoại, cô đành phải nói dối: “Đương nhiên là đi làmthêm.”

“Làm thêm?” Uông Hạo Thiên nhíu mày một chút, dùng giọng điệukhông cho phép người khác làm trái ý, nói: “Bỏ việc đó đi, mỗi ngày đúng giờtan ca, tôi sẽ cho cô tiền công.”

Thích Vi Vi nhìn anh, tính tình của kẻ có tiền lại trỗi dậytrong anh rồi, buổi sáng tuyệt vời thế này, cô không muốn cãi cọ với anh, đànhphải giải thích: “Công việc của tôi không thể nói bỏ là bỏ, là tôi một mực muốnđến cửa hàng tiện lợi làm thêm, ở thời điểm tôi khó khăn nhất, bất lực nhất,chính ông chủ đã giúp đỡ tôi, cho nên dù muốn không làm nữa, thì cũng phải chờông chủ tìm được người thay thế thích hợp, anh cũng là ông chủ, chắc chắn làanh hiểu được.” Thật ra là cô không nghĩ sẽ từ bỏ công việc này, nhưng trướctiên phải dùng chiến thuật này đối phó anh để kéo dài thời gian, đợi cho đếnkhi thật sự có thể bỏ việc thì thời gian ba tháng giao dịch với anh cũng chấm dứtrồi.