Lấy Chồng Ma

Chương 30: Bắt đầu đi vào hầm mộ




Lấy Chồng Ma

Chương 30

______________

Cô kinh ngạc dõi lên khuôn mặt xinh đẹp của người con gái trên tay anh ta, trong lòng chấn động vô cùng. Tại sao xác Trâm Ý lại ở đây, tất cả chuyện này là như thế nào.? Từng câu hỏi cứ hiện hữu trong đầu mãi không dứt, cô không chịu được mà hỏi tiếp.

- Anh có thể nói cho tôi mọi chuyện được không.!

Trương Tình quay đầu nhìn cô rồi đáp.

- Vốn dĩ ta không phải người được chọn để kế thừa.

Thanh hỏi tiếp.

- Nhưng tại sao anh lại.. Bây giờ anh là người hay là..

Anh ta lắc đầu cười khổ.

- Bây giờ mới đích thực là ta. Người trước kia cô gặp cũng là ta nhưng không phải là ta.. Chuyện này rất dài, chúng ta vừa đi vừa nói.

Sau đấy Trương Tình bước tiếp, cô cũng ổn định tinh thần mà đi theo lối dẫn trở lại hầm của cậu Ba. Trong bóng đen mờ mịt, Trương Tình bế xác Trâm Ý đi phía trước, anh ta đột ngột mở lời.

- Không ai giàu ba họ không ai khó ba đời. Cô biết tại sao nhà chúng ta lại có thể cường thịnh, giàu có suốt mười đời không..

Thanh đáp

- Bởi vì.. Bởi vì người nhà họ Trương tất cả không phải là người..

Trương Tình nói.

- Không hẳn là như vậy. Cả cái làng Thượng này đều không biết đến sự tồn tại này, trong mắt bọn họ chúng ta cũng chỉ là những người bình thường. Hơn hai trăm năm trước, tổ tiên chúng ta cũng chỉ là một người dân bình thường chịu ảnh hưởng của nạn đói mà phải tha phương cầu thực khắp nơi. Rồi ông ấy đi đến làng Thượng này, bởi vì quá đói khát, không muốn tiếp tục sống mà nhảy vào cái giếng trời tự vẫn..

Thanh tiếp lời.

- Chẳng lẽ là cái giếng này..

Cậu Tình dừng lại một hơi rồi nói tiếp.

- Đúng vậy.. Đây là chỗ mà ông ấy tự vẫn. Sau khi nhảy xuống thì ông tổ không chết, sau khi tìm mọi ngóc ngách mới phát hiện ra chỗ này..

Cô đáp.

- Ý anh là mộ địa này là của người khác, chứ không phải của riêng nhà họ Trương xây dựng lên.?

Trương Tình gật đầu.

- Kẻ vừa rồi nói chuyện với cô bị ta cho hồn phách tiêu tán không phải là tổ tiên chúng ta. Lão ở đây canh giữ hơn hai trăm năm, chỉ là một kẻ hầu của mộ chủ.. Sau khi ông tổ chúng ta tiến vào thì đã gặp được chủ nhân ngôi mộ này.. Hắn là Thần một thứ khác xa với con người.

Thanh cau mày.

- Thần..?

Trương Tình lạnh nhạt nhấn giọng..

- Thần giữ của.!

- Chuyện này.. Tôi từng nghe cha nói qua, quả là có thần giữ của.. Nhưng..

Thanh hơi ngạc nhiên, cô chưa kịp nói hết câu thì cậu Tình đã cắt lời..

- Gia tộc ta đã bị dính lời nguyền, để đổi lại sự giàu sang ông tổ ta đã đánh đổi.. Mỗi đời sẽ sinh hạ ba người con trai và hắn sẽ chọn một người kế nghiệp. Hai đứa còn lại sẽ bị anh em mình giết chết ngay sau đó. Nếu chịu phục hắn trong vòng mười đời sẽ đổi lại được tự do, con cháu sau này không phải sống kiếp nửa người nửa quỷ, thừa hưởng toàn bộ gia tài tích góp của tổ tiên.. Lần này là đời thứ mười, nhưng ta không phải là người được chọn.

Thanh ngạc nhiên hỏi.

- Vậy người đó là ai.? Cậu Hai sao.

Cậu Tình nhìn xuống Trâm Ý rồi thở dài.

- Là thằng Ba. Nó mới là người được hắn chọn. Chuyện này nó biết, thằng Hai biết, cha mẹ ta cũng biết.. Nhưng không ai biết gia tộc từng bị thần giữ của nguyền rủa ngoại trừ ta. Tất cả tổ tiên đời sau đều nghĩ đó là sự may mắn khi có sức mạnh, tiền tài. Nhưng ta lại nghĩ khác, chắc chắn người này không đơn giản là ban phát mà hắn có mục đích. Và gia tộc này chỉ là tấm lót chân của hắn mà thôi.

Cô nói.

- Sau đấy thế nào.

Anh ta trả lời.

- Nhưng để hoàn thiện nghi lễ thì mỗi người được chọn phải tìm một trinh nữ hợp tuổi. Và Trâm Ý không được chủ mộ chọn, thằng Ba đã chuyển hóa gần xong, nó gần như chắc chắn sẽ kế thừa gia sản, nhưng chuyện đó đồng nghĩa với ta và thằng Hai sẽ bị nó giết chết.. Bởi vậy ta đã đem chuyện này nói với thằng Hai, chúng ta đã lên kế hoạch. Vừa hay con Hương lại mến thằng Ba, nó được ta chỉ kế cùng bốn người nữa khống chế ép Trâm Ý uống thuốc độc tự vẫn, thế nên cô ấy mới không siêu thoát mà tìm cách giết chết những người này.

Thanh cau mày, cô suy nghĩ một lát rồi mới nói.

- Tại sao cậu Hai lại không nói ngay từ đầu. Trâm Ý vô tội, chẳng lẽ hai người nhẫn tâm giết cô ấy sao.

Cậu đáp.

- Chuyện này cần phải giữ bí mật tuyệt đối. Không được có người thứ ba biết đến. Trâm Ý chết thì thằng Ba mới không kế nghiệp, bởi vì nó chỉ yêu mỗi cô ấy. Nó cứ nghĩ Trâm Ý chết là do mình nên rất hối hận mà phát điên. Cũng nhờ vậy ta mới thay thế nó, nhưng có chuyện ngoài ý muốn là linh hồn của ta đã bị hắn kiểm soát, lâu nay ta bị hắn điều khiển làm nhiều việc xấu, cũng không biết hắn có mục đích gì. Còn Trâm Ý ta có cách để nó sống lại, hiện tại nó chỉ là chết nhưng không phải chết.

Cô ngạc nhiên nói.

- Có cách sao.. Người chết có thể sống lại..!

Cậu Tình trả lời.

- Tại sao không. Nhưng để làm được chuyện nghịch thiên này thì bắt buộc phải vào bên trong nơi căn phòng duy nhất chưa ai đặt chân tới của hầm mộ. Cũng là nơi ở của hắn.. Thời gian không còn nhiều, chúng ta đi thôi mọi người đang đợi..

- Mọi người.

Cậu Tình không đáp nữa mà âm thầm bước đi, cô cũng chẳng nói thêm gì nữa, quả là những chuyện Trương Tình vừa nói thật sự là động trời. Bản thân cô trong phút chốc cũng không thể tiêu hóa được hết, mải mê suy nghĩ thì ánh sáng mập mờ từ cuối đường hầm đã hiện ra. Cô vừa bước ra khỏi thì đã kinh ngạc vô cùng..

Nơi ấy không chỉ có cậu Ba đang đợi mà còn có hai người quen thuộc là Trâm Anh cùng với Cậu Hai. Thanh thấy vậy vui mừng chạy lại cạnh cậu, rồi nhìn cậu Tình.. Thật sự họ giống nhau như hai giọt nước ngay cả cô cũng không phân biệt được, may mà cậu Hai lại mặc đồ trắng..

Còn Trâm Anh trông thấy thi thể em gái mình mà cũng kinh ngạc không kém, chẳng nói chẳng rằng đã xô Trương Tình ra mà ôm lấy Trâm Ý vào mình rồi đặt lên giường trúc.

Bây giờ chỉ còn mỗi cậu Ba là vẫn trầm mặc không nói, đôi mắt cậu ta long lanh nước mắt nhìn lấy Trâm Ý, tuy chỉ là cái xác không hồn nhưng lại làm bao nhiêu kỉ niệm tươi đẹp ùa về trong trí óc. Không khí bây giờ lại rơi vào trầm mặc, cậu Hai thấy vậy mới bước lại chỗ Trương Tình cất giọng nói.

- Hai năm qua anh phải khổ rồi.!

Cậu Tình đáp

- Không sao. Nếu mày là anh thì mày cũng làm như vậy. Chỉ không ngờ là hắn lại có thể chiếm cứ linh hồn anh, suýt nữa đã làm chuyện trời đất không dung với cô ấy.

Cậu Hai gật đầu, rồi cậu lại nói.

- Hiện tại chúng ta tạm thời có thể tự do hành động ở nơi này ba ngày.. Ở phía trên gia quyến nhà họ Tạ cũng đã kêu gọi quan binh đến, cha mẹ ta đang ở trên giải quyết, ba ngày này xem như là thời gian cuối cùng của chúng ta, đây là thời khắc mấu chốt, thành hay bại là lúc này.. Còn về nhà họ Tạ đã tuyệt hậu, sau này nhân dân những làng ven biển sông hồ sẽ bình an.

Lúc này, Cậu Ba cũng tiến lại chỗ hai anh trai, đặt bàn tay sói to lớn lên vai hai cậu rồi nhìn Trương Tình nói.

- Anh Hai đã kể hết mọi chuyện với bọn em. Thật sự thời gian qua đã hiểu lầm anh. Lần này bắt buộc phải thành công, chỉ có vậy mới cứu được nàng ấy.

Trương Tình cười khổ đáp.

- Nhưng ta chỉ có thể đưa ba người cùng vào. Cần một người ở lại lo cho Trâm Ý. Nếu trong ba ngày chúng ta không trở ra có nghĩa là kế hoạch thất bại.

Cậu Hai tiếp lời..

- Xác Trâm Ý đã được đưa ra.. Nếu chúng ta thất bại hãy đưa cô ấy trở lại vườn đào, nơi ấy ta có đặt một đại trận dưỡng hồn. Chỉ cần hai năm cô ấy có thể tỉnh lại, đó là phương án đề phòng.. Trâm Anh..

Nghe nhắc đến tên mình Trâm Anh liền đáp.

- Cậu muốn bảo em ở lại sao. Chuyện này...

Cậu Ba đột ngột cắt lời.

- Tôi không thể để cho nàng ấy thấy bộ dạng này được. Còn chị Thanh thì càng không thể, chị ấy không biết cách leo trở lên miệng giếng. Dù sao đây cũng là chuyện của nhà họ Trương..

Trâm Anh nghe vậy chán nản lắc đầu.

- Được. Mấy người đi đi.. Ba ngày sau không trở ra tôi sẽ dẫn Trâm Ý rời khỏi..

Sau khi bàn bạc xong xuôi thì cả bốn người Thanh, cậu Tình, cậu Hai, cậu Ba cũng nối bước nhau trở lại hầm mộ.. Xuyên qua từng mảng tối om, bọn họ đã đặt chân trở lại chỗ đổ nát..

Trương Tình nhìn xung quanh, hít lấy một hơi khí lạnh rồi nói..

- Đi thôi. Chúng ta phải cẩn thận, nơi này thật sự nguy hiểm. Ngay cả ta cũng mù mờ về ngôi mộ này.