Lấy Chồng Ma

Chương 18: Trở lại




Lấy Chồng Ma

Chương 18

_____________

- Hừ.

Sói tinh gầm gừ, hắn cũng không có rời đi ngay lập tức mà đảo mắt qua. Trâm Anh vẻ mặt cũng không có thay đổi nhiều lắm, giống như là đã đoán trước được cậu Hai sẽ xuất hiện..

Từ một lối nhỏ, len qua các khóm cây, cậu Hai chầm chậm bước ra, khuôn mặt trông giận dữ vô cùng.. Cậu dừng lại, giữ khoảng cách với hai người kia. Không ai nói gì chỉ lặng lẽ quan sát từng hành động của đối phương khiến không khí lúc này cực kì căng thẳng. Trâm Anh là người đầu tiên mở lời.

- Cậu Hai.. Em đã ngăn cản cậu Ba nhưng..

Cậu không đáp, ánh mắt chăm chăm nhìn lấy con sói hình người cất giọng lạnh nhạt.

- Ba. Thả chị dâu xuống..

Trương Ba gầm gừ..

- Anh Hai.. Lâu ngày không gặp.. Anh vẫn khỏe chứ..

Cậu Hai lạnh nhạt đáp.

- Khỏe. Chú thà chị xuống rồi nói chuyện..

Nó trả lời.

- Không được.. Cha mẹ bảo em đến đây tìm chị dâu, nếu không em sẽ bị nhốt lại ở hầm mộ. Trong lúc em còn chút ý thức thì anh Hai rời đi đi, nếu không chỉ sợ là em sẽ làm hại anh như lần trước..

Bàn tay cậu Hai bất giác đặt lên vai sờ lên vết thương còn đau âm ỷ, nhìn lấy đứa em của mình người không ra người quỷ không ra quỷ mà lòng cậu quặn thắt. Cậu nắm chặt đôi tay, chậm rãi bước lại gần..

Trương Ba thấy vậy lùi lại một bước đưa mình vào thế phòng thủ giống như sợ cậu Hai sẽ tấn công bất ngờ.. Nhưng không, cậu chỉ dang hai tay ra, bất ngờ ôm lấy thân mình đầy lông lá, vỗ vỗ sau lưng hắn như vỗ về đứa em ngây dại. Trong phút chốc, cả thân người Trương Ba cứng đờ, cũng không nghĩ là anh trai mình lại có hành động như vậy.. Cậu Hai nói khẽ..

- Trả chị dâu cho anh..

Vừa nói xong thì cậu Hai đã nhẹ nhàng đỡ Thanh xuống rồi bế vào lòng mình. Trương Ba cũng không có ngăn cản, dường như một màn vừa rồi đã làm cho hắn chấn động mạnh, ngay cả Trâm Anh cũng không thể ngờ tới mọi việc thay đổi ngoài ý định của cô ta một cách chóng vánh như vậy..

Lúc này, Trương Ba mới ngớ người ra định cướp lại Thanh thì cậu Hai đã chợt cất lời.

- Không được kích động.

Hắn bước tới năn nỉ.

- Anh Hai.. Chuyện này không được.. Anh trả lại chị cho em.. Nếu không cha mẹ sẽ.. Nhanh đi.. Em sắp không còn tỉnh táo nổi..

Cậu Hai nói..

- Anh sẽ giúp mày thoát khỏi cái hình dạng này..

Trương Ba cau mày kinh ngạc.

- Anh giúp được. Không thể nào.

Cậu Hai quay sang nhìn lấy Trâm Anh đang theo giõi gần đấy rồi nói..

- Đưa miếng sâm ta đưa nàng cho cậu Ba đi.

Nghe vậy Trâm Anh lần đầu nhăn mày.

- Nhưng.. Nhưng cái này là vật hiếm có, không thể tùy tiện đưa là đưa được.. Cậu nên suy nghĩ lại.. Hơn nữa..

Đúng lúc này, Trương Ba trong miệng đột nhiên phát ra những tiếng ư ử, cả người co quắp lại, móng tay móng chân từ trong lớp thịt bắt đầu có dấu hiệu vươn dài, đôi mắt đỏ long sòng sọc, làn da trên mặt nhăn lại từng lớp.. Hắn gầm gừ nhìn lấy cậu Hai cất giọng khàn khàn..

- Anh Hai.. Đưa chị dâu cho em rồi chạy đi.. Em sắp không khống chế được cuồng tính.

Nhìn lấy hắn có dấu hiệu phát bệnh khiến cho Trâm Anh cùng cậu Hai bỗng nhiên căng thẳng, cậu không thể trì hoãn thời gian nữa mà gắt gỏng.

- Trâm Anh nhanh đưa..

Lúc này cô ta không thể từ chối được nữa đành phải giao sâm ra.. Cậu Hai cầm lấy đưa cho Trương Ba.

- Ăn nó đi..

Hắn nghi hoặc nhìn miếng sâm nửa, chợt cả người cứng lại..

- Đây.. Đây là..

- Ăn đi..

Cậu Hai thúc dục, Trương Ba cũng biết đây không phải vật bình thường nên rất nhanh há miệng nuốt vào.. Trong phút chốc đã có tác dụng, cơ thể to lớn của cậu Ba bỗng vặn vẹo, lông thú trên người bắt đầu rụng xuống từng mảng, khuôn mặt xấu xí cũng thay đổi theo.. Tất cả diễn ra cực kì nhanh chóng khiến cho ai nấy đều bất ngờ.. Bây giờ, giữa núi rừng hình dạng sói tinh đã biến mất, thay thế vào đó là một người đàn ông điển trai với khuôn mặt góc cạnh đang lõa thể.

Đó là hình dáng thật của cậu Ba. Con út nhà họ Trương.!

Cậu Ba đưa hai tay nâng lên trước mặt, thần sắc cực kì vui mừng kèm sự ngạc nhiên cực độ.

- Ta.. Ta có thể trở lại.. Haha.. Thật kì diệu.. Haha.. Anh Hai, tại sao.. Tại sao anh..

Cậu cười, đưa chiếc áo khoác cậu mang theo cho cậu Ba rồi đáp.

- Đừng vội vui mừng.. Lời nguyền của gia tộc trên người vẫn chưa thể hóa giải. Buổi ngày thì không sao, nhưng đến đêm thì…

- Em hiểu rồi. Nhưng tại sao một thứ trân quý như vậy anh Hai lại đưa cho em.. Chính em làm anh Hai bị thương.. Anh không hận em sao..

Cậu Ba vừa mặc vào vừa thắc mắc hỏi nhưng cậu Hai lắc đầu rồi đặt Thanh xuống, bấm vào huyệt thái dương trên trán.. Theo đó cô Thanh trong cơn mê mơ màng tỉnh lại, cô chợt nhìn lấy những người đang ở lại, rồi nhìn cậu đang ôm lấy mình..

Cô sợ hãi thốt lên..

- Cậu chạy đi.. Ở đây nguy hiểm..

Đôi tay cậu vuốt lấy mái tóc của cô rồi đáp.

- Không sao.. Có ta ở đây.

Cậu an ủi cô một tiếng rồi trước mặt mọi người cất lời..

- Hôm nay tất cả ở đây, chắc trong lòng mọi người đều đã có dự định của riêng mình. Nhưng chúng ta đều chung một mục đích. Lật đổ nhà họ Trương.! Ta muốn..

Trâm Anh cắt lời lên tiếng..

- Cậu muốn cả ba người chúng ta cùng trả thù bọn họ.?

Câu Ba cũng tiếp lời

- Anh chưa biết cha mẹ với anh Tình đáng sợ như thế nào đâu. Hơn nữa, trong hầm mộ tổ tiên..

Cậu Hai xua tay đáp.

- Ta biết chứ, bởi vì bọn họ không đơn giản nên mới cần chúng ta đồng lòng. Thực ra ta biết một cách chấm dứt mọi ân oán này chỉ cần hai người nghe ta..

Trâm Anh cùng cậu Ba ngạc nhiên, thật sự bọn họ cũng không hiểu tâm cơ của cậu. Bề ngoài cậu có vẻ hành động theo cảm tính nhưng trong lòng đã có kế hoạch rõ ràng, mỗi đường đi nước bước cậu cũng đã tính kĩ nhưng chỉ có một việc cậu không ngờ tới là đã đem lòng đặt lên người Thanh..

Hai người kia nhìn thế nào cũng không ra, rõ ràng cậu đã cố tình để cô Thanh đến đây dụ hai bên ra mặt, cũng vì đoán được cô sẽ không bị làm hại nên mới thực thi kế hoạch này. Đó cũng là một chuyện bất đắc dĩ. Khác với Trâm Anh, cô ta ra mặt là cũng để cho hai cậu đánh nhau một chết một còn, ai ngờ cậu Hai lại hành động như vậy.

Nhưng lời cậu nói ra đã làm động tâm cơ của hai người. Trâm Anh liền nói.

- Bây giờ cậu có kế hoạch như thế nào. Nếu hợp lí thì em đồng ý.

Cậu Ba nhìn lấy Trâm Ý đang núp sau lưng Trâm Anh, suy nghĩ một hồi rồi mới nói..

- Được. Anh Hai cứ nói đi. Chỉ cần phá được mộ tổ, phá bỏ lời nguyền cho em cùng Trâm Ý thì em chết cũng không hối tiếc..

Cậu Hai gật đầu rồi nhìn Thanh trả lời

- Bây giờ ta cần nàng giúp.. Nếu nàng sợ nguy hiểm có thể trở về vườn đào với cha mẹ, chuyện này ta không ép buộc..

Cô nghe cậu vừa nói đến đấy đã vội vàng gật đầu..

- Cậu cứ nói. Chuyện gì em cũng có thể làm, dù sao nếu sợ em đã không đến đây..

Cậu Hai gật đầu rồi nói lớn.

- Ta muốn chú Ba đưa nàng trở lại Trương gia một chuyến. Ta và Trâm Anh sẽ âm thầm ở bên bảo vệ, yên tâm dù có chết ta cũng không để nàng gặp nguy hiểm..

Thanh nghe vậy chân tay có hơi bủn rủn, nhưng cô cũng kiên định gật đầu. Cậu Hai lại nhìn cậu Ba rồi đáp..

- Đưa chị trở về. Cứ bảo là ta đã bị giết, nhớ kĩ là chỉ được xuất hiện trước mặt họ buổi đêm nếu không thì sẽ bị phát hiện. Còn nàng..

Cậu Hai quay sang Trâm Anh cất lời.

- Còn nàng đi cùng ta, nhưng trước tiên hãy về vườn đào sửa lại trận pháp trấn trạch. Ta tìm không thấy một gốc nàng đã chuyển, chuyện nàng mời anh trai ta về để hãm hại Thanh ta đã biết.. Muốn đạt được nguyện vọng thì sau này không được giấu ta chuyện gì..

Nhắc đến đây Trâm Anh có vẻ chột dạ, cô ta không ngờ cậu lại nắm rõ hành động của mình, nhưng cũng vì vậy cô ta càng thêm tin tưởng kế hoạch... Biết không dấu được Trâm Anh cũng chỉ lặng lẽ gật đầu.. Lúc này cậu nắm chặt lấy tay Thanh rồi ghé sát tai thủ thỉ.

- Nhớ kĩ. Miếng sâm ta đưa cho nàng là bùa hộ mệnh, tuyệt đối không được nói với cha mẹ ta nó ở đâu. Cứ cho họ biết nàng giữ là được, họ sẽ không dám làm gì nàng.

Sau đấy cậu nói với hai người kia…

- Kế hoạch này để đề phòng bất trắc ta tạm thời chỉ nói bước đầu.. Còn bước thứ hai lần sau gặp ta sẽ nói tiếp. Bây giờ thì lên đường đi.. Bảo trọng..

Xong xuôi thì cậu cũng thúc dục cậu Ba đưa Thanh trở về Trương gia, còn dặn dò đến lúc nguy cấp phải ra tay bảo vệ.. Còn cậu thì cùng Trâm Anh rời đi, tuy bước đầu vẫn ổn thỏa nhưng cậu vẫn thấy canh cánh trong lòng không yên.

_________

Sau hai ngày đi đường, cậu Ba đã đưa Thanh trở lại làng Thượng, cô cũng biết con sói ban đêm thường xuất hiện là do cậu Ba hóa thành, cũng bởi vậy tuy có chút sợ hãi nhưng cô cũng không lo nó sẽ làm hại mình..

Trời đã đổ khuya, cậu Ba lại hóa sói, hai người dừng lại ở một con đường đất vắng vẻ ở làng Thượng ngắm nhìn ngôi nhà khang trang giàu có từ xa.. Cậu Ba nói..

- Không biết anh Hai đã chuẩn bị kĩ chưa..

Thanh cúi xuống bôi lấy bùn đất trên người.

- Chị tin vào cậu Hai. Đi thôi, trói chị lại rồi đưa trở về đỡ họ nghi ngờ.

Cậu Ba làm theo rồi lặng lẽ dẫn cô trở lại cổng phụ, nhảy qua hàng rào cao hai người đã đặt chân vào trong phủ.. Lúc này mọi người đã tắt đèn đi ngủ, chỉ có hai bóng người vội vã đi về phòng khách.. Vừa mở cửa bước vào, Thanh đã bị cậu Ba đẩy quỳ xuống trước bàn thờ tổ tiên.. Căn phòng vốn không có người thì lúc này đột ngột xuất hiện hình dáng của ông Trương và bà lớn.

Bà ta cười mỉm, mặc kệ cậu Ba đứng bên cạnh mà tiến lại chỗ Thanh, bàn tay trắng nõn nà đưa xuống nâng nhẹ lấy cằm cô hếch lên. Miệng khẽ mỉm cười ôn hòa dịu dàng nhưng lại khiến Thanh nổi cả gai ốc.

- Chào mừng con trở lại..