Cậu ấn tay cô xuống, cầm cả hai tay cô chạm vào dương vật của mình.
Đầu óc của Phó Nhàn Linh nóng bừng, trong lúc nhất thời cô không biết gì cả, cậu đang hỏi cơ bụng, hay là…dương vật cứng rắn, nóng bỏng trong lòng bàn tay kia.
Cô không có thời gian suy nghĩ, liền nói: “Đẹp.”
Nói xong, dương vật trong tay cô hưng phấn nhảy lên.
Cô vừa giật mình vừa xấu hổ, cô ngước mắt nhìn khuôn mặt của chàng trai, chỉ thấy chàng trai vươn tay ra, ôm cô vào lòng, cúi đầu hôn cô một lần nữa.
Trong lúc hôn cô, cậu nắm tay cô, bao quanh dương vật cứng rắn của mình, vuốt ve vài lần.
Dòng nước ấm áp từ trên đỉnh đầu đổ ập xuống, thân hình cậu cao lớn chặn dòng nước cho cô, sợ tóc cô bị ướt nên càng giữ tóc cô không buông tay.
Sau khi tắm rửa đơn giản xong, cậu cúi người ôm cô vào lòng, vừa đi vào phòng ngủ vừa hôn cô, đôi môi và cái lưỡi nóng bỏng dọc theo cổ cô đi xuống dưới.
Phó Nhàn Linh thở hổn hển kêu: “Nhẹ chút, đừng để lại dấu vết.”
“Em biết.” Cậu trầm giọng đáp lại, giọng nói vừa khàn vừa gợi cảm.
Sau khi mút xong hai núm vú ướt đẫm kia, cậu lập tức hôn xuống giữa hai chân cô, chóp mũi cậu nồng nặc mùi sữa tắm, cậu kéo chân cô ra, cúi đầu ngậm phần thịt non đang co rút, run rẩy vào trong miệng.
Phó Nhàn Linh không nhịn được mà đẩy đầu cậu, cô không có thói quen bị người khác làm như vậy, kích thích lớn hơn khoái cảm, chẳng mấy chốc đã ép cô chảy nước mắt.
“Nơi này của chị đẹp quá.” Vu Hướng Tây chỉ liếm thôi vẫn chưa đủ, cậu còn muốn nói ra để cô nghe thấy, dâm thủy bị cậu hút vào miệng phát ra âm thanh ừng ực, kích thích Phó Nhàn Linh, sống lưng cô run lên, ngón tay siết chặt tóc anh, cổ họng bật ra tiếng rên rỉ, “Ư…Đừng…A…”
Âm vật đỏ ửng bị cậu ngậm trong miệng, hàm răng cạ qua cạ lại, một lúc sau, Phó Nhàn Linh nức nở lên đỉnh.
Chân cô vẫn còn đang run rẩy, chàng trai đột ngột lật người cô lại, bắt đầu hôn từ gáy cô xuống dưới, một đường liếm hôn đến tận cặp mông của cô, cậu dùng răng cắn cặp mông trắng nõn mềm mại, phả ra hơi thở nóng hổi, nóng đến mức toàn bộ eo và bụng của Phó Nhàn Linh run lên.