Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lão Tổ Của Ta Là Người Đứng Đầu Chư Thiên Vạn Giới

Chương 4: Món quà chào mừng kí chủ mới!




Chương 4: Món quà chào mừng kí chủ mới!

.....Sáng hôm sau......

"Dậy...dậy đi con, ba và mẹ chỉ không ở nhà hơn một ngày một tí mà đã có chuyện như này rồi" Tiếng gọi của người đàn ông liên tục lay động Lâm Thiên đang nằm bất động trên giường.

Tuy liên tục lay động Lâm Thiên nhưng trên khuôn mặt người đàn ông dường như không có chút cảm xúc nào như lo lắng hay xốt xắn.

"Đừng có lay Lâm Thiên nữa!"

BỊCH

"Hôm qua trời mưa to đến sáng hôm nay mới dứt trùng hợp nó đang nằm la liệt chắc bị dầm mưa rồi ốm đấy" Kiều Ngọc Hân tức giận đẩy người đàn ông sang một bên lấy tay để lên trán của Lâm Thiên.

"Thương con trai cưng của tôi quá đi, ông không thương nó nên mới trưng ra bộ mặt trơ trơ chẳng có chút cảm xúc chứ gì phải không, Lâm Thanh Phong!?"

Lâm Thanh Phong - một người đàn ông trưởng thành...37 tuổi nhỏ hơn người vợ là Kiều Ngọc Hân 2 tuổi, tính cách khá khô cứng chỉ tập trung vào công việc là nhà đầu tư sàng chứng khoán khá thành công về mảng này.

"Bà cũng biết tính tôi xưa nay ít biểu hiện cảm xúc ra ngoài cơ mà, sao có thể nói tôi không quan tâm đến con cái cơ chứ" Lâm Thanh Phong gãi đầu khi thấy vợ của mình đang bực bội.

"Tôi thương còn hết mà bà lại nỡ nói vậy haiz"

"Không nói nữa, xuống bếp lấy một chậu nước ấm với khăn sạch hộ tôi đi" Kiều Ngọc Hân hừ lạnh tạm thời bỏ qua tức giận trước mắt.

"Để lâu Lâm Thiên sẽ càng ốm nặng thêm thì mình tôi không chăm nổi đâu"

"Rồi, để tôi xuống dưới nhà lấy đem lên ngay" Lâm Thanh Phong gật đầu thở dài ra khỏi phòng của Lâm Thiên.

"Có một đứa con duy nhất không thương nó thì biết thương ai đây"

..........

CHÍU KÉT

"Cái..gì mà chói mắt thế"

"Chẳng lẽ lên thiên đường rồi sao"

Lâm Thiên lúc này tỉnh dậy lấy tay che mặt vì xung quanh chỉ toàn một màu trắng xoá chẳng thấy thứ gì.

"Mới chỉ xả giận lên ông trời một chút mà ông đánh tia sét xuống cho tôi c·hết luôn" Lâm Thiên lấy hai tay ôm đầu lăn qua lăn lại mấy vòng.

"Tuy con đường trường Đại Học đã khép lại nhưng tôi vẫn còn lối đi khác mà ông trời sao nỡ lòng nào...."

ẦM ẦM

"Kí chủ Lâm Thiên, ngươi định lăn qua lăn lại đến khi nào hả!?" Một giọng nói trong trẻo vang lên bất ngờ.

"Định lăn đến khi c·hết luôn mới chịu dừng à"

CỐP

"Ui da...đừng làm phiền tôi, tôi cần sự riêng tư vào lúc này" Lâm Thiên vừa xoa đầu vừa nói liền lăn qua lăn lại tiếp tục chẳng thèm ngước nhìn lên.

"Không cần người tâm sự nỗi lòng đâu"

CỐP CỐP CỐP

"Ui da...là ai mà đánh tôi hoài vậy hả, c·hết rồi vẫn không tha" Lao Thiên đứng dậy nhìn xung quanh xoa cái đầu sưng tấy lên.

"Ta ở đây này kí chủ Lâm Thiên, tìm gì vất vả quá vậy" Một thân ảnh xuất hiện ở trên đầu Lâm Thiên lên tiếng gọi.

"Ngươi làm gì ở trên đó, mau xuống đây nhận lấy nấm đấm nhờ đời" Lâm Thiên ngước lên trời chỉ thẳng mặt.

"Kí chủ nghĩ ta não bé hay sao mà bảo ta xuống thì ta phải xuống ăn đấm" Thân ảnh kia cười khúc khích khi thấy trò khiêu khích "dở tệ" cũ rích của Lâm Thiên.

Liệu có t·ên c·ướp nào trên đời khi người b·ị c·ướp bảo đứng lại đừng chạy thì hắn có đứng lại không?

"Được được, tôi sẽ tìm cách đánh một trận nhừ tử sau hừ" Lâm Thiên không chắp nhặt ngồi xuống hừ lạnh.

"Cái gì mà tìm với đánh một trận nhừ tử, ta không ở đây để chơi đùa với ngươi đâu kí chủ" Thân ảnh kia khoanh tay nghiêm túc nhìn Lâm Thiên.



"Ngươi là ai và tên gì, bao nhiêu tuổi với lại lý do gì cứ gọi tôi là kí chủ và tôi đang ở đâu đây?" Lâm Thiên ngước nhìn lên trời hỏi với giọng điệu của sự mông lung vô phương hướng.

Sau một hồi suy nghĩ khi bình tĩnh, Lâm Thiên vẫn chẳng rõ là bản thân cậu ta đang ở thiên đường hay một chiều không gian nào đó.

Chỉ có thứ trước mặt là manh mối duy nhất, ngại gì mà cậu ta không thử tra hỏi.

"Chắc kí chủ không nhớ chuyện hôm qua trước khi ngất đi rồi" Thân ảnh kia khoanh tay thở dài nhìn Lâm Thiên.

"Trước tiên kí chủ đổi xưng hô thành ta - ngươi đi, cách xưng hô chúng ta nãy giờ cứ như đấm vào tai nhau vậy".

"Được rồi, ngươi muốn sao ta làm vậy" Lâm Thiên cười nhạt khi nghe đề nghị của thân ảnh kia.

"Xưng hô theo kiểu giang hồ kiếm hiệp cũng thú vị phết"

"Vậy xin giới thiệu - ta tên Tiểu Ly chính là linh hồn của Hệ Thống Lão Tổ!" Tiểu Ly khoanh tay ra đứng sau dõng dạc tuyên bố.

"Nơi kí chủ đang ở đây là bên trong của Hệ Thống và tất nhiên vẫn chưa có gì"

Chiếc váy trắng nhỏ xinh xắn của Tiểu Ly tung bay đi theo đó là mùi hoa thơm toả ngát hương thơm xung quanh trước câu nói của nàng ta.

"Hệ Thống? Ý ngươi là thứ mà các nhân vật chính nhận được mỗi khi xuyên không qua thế giới tu tiên từ đó xưng bá vũ trụ sao!?" Lâm Thiên hào hứng gào lên phấn khích tột độ nhìn Tiểu Ly.

"Cũng tương tự như vậy nhưng xưng bá vũ trụ gì đó thì kí chủ mơ đi vì nó không có trong kịch bản của Hệ Thống này" Tiểu Ly lắc đầu cười nhạt đáp lại.

"Hay ý ngươi đây là hệ thống Đô Thị của nhân vật chính bị khinh thường mang danh phế vật liền quật khởi bật mode đừng bao giờ khinh thường người khác?" Lâm Thiên vuốt cằm nói ra suy nghĩ.

Trong những quyển tiểu thuyết trong phòng Lâm Thiên có những quyển liên quan đến chủ đề Đô Thị nên hắn cũng biết đôi chút.

"Không có chuyện trang bức ở đây đâu vì kịch bản không có đề cập" Tiểu Ly liên tục lắc đầu khi nghe những suy tưởng của Lâm Thiên.

"Có phải ta kiếp trước vốn là tu tiên đại lão ở Tiên Giới trước khi c·hết đã xuyên không về địa cầu đến năm 18 tuổi mới thức tỉnh hệ thống mà kiếp trước đã tạo ra" Lâm Thiên vặn óc trả lời dứt khoát.

"Không có yếu tố kiếp trước tạo Hệ Thống cho kiếp sau sử dụng đâu, đừng cố suy đoán nữa kí chủ" Tiểu Ly lắc đầu chán nản khi thấy Lâm Thiên vặn óc suy nghĩ tối đa.

"Thế cuối cùng Hệ Thống nhà ngươi từ đầu mà ra?" Lâm Thiên đập tay xuống đất chất vấn.

"Chẳng có gì tự hồ biến ra hay tự nhiên tạo ra nó cả" Tiểu Ly nói ra mấu chốt cuối cùng của đáp án.

"Lão tổ của ngươi là Lâm Diệp Thanh chính là người tạo ra Hệ Thống này"

"Lão tổ??? Ta nhớ không lầm lão tổ của Lâm Gia chúng ta đã đi đời từ đời nào rồi nha" Lâm Thiên cau mày đăm chiêu suy nghĩ.

"Dòng họ bên ngoại và bên nội của ta cũng chỉ còn ông cố là cùng mà thôi, ngươi lừa ta cũng hơi thiếu xót rồi nha tiểu nha đầu kia"

CỐP

"Ui da...sao ngươi lại đánh ta, ta nói có gì sai à" Lâm Thiên ôm đầu gào rống lên.

"Ngươi không sai nhưng mà...thôi chuyện đó để sau đi" Tiểu Ly xua tay không muốn nói tiếp mà đổi chủ đề.

"Thế ngươi có thích khi có được Hệ Thống Lão Tổ là ta không?"

"Ngươi đã cho hoặc giúp gì ta đâu thì làm sao mà thích với thú" Lâm Thiên nhăn mặt nhìn Tiểu Ly khó chịu.

"Ơ kìa, kí chủ ngươi không thể tỏ ra vẻ hào hứng khi có được Hệ Thống vạn năng có thể giúp ngươi quật khởi sao!?" Tiểu Ly khó hiểu khi thấy vẻ mặt "đầy hào hứng" của Lâm Thiên thốt lên.

"Quật khởi cái nỗi gì, ta vừa trượt đại học và chỉ có thể làm tay chân thôi đấy" Lâm Thiên nghiến răng cay đắng nói ra.

"Ba mẹ ta là người thành đạt trong công việc nếu như tin tức con trai của họ vừa trượt đại học lan truyền thì còn biết nhìn vào mặt ai nữa"

Trong đầu Lâm Thiên hiện lên cảnh bị bạn bè, anh chị em và dòng họ nội ngoại mỉa mai gia đình hắn ta đến độn thổ không thể ngóc đầu ám ảnh tâm trí đến cực hạn.

"Chỉ là chút chuyện cỏn con mà kí chủ đã như vậy rồi thì mai sau làm gì nên hồn chứ" Tiểu Ly vỗ trán thở phào khi nghe những lời của Lâm Thiên.

Nàng ta chuẩn bị tinh thần cho tình huống bi kịch đang tưởng tượng nhưng hoá ra nàng ta đã nghĩ quá nhiều.

"Không phải thế giới này có thể tu tiên sao, đâu nhất thiết kí chủ phải đi học đại học cơ chứ"

"Nếu như ta có thể thì cần gì phải lao lực học tập để đậu đại học cơ chứ" Lâm Thiên hơi nóng giận quát lên.



"Người có thể tu tiên trong thế giới này tương lai đều sáng láng, danh tiếng ngút trời và chức cao quyền lớn ai mà không muốn nhưng ta không có thiên bẩm hiểu chưa"

CỐP

"Ngươi có vấn đề về thần kinh à nha đầu Tiểu Ly kia, đánh ta thì ngươi được tiền à" Lâm Thiên một lần nữa ôm đầu cáu gắt.

"Ngươi hay đọc tiểu thuyết về Hệ Thống nhưng có vẻ không nhạy bén lắm đâu kí chủ" Tiểu Ly huýt sáo cười lớn khi thấy Lâm Thiên tức giận.

"Ta có thể giúp kí chủ ngươi quật khởi thật sự đấy không đùa đâu"

"Đùa với không đùa, phì" Lâm Thiên chống nạnh nhổ nước bọt.

"Ngươi làm thử cho ta xem đi"

"Để rồi xem nhá kí chủ" Tiểu Ly cười nhe răng nanh khi thấy Lâm Thiên không tin tưởng.

ẦM

Không đợi Lâm Thiên trả lời, Tiểu Ly vận động bàn tay tạo ra thứ gì đó với tốc độ thần tốc.

Những làn sáng chập chờn đủ sắc màu chói lóa khắp xung quanh như đèn nhấp nháy.

"Chẳng thấy gì cả, nha đầu này tay chân quá nhanh nhẹn có cố nhìn chỉ đau mắt thêm" Lâm Thiên sau một hồi căng mắt để nhìn rõ thốt ra.

Tốc độ nhanh đến nỗi mắt thường của Lâm Thiên chỉ có thể thấy tàn ảnh đôi tay Tiểu Ly.

"Nha đầu này định làm gì đây, lấy búa gõ đầu ta lực hơn để thỏa mãn thú tính!?" Lâm Thiên ngước nhìn nghĩ thầm trong lòng đổ mồ hôi ướt trán.

UỲNH

"Ta da, như bao Hệ Thống khác thì lần đầu gặp mặt chắc chắn phải có món quà chào mừng kí chủ mới" Tiểu Ly cầm túi vải vừa tạo ra để trước mặt cho Lâm Thiên thấy.

"Kí chủ, nhận lấy món quà!" Tiểu Ly ném xuống để Lâm Thiên đỡ lấy.

VÈO BỊCH

"Trông hình thức khá "hoành tráng" đấy nhưng chẳng biết có thứ gì trong túi vải này" Lâm Thiên ngờ vực nhìn toàn bộ túi vải bên ngoài đánh giá sơ lược.

"Trông không khác mấy trò gacha ta hay chơi là mấy, nha đầu ngươi có lừa ta không đấy"

Một túi vải đỏ thẳm thêu "rồng bay phượng múa" với độ chi tiết đến từng sợi chỉ và khá lớn nên 2 tay thì Lâm Thiên mới cầm được.

"An tâm đi kí chủ, tuy món quà gặp mặt lần đầu không quá "ngon lành cành đào" nhưng chắc chắn một điều là chất lượng không kém hình thức bên ngoài" Tiểu Ly dõng dạc tự tin nói ra.

"Kí chủ cứ mở rồi sẽ biết, ngươi không cần phải lo lắng fufu à mà ngoài ra..."

Đây là màn chào hàng của nàng ta, nếu gây thất vọng ngay từ đầu thì uy tín của "Hệ Thống Lão Tổ" chẳng biết kiếm từ đâu ra được nữa.

"Mở ngay là biết tiểu nha đầu ngươi đang nói thật hay giả dối hừ" Lâm Thiên cười nhạt ngắt lời của Tiểu Ly.

"Mấy nhân vật chính trong tiểu thuyết mở quà đầu tiên thường chắc chắn ra đồ siêu việt theo chân họ đến cuối con đường, còn thì ta thì..."

"Sao!?"

XOẸT KỊT

"......."

".......?"

"Ơ sao không mở túi vải này được, quả nhiên ngươi lừa tiểu nha đầu Tiểu Ly kia" Lâm Thiên nóng giận quát lên.

Hai tay hắn ta không ngừng kéo túi vải để mở ra nhưng có vẻ túi vải vẫn bất động "cứng đầu".

"Ta chưa giải thích xong thì kí chủ ngươi lại hấp tấp mắng chửi rồi haiz" Tiểu Ly b·ốc k·hói bộ não thở dài kiên nhẫn đáp lại.

"Kí chủ muốn mở được đồ từ 'Hệ Thống Lão Tổ' phải hô 'Trang Chủ' để mở trang chủ Hệ Thống và vào phần kho đồ rồi mở món quà hiểu chứ!?"

BÙM



"Có cần phải cồng kềnh đến như vậy không, mở cái túi vải là xong rồi mà phì" Lâm Thiên nhổ nước mi*ng khi thấy "sự cồng kềnh" của Tiểu Ly.

"Lắm việc thật sự hừ"

"Trang Chủ!"

XOẸT CHÍU

"Ùi ôi...giật cả mình" Lâm Thiên la toáng lên.

"Bảng hệ thống quốc dân mà nhân vật chính có được là đây sao!?"

Một màn hình trong suốt màu xanh dương nhạt trước mặt Lâm Thiên hiện ô lớn 4 chữ "Hệ Thống Lão Tổ" đầy sống động ở giữa màn hình và một số ô nhỏ phát sáng lẫn nhiều ô nhỏ tối đen như bị khoá dây xích.

"Mấy cái ô nhỏ tối đen này là bị khoá chức năng hệ thống phải không nha đầu Tiểu Ly?" Lâm Thiên chăm chú quan sát thắc mắc hỏi.

"Chỉ có ô túi đồ, thông tin kí chủ, cửa hàng thương nhân, tế đàn triệu hồi là phát sáng!"

"Quả nhiên là kí chủ ngươi có kinh nghiệm nên dễ tiếp thu những thông tin này, không tệ không tệ đâu fufu" Tiểu Ly gật đầu hài lòng với sự nhạy bén của Lâm Thiên.

"Phì, mới lúc nãy kêu ta không quá ám hiểu giờ lại hiểu" Lâm Thiên nhăn mặt trước lời nói dối trắng trợn của Tiểu Ly.

Câu trước thì chê lên chê xuống, câu sau khen ngợi ngọt như mía lùi làm hắn ta không đỡ được.

"Ờ thì.... mà thôi kí chủ vào phần túi đồ để mở túi vải đi kẻo hết nóng hổi" Tiểu Ly đánh trống lảng như chưa nghe gì.

Dại dột gì nàng ta tiếp tục đâm đầu vào ngõ cụt của Lâm Thiên bày ra.

"Xì, trò này xưa rồi nha đầu" Lâm Thiên cười khẩy khi nhìn biểu cảm của Tiểu Ly.

BỊCH

Lâm Thiên nhấn vào ô túi đồ thì màn hình trong suốt mở sang trang khác đầy những ô vuông còn trống.

"Kí chủ ngươi đem túi vải ném vào màn hình thì tự động nó sẽ được thêm vào túi đồ sau đó nhấn nút mở là có thể mở được rồi" Tiểu Ly giải thích một tràng dài cho Lâm Thiên.

"Hiểu chứ!?"

"Cồng kềnh *bíp" chịu được, lão tổ của ta mà ngươi nói thật giỏi màu mè dư thật" Lâm Thiên một lần nữa bức xúc.

"Mở cái túi vải thôi cũng dài dòng tiểu tiết"

BỊCH ẦM

Lâm Thiên gồng tay ném túi vải vào màn hình trong suốt một cách dứt khoát.

"Mở!"

UỲNH ẦM

Lâm Thiên vừa lên tiếng xong màn hình trong suốt phát ra ánh sáng chiếu lên không trung hư ảnh của túi vải ban nãy hắn vừa ném vào từ từ mở ra.

"Cuối cùng cũng mở được, vất vả không thể tả hừ" Lâm Thiên thở hơi ra hơi thốt lên.

"Chẳng biết có giúp ích được gì với công sức mở hay không"

Hắn nào nghĩ việc mở một túi vải của tiểu nha đầu Tiểu Ly lại nhiều công đoạn rườm rà đến vậy.

"KENG!!" Tiếng máy móc thông báo từ màn hình trong suốt.

"Kí chủ Lâm Thiên sẽ nhận được những vật phẩm từ món quà chào mừng kí chủ mới của Hệ Thống Lão Tổ như sau!!!"

- 10 lần triệu hồi Bảo Vật ngẫu nhiên

- 5 lần triệu hồi Công Pháp ngẫu nhiên

- 3 lần triệu hồi Huyền Khí trở lên ngẫu nhiên

- 1 lần triệu hồi Thần Tướng dưới trướng

- 10000 điểm giao thương

"Chúc kí chủ may mắn!!!" Tiếng máy móc sau khi liệt kê liền im bặt.

(END CHAPTER)