Chương 22: "TUYỆT THẾ THÁNH KIẾM - Trảm Thiên Diệt Kiếm - Xuất!"
"......."
"Ngươi điên thật rồi Độc Cô Diệt Đế!" Lâu La Đại thị nữ cau mày quát lên.
"Ngươi có biết mình đang cưỡng chế luật lệ bậc đế vương đặt ra ở Vạn Giới Điện này không!?"
"Ta chỉ đang làm rõ ràng vấn đề giữa ngươi với đội tuần tra dưới trướng bậc đế vương mà thôi, ta không đùa đâu hiểu chứ!?"
"Người nên bình tĩnh giải quyết đi, cách xử sự của ngươi bây giờ không phải ý kiến hay đâu"
Lâu La Đại thị nữ chẳng nghĩ "đôi chút hiềm khích" giữa nàng ta với Độc Cô Diệt Đế lúc này lại vượt tầm kiểm soát một cách ngớ ngẩn và sắp dẫn đến phải giải quyết mâu thuẫn bằng "tay chân".
Không còn cách nào khác ngoài việc nàng ta phải dùng biện pháp trấn tĩnh Độc Cô Diệt Đế rồi tìm giải pháp tiếp theo.
HAHAHA
"Lại muốn khuyên ta phải bình tĩnh giải quyết với ngươi nữa sao!?" Độc Cô Diệt Đế hai tay đặt lên trọng kiếm cười đáp trả.
"Não ngươi chắc có vấn đề hoặc bị hỏng nặng khi bịa câu chuyện thuyết phục ta rồi!"
"Nếu có bịa chuyện thì cũng cố mà bịa ra chuyện gì đó chân thật một chút có khi ta lại nhẹ dạ cả tin ngươi lần này chứ"
"Ngươi lại bịa ra chuyện mà ta còn chẳng nhớ chuyện đó đã diễn ra khi nào, cái gì mà đội tuần tra dưới trướng bậc đế vương chứ, ta chẳng biết có chuyện gì xảy ra sất"
Bộ dạng của Độc Cô Diệt Đế lúc này chẳng còn vẻ "lạnh băng đầy giá rét" như ban đầu.
Chỉ còn là sự điên cuồng rực cháy trong đôi mắt màu tím long lanh của nàng ta mà thôi.
GRỪ
"Ngươi nói vậy là đang có ý gì?" Lâu La Đại thị nữ mặt tối sầm đáp lại.
"Não ta có vấn đề nên bịa chuyện không có thật để nói với ngươi?"
RẮC~~
Các cơ tay của Lâu La Đại thị nữ một lần nữa siết chặt lại không ngừng run lên.
Nàng ta cũng sắp hết kiên nhẫn để giữ bình tĩnh bản thân trước sự tức giận của mình.
Vốn nàng ta lần này chỉ muốn "đụng chạm nhau" một chút rồi đi vào vấn đề trực tiếp cần làm rõ với Độc Cô Diệt Đế liền đi thông báo cầu kiến với bậc đế vương.
Nhưng có vẻ Độc Cô Diệt Đế thì lại không nghĩ giống như vậy.
CRẮC CRẮC
"Đang có ý gì? Ta chẳng có ý quái gì ở đây cả!" Độc Cô Diệt Đế cười gằn vừa nói vừa bẻ xương khớp khắp người.
"Nếu ngươi không có vấn đề thì ngươi đã không bịa ra một câu chuyện mà ta còn chẳng biết nó diễn ra khi nào"
"Thế chẳng phải người đang muốn gây sự và cản trở ta cầu kiến bậc đế vương đấy sao!?"
"Người đã thành công giải phóng sự tức giận bấy lâu nay của ta với ngươi rồi đấy!"
ẦM XOẸT
Độc Cô Diệt Đế ngay lập tức rút thanh trọng kiếm đang găm xuống đất giơ lên trời một cách mạnh mẽ bỏ lên vai với vẻ mặt đầy "thích thú" nhìn Lâu La Đại thị nữ.
Những luồng Kiếm Khí từ đầu đến cuối vẫn luôn vờn quanh Độc Cô Diệt Đế chẳng rời một bước.
RÙNG~
Mặt đất của Vạn Giới Thiên Địa có chút run rẩy trước sức mạnh tiềm tàng đang ẩn giấu của nó.
Vạn Giới Điện im ắng không rung lên như lúc Độc Cô Diệt Đế găm Huyền Thiết Trọng Kiếm xuống đất.
(Đây là Huyền Thiết Trọng Kiếm của ả ta sao!?) Lâu La Đại thị nữ nhíu mày thốt lên trong lòng.
(Thế này thì cũng lớn quá đi, con hồ ly tinh này dù có là tu vi Diệt Đế cũng khoẻ hơn ta nghĩ rồi)
Huyền Thiết Trọng Kiếm có ngoại hình không hề “nhỏ nhắn” mà rất lớn là đằng khác.
Nhìn từ đối diện Độc Cô Diệt Đế không khác mấy một con kiến vác trên người một mẫu thức ăn nặng hơn năm mươi lần bản thân để mang về tổ.
Người muốn sử dụng Huyền Thiết Trọng Kiếm này, trước hết chắc chắn phải có sức khỏe hơn người mới có thể cầm lên chứ chưa nói đến việc có thể sử dụng hay chưa.
(Dù đã nghe qua thanh kiếm này vô số lần nhưng chẳng có cơ hội được thấy hay chứng kiến nó trực tiếp) Trong lòng Lâu La Đại thị nữ âm thầm hít thở sâu.
(Thanh Huyền Thiết Trọng Kiếm này còn được rèn luyện bằng vật liệu Huyền Thiết quý hiếm nữa chứ)
(Luyện Khí Sư dám làm ra nó chắc chắn cũng phải có sức mạnh không hơn không kém món binh khí "đắt sắc ra máu" này)
(Quả nhiên là con hồ ly tinh thông thạo Kiếm Pháp này có thể xưng bá và cai quản ở Cửu Kiếm Giới trong Diệt Giới thì không thể đơn giản chút nào)
Huyền Thiết (hay còn gọi là thép đen hư không) - loại nguyên liệu quý hiếm được mệnh danh là vật chí bảo để rèn luyện ra những thanh kiếm trong vũ trụ rộng lớn này.
Chúng là những mẫu thép mang trong mình là thuộc tính biến dị - Không Gian (Mờ mịt, trống rỗng, sâu chẳng thấy gì) cực kỳ quý hiếm.
Loại thép này chỉ được sinh ra trong quá trình hư không nghiền ép các loại khoáng sản lại với nhau với tốc độ cao không ngừng nghỉ.
Cứ như vậy lặp lại quá trình đó qua hàng vạn năm liên tục mới có tỉ lệ xác suất xuất hiện và số lượng ít đến đáng thương.
Muốn tìm được loại thép này bên ngoài vũ trụ kia chỉ có thể ngộ không thể cầu từ các vết rách hư không đẩy chúng ra ngoài mới may ra có cơ hội sở hữu chúng.
Đao, Kiếm, Thương, Giáo thông thường khi rèn luyện chỉ cần một chút nguyên liệu đã có thể trở thành binh khí tốt rồi.
Một số người trong các cuộc trò chuyện cũng như tán gẫu từng nói vui rằng:
"Có trong tay một đội quân chỉ cần hơn một trăm người đều được trang bị các binh khí có nguyên liệu là Huyền Thiết ắt có thể xưng bá một phương không ai dám kháng nghị!"
Huyền Thiết Trọng Kiếm của Độc Cô Diệt Đế là cả một khối thép đen hư không lớn đúng nghĩa mà nói về giá trị mang lại là điều không phải bàn.
Vẻ bề ngoài của nó lại như một phiến đá thô ráp, trần trụi chứ không hề sắc sảo như những v·ũ k·hí thông thường khác.
Đầy thô sơ, kiếm không có lưỡi sắc, mũi kiếm thì tròn như hình bán cầu không hề được gia công thành mũi nhọn sắc bén.
Vì thế khó sử dụng lại không sắc bén đã vậy còn to lớn thô kệch khó có thể uyển chuyển trong thực chiến.
Thế nhưng.....
Đã có điểm bất lợi thì chắc chắn có điểm thuận lợi!
Một khi có thể phát huy hết được uy lực vốn có của nó thì mỗi đường Kiếm Pháp từ Huyền Thiết Trọng Kiếm đánh ra có sức công phá cực kỳ khủng kh·iếp.
Đánh tan cả một đạo quân hàng ngàn người chỉ với một Kiếm Pháp!
Phá nát, nghiền nát mọi bảo giáp tốt nhất có thể trang bị!
Tung hoành thiên hạ một cách điên cuồng và ngang dọc theo ý muốn, không gì ngăn cản nổi!
Đến mức người ta có thể miêu tả Huyền Thiết Trọng Kiếm bằng bốn từ:
MẠNH ĐẾN "BIẾN THÁI"!!!
Ngoài ra khi nhắc đến những món binh khí thì không thể không nhắc đến vai trò quan trọng của LUYỆN - KHÍ - SƯ.
Nói theo cách dễ hiểu nhất thì có thể hiểu rằng:
Trước tiên, những Luyện Khí Sư sẽ điều động năng lượng Hoả Linh Căn từ bên trong đan điền của họ ra bên ngoài.
Sau đó khống chế cũng như kiểm soát chúng vào bên trong lò rèn hoặc bất kỳ để nung chảy các vật liệu mà chỉ những ngọn lửa từ Hoả Linh Căn của người tu tiên mới có từ đó tạo ra thành các loại bình khí khác nhau.
Vì thế một trong những điều kiện để có thể trở thành một Luyện Khí Sư thì điều cơ bản nhất phải có là người đó phải sở hữu Hỏa Linh Căn.
Bên lề thì Luyện Đan Sư cũng giống như vậy nhưng khác ở chỗ là họ khống chế trong những lò luyện đan hoặc bất kỳ để nung nấu các dược liệu lại với nhau tạo ra những viên đan dược cực kỳ trân quý.
Còn về thiên phú, tài năng, gia cảnh xuất thân và thế lực đằng sau thì lại tùy thuộc vào mỗi người không ai giống ai là những điều kiện nằm ở một khái niệm khác.....
Điều kiện cơ bản có thể đáp ứng nhưng các điều kiện đằng sau không thể đáp ứng được xem như không có hữu duyên với những nghề nghiệp này.
Vì điều kiện khắc nghiệt như trên thế nên những nghề nghiệp như Luyện Khí Sư, Luyện Đan Sư, Phù Chú Sư,....... luôn được giới tu tiên giả sùng bái và kính trọng thậm chí là kính ngưỡng.
Vì vai trò và giá trị của họ mang lại quá quan trọng trên con đường tu tiên khắc nghiệt mà họ đang bước đi.
Không có binh khí thì lấy gì họ có thể sinh tồn và chống lại trước những nguy hiểm đang rình rập sẵn sàng lấy mạng họ bất kỳ lúc nào?
Không có đan dược thì lấy gì họ có sống sót trước v·ết t·hương chí mạng và vượt qua giai đoạn nguy kịch của bản thân trong những tia hi vọng khao khát được sống?
Không có phù chú thì lấy gì họ có thể bảo toàn tính mạng trước những tình huống sinh tử của bản thân luôn diễn ra một cách bất ngờ chẳng thể biết trước?
Và còn nhiều nghề nghiệp khác nữa nhưng chỉ như vậy cũng đã quả đủ để hiểu về tầm quan trọng to lớn đến nhường nào.
Dù cái gì cũng có hai mặt của nó và những mặt tối tiêu cực luôn rình rập hiện hữu nhưng sống thì phải hướng đến điều tích cực nhất.
Vì thế không ai phủ nhận, khinh thường hay không xem trọng, chỉ có những kẻ muốn c·hết sớm không muốn sống tiếp mới là những ngoại lệ.
- Tiếp đến là.......
ẦM ĐÙNG
"Này tên kia, ngươi trình bày hơi bị lan man rồi đấy, quay lại tình tiết chính đi" Một toáng người đồng thanh đập bàn quát lên.
"Còn lan man thêm một lần nữa, đứng trách bọn ta đ·ánh c·hết ngươi!"
- (Không có hồi âm trả lời lại)
...........
"Nét mặt trầm tư của ngươi nhìn chằm chằm vào ta là sao hả, Lâu La Đại thị nữ?" Độc Cô Diệt Đế với mắt sắc lạnh nhìn trực diện.
"Đến bây giờ ngươi mới bắt đầu thấy hậu quả khi cố ý gây sự, khiêu khích ta sao hửm!?"
KENG
Vừa dứt lời thì Độc Cô Diệt Đế giơ Huyền Thiết Trọng Kiếm lên khỏi vai chỉ về phía trước đối diện là Lâu La Đại thị nữ đang đứng đực ra nhìn như không biết phải làm gì sau đó.
Tư thế Độc Cô Diệt Đế lúc này hiên ngang không chịu cúi đầu, khuất phục trước bất cứ điều gì.
"Có lời trăn trối hay nhắn nhủ với ai đó trước khi ta ban c·ái c·hết cho ngươi không" Độc Cô Diệt Đế nở nụ cười quái dị thốt lên từng chữ.
"Có khi ta lại ngâm ngùi thương xót mà cho ngươi một c·ái c·hết thoải mái chăng"
PHÙ PHÙ
Lâu La Đại thị nữ: "........"
"Sao, ngươi nói gì đi chứ, Lâu La Y Mộng" Độc Cô Diệt Đế bắt đầu không ngừng nghỉ t·ấn c·ông về mặt "đả kích tình thần".
"Chẳng lẽ bao năm ngươi sống trong Vạn Giới Điện được bậc đế vương bao bọc chở che nên ngươi bắt đầu s·ợ c·hết khi không có ngài ấy bên cạnh!?"
"Hay là bấy lâu nay người chỉ cậy mình là Đại thị nữ của bậc đế vương nên mạnh miệng nhưng thực chất tu vi chẳng có gì để so đo với ta?"
Độc Cô Diệt Đế miệng vẫn cứ nói liên tục còn Lâu La Đại thị nữ vẫn cứ nhìn một hồi lâu không nói một câu cứ như một người nói và một người nghe.
Nhưng thực chất trong lúc đó......
(Con ả hồ ly tinh này nếu đã triệt để điên cuồng muốn giao chiến thì không lao vào t·ấn c·ông ta ngay....) Lâu La Đại thị nữ trong lòng một lần thở dài không biết mở miệng kiểu gì.
(....mà cứ nói những lời nhảm nhí vớ vẩn chẳng có ích gì trong thực chiến)
(Đây là phong cách chiến đấu thực sự của ả ta sao!? Nếu là vậy cũng không hiểu lý do gì ả có thể tồn tại đến giờ để trở thành Diệt Đế cai quản một phương)
(Khoan đã.......)
KƯNG~
Bổng dưng trong dòng suy nghĩ của Lâu La Đại thị nữ loé lên những hội thoại đã nghe trước đó:
~Độc Cô Diệt Đế đã GIỞ CHỨNG BỊ MẤT TRÍ NHỚ làm trọng thương tuần tra viên ở đội tuần tra của ta, thưa Lâu La Đại thị nữ~
~Ngươi lại bịa ra chuyện mà ta còn CHẲNG NHỚ NÓ ĐÃ DIỄN RA KHI NÀO, cái gì mà đội tuần tra dưới trướng bậc đế vương chứ, ta chẳng biết có chuyện gì xảy ra sất~
(Sâu chuỗi các sự kiện lại với nhau, quả nhiên mọi chuyện là như vậy) Lâu La Đại thị nữ vặn óc suy ra điểm mấu chốt cuối cùng.
(Con hồ ly tinh này chắc chắn đang giở chứng bị mất trí nhớ nên chẳng nhớ cái gì về chuyện đã làm ra liền bảo ta bịa chuyện gây sự với ả)
(Vốn không muốn giao chiến với ngươi để tìm cách giải quyết nhưng......)
(.......nếu ngươi đã muốn đến vậy thì ta chiều ngươi đến cùng!) Ánh mắt hoá sát khí của Lâu La Đại thị nữ chính thức kích hoạt.
".......!?"
"Ồ cuối cùng ngươi cũng bắt đầu rục rịch cử động rồi sao!?" Độc Cô Diệt Đế sau một lúc "tâm sự một mình" liền cười phấn khích.
"Ta cứ tưởng nãy giờ bản thân đang nói với một cái xác chỉ biết nghe và hay gây sự khiêu khích ta ấy chứ!"
Lâu La Đại thị nữ: (-_-!?)
"Thanh Huyền Thiết Trọng Kiếm này đang rất thèm khát được nếm máu huyết ngươi từng phút từng giây dù nó đã nếm vô số máu của những kẻ rác rưởi nằm dưới chân ta"
"Hãy làm những gì có thể làm trước khi bị ta đập ngươi ra thành bãi thịt nhầy trong vài hơi thở và dùng máu ngươi tắm lên Huyền Thiết Trọng Kiếm này haha"
"Ngươi đúng là triệt để điên cuồng thật rồi, thật hết thuốc chữa" Lâu La Đại thị nữ tức giận gầm lên.
"Hôm nay ta thay trời hành đạo mà chữa chứng mất trí nhớ gây rắc rối của ngươi, đánh đến khi nào ngươi nhớ ra lỗi lầm của mình mới thôi!"
"TUYỆT THẾ THÁNH KIẾM - Trảm Thiên Diệt Kiếm - Xuất!"
KENG XOẸT~~
Lâu La Đại thị nữ dứt khoát lấy ra từ trong nhẫn trữ vật của mình một thanh kiếm dài vừa tay rút ra khỏi vỏ kiếm chém một đường vào khoảng không.
XOẸT XOẸT ẦM~~
Chỉ một đường kiếm từ Trảm Thiên Diệt Kiếm đã tạo ra luồng Kiếm Khí mạnh mẽ chém mạnh không gian thành hai với những vết rách lớn để lộ hư không tăm tối bên trong.
"Ồ, một thanh đao nhưng lại là kiếm sao, người có sở thích độc đáo đấy, Lâu La Y Mộng" Độc Cô Diệt Đế nhìn thanh kiếm trên tay Lâu La Đại thị nữ liền đánh giá.
"Nhìn nó giống một thanh TÀ KIẾM u ám chứa đầy sát khí c·hết chóc mà ta từng thấy qua nhưng có vẻ không phải"
"Thanh kiếm của người tươi sáng hơn về khí chất chẳng có chút u ám lẫn sát khí nào cả"
"Ai cần một hồ ly tinh đang điên cuồng như ngươi giải thích chứ" Lâu La Đại thị nữ quát lên
"Có giải thích tỏ ra am hiểu thì Lâu La Y Mộng ta cũng không nhẹ tay với ngươi đâu hừ"
XÈO XÈO~~
Sau một lúc, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy những vết rách hư không nhanh chóng hồi phục lại như chưa có gì xảy ra nhưng chỉ như vậy có cũng hiểu uy lực nó gây ra.
Lưỡi dài, hơi cong, một lưỡi duy nhất và vô cùng sắc bén có thể nhẹ nhàng cắt lá thành đôi, chém đá tảng thành cọng bún.
Trái ngược hoàn toàn với sự thô sơ, không có lưỡi sắc, mũi kiếm không hề được gia công để trở nên sắc bén của Huyền Thiết Trọng Kiếm.
Được thiết kế để nâng cao tốc độ và có trọng lượng nhẹ dễ dàng phô diễn hết tất cả sức mạnh và tài năng của người sử dụng nó cũng như có thể nhanh chóng rút ra khỏi vỏ kiếm và chém chỉ trong một động tác.
Đồng thời có độ cân bằng đến mức hoàn hảo giúp người sử dụng nó có thể sử dụng bằng chuôi kiếm đủ dài để có thể cầm nắm bằng một hoặc cả hai tay.
Không giống với sự to lớn thô kệch và trọng lượng nặng gây khó khăn và khó phát huy tối đa sức mạnh của người sử dụng như Huyền Thiết Trọng Kiếm.
Thanh kiếm của Lâu La Đại thị nữ với vẻ bề ngoài lúc này không là một món binh khí đơn thuần mà nó đã trở thành một tác phẩm nghệ thuật đầy hoa lệ đại diện cho người sử dụng nó.
Có thể tạo ra những đòn chép uy lực với độ cơ động cao trong thực chiến với lưỡi kiếm luôn hướng lên trên nhằm rút nhanh và chém lẹ vào những điểm yếu trên cơ thể của kẻ thù.
Với chừng đó là đủ để gây những v·ết t·hương nghiêm trọng và chí mạng.
Thậm chí tất sát lấy mạng kẻ thù trong một nhát kiếm duy nhất không phải là điều vô lý.
Ngoài ra trên chuôi kiếm còn khắc rõ nét từng chữ bằng vàng ròng:
"DIỆT KIẾM ĐẾ - LÂU LA Y MỘNG!"
(END CHAPTER)