Lão Hàng Xóm Đáng Ghét

Chương 29: Chương 29




Con nhóc đành nhe răng ra cười cho xong rồi chạy vào trong thay bộ đồ. Nó ra thấy Hoàng đang cười tươi với mấy cô nhân viên, “đúng là cái đồ háo sắc, thấy con gái là mắt cứ sáng như sao, miệng thì cười toe toét, mắt thì chả thấy đường đâu” – con nhỏ vừa nghĩ vừa cười. Nhận túi đô từ tay nhân viên, Hoàng quay ra cười tươi với Trúc, con nhỏ thấy thế liền ngoảnh mặt đi. Hoàng tiến tới chỗ Trúc cầm tay con nhỏ (lại cầm tay). Con nhóc tính giật ra nhưng thằng nhóc giữ chặt tay nó lại và mặt nó cười tươi tỉnh bơ với mấy người bán hàng

- Anh chị thật là xứng đôi, chị thật là hạnh phúc đó, có bạn trai tâm lí ghê – Cô nhân viên bán hàng cười tươi

- Dạ, e ko phải là….- Trúc vừa định thanh minh thì Hoàng chen vào

- Chị quá khen, thôi tụi tôi đi đây, bye nha – Hoàng kéo tay Trúc đi luôn

…………………………………………� �…..

- Nè, anh làm cái trò gì vậy ???? – Trúc hét lên

- Trò gì là trò gì? – Hoàng tỉnh bơ



- Thì đó….- Trúc hua chân múa tay loạn xạ ngầu

- Tôi chả hiểu cô định nói gì – Hoàng đi tiếp

- Anh nói gì với mấy cô đó mà cô ta lại nói như vậy?



- Tôi chẳng nó gì cả, chỉ hỏi thăm mẫu mã, với cả xuất xứ thôi mà, sao họ nói vậy làm sao tôi biết – Hoàng cười tủm tỉm

- Anh….đúng là đồ…cà chớn mà….- Trúc tức quá hét lên

- Cô là con gái sao cô hét to thế? – Hoàng nhăn nhó


- Kệ tôi- Trúc chu mỏ lên

- Đúng là đồ “gà tre” mà, gáy khỏe thế ko biết !!- Hoàng chép miệng lắc đầu

- Anh…! Tôi ko thèm đôi co với anh nữa! – Trúc giận dữ bỏ đi

- Ey, cô đi đâu vậy, từ từ thôi, ngã bây giờ - Hoàng hốt hoảng chạy theo

- Tôi đi mua đồ, hôm nay tôi tính đi mua sắm với Dung mà, nãy giờ đi mua cho anh rồi bây giờ tôi phải mua cho tôi chứ - Trúc lạnh băng

- Giận hả, đùa tý thôi mà, thôi bây giờ tôi đưa cô đi mua nhá, hi hi tình nguyện làm hướng dẫn viên, hướng dẫn viên hơi bị đẹp trai nhá. – Hoàng phồng má nói

- Hì hì – Trúc phì cười – Thôi đc rồi đi thôi




- Lúc nãy anh chọn cái nào làm quà vậy? Trúc vừa ngó nghiêng vừa hỏi Hoàng

- Ah, cái thứ 2 đó – Hoàng cười tủm tỉm

- Ừh, cái đó đẹp bá cháy luôn- Nó cười híp mí

Hai đứa đi lăng xăng hết cửa hàng này đến cửa hàng khác, chỗ nào Trúc cũng ngó 1 chút, sờ 1 chút, trông con nhỏ thích thú lắm. Hoàng chạy theo bở cả hơi tai, nhưng mà thằng nhóc lại thấy thích, chả hiểu sao nó lại thích ngày nào cũng đc thế này. Trông con nhóc cứ hồn nhiên, cười khanh khách, nhìn nụ cười của con nhỏ mà Hoàng chả thấy mệt gì hết.

- Thôi tôi mua đủ rồi, mệt quá, chúng ta gọi cho Dung và Hùng xem họ thế nào rồi- Trúc cười toe toét quay ra phía Hoàng


Chẳng thấy Hoàng đâu, con nhóc đang ngó quanh ngó quất để tìm, hay là thằng nhóc bị lạc nhỉ, đang ngẩn ngơ thì bất ngờ có tiếng Hoàng sau lưng

- Tìm tôi hả? – Hoàng cười dịu dàng và đưa cho Trúc 1 cái kem nhìn vô cùng hấp dẫn

- Oa, trời ơi, ngon quá đi!!!- Trúc reo lên



- Chạy nhảy từ nãy chắc mệt lắm rồi đúng hok, ăn kem đi cho mát – Hoàng nhẹ nhàng

- Hì hì, sao biết tôi thích ăn kem, anh tài thật đó – Trúc cầm cái kem ăn ngon lành, nó ăn 1 cách say mê và thích thú

Hoàng nhìn con nhóc ăn kem ngon lành, trông nó thật dễ thương

- Tôi thấy cô thật giống với những cái kem – Hoàng mỉm cười

- Là sao? – Trúc ngạc nhiên mở to mắt nhìn Hoàng

- Kem có nhiều loại nhiều vị, chua có, ngọt có, đắng đắng của socola có, béo ngậy như vani có, cũng như cô vậy. Kem tuy bề ngoài nó lạnh nhưng khi ăn vào lại khiến cho người ta có cảm giác ngọt ngào, dễ chịu. Đôi khi vì lạnh quá lại khiến cho người ăn buốt đến đỉnh đầu. Tuy vậy ko ai là có thể cưỡng nổi sức thu hút của những cái kem. – Hoàng nói và nhìn Trúc say đắm

Trúc ngạc nhiên và cũng ngước nhìn Hoàng… 4 mắt lần nữa lại gặp nhau…cứ thế… 1 cảm giác rất lạ trong con nhỏ, lần đầu tiên nó thấy Hoàng nhìn nó dịu dàng như thế. Nó thấy bối rối trước ánh mắt này kinh khủng. Làm sao đây???? Hoàng đang từ từ cúi xuống…tên cà chớn này định làm gì vậy….hơ hơ…