Lão Đại Phải Lòng Thỏ Con

Chương 6: 6: Bỏ Trốn 1




Gia Ngộ lạnh lùng tàn bạo với cả thế giới nhưng lại không muốn làm tổn thương Vân Linh dù chỉ là một lần, hắn luôn che giấu thân phận Lão Đại của mình suốt mấy năm qua để cho cô được yên lòng ở bên hắn vậy mà hôm nay vì một sự cố nhỏ mà cô đã nghi ngờ hắn, ai dám làm lộ ra thông tin này sẽ phải trả giá cho lời nói của

mình.



Vân Linh đi lên phòng cô tức giận lấy vali ra thu dọn hành lý để rời đi, cô gọi điện cho Lâm Khiết bảo anh ta tìm giúp cô một ngôi nhà thuê cô không muốn sống trong khung cảnh ngột ngạt này nữa, Gia Ngộ vẫn rất bình tĩnh hắn cầm chìa khóa đi đến trước phòng của Vân Linh khóa cửa lại, cô nghe tiếng động khóa cửa liền vội vàng đi đến cánh cửa đã bị khóa chặt, Vân Linh trở nên tức giận cô ra sức

đập tay vào cửa.



" Anh làm gì vậy mau mở cửa ra.



"

Gia Ngộ đứng bên ngoài ánh mắt của hắn vô cùng sâu thẳm không ai có thể biết hắn đang nghĩ điều gì cả.



" Ngoan ngoãn ở trong phòng đi hãy nghe lời anh, hắn ta thật sự không xứng với em, anh sẽ tìm bằng chứng để em tin.



"

Vân Linh hét lớn ra cửa nói.



" Em không cần anh mau thả em ra, anh muốn quản chuyện của em đến bao giờ.





"

Gia Ngộ không nói gì thêm hắn quay người rời đi, Vân Linh nghe tiếng bước chân của Gia Ngộ rời đi cô tuyệt vọng nói.



" Mau thả ra, em ghét anh tại sao anh lại đối xử với em như vậy.





"

Vân Linh bất lực ngồi bệt xuống sàn cô không biết Gia Ngộ đang nghĩ gì hay muốn gì bản thân cô không bao giờ hiểu gì về hắn cả.



Chuyển cảnh về phía Lâm Khiết hắn ta đang bị ba của mình tát mạnh và đang quỳ gối trong thư phòng của Lâm Thuần.



"Nhanh chóng tìm cách kết hôn với con bé đó đi, chúng ta mới có thể mở rộng địa bàn của mình, Gia Ngộ sẽ chấp nhận thôi bởi vì con bé đó rất đặc biệt đối với hắn ta, mày chỉ luôn gây chịu cho tao chỉ một việc nhỏ nhặt mà làm cũng không xong


đúng là vô dụng.



"

Lâm Khiết đưa tay xoa xoa má cú tát của Lâm Thuần thật sự rất đau, bao nhiêu tức giận của ông ấy đều trút lên người con trai của mình

" Con biết rồi.



"

Lâm Thuần tức giận đứng lên nói.



" Lúc nào cũng biết rồi tao bảo là phải nhanh chóng mày có hiểu không hả chỉ một việc nhỏ nhặt làm cũng không xong mày đưa nó lên giường khiến cho nó có thai chẳng phải những chuyện đó mày làm rất giỏi sao.



"

Lâm Khiết ấm ức đáp lại.



"Một mình con muốn là được hay sao cô ta luôn đề phòng còn có hai tên vệ sĩ suốt ngày đi theo cô ta, đúng giờ là bắt buộc cô ta về nhà.




"

Lâm Thuần ngồi xuống vẻ mặt đầy sự tức giận.





" Đúng là tên khốn hắn luôn làm khó ba trên các thị trường buôn bán, hắn ta rất khó đoán có lẽ hắn đã biết được kết hoạch của chúng ta rồi nếu hắn hành động thì chúng ta sẽ khó sống đấy, nên mày hãy nhanh chóng kết hôn với con bé đó lúc đó hắn sẽ nể trọng chúng ta hơn có biết không hả.



"

Đúng như những gì thuộc hạ của Gia Ngộ điều tra Lâm Thuần quả thật không đơn giản ông ta không từ mọi thủ đoạn để có lợi cho bản thân, dù có hi sinh con trai ông ta cũng sẽ đồng ý, Lâm Khiết đứng lên nói.



" Con biết rồi.



"

Rồi ấm ức đi ra ngoài hắn cảm thấy Lâm Thuần thật sự quá đáng sợ không từ thủ đoạn gì để mở rộng việc buôn bán vũ khí của mình.




Vân Linh đang loay hoay trong phòng bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên là Lâm Khiết.



" Alo Vân Linh à anh đến đón em rồi đây.



"

Vân Linh bất lực nói.



" Bây giờ em đang bị nhốt trong phòng không thể nào thoát ra được.



"



Lâm Khiết: " Anh sẽ giúp em thoát ra ngoài chúng ta sẽ cao chạy xa bay xây dựng một cuộc sống bình yên chỉ có hai chúng ta không ai có thể làm phiền chúng ta có được không em.



"

Vân Linh vô cùng cảm động khi nghe Lâm Khiết nói.



" Em muốn đi cùng anh.



"

Lâm Khiết liền cười nhếch mép lại có thêm một con cừu non không thể thoát khỏi những lời đường mật của hắn.



" Được anh sẽ lên kế hoạch để em thoát khỏi nơi đó trước đã.



"

Hai Người lên kế hoạch rõ ràng nhưng họ không bao giờ biết đoạn đối thoại của họ đã bị Gia Ngộ nghe hết hắn đã âm thầm gắn con chíp vào điện thoại của Vân Linh, hắn có thể biết được cô đi đâu với ai cô luôn nằm trong vòng kiểm soát của hắn, nhưng Gia Ngộ vẫn rất thản nhiên hắn không có một động tỉnh gì cả, không biết hắn muốn làm gì nữa.



.