Lão Đại Phải Lòng Thỏ Con

Chương 44: 44: Nếu Như Anh Ở Lại Với Em




" Chuyện cũng đã qua không phải anh là người phản bội tôi trước hay sao.



"

Lâm Khiết dường như không muốn đến đây để nói chuyện phiếm hắn ra lệnh cho hai tên thuộc hạ đi đến để giữ chặt Vân Linh lại, cô liền vùng vẫy nhưng sức của một người phụ nữ yếu ớt thì làm sao có thể làm gì được với hai tên đàn ông cao lớn, Lâm Khiết đi đến nâng mặt Vân Linh lên hắn ta bóp mạnh vào má của cô đôi mắt nhìn cô đầy sự thù hận.



" Chính tên Gia Ngộ chết tiệt đã khiến tôi phải mất đi một chân phải đi bằng chân giả, ba tôi bị tịch thu nhà cửa tài sản bị ám sát chết rất thảm, lúc đó tôi rất tuyệt vọng ngọn lửa thù hận trong tôi vô cùng lớn, tôi thề sẽ bắt các người phải trả giá, cô nghĩ tôi đến đây để làm gì tôi đã đợi ngày này lâu lắm rồi.



"

Vân Linh cũng vô cùng bất mãn với những lời Lâm Khiết nói.



" Đó là quả báo cha con các người luôn làm chuyện xấu cũng chỉ vì tham vọng nên mới nhận lấy hậu quả như thế.



"

Lâm Khiết như một tên điên hắn tát vào mặt Vân Linh mà không hề thương tiếc cô bị tát đến đầu óc quay cuồng khóe miệng đã chảy máu, Lâm Khiết vẫn không buông tha cho cô hắn độc ác nói.





" Nghe nói cô đang mang thai là con của Gia Ngộ sao, thú vị thật đấy hắn ta liên tục ngăn cản tôi với cô chỉ để muốn chiếm cô làm của riêng đúng thật là nực cười.



"

Nói rồi hắn đấm thẳng vào bụng của Vân Linh cô đau đớn nhăn mặt nói.





" Xin anh đấy đừng gây thêm tội lỗi nữa.



"

Lâm Khiết quát lớn.



" Tôi không cần cô dạy đời người gây tội lỗi trước là các người.



"

Hắn ta độc ác đến mức cầm thanh sắt do thuộc hạ đưa đến đánh vào bụng Vân Linh liên tục trong dinh thự lúc này là tiếng la thảm thiết của Vân Linh, máu đỏ bắt đầu chảy xuống chân cô, Vân Linh sợ hãi hét lớn.



" Đừng mà đứa bé trong bụng tôi vô tội.



"

Lâm Khiết cười lớn nói.



" Nó vô tội nhưng cha nó thì có tội tôi chỉ còn cách giết chết những thứ mà Gia Ngộ yêu thương nhất để cho hắn biết thế nào là đau khổ.



"


Hắn quay sang nói với hai tên thuộc hạ đang giữ chặt Vân Linh.





" Bỏ cô ta ra đi cô ta đã không còn sức vùng vẫy nữa đâu.



"

Hai tên thuộc hạ buông tay Vân Linh ra cô đã ngã quỵ xuống sàn nhà, người hầu trong nhà vô cùng đau xót cho cô nhưng không ai dám làm gì.



Lâm Khiết nhẫn tâm đá vào bụng của Vân Linh thêm vài cái cô đau đớn không còn chút sức lực nào để phản kháng được nữa máu chảy ra càng ngày càng nhiều, Vân Linh đau đớn đưa tay ôm lấy bụng mình nghẹn ngào nói.



" Xin hãy tha cho con của tôi.



"

Lâm Khiết nhẫn tâm đạp lên bụng của Vân Linh, cô quá đau đớn mà ngất lịm đi đứa trẻ trong bụng có lẽ Vân Linh không thể nào giữ được, khắp sàn nhà chỉ toàn là máu đỏ một khung cảnh đầy ám ảnh, Một thuộc hạ của Lâm Khiết đi vào thông báo với hắn là Gia Ngộ đang trên đường quay về, hắn như một con thiêu thân lao vào tiêu diệt đám thuộc hạ của bà Kim Tú mặc kệ những vết thương trên cơ thể đang chảy máu mà lái xe lao thẳng về dinh thự, Lâm Khiết bảo thuộc hạ rời đi hắn ta vẫn còn rất ám ảnh và sợ Gia Ngộ sẽ giết mình khi nhìn thấy Vân Linh bị hành hạ như thế, sau sự việc này bà Kim Tú đã chuẩn bị tất cả để Lâm Khiết sang nước ngoài tránh sự truy đuổi của Gia Ngộ vì bà ta biết Gia Ngộ sẽ không bao giờ tha mạng cho Lâm Khiết khi hắn đã đánh đập Vân Linh.



Lâm Khiết vừa rời đi người hầu trong nhà mới dám chạy đến chỗ Vân Linh.



" Tiểu Thư cô sao rồi.



"

Vân Linh đã mất đi ý thức máu chảy ra không ngừng nếu cứ để hiện trạng này tiếp diễn thì tính mạng của Vân Linh cũng sẽ gặp nguy hiểm.





Gia Ngộ đã về đến hắn điên cuồng chạy vào trong nhà nhìn thấy Vân Linh đang nằm dưới sàn đầy máu, hắn vội vàng chạy đến ôm lấy cô vào lòng, trong lúc này Gia Ngộ đã vô cùng ân hận vì đã không nghe những gì Vân Linh nói để cô phải chịu đau đớn như thế này.



Gia Ngộ bế Vân Linh đến bệnh viện nhưng tất cả chỉ còn lại là sự muộn màng, cô được đưa vào phòng cấp cứu đôi bàn tay của Gia Ngộ đã dính đầy máu nhưng hắn không hề hay biết đó làm máu của đứa con chưa ra đời của mình, Gia Ngộ tức giận gọi điện cho Lập Thành.



" Sang bằng hết địa bàn Huyết Sa truy tìm tên Lâm Khiết đem đầu hắn về đây cho tôi.



"

Chí Minh sau khi cấp cứu cho Vân Linh xong anh ta đi ra nhìn Gia Ngộ với vẻ mặt buồn bã.



" Đứa bé mất rồi, Vân Linh thì đang thiếu máu trầm trọng tôi đang truyền máu cho cô ấy tại thời đã qua cơn nguy kịch chia buồn cùng cậu.



".