Mặc dù đã dự đoán trước được để chuẩn bị tâm lý nhưng khi đối mặt thật sự, Mạn Nhu không khỏi run rẩy trong lòng, nhịn không được muốn quay đầu bỏ chạy. Nhưng tầm mắt Tào Tiểu Hà đã dừng trên người cô.
Hứu Mạn Nhu của vài thập niên trước cũng không khác Mạn Nhu của bây giờ là bao. Cho nên Tào Tiểu Hà chỉ liếc mắt một cái liền nhận ra người phụ nữ đứng cách đó không xa chính là người lúc trước cô ta "hầu hạ" - Cao phu nhân.
Thù mới cùng hận cũ khiến Tào Tiểu Hà hận không thể lập tức xé nát Mạn Nhu nhưng trên mặt vẫn tươi cười vui vẻ nói lời cảm ơn với chàng lính trẻ rồi tiến lên phía trước: "Chị gì ơi, em hỏi đường một chút, nghe nói phía trước là khu quân đội, em thấy chị đi từ hướng đó tới cho nên muốn hỏi chị một chút, em không đi nhầm đường đúng không?"
Mạn Nhu nhấp môi, cố gắng lộ ra nụ cười bình tĩnh, nói: "Đúng vậy, cô cứ đi theo con đường này sẽ đến được khu quân đội."
Tào Tiểu Hà cười to: "Thật tốt quá, cuối cùng tìm được rồi, cảm ơn chị a." Mạn Nhu đáp một tiếng rồi nhường đường cho nữ chủ, tiếp tục đến siêu thị.
Tào Tiểu Hà lại rất tự nhiên quen thuộc nói: "Chị là người nhà của quân nhân sao? Thật trùng hợp, em cũng đến đây thăm bạn trai."
Bạn trai?
Mạn Nhu sửng sốt một chút, cốt truyện đâu có nói nữ chủ còn có một người bạn trai? Không phải cô ta vừa mới trọng sinh liền coi nam chủ là mục tiêu cả đời sao?
Sau khi suy nghĩ, trong đầu cô hiện lên một ý tưởng nhưng điều đó quá vớ vẩn, hẳn là không có khả năng.
Mạn Nhu nửa tin nửa ngờ, dò hỏi: "À, bạn trai của cô cũng ở bộ đội sao, tôi đi theo chồng đến đây cũng được hai tháng rồi, cũng biết một vài chiến hữu của anh ấy, bạn trai cô tên gì, có thể tôi biết người đó?"
Tào Tiểu Hà siết chặt nắm tay, ý cười trên khóe miệng càng thêm rõ ràng, vẻ mặt ngọt ngào nói: "Hóa ra là như vậy sao, xin chào chị dâu, bạn trai của em tên là Cao Nghị, chị dâu biết anh ấy chứ?"
Editor: tức quá nên phải chen vô, đcm cái thứ hamlonnnn Mạn Nhu: "..." Quả nhiên, nữ chủ thật đúng là dám nói, nếu không phải cô biết trước cốt truyện, phỏng chừng sẽ tin màn kịch này của cô ta.
Rõ ràng chỉ mới gặp đối phương hai lần thôi, hơn nữa lúc trước cô ta còn coi thường Cao Nghị, giờ lại không biết xấu hổ nói đối phương là bạn trai cô ta.
Mạn Nhu trong lòng có chút không thoải mái, nghĩ đến việc nếu nguyên chủ không biết cô ta giở thủ đoạn mà nghe được những lời này hẳn là sẽ rất tức giận.
Mạn Nhu nhịn xuống lửa giận, tuy rằng có chút sợ nữ chủ nhưng vẫn lãnh đạm nói: "Không quen biết."
Tào Tiểu Hà: "..."
Cô ta miễn cưỡng cười, lúc sau không biết nghĩ tới cái gì, đột nhiên vui vẻ nói: "Hóa ra là chị không quen biết Cao Nghị, dù sao thì coi như chúng ta cũng có duyên, hôm nào gặp lại sau nhé."
Dứt lời liền vui sướng hát ca rời đi.
Mạn Nhu chỉ cảm thấy không thể hiểu nổi. Bị nữ chủ làm cho rối loạn nên tâm tình cũng tụt dốc.
Mang tâm trạng rầu rĩ không vui đi siêu thị mua đồ ăn, sau đó về nhà tùy tiện làm vài món rồi chống cằm nhìn sách vở phát ngốc.
Thời điểm Cao Nghị về đến nhà, cô cũng không đi đến ôn nhu tươi cười nghênh đón như trước.
Cao Nghị thấy thế nhịn không được mà nhíu mày nhưng cũng chưa nói gì, thẳng đến khi hai người ngồi vào bàn cơm, anh mặt vô biểu tình nhìn đồ ăn.
Thầm nghĩ: Cho nhiều muối quá, nhìn bộ dáng thất thần này của bà xã, khẳng định không phải là do cơ thể không khỏe như cô ấy nói mà là trong lòng có việc gì đó.