Lão Công Dục Cầu Bất Mãn

Chương 14




Người đàn ông cười khẽ rồi buông đầu ngón tay đang vuốt ve âm đế ra, bàn tay ở bên ngoài hoa huy*t mát xa vài cái, tìm được vị trí miệng huy*t.

Cao Nghị cũng không thèm cởi quần lót vướng bận xuống, trực tiếp cách quần lót chọc ngón tay vào giữa hoa huy*t.

Vải dệt quần lót bằng cotton ướt át, nhưng so với hoa huy*t mềm mại vẫn có vẻ thô hơn, Mạn Nhu nhíu mày chịu đựng rồi làm nũng nói: "Không cần, lấy ra đi, không thoải mái chút nào hết."

Cao Nghị cắn lên vành tai cô: "Ngoan, nhịn một chút, lúc sau sẽ rất thoải mái."

Mạn Nhu nghe vậy thì rất tức giận, hiện tại người chịu tội chính là cô, không phải Cao Nghị, sao anh biết có thoải mái hay không.

Mạn Nhu cũng không đẩy ngón tay đang trêu ghẹo hoa huy*t ra, bởi vì cô biết rõ, trên chiến trường Cao Nghị chính là một bạo quân, tuyệt đối sẽ không nghe ý kiến của cô.

Nghĩ thông suốt điểm này, Mạn Nhu dựa vào lòng ngực anh, nhíu mày thầm nghĩ: Có lẽ nhịn một chút sẽ qua.

Cao Nghị rất vừa lòng với sự ngoan ngoãn của cô, ngón tay cách quần lót không ngừng đâm sâu vào hoa huy*t.

Vải dệt quần lót đi vào một đoạn, có khuynh hướng cọ xát vào âm đ*o mẫn cảm. Quả nhiên như lời Cao Nghị nói, đau đớn lúc ban đầu qua đi liền trở nên thoải mái hơn.

Cơ thể Mạn Nhu vô thức vặn vẹo theo động tác thọc rút của Cao Nghị, miệng tràn ra một tiếng rên rỉ. Phòng tắm đã nóng lại càng nóng bỏng hơn.

Cao Nghị đã đút ba ngón tay vào d*m huy*t, nhanh chóng thọc vào rút ra, nhớ tới tối hôm qua côn th*t đỉnh lộng vào điểm mẫn cảm, anh liền dùng sức ở hoa huy*t quấy loạn tìm kiếm.

D*m dịch nóng bỏng theo động tác đâm chọc của ngón tay chảy ra khiến hoa huy*t càng thêm dính nhớp ướt át.

Chỉ trong chốc lát, anh đã tìm được điểm mẫn cảm kia, ngón tay cách quần lót dùng sức cọ xát, đâm mạnh vào.

Khoái cảm kịch liệt từ hạ thân truyền đến khiến Mạn Nhu há mồm nức nở, rốt cuộc cũng bị làm đến cao trào.

Người đàn ông thấy thế rất vừa lòng mà nở nụ cười, vươn tay nâng lên một chân cô lên khuỷu tay, vén quần lót sang bên cạnh, lộ ra hoa huy*t ướt đẫm màu đỏ tươi, có thể mơ hồ thấy chút huy*t thịt đang run rẩy co rút.

Cao Nghị không thể nhẫn nại được nữa, trực tiếp "đưa súng ra trận".

Mới vừa tiến vào, côn th*t đã bị hoa huy*t nhiệt tình mút lấy, cảm giác sảng khoái truyền đi khắp cơ thể khiến người đàn ông thở phào nhẹ nhõm, tư thế đứng thẳng cắm vào thật sâu, thẳng đến miệng tử c/ung trong hoa huy*t kiều nộn.

Bị côn th*t đè ép đâm thọc vào điểm mẫn cảm khiến Mạn Nhu hét lên một tiếng, nhịn không được lại cao trào, d*m dịch xối thẳng lên quy đ*u cực đại.

Anh đè cô lên vách tường, cơ bắp căng chặt, vì có d*m thủy bôi trơn nên rất dễ dàng động eo đâm mạnh vào bên trong.

Mỗi một lần đều rút nguyên cây ra, sau đó không đợi hoa huy*t mấp máy, lại đem côn th*t cắm vào chỗ sâu nhất, đỉnh lộng tới miệng tử c/ung.

Mạn Nhu không kìm được mà rên rỉ, bên tai là tiếng thở dốc thô nặng của hai người cùng tiếng nước xôn xao và âm thanh thân thể va chạm "bạch bạch bạch"

Thể lực Mạn Nhu không bằng Cao Nghị, mặc dù dựa vào vách tường nhưng khi bị cắm như đóng cọc, cô vẫn sợ bị té ngã, vươn tay lung tung muốn đỡ thứ gì đó.