Tống Mẫn Lan vào cung liên tiếp sinh hạ Thái Tử cùng Tam hoàng tử, lúc sau mới sinh hạ Tứ công chúa.
Tứ công chúa năm nay vừa mới hai tuổi, bình thường phần lớn thời gian đều do bà v.ú chăm nom, thật ra không thể làm Tống Mẫn Lan nhọc lòng, cho nên đối với con gái nàng không có gì mà chê bai.
Còn trượng phu sao, Tống Mẫn Lan làm nữ nhân được sủng ái nhất hậu cung, cũng không có gì dám oán giận, chỉ nói từ khi nàng bắt đầu dùng mỹ phẩm dưỡng da, bệ hạ đã khen rất nhiều lần rằng khí sắc của nàng dạo này rất tốt.
Nói đến cái này, Tống Mẫn Lan liền nghĩ quần áo kỳ quái được đưa cùng lễ vật, vội vàng quay đầu hỏi Đỗ Khanh những quần áo đó có tác dụng gì.
Đỗ Khanh nghe vậy sửng sốt, không nghĩ tới Tống Gia Thành cũng coi mấy thứ đó thành thọ lễ mà cùng đưa vào cung, thật đúng là……
Đỗ Khanh không biết Tống Mẫn Lan có phải loại người rất bảo thủ hay không, chỉ có thể căng da đầu giải thích tác dụng của nội y và băng vệ sinh.
Mọi người đều là nữ nhân, chỉ cần nghe Đỗ Khanh giải thích xong, ai cũng biết nội y là thứ tốt.
Khác không nói, chỉ nói tới tác dụng nâng ngực, tránh chảy xệ, cũng đủ làm nữ nhân có nó điên cuồng.
Bình thường người cổ đại chỉ mặc yếm, đại bộ phận đều thành thân sinh con từ sớm, cho ăn một, hai đứa nhỏ, bộ n.g.ự.c rũ xuống thật sự khó coi.
Thật ra quý nhân không cần tự mình cho con ăn, các nàng có v.ú em, nhưng n.g.ự.c bị chảy xệ vẫn là vấn đề họ lo lắng.
Tống Mẫn Lan làm một người cực kỳ thích cái đẹp, lập tức bảo cung nữ đem nội y ra đây, chuẩn bị lập tức mặc vào, thử xem hiệu quả.
Cuối cùng vẫn là Đỗ Khanh kịp thời ngăn trở, nói nội y dán sát vào người, tốt nhất phải giặt sạch một lần trước khi mặc.
Dù sao cô đã nói rõ cách mặc, cũng không cần phải gấp gáp trong chốc lát như vậy.
Tống Mẫn Lan giữ Tần thị cùng Đỗ Khanh ở lại trong cung nói chuyện phiếm hồi lâu, thẳng đến khi các nàng dùng xong bữa tối trong cung, mới đi về trước khi cửa cung đóng lại, để đại cung nữ tiễn các nàng ra khỏi hoàng cung.
Tống Mẫn Lan còn mượn cơ hội, tiếp tục ban thưởng xuống một đống đồ lớn.
Tống Gia Thành cùng Tống Quốc công đã rời khỏi hoàng cung từ buổi chiều, Đỗ Khanh đoán bọn họ hẳn là đã sớm về tới Quốc công phủ, cho nên cũng không nghĩ nhiều.
Nhưng mà lúc Đỗ Khanh cùng Tần thị đi đến chỗ để xe ngựa, mới phát hiện Tống Gia Thành vẫn chưa trở về, mà để Tống Quốc công tự mình ngồi xe ngựa trở về, còn hắn vẫn luôn ngây ngốc ngồi trên xe ngựa chờ bọn họ.
Trong nháy mắt nhìn thấy Tống Gia Thành chui ra từ trong xe ngựa, Đỗ Khanh liền hoàn toàn quên mất trạng thái xấu hổ của hai người bọn họ, trước khi hắn nhảy khỏi xe ngựa, vội vàng hỏi:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-92-noi-chuyen-phiem-2.html
.]
“Sao anh vẫn ở chỗ này, anh ăn cơm chiều chưa?”
Tống Gia Thành nhìn vẻ mặt quan tâm của Đỗ Khanh, trong lòng thập phần hưởng thụ, tự vui vẻ một hồi: “Ta chờ nàng.”
“Ta còn chưa ăn cơm chiều đâu, sợ nàng ở bên trong xảy ra chuyện, cho nên không yên tâm đi về.”
Tống Gia Thành vốn dĩ rất thông minh, hơn nữa hắn ở hiện đại tiếp thu được tri thức, biết rõ lúc này hắn hẳn nên bán thảm một chút, như vậy Đỗ Khanh mới có thể càng đau lòng hắn.
Xa phu trên xe ngựa nghe công tử nhà mình nói, mịt mờ giật giật miệng.
Đều nói miệng nam nhân, gạt quỷ.
Chỉ là không nghĩ tới, không nghĩ tới, nhân vật trời quang trăng sáng như công tử nhà mình, cũng biết há mồm nói dối gạt người.
Đúng! Công tử bọn họ xác thật bởi vì đợi Đỗ cô nương mà không hồi phủ ăn cơm chiều.
Nhưng hắn ở bên ngoài xe ngựa cũng biết, công tử đã ăn sạch hai đĩa điểm tâm trong xe.
Muốn hỏi hắn làm sao mà biết được rõ ràng như vậy, vì công tử bọn họ là người tốt, chính mình ăn điểm tâm còn không quên xa phu là hắn cũng đói bụng, còn chia vài khối điểm tâm ngọt ngào cho hắn ăn.
Đỗ Khanh không chú ý tới sự dị thường của xa phu, nghe Tống Gia Thành nói còn chưa ăn cơm, cô lập tức đau lòng, vội vàng thúc giục đi về.
Tần thị ở một bên cười ha hả nghe hai người đối thoại, trong lòng cũng yên tâm.
Nguyên bản bà còn lo lắng con trai mình không thay đổi, vẫn là người gỗ không hiểu phong tình.
Anan
Hôm nay tận mắt nhìn thấy bộ dạng con trai trước mặt tiểu Hạ, trong lòng bà chỉ có một suy nghĩ.
Đó chính là —— Tốt!
Nhờ bà và ông chồng sinh ra đứa con trai có diện mạo xuất sắc, hơn nữa hắn linh hoạt vận dụng một chút tâm cơ, cô con dâu tiểu Hạ tuyệt đối không chạy được.
Tần thị cảm thấy mỹ mãn ngồi trên xe ngựa, nơi này không có người ngoài, cũng không cần chú ý nhiều như vậy, Tần thị, Đỗ Khanh cùng Tống Gia Thành, ba người đều ngồi chung một chiếc xe ngựa.
Xác định các chủ tử đã ngồi ổn định, roi ngựa trên tay xa phu vung lên, xe ngựa liền chậm rãi chạy về Quốc công phủ.