Bất quá tuy rằng Tống Gia Thành không phản bác chuyện Đỗ Khanh nói mua cái đồng hồ khác, nhưng Tống Quốc công đoạt đồng hồ quả lắc của hắn, hắn cũng sẽ không để mọi chuyện trôi qua như vậy.
Hắn thích đồng hồ quả lắc, cha hắn cũng thích đồng hồ quả lắc, vì thế thậm chí không tiếc dùng chữ hiếu ra trấn áp hắn.
Nhưng mà cha hắn tính sót một chuyện, đó chính là sáng mai hắn phải tiến cung diện thánh, đồ vật hiếm lạ như đồng hồ quả lắc, nói vậy vị nào đó…… cũng sẽ cảm thấy hứng thú.
Cha hắn muốn đồng hồ quả lắc, có thể, chờ lần tới hắn mau cái mới đã.
Dù sao đồng hồ quả lắc kia cũng không thể để lại chỗ Tống Quốc công, bằng không hắn nghĩ buổi tối sẽ không ngủ yên.
Vừa lúc hắn muốn xin từ chức, nghĩ đến bệ hạ cũng sẽ không dễ dàng nhả ra, hắn dùng đồng hồ quả lắc để tặng chút niềm vui cho vị phía trên, đổi về tự do cho bản thân.
Đỗ Khanh không biết Tống Gia Thành tính toán cái gì ở trong lòng, chỉ là thấy hắn đột nhiên cười cười, vẻ mặt không có tốt, không khỏi rùng mình một cái.
Đỗ Khanh sờ sờ cánh tay nổi đầy da gà: Vì sao cô cứ cảm thấy chuẩn bị xảy ra chuyện gì đó?
Bên này Tống Quốc công cao hứng cho người hầu dọn đồng hồ quả lắc vào thư phòng của hắn, phất tay bảo quản sự pha một chén trà thơm, cứ như vậy một bên uống trà, đọc sách, rồi lại nhìn kim đồng hồ xoay hết một chỉnh.
Anan
Tống Quốc công sau khi ngắm đủ vừa lòng trở lại phòng, Tần thị đang đắp mặt nạ than tre trên mặt, thích ý mà dựa vào đầu giường lật xem sổ sách trong phủ tháng này.
Tống Quốc công vừa đối mặt với thê tử, cả người đã sợ tới mức lui về sau này liên tiếp vài bước.
Nhìn trên mặt thê tử đắp 1 tầng đen như mực, Tống Quốc công đỡ bàn hít sâu rất nhiều lần, mới khó khăn đè xuống trái tim kinh hoàng của mình.
Tống Quốc quay lưng lại, không có dũng khí quay đầu lại nhìn thê tử một cái.
Hắn cúi đầu nhìn chằm chằm hoa văn trên bàn, cũng không quay đầu lại hỏi: “Sao, sao nàng lại thành cái dạng này?”
Tháng này sổ sách có chỗ không khớp, Tần thị xem đến thập phần chuyên tâm, cho nên căn bản không có chú ý tới trượng phu đi vào.
Thấy hắn bị mặt nạ dọa sợ, Tần thị vội vàng duỗi tay bỏ mặt nạ trên mặt xuống.
Tần thị vo viên cái mặt nạ lại, khô cằn mà mở miệng trả lời: “Thiếp… Thiếp đang bảo dưỡng, đây là mặt nạ than tre tiể Hạ cho thiếp, có thể… có thể làm trắng dưỡng ẩm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-61-tran-bao.html
.]
Tần thị là tiểu thư khuê các, từ nhỏ đã bị dạy dỗ phải luôn duy trì trạng thái tốt nhất trước mắt trượng phu, chỉ có như vậy mới có thể vinh sủng không suy.
Hiện giờ bà bị trượng phu bắt gặp bộ dạng bất nhã đắp mặt nạ của mình, cả người bà không tránh được có chút không được tự nhiên.
Tần thị biết suy nghĩ này của mình không đúng.
Bà cùng Tống Quốc công kết hôn nhiều năm, tình cảm phu thê vẫn luôn rất tốt, bằng không bọn họ cũng không có khả năng vừa kết hôn liền ba năm ôm hai đứa.
Nếu không phải thời điểm bà sinh Tống Gia Thành bị tổn thương thân mình, khó có thai, hai vợ chồng bọn họ tuyệt đối không có khả năng chỉ có ba đứa con.
Lúc ấy Tần thị biết chính mình không thể mang thao nữa, trong lòng cũng là từng có mờ mịt.
Nữ nhân nếu không thể sinh con, vậy bà còn có thể dựa vào cái gì đây?
Lúc ấy tổ mẫu Tống Gia Thànhcòn sống, cứ nhắc mãi chuyện con nối dõi của con trai đơn bạc, tôn tử duy nhất thì ốm yếu từ nhỏ, cũng không biết có thể trưởng thành hay không.
Tần thị làm danh môn quý nữ, từ nhỏ đã được học cách làm đương gia chủ mẫu, chủ mẫu nhà cao cửa rộng, điều kiêng kị nhất chính là chuyên sủng ghen tị.
Nghe mẹ chồng nhắc vài lần, rất nhanh Tần thị liền thu xếp nâng nha hoàn hồi môn của chính mình thành tiểu thiếp.
Trên thực tế hai nha hoàn hồi môn của Tần thị vốn dĩ chính là nhà mẹ đẻ chuẩn bị cho bà, để những khi thân mình bà không tiện sẽ thay bà hầu hạ phu quân, không đến mức bị nữ nhân khác lung tung rối loạn tới phân sủng.
Tuy nói sau khi thành thân Tống Quốc công cực kỳ tôn trọng Tần thị, hai phu thê kết hôn từ thời niên thiếu, tình cảm cũng thâm hậu, nhưng trong lòng Tần thị vẫn không yên tâm.
Khi bà trẻ tuổi mỹ mạo, tự nhiên là có thể lung lạc được tâm trượng phu tâm, nhưng chờ bà tuổi già sắc suy thì sao?
Lúc ấy bà cũng từng nghĩ tự bà sẽ nạp thiếp cho Tống Quốc công, từ mang mấy oanh oanh yến yến không rõ từ bên ngoài về, còn không bằng bà chủ động thu xếp cho hắn trước, còn có cái thanh danh hiểu lý lẽ.
Nha hoàn hồi môn tốt xấu cũng là người của nhà mẹ đẻ bà, cha mẹ huynh đệ đều làm việc ở Tần phủ, làm người một nhà thượng vị, không cần lo lắng về sau các nàng sẽ uy h.i.ế.p đến địa vị chủ mẫu của mình.
Chuyện lúc sau, Tống Quốc công không vui, cảm thấy thê tử xem nhẹ chính mình, quan hệ hai người cũng lạnh nhạt nhiều năm.
Bất quá khi con cái càng ngày càng lớn, con gái lớn trở thành Thái Tử Phi.
Quan hệ hai vợ chồng bọn họ mới xem như chậm rãi ấm lại, hiện giờ Tống Quốc công có tuổi, càng thấy thê tử tốt, bình thường phần lớn thời gian đều ngủ ở chủ viện, hiếm khi đi qua phòng di nương.