Trước kia mọi người tổ chức hôn lễ đều khá giống nhau, hiện giờ Tống gia làm ra một hôn lễ hiếm lạ như vậy, về sau nhà ai tổ chức hôn lễ, khẳng định sẽ muốn so sánh với hôn lễ của Tống gia hôm nay một chút.
Nhưng mà Tống Gia Thành bọn họ không muốn buôn bán, không muốn kiếm tiền từ mấy thứ này, cho nên Tần thị chỉ giải thích một câu cơ duyên xảo hợp, mua được từ thương nhân ngoại tộc, bọn họ mua tất ca đồ từ trong tay thương nhân kia, hiện tại hắn đã về quê, bọn họ cũng không biết khi nào thương nhân kia sẽ quay lại.
Tống Gia Thành chuẩn bị cho hôm nay vô cùng kỹ càng, cái khác không nói, chỉ nói tới hải sản dùng trong yến hội buổi trưa và buổi tối, hắn và Đỗ Khanh đã mang từ hiện đại về từ hôm trước.
Bởi vì giường gỗ không thể mang vật còn sống, cho nên hải sản dùng trong yến hội hôm nay, bọn họ mua hải sản tươi sống trở về, tốc đông lạnh rồi mang về cổ đại, hương vị tuy rằng kém hơn khi được ăn tươi, nhưng kinh thành cách biển rất xa, ở kinh thành cũng hiếm được ăn hải sản tươi.
Buổi trưa không được tính là tiệc chính, cho nên khách khứa không được đầy đủ, trong cung cũng chỉ có Thái Tử Trần An Dục muốn xem náo nhiệt cho nên mang theo em trai tới trước.
Hai đứa nhóc tuy rằng tuổi không lớn, nhưng bởi vì thân phận tối cao, cho nên ngồi ở bàn chủ vị.
Nhìn trên bàn có rất nhiều món chưa từng thấy bao giờ, Trần An Dục còn có thể khắc chế, giữ được giáo dưỡng của hoàng thất, người hầu bên cạnh gắp món nào, hắn liền ăn cái đó, dù trong lòng hắn đặc biệt thích ăn món tôm kia, cũng không mở miệng để người hầu lột nhiều hơn.
Tam Hoàng tử nhỏ tuổi hơn, không có ổn trọng như huynh trưởng, thân hình hắn nho nhỏ ngồi trên ghế dựa, một bên há mồm để ma ma bón đồ ăn, một bên còn ngúng nguẩy hai cái chân ngắn của mình, chỉ vào cái bàn bên cạnh, tò mò hỏi bà ngoại Tần thị: “Bà ngoại, đó là cái gì, thật đẹp! Chờ hôn lễ của cậu kết thúc, An nhi có thể cầm về không?”
Tam hoàng tử đang hỏi tới bánh kem mà Đỗ Khanh bọn họ mang về hôm qua.
Hai cái bánh kem 8 tầng cao 24 tấc, dù khách khứa hôm nay đông, cũng sẽ không đến mức quẫn bách như lần trước, mỗi người chỉ được một miếng nhỏ.
Nếu không phải giường gỗ chỉ cao tầm vậy, Đỗ Khanh còn muốn làm bánh kem cao thêm hai tầng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -
https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-258-hon-le-3.html
.]
Vì muốn phối hợp với ngày hôm nay, hai cái bánh kem cũng đặc biệt vui mừng, phần lớn bánh kem đều là màu đỏ, tám tầng bánh kêm đều trang trí bằng hoa kem, hơn nữa bánh kem cao tám tầng, mặc kệ ai nhìn thấy, đầu tiên đều sẽ cảm thấy chấn động.
Sợ sẽ có trẻ con không cẩn thận chạm vào làm hỏng bánh, Tần thị còn an bài hai cái hạ nhân đứng canh bánh kem, chính là vì bảo đảm hai cái bánh kem có thể còn nguyên vẹn tới chính yến buổi tối.
Tần thị gắp đồ ăn cho hai đứa cháu ngoại tôn quý, nghe cháu ngoại hỏi như vậy, vội vàng cười giải thích nói: “Tam điện hạ ngoan, đó là bánh kem tân hôn của cậu mợ, tới tối sẽ chia cho mọi người ăn, không thể để ngài cầm về, nếu ngài thích, hôm nào để cậu lấy một cái khác về.”
Nghe Tần thị nói như vậy, Thái Tử đang ngồi ở chủ tọa an an tĩnh tĩnh ăn cơm cũng ngồi không yên nữa, vội vàng tỏ vẻ bản thân cũng muốn một cái.
Cứ như vậy, khi Tống Gia Thành đang đi kính rượu, bất tri bất giác lại nợ hai đứa cháu trai hai cái bánh kem lớn.
Tới năm giờ chiều, Đỗ Khanh đội khăn voan đỏ trên đầu, được Vân nhi đỡ, thành công đi tới chỗ Tống Gia Thành, sau đó hai người mỗi người nắm một đầu lụa đỏ bước vào nhà chính.
Tống gia tìm hỉ nương tốt nhất kinh thành, hỉ nương có tài ăn nói, luôn miệng nói đủ câu cát tường.
Bất quá hỉ nương thể hiện nhiều như vậy, chính là muốn mượn hôn lễ của Quốc công phủ, đẩy cao thanh danh của bản thân một chút.
Khách khứa hôm nay không phú cũng quý, ngay cả Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu cũng tới trình diện.
Anan
Thiên tử uy nghi tự nhiên là không bình thường.
Hoàng Thượng cùng Hoàng Hậu vừa tới, các tân khách cũng đều phải quan tâm hình tượng của chính mình, không dám cười nháo quá mức.
Buổi chiều mấy đứa trẻ con còn được giơ chân chạy loạn trong Quốc công phủ, tới tối cũng bị trưởng bối trong nhà dặn dò không dám ầm ĩ, động tác ăn cơm cũng trở nên văn nhã rất nhiều.