Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lão Công Của Ta Là Cổ Nhân

Chương 123






Cuối cùng vẫn là Đỗ Khanh nhanh nhẹn, duỗi tay kéo kéo ống tay áo của hắn, nhắc nhở hắn nhận bao lì xì.

Nắm bao lì xì to trong tay, Tống Gia Thành ngơ ngác cảm ơn: “Cảm ơn dì, cảm ơn chú.”

Vốn Tống Gia Thành không biết vì sao Cam Mạn Mai và Đỗ Hùng Hoa tự dưng cho hắn bao lì xì, Đỗ Khanh thấy bộ dạng như lọt vào sương mù của hắn, kéo hắn sang một bên để phổ cập kiến thức.

Biết ngụ ý của bao lì xì, Cam Mạn Mai bọn họ rất vừa lòng với người con rể là hắn, là ngàn dặm mới tìm được một người con rể tốt như hắn, khóe miệng Tống Gia Thành cứ cong lên không ngừng.

Ngay cả khi người chơi cờ dở Đỗ Hùng Hoa la hét gọi hắn đi chơi cờ, hắn cũng cười ha hả đồng ý.

Lúc chơi cờ tuy bị Đỗ Hùng Hoa đòi đi lại vài bước cờ, hắn cũng cười đồng ý, trong lòng không một chút bất mãn.

Hôm nay cuối cùng Đỗ Hùng Hoa cũng được chơi cờ một cách thống khoái.

Ông vui mừng nghĩ: về sau mình xem như có bạn cờ rồi.

Chơi cờ trên mạng không thể bằng chơi với người thật ngoài đời, chơi trên mạng không thể đi lại, một ván không kéo dài được bao lâu thì thua, chưa chơi được bao nhiêu.

Hơn nữa đối thủ trên mạng thích đả kích, trào phúng người khác, thật vất vả gặp được một người còn chơi kém hơn ông, nhưng người ta chơi được mấy ván liền biến mất tăm hơi.

Đỗ Hùng Hoa nghĩ, chỉ cần Tống Gia Thành ở hiện đại, ông sẽ kéo hắn chơi vài ván mỗi ngày, hơn nữa hắn đưa cho ông kì phổ, vậy chuyện hắn trở thành cao thủ cờ vây, cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Khi hai người chơi cờ, Đỗ Khanh cùng Cam Mạn Mai nằm ườn trên sô pha xem TV nói chuyện phiếm.

Bất quá trên cơ bản là Cam Mạn Mai nói Đỗ Khanh nghe.

Hôm nay Cam Mạn Mai cũng không làm tròn nhiệm vụ của một diễn giả, bởi vì bà đăng ảnh chụp vòng tay lên vòng bạn bè.

Buổi tối đúng là thời điểm mọi người đều cảm thấy nhàm chán, cho nên vòng bạn bè của Cam Mạn Mai nữ sĩ cực kỳ sinh động, vừa đăng ảnh không được bao lâu, liền thu hoạch được mấy cái bình luận khen ngợi.

Cho nên Cam Mạn Mai thường thường phải dừng câu chuyện, cầm di động trả lời bình luận vài câu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me -  https://monkeyd.me/anh-chong-den-tu-co-dai/chuong-123-bao-li-xi.html .]

Đồng nghiệp thì thôi, tùy tiện đánh hai câu ha ha có lệ là được, gặp thân thích trong nhà bình luận, bà không thể không giải thích hai câu, vòng tay này là bạn trai của con gái tặng.

Cam Mạn Mai cũng là một người hơi thích khoe khoang, ngay từ đầu còn muốn chụp cả bộ trang sức Tống Gia Thành mua cho mình, vẫn là Đỗ Khanh cảm thấy như vậy quá khoe khoang, lên tiếng ngăn cản, cho nên bà mới chỉ đăng mỗi ảnh chụp cổ tay đeo vòng vàng.

Cuối cùng Đỗ Khanh cảm thấy nói chuyện phiếm với Cam nữ sĩ thật sự quá nhàm chán, đơn giản cầm theo cái ghế dựa, rửa sạch một đĩa nho ngồi cạnh Tống Gia Thành, nhìn bọn họ chơi cờ vây.

Tuy Đỗ Khanh không biết chơi cờ vây, nhưng cô xem, nhìn bàn cờ quân trắng rõ ràng nhiều hơn rất nhiều, cô liền biết Tống Gia Thành chiếm thượng phong.

Cô duỗi tay lặng lẽ kéo kéo quần Tống Gia Thành dưới bàn trà, ý tứ là làm hắn nhường một chút.

Anan

Rốt cuộc Đỗ Hùng Hoa đều lớn tuổi rồi, ngẫu nhiên thả vài nước, làm ông vui vẻ cũng là chuyện tốt.

Tống Gia Thành hiểu ý Đỗ Khanh, hắn quay đầu bất đắc dĩ mà nháy mắt vài cái với cô.

Trên thực tế, có cục diện bây giờ cũng là do hắn nhường rất nhiều rồi, nếu hắn không thả mấy nước, Đỗ Hùng Hoa chơi với hắn không thể hạ quá 30 quân cờ, sao có thể chơi đến bây giờ.

Đỗ Khanh trộm duỗi tay ra hiệu với hắn, ý tứ là —— có thể nhường thêm một chút nữa.

Hai đứa nhỏ mắt đi mày lại, tự nhiên Đỗ Hùng Hoa nhìn ra, bất quá ông cũng không lên tiếng ngăn cản.

Ý của con gái ông hiểu, kỳ thật sao ông không biết cờ nghệ của mình kém cỏi, kém hơn cả tiểu Ngôn chứ.

Nhưng không có biện pháp, ông rất nghiện cờ, tuy rằng được nhường nhưng hứng thú của ông rất cao, nếu con gái có thể nói tiểu Ngôn lại nhường ông thêm một chút, vậy ông có thể thắng.

Đã chơi vài ván, mỗi lần ông chơi với tiểu Ngôn đều không thể đi quá trăm bước, ông cũng muốn thắng, cho dù là thắng không được vẻ vang, nhưng tóm lại là có thể thắng, cứ thua mãi, ông còn có mặt mũi sao?

Kỳ thật kể cả Đỗ Khanh không nói, Tống Gia Thành cũng chuẩn bị làm, rốt cuộc tóm lại muốn cho Đỗ ba thắng một lần để vui vẻ, đạo lý đối nhân xử thế này hắn vẫn hiểu.

Nhưng mà Cam Mạn Mai, không biết đã cúp điện thoại từ khi nào, đứng bên cạnh chồng nhìn trong chốc lát.

Chồng thích cờ vây, Cam Mạn Mai thì không thích chơi và cũng không biết chơi, nhưng bà liếc mắt một cái liền nhìn ra Tống Gia Thành đang thắng.