Lão Bà Nữ Cường Của Tổng Tài

Chương 54: 54: Công Bằng Với Cả Hai Bên




" Vô học" điều này chẳng phải Đoạn Thanh Vy đang trực tiếp chửi thẳng vào mặt ả hay sao? Chỉ là cách nói chuyện của cô trấn tĩnh như vậy, lại không làm cho những người có mặt ở đây đang nghe có chút nào gọi là khó chịu mà thôi.



Đoạn Thanh Vy rất trầm tĩnh, sự trầm tĩnh của cô vượt xa so với độ tuổi thật.



Tuy vậy, ngẫu nhiên một người chưa từng tham dự cuộc họp cổ đông nào của công ty, lại chọn ngay cho mình chiếc ghế quyền lực cao nhất để ngồi, điều này thật sự không tránh khỏi thắc mắc.



Một trong số các vị cổ đông, cổ đông Vương lên tiếng.



- Giám đốc Đoạn nói năng thật sự ngôn từ chưa phải, nhưng cũng không sai hoàn toàn.



Vị trí đứng đầu công ty không phải ai muốn ngồi cũng ngồi được.



Huống gì hiện giờ cô chỉ là một trưởng phòng nhỏ nhoi.



Tuy nói dự án khu đô thị sinh thái phía nam thành phố T cô giành về, giúp cho công ty không ít lợi nhuận, nhưng vẫn là chưa đủ sức thuyết phục để cô ngồi trực tiếp vào chiếc ghế đó.



Cô vẫn là nên chọn cho mình vị trí khác gì hơn..



Tưởng chừng phản đối như thế sẽ khiến người ta sinh ghét, nhưng không.



Đối với Đoạn Thanh Vy, mỗi lời mà vị cổ đông Vương đã có tuổi kia nói đều vô cùng hợp tình hợp lý..



Cách nói không xuồng xã, ngôn từ sử dụng chuẩn mực, khiến người ta không bắt bẻ được.



Đoạn Thanh Vy trong lòng thầm đánh giá cao người này.



Từ lúc cô vào Đoạn Thị làm đến nay, ngoài giám đốc bộ phận kế hoạch là người mà cô đánh giá có sự quan sát nhạy bén, và khả năng nhìn xa trông rộng ra, thì người trước mặt, chính là người thứ hai cô thừa nhận năng lực.



Cô trầm tĩnh đáp..



- Tôi biết, không chỉ có ông Vương đây, mà sẽ còn rất nhiều người thắc mắc về sự xuất hiện của tôi ngày hôm nay.



Vậy để tôi giải đáp cho mọi người biết vậy.





Cô quay về hướng luật sư cố vấn của tập đoàn Nguyễn Hoàng Quân mà nói.



- Luật sư Nguyễn, chắc việc này phải phiền ông giúp tôi giải thích đôi chút rồi.



Luật sư Nguyễn đã hợp tác với Đoạn Thị lâu như vậy.



Từ các vấn đề liên quan đến pháp luật, cho đến việc tìm cách lách luật để hoạt động được trôi chảy.



Chắc chắn, lời nói của ông sẽ có sức nặng nhất định đối với lòng tin của mọi người.





Vị luật sư vẫn là khí chất lãnh đạm, tự tin, nhẹ nhàng chỉnh cà vạt, tay cầm theo một xấp tài liệu.



Trước sự chứng kiến của tất cả các vị cổ đông có mặt, ông ta đều đều lên tiếng.



- Tôi, luật sư Nguyễn Hoàng Quân, vừa là cố vấn pháp luật cho Đoạn Thị, cũng là luật sư riêng của nguyên cố tổng giám đốc.



Lý do cô Đoạn Thanh Vy có mặt ở đây rất đơn giản, là theo di chúc của cố tổng giám đốc Đoạn.



Theo như di chúc của cố tổng giám đốc Đoạn, cô Đoạn Thanh Vy là con gái duy nhất của ông, và sẽ được thừa hưởng toàn bộ 45% số cổ phần trong công ty Đoạn Thị mà ông đã có.



Chậm rãi ngắt tiếng một chút, luật sư Nguyễn lại tiếp tục nói.



- Ngoài số cổ phần công ty, thì những bất động sản và tài sản dưới tên ông đều để lại cho cô Đoạn Thanh Vy.




Trừ miếng đất nằm ở ngoại ô phía Tây, ông tình nguyện trao tặng cho trại trẻ mồ côi.



Và...!

- Đủ rồi, đọc đến đó là được.



Luật sư Nguyễn còn muốn đọc thêm bản di chúc của ba cô một cách đầy đủ, nhưng cô đã ngăn lại.



Cô chỉ cần cho mọi người biết nguyên nhân vì sao cô có mặt ở đây ngày hôm nay mà thôi.



Ngoài ra, nếu ba cô muốn mang tất cả bất động sản và tài sản cá nhân dưới tên ông khuyên góp cho các quỹ từ thiện cô cũng không ý kiến.



Tất cả mọi người đều đã hiểu lý do vì sao cô ngồi ở đây ngày hôm nay.



Với 45% số cổ phần được thừa kế, cô chính là cổ đông lớn nhất của công ty rồi.



Chỉ riêng Đoạn Thành Vinh đang đen mặt, cố kìm nén sự giận dữ..



Lão thật không ngờ, người anh trai của lão lại lo xa đến vậy.



Vẫn đang còn khỏe mạnh đã nghỉ đến việc lập di chúc.



Bao nhiêu lần lão tiếp cận luật sư Nguyễn muốn tìm hiểu xem có tồn tại bản di chúc nào không, nhưng luật sư Nguyễn lại tìm cách nói trắng.



Thật không ngờ, điều lo lắng nhất, thế mà lại thành sự thật.



Mà nói trắng ra, luật sư Nguyễn là người biết luật, ông ta cũng đau phải đồ ngu.



Cái tội tiết lộ và làm giả di chúc, thật sự ông ta không gánh được.




Giọng của Đoạn Thanh Vy đều đều vang lên, kéo Đoạn Thành Vinh về thực tại..



- Mọi người đã biết rõ lý do vì sao tôi xuất hiện ở đây.



Vậy tôi cũng xin phép được nói đôi lời.





Cô đứng thẳng dậy, vô cùng trịnh trọng, tiếp tục nói.



- Tôi đã làm việc ở Đoạn thị một thời gian, năng lực làm việc của tôi, chắc mọi người cũng đã biết, phải không ạ?

- Đúng

- Đúng.



Một vài lời nói phủ hoạ cho câu hỏi của cô, càng khiến cô tự tin hơn để tiếp tục nói.



- Đoạn thị này là tâm huyết cả đời của ba tôi, nay tôi đã là người thừa kế hợp pháp của ông, tôi sẽ quay trở về để tiếp quản công ty, trực tiếp ngồi vào vị trí Tổng giám đốc.



- Tôi phản đối.



Đoạn Thanh Vy còn chưa nói xong, Đoạn Thành Vinh đã nóng lòng đến mức không nhịn được.



Cứ nói đến cái vị trí tổng giám đốc kia, trong lòng lão thật sự có một chấp niệm rất lớn.



Cô quay qua nhìn Đoạn Thành Vinh, mày liễu nhíu lại, hỏi.



- Phó tổng giám đốc Đoạn, có gì thấy không phải sao? Lý do gì từ chối?

Lão cố gắng giữ lại sự bình tĩnh cuối cùng trong mình để mà đối đáp lại với cô.




Sống gần hết đời người, lần đầu tiên, lão lại bị một người còn trẻ tuổi như cô đàn áp về khí thế.



- Trưởng phòng Đoạn hiện giờ tuy là cổ đông lớn nhất của công ty, nhưng cô chỉ mới trở về Đoạn thị làm việc không lâu.



Hơn nữa, trưởng phòng Đoạn còn trẻ như vậy, chưa chắc đã có cách điều hành cả một công ty như vậy.



- Ồ.



Cô đáp lại lão bằng vẻ châm chọc.



- Thì ra phó tổng giám đốc Đoạn là sợ tôi chưa đủ năng lực?

" Phó" lại là phó, cô còn cố nhấn mạnh từ phó khác nào đâm xỉa vào lão.



Thực làm lão muốn phát điên.




Nhưng cô chẳng có thời gian để mà quan tâm đến cái điên của lão, bởi một vị cổ đông khác cũng đang bắt đầu có ý kiến.



- Tôi cũng có chung suy nghĩ với phó tổng giám đốc.



Cá nhân tôi thấy ông Đoạn Thành Vinh phù hợp hơn.





Bởi thời gian gắn bó, và sự điều hành của ông trong thời gian cố tổng giám đốc qua đời.



Cô khẽ mỉm cười mỉa mai.



Cái gì gọi là " gắn bó" gọi là " điều hành".



Thật sự tốt đến nỗi công ty mãi dậm chân tại chỗ, còn có chiều hướng đi xuống.



Vậy gọi là phù hợp hay sao?

Những người có mặt trong cuộc họp cổ đông bắt đầu chia ra làm hai phía trái chiều.



Người thì đứng về phía Đoạn Thanh Vy, người thì đứng về phía Đoạn Thành Vinh.



Ai cũng có thể đưa ra chính kiến của mình.



Không ai chịu thoái lui trước ý kiến đối ngược.



Trước thế cục có phần rối rắm như vậy, Đoạn Thanh Vy đều đều lên tiếng..



- Thời gian mọi người gắn bó với Đoạn Thị cũng không phải là ngắn.



Việc chọn ra ai là người đứng đầu lãnh đạo công ty, cũng ảnh hưởng trực tiếp đến lợi ích của tất cả các vị có đông.



Không bằng chúng ta cứ bầu chọn công khai đi.



Nếu mọi người muốn bầu chọn cho ai, tôi cũng đều nguyện ý nghe theo, được chứ.



- Được, chúng tôi đồng ý.



Những cuộc bầu chọn công khai như thế này, khó tránh kẻ vui mừng, người thất vọng.



Luật sư Nguyễn không có cổ phần sẽ là người đứng ở giữa, như vậy sẽ công bằng với cả hai bên..