Bọn họ là bị trợ lý của mỗi người dìu đi.
Thịnh Kiều về đến phòng liền lăn lên giường ngủ, cơ bản say đến bất tỉnh nhân sự. Ngày hôm sau, quả nhiên cô không nhớ một chút xíu chuyện gì đã xảy ra tối hôm qua.
Ba vị trợ lý, vì giữ gìn tôn nghiêm cho chủ của mình, nhất trí bảo trì trầm mặc. Dù sao thì… một người muốn đè, một người bị đè, một người đứng bên cạnh cổ vũ, nói sao cũng thấy rất là mất mặt.
Tổ tiết mục an bài bữa tiệc ở một nhà hàng Nhật rất nổi tiếng của địa phương. Triệu Ngu ăn cơm xong liền rời đi. Triệu Ngu chỉ là khách quý thần bí của tập đầu tiên, qua tập sau sẽ có khách quý thần bí khác.
Ở Nhật Bản nghỉ ngơi một ngày, sáu người trong đội tiếp tục bay qua quốc gia khác để ghi hình cho tập tiếp theo. Phải quay liên tục hai kỳ như vậy, ai cũng mệt mỏi. Chờ quay xong đợt này, bọn họ quay về Bắc Kinh thì cũng là ngày công bố điểm thi đại học.
Bối Minh Phàm vẫn cố chịu đựng không đi tra số điểm, quyết tâm đợi Thịnh Kiều trở về rồi cùng xem.
Ở trên xe, Bối Minh Phàm lải nhải không ngừng, bảo cô yên tâm, mặc kệ thành tích tốt hay xấu, đều đã định rồi, phải lấy tâm thái bình thường mà đối mặt.
Thịnh Kiều cười nói.
“Tâm thái của tôi rất tốt nha. Người cần bình tĩnh là anh mới đúng.”
“… ừ, đúng vậy, là tôi.”
Đọc truyện tại đây.
Bối Minh Phàm quả thật khẩn trương muốn chết luôn. Thời gian gần đây, antifan của Thịnh Kiều bắt đầu xuất hiện nhảy nhót trào phúng kết quả kỳ thi đại học, bảo rằng muốn chong mắt lên xem học bá bị vả mặt. Mặc dù Thịnh Kiều tự thân đánh giá có thể lấy được 500 điểm, nhưng kết quả chưa có, trước sau Bối Minh Phàm vẫn không dám tin.
Đặc biệt là từ rạng sáng hôm nay bắt đầu, bởi vì đúng 12g khuya đã công bố kết quả, cho nên mới sáng sớm mà antifan đã dũng mãnh tràn vào weibo của Thịnh Kiều trào phúng cái gì có phải thành tích rất khó coi nên mới không dám công bố hay không.
Từ sáng sớm cho đến giờ, hơn 10 tiếng, nói miết mà vụ này lên hot search luôn.
Quần chúng ăn dưa thấy hot search cũng nghĩ thầm, nếu điểm số tốt, vì sao không công bố?
Fan Kiều càng gấp gáp không yên. Ai ai cũng đang đợi kết quả.
Thịnh Kiều nhìn di động, hỏi Bối Minh Phàm.
“Anh có thể tự tra a~ id thí sinh của tôi anh cũng biết mà, vì sao phải đợi tôi về chứ?”
Bối Minh Phàm cắn răng nói.
“Dù sao đây là chuyện lớn một đời của cô, sao có thể để người khác mở ra được. Vẫn để cô tự mở thì tốt hơn.”
Không ngờ Bối Minh Phàm có thể suy xét vì cô nhiều như vậy, Thịnh Kiều cảm động vỗ vỗ bàn tay hắn.
Xe chạy về công ty, vào văn phòng, Bối Minh Phàm gấp đến không chờ nổi mà mở máy tính, đăng nhập trang web của bộ giáo dục, sau đó gọi Thịnh Kiều qua ngồi xuống, tự tay đánh vào id của thí sinh.
Bối Minh Phàm đứng sau lưng, dùng tay che mắt, trong tai chỉ nghe tiếng đánh máy lộc cộc, trái tim căng thẳng muốn nhảy lên cổ họng, khẩn trương hỏi.
“Thấy rồi chưa? Bao nhiêu điểm?”
Thịnh Kiều nửa ngày không nói chuyện.
Bối Minh Phàm trong lòng lộp cộp rơi hai tiếng, nghĩ thầm, xong rồi, có phải điểm thấp hay không? Bối Minh Phàm không thể chần chờ, he hé mở tay nhìn về màn hình máy tính.
Tổng điểm: 701.
Bối Minh Phàm xoa mắt, lại xoa xoa, sau đó giống y như Thịnh Kiều, nửa ngày không thốt nên lời.
Đinh Giản và Phương Bạch đứng ở phía đối diện, vội muốn chết, hỏi.
“Rốt cuộc là bao nhiêu điểm? Sao hai người không ai nói chuyện hết vậy?”
Vừa hỏi xong, Bối Minh Phàm đã ôm chầm Thịnh Kiều, dùng sức lắc, quơ chân múa tay y như một đứa con nít.
“Học bá a~ Cô quá có mặt mũi a~ Làm sao có thể trâu bò như vậy a~”
Thịnh Kiều lúc này mới cười rộ lên.
Đinh Giản và Phương Bạch xông qua, thấy số điểm 701, tròng mắt sắp rớt ra ngoài luôn.
Phương Bạch nghĩ tới cái gì, vội vàng móc di động ra tra xét, cuối cùng kinh hoàng la lên.
“Trạng nguyên của tỉnh là 710 điểm. Kiều Kiều, chị so với trạng nguyên chỉ kém có 9 điểm thôi á… aaaaaaa!”
Bối Minh Phàm tỏ vẻ đau khổ.
“Thiếu 9 điểm, quá đáng tiếc a~ Nếu lấy tới giải trạng nguyên thì tốt rồi!”
Nói xong liền nhanh tay chụp màn hình, dùng tài khoản chính thức của công ty đăng bài.
—— Chúc mừng Kiều Kiều năm nay thi đại học lấy được thành tích ưu tú. Sinh viên, một hành trình mới, từ hôm nay, hãy bay cao nào.
Đính kèm ảnh chụp bảng điểm thi đại học.
Quần chúng ăn dưa sôi nổi vây xem, nhìn thấy tổng điểm…
Fan Kiều >>!!!
Antifan >>???
Quần chúng ăn dưa >> Đờ mờ… trâu bò như vậy!!!
Một khắc trước còn mỉa mai trào phúng, một giây sau antifan đồng loạt biến mất không thấy bóng dáng tăm hơi. Fan Kiều vui mừng muốn điên luôn, một bên đuổi theo mắng antifan, một bên khóc thút thít thổ lộ tình cảm với thần tượng.
Huhu… thần tượng đẹp hơn tui, nỗ lực hơn tui, ưu tú hơn tui, giờ điểm thi cũng hơn tui.
Đây là thần tiên gì vậy.
Từ khóa [Thịnh Kiều tổng điểm thi đại học 701] nháy mắt bay lên top 1 hot search, toàn mạng nổ bạo.
Cười cợt gọi đùa cô là học bá, ai ngờ cô đúng là học bá thật. Quần chúng ăn dưa nhanh chóng phát hiện, trạng nguyên toàn tỉnh có tổng số điểm là 710, Thịnh Kiều chỉ thua trạng nguyên có 9 điểm mà thôi.
Những doanh tiêu hào đã chuẩn bị sẵn bài viết chê bai mỉa mai Thịnh Kiều, nhìn thấy tin tức kia, xám xịt bỏ của chạy lấy người.
Trong khoảng thời gian ngắn, Thịnh Kiều trở thành “minh tinh nhà người ta” trong miệng của cộng đồng mạng. Thành tích của cô quả thực làm cho rất nhiều fan hâm mộ ở độ tuổi thi đại học cũng thấy xấu hổ.
Xào hình tượng học bá lâu như vậy, không ngờ hôm nay lại được chứng thực.
Sau này, nếu có người lại dùng cái chuyện không có bằng cấp 2, không có bằng cấp 3 ra để mà mỉa mai, fan Kiều có thể cầm thành tích thi đại học này đập vào mặt họ, đập cho chết!
Toàn bộ văn phòng tràn ngập không khí vui mừng hớn hở. Ngay cả cao tầng của công ty cũng sôi nổi chạy tới chúc mừng, còn nói muốn giúp cô mở một cái quỹ học bổng.
Xã giao này nọ xong, Thịnh Kiều trốn ra ban công, gọi điện cho Hoắc Hi. Điện thoại thông, tiếng nói của cô như chuông vang, sắp vang lên tận trời.
“Hoắc Hi~ anh nhìn thấy bảng điểm thi đại học của em chưa?”
Đầu dây bên kia vang lên tiếng cười rất rõ.
“Thấy rồi. Kiều Kiều thiệt là giỏi.”
Cô vui vẻ đến không biết phải nói gì, chỉ biết làm nũng.
“Vậy có khen thưởng hông?”
“Có.”
Mỗi một lần cô làm nũng đòi phần thưởng, anh đều sẽ đồng ý.
Cứ sủng cô như thế, sau này phải làm sao bây giờ.
Nói chuyện xong, quay vào phòng liền thấy cái người hồi nãy còn hoa tay múa chân hiện giờ đang trầm tư ngồi trước máy tính. Bối Minh Phàm biến hóa lớn như vậy khiến Thịnh Kiều phải đưa mắt dò hỏi Đinh Giản chuyện gì đã xảy ra. Đinh Giản nhún vai vẻ không hiểu ra làm sao.
Bối Minh Phàm đột nhiên ngẩng đầu, trầm ngâm nói.
“Kiều Kiều, tôi có ý này.”
“Ý gì?”
“Tôi cảm thấy với số điểm này, vào Bắc Ảnh quá thiệt thòi.”
“Cho nên?”
“Tôi thử tra xét điểm xét tuyển của Thanh Hoa Bắc Đại hồi năm ngoái, điểm của cô hoàn toàn không thành vấn đề.”
“…”
Hai mắt Bối Minh Phàm sáng lên.
“Cô thấy sao?” – dừng một chút mới nói tiếp – “Đương nhiên, đây là cuộc đời của cô, cô tự quyết định. Mặc kệ cô lựa chọn đại học nào, tôi tin tưởng tương lai cô đều đạt được thành tựu.”
Thịnh Kiều thoáng suy tư.
“Để tôi suy nghĩ đã. Khi nào mới điền chí nguyện?”
“Nửa tháng sau.”
Thịnh Kiều gật đầu.
“Vừa vặn. Đợi tôi quay xong Chạy Ra Ngày Mới, trở về liền trả lời vấn đề này.”
Bối Minh Phàm biết những chuyện đại sự, Thịnh Kiều luôn có thể tự mình quyết định, thời khắc mấu chốt cũng không lệch dây xích, rất an tâm về cô, lại dặn dò.
“À phải rồi, Đông Phong Phá vài ngày nữa sẽ lên sóng, cô với Tinh Trầm tương tác giúp tuyên truyền một chút đi.”
Đông Phong Phá lên sóng ngay sau Nguyện Trục, cho nên nhiệt độ của Thịnh Kiều vẫn không bị đứt đoạn. Hơn nữa, điểm thi đại học xuất hiện, gần đây đề tài hot search về cô xuất hiện không ngừng, đã có khí thế của một tiểu hoa tuyến 1.
Quảng cáo đại ngôn không ngừng tìm tới cửa. Năm trước có đại ngôn băng vệ sinh với đồ dùng sinh hoạt này kia, năm nay đã bắt đầu nhận đại ngôn hàng xa xỉ rồi. Trước đó không lâu có một tiểu hoa cùng lứa rớt nhiệt độ khiến Thịnh Kiều thành công bắt được một đại ngôn cao cấp, vài hôm nữa, khi cô tham dự lễ hội mùa hạ sẽ tuyên bố đại ngôn này.
Bối Minh Phàm thật sự hy vọng cô sẽ không chọn Bắc Ảnh mà đi Thanh Hoa Bắc Đại. Bởi vì lộ tuyến này càng cao cấp hơn, tự thân việc vào Thanh Hoa Bắc Đại đã tương ứng giúp cho hình tượng của cô tăng lên một cấp bậc. Bối Minh Phàm hy vọng sau này, khi cộng đồng mạng thảo luận về Thịnh Kiều, sẽ không còn nhắc tới hình ảnh một nữ nghệ sĩ chụp ảnh nude, mà sẽ là một nữ nghệ sĩ từng học ở Thanh Hoa Bắc Đại.
Nhất thiết phải dùng một cái búa tạ, hoàn toàn đập vỡ quá khứ, phân rõ giới hạn, như thế thì con đường về sau mới thông thoáng, mới có thể đăng quang trên đỉnh giới Cbiz.
Vấn đề duy nhất chính là chương trình học và hành trình làm việc sẽ bị xung đột. Nhưng Bối Minh Phàm tin tưởng, Thịnh Kiều có năng lực, có thể cân bằng. Hành trình làm việc và tỉ lệ lộ diện có lẽ sẽ giảm bớt nhưng kém một chút bên này lại được lợi lớn bên kia. Rất tốt.
Nửa tháng sau đó, Thịnh Kiều quay hình liên tục 4 tập của Chạy Ra Ngày Mới, cảm giác tế bào não toàn bộ chết hết trong việc đấu trí với tổ tiết mục.
Đông Phong Phá lên sóng được một tuần, vẫn dẫn đầu bảng tỷ suất, không phải rất cao, dù sao cũng là phim điệp chiến (chiến tranh điệp viên), trong vòng thị trường phim ảnh hiện giờ không quá được yêu thích. Nhưng bởi vì có Mạnh Tinh Trầm và Thịnh Kiều, lại được tuyên truyền khắp nơi, người qua đường ôm tâm tình xem thử, mở ra xem 2 tập liền sẽ bị cuốn hút không rời mắt.
Đông Phong Phá là phim đại nam chủ. Bên trong, mỗi một nhân vật nam đều tràn ngập mị lực của đàn ông, ngay cả vai ác cũng là kiểu khiến người ta vừa yêu vừa hận. Nữ chính Tống Viện chỉ là vẽ rồng thêm mắt, giữa một rừng nam nhân trai tráng lóe lên tí ôn nhu nữ sắc mê người mà thôi, kết cục vẫn phải chết.
Bộ phim này cơ bản dựa vào quần chúng ăn dưa đẩy ra nhiệt độ. Mọi người thảo luận từ diễn xuất đến nhan sắc, từ cốt truyện tới tiết tấu, mỗi chi tiết đều được chăm chút kỹ lưỡng, trình độ chế tác phi thường hoàn mỹ.
Ngay cả khán giả không thích xem phim điệp chiến, vậy ngồi xem trai xinh gái đẹp cũng được nha.
Trời ơi, đột nhiên cảm thấy Mạnh Tinh Trầm và Thịnh Kiều rất xứng đôi, làm sao giờ? Hai người họ mặc quân phục quá đẹp a~ Mạnh Tinh Trầm từ đằng sau ôm lấy Thịnh Kiều, dạy cô bắn súng, cảnh này sao mà ngọt dữ vậy nè?!?
Hơn nữa, biết trước cặp đôi sẽ SE (sad ending) cho nên hiện tại càng muốn quý trọng viên đường này!
Thắng Lợi Đảng vốn dĩ chỉ đề phòng cp huynh đệ khi nghe tin Chạy Ra Ngày Mới đang bắt đầu quay, không nghĩ tới trên mạng đột nhiệt nhảy ra một đám Đông Viện Đảng, đánh cho bọn họ trở tay không kịp!
Bởi vì Đông Viện Đảng có kết cục SE, cho nên cpf của cặp này quyết định tự mình ra tay, cải biến kết cục. Tạo đường tạo cẩu lương của nhóm Đông Viện Đảng nhiều và nhanh đến mức B trạm trong một thời gian ngắn giống như trở thành thiên hạ của họ.
Thắng Lợi Đảng >> … Mấy người thay lòng đổi dạ nhanh như vậy hả? Rõ ràng trước đó không lâu đã nói muốn đem đầu gối cùng tiền xu đều cống hiến cho Thắng Lợi Đảng… huhu… một đám phụ lòng a~
Cpf của một đám đảng phái đánh nhau tơi bời trên mạng. Thịnh Kiều thì đang nghiêm túc suy tư một việc trọng đại khác: điền chí nguyện.
Thanh Hoa hay Bắc Đại, đó mới là vấn đề.
Đã từng là người trẻ, mỗi người trong chúng ta cũng từng rối rắm trải qua cái vấn đề này rồi. Về sau mới phát hiện một sự thật nghiệt ngã, Thanh Hoa hay Bắc Đại đều không cần chúng ta.
Sau khi hoàn thành quay hình tiết mục, Thịnh Kiều chôn mình trong phòng một ngày.
Khi trời tối xuống, cô mới không thể làm gì khác hơn là mở máy tính, lên mạng, đăng nhập phần điền chí nguyện, lựa chọn: đại học Thanh Hoa, hệ kiến trúc.
Cả đời này cô đã không thể thay đổi quỹ đạo nữa rồi, nhưng cô muốn dùng một ít việc nhỏ bé để tự nhắc nhở chính mình, cô đã từng là một người như thế nào.
Huống hồ, lựa chọn hệ kiến trúc cũng là muốn cân bằng việc học và công việc trong tương lai không bị xung đột. Dù sao, chương trình học của hệ kiến trúc ở trong nước hay ở nước ngoài đều không sai biệt lắm, cô đã từng học qua chuyên ngành này suốt 4 năm, hơn nữa thành tích luôn rất tốt, hiện giờ một lần nữa đối mặt với chuyên ngành này, cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.
Thịnh Kiều gọi điện cho Bối Minh Phàm, thông báo việc điền chí nguyện như anh ta mong muốn. Bối Minh Phàm nghe cô chọn hệ kiến trúc mà không phải mấy chuyên ngành tương đối đơn giản khác, lại bắt đầu sốt ruột. Bối Minh Phàm cảm giác bản thân vừa tự đào hố chôn mình…
Nếu Thịnh Kiều toàn tâm vào chuyện học hành trong suốt 4 năm, vậy sự nghiệp sẽ đóng băng a~ Haiz, biết vậy kêu nàng đi Bắc Ảnh cho rồi. Cũng tại cái miệng của mình… haiz… đòi bức cách cái gì a~
Thật là tuyệt vọng.