Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Chương 43: Sứ thần ngoại quốc (2)






“Máy móc công cơ giới chính là…” Mộ Cẩm Cẩm suy nghĩ một chút,” Tỷ như quốc gia chúng ta muốn xây dựng kiến trúc phòng ốc, nếu như dùng sức người, những thứ đá đất ngói phải nhờ nhân lực để giải quyết, nếu sau khi chúng ta đã có thẻ chế tạo được máy móc công cơ giới, thì việc xây dựng ở quốc gia chúng ta sẽ tiết kiệm được sức người sức của rất nhiều.”

“Nói cách khác, những kỹ thuật này đối với Dạ Sát hoàng triều mà nói, là vô hại hữu lợi rồi phải không?”

Mộ Cẩm Cẩm thật tình gật đầu, “ Muốn Dạ Sát hoàng triều chân chính phồn vinh thịnh vượng, sẽ phải không ngừng tiếp nhận các kĩ thuật tiên tiến của nước khác để có thể càng ngày càng cường đại hơn.”

Mới vừa ở Cẩm Tú cung, nghe bọn hạ nhân nghị luật rối rít nói trong cung có mấy nam tử quái vật, cái gì mà tóc vàng mắt xanh là những sinh vật kì quái, lúc nàng còn ở thế kỉ hai mươi mốt cũng đã thấy qua rất nhiều người ngoại quốc, nhưng sau khi đến cổ đại, nàng chưa từng được thấy qua, cho nên thừa dịp người khác không chú ý, Mộ Cẩm Cẩm liền len lén chạy tới Càn Thanh cung, nghe tiếng bọn họ nói chính là Pháp văn, nàng âm thầm may mắn thời điểm khi còn học đại học, ngôn ngữ mình chọn học đúng là Pháp Văn, bây giờ thật sự phát huy công dụng.

“Hừ! Thân chỉ là một nữ lưu, địa phương ngươi nên ở phải là tẩm cung của mình mà không phải là trong Càn Thanh cung trang trọng này.”

Đang trong lúc Mộ Cẩm Cẩm âm thầm đắc ý, một đạo thanh âm đột nhiên cắt đứt suy nghĩ của nàng, theo tiếng nhìn lại, bên trái đại điện, một nam tử mặc bộ quan phục hoa lệ khinh thường nhìn mình, nam nhân này tuổi tác trên dưới nam mươi mặt ra vẻ uy nghiêm ỷ thế mạnh cộng thêm vài tia ngạo mạn.

“Chu đại nhân…”

Tây Môn Liệt Phong vừa muốn mở miệng nói chuyện, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mĩ của Mộ Cẩm Cẩm hiện nên nụ cười lạnh,” Vị lão bá này, nếu như ngươi có thể cùng những vị sứ thần của đế quốc Frankish này nói chuyện, ta dĩ nhiên nguyện ý đem công lao này miễn phí hiến cho ngươi.”

“Lớn mật, ngươi lại dám gọi Tể tướng đương triều là lão bá?”

“Tể tướng đương triều?” Cẩm Cẩm liền giật mình một hồi, ngay sau đó lộ ra bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ,” Nga, thì ra vị lão bá này là phụ thân của người đứng đầu hậu cung Nguyệt quý phi vĩ đại của chúng ta, thất kính thất kính, nếu như sớm biết ngươi cũng là một trong số những nhạc phụ đại nhân của đương kim thánh thượng, thì có nói gì ta cũng phải lưu cho Tể tướng vài phấn kính trọng, Nhìn xem! Tiểu nữ tử ta ánh mắt thật vụng về, Hoàng thượng, nếu Chu đại nhân khinh bỉ ta là một nữ lưu, xem ra mấy vị sứ thần của Frankish đành phải để lại cho các người ứng phó rồi.”

Vừa nói, nàng vừa xoay người muốn rời đi, Tây Môn Liệt Phong liền vội vàng gọi để nàng dừng cước bộ lại.