Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Chương 23: Khinh thường (3)




“Được rồi được rồi! Ta nghĩ giữa chúng ta có thể tồn tại một chút hiểu lầm, trên thực tế…. Mộ Cẩm Cẩm hiện tại không phải là Mộ Cẩm Cẩm trước kia.” Nàng cố gắng chỉ vào khuôn mặt nhỏ nhắn của mình.” Ngươi mau nhìn kĩ khuôn mặt này xem, nhất định rất quen thuộc có đúng hay không, nhưng là linh hồn sau cái gương mặt này…. Lại không thuộc về chủ nhân khuôn mặt này.”

Mắt thấy Tây Môn Liệt Phong nhíu mày, Mộ Cẩm Cẩm vỗ mạnh hai bàn tay vào nhau một cái,” Như vậy ta cùng ngươi nói chuyện một chút, hoàng đế đại nhân cưng ơi, ngươi thân là vua một nước, nhất định đã đọc qua rất nhiều kinh thư, kiến thức so với người khác cũng sâu rộng hơn, từ trước tới nay không biết ngươi có từng nghe qua chuyện về thời không thay đổi, hay linh hồn trao đổi ….”

“A?” Hắn cười lạnh một cái,” Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?”

“Nói chính xác là, Mộ Cẩm Cẩm trước mắt ngươi đây không phải là Mộ Cẩm Cẩm mà ngươi đã biết trước kia, Mộ Cẩm Cẩm trước kia đã treo cổ tự sát, mà ta, là một Mộ Cẩm Cẩm khác, ta đến từ thế kỷ hai mươi mốt, so với người tại triều đại này thì được coi là người tương lai, bởi vì gặp một số vấn đề ngoài ý muốn nên linh hồn của ta bị đưa đến trong cơ thể của Mộ Cẩm Cẩm này, nhưng tư tưởng thì lại không thuộc về Mộ Cẩm Cẩm này….”

Nàng mien man nói một tràng, vừa ngẩng đầu, thấy trên gương mặt tuấn tú của Tây Môn Liệt Phong tất cả đều là đùa cợt cười lạnh.

“Trẫm không hiểu, ngươi trăm phương ngàn kế lập ra một câu chuyện hoang đường như vậy, rốt cuộc mục đích phía sau là gì?”

“Lập? Tất cả những lời ta nói đều là sự thật, ngươi rốt cuộc có hay không năng lực phân tích a.” Cẩm Cẩm thật là mau bị người nam nhân này làm cho tức chết.” Được rồi, nếu như ngươi không hiểu được những lời ta vừa nói, vậy thì ta chỉ muốn nói ngắn gọn đơn giản một câu là ta không muốn tiếp tục làm phi tử của ngươi nữa.”

Cổ nhân chính là cổ nhân, cho dù là một hoàng đế, tư tưởng cũng không thể khai mở ra thêm được.

“Ngươi quả nhiên là một nữ nhân không để trẫm vào mắt, thật quá to gan.”

“Ngươi cũng là nam nhân đầu tiên mà ta gặp được, không biết nói đạo lý!”

Tây Môn Liệt Phong đột nhiên vung bàn tay to lên, khí phách cầm chiếc cằm non mềm của nàng, cũng đem khuôn mặt tuấn mỹ điêu khắc như tượng của mình tới gần Mộ Cẩm Cẩm.” Mặc dù trẫm biết phi tử trong hậu cung sẽ tận dụng mọi khả năng cùng thủ đoạn để được tới gần bên người trẫm, nhưng là loại người như ngươi lấy lui làm tiến thì là lần đầu tiên trẫm gặp được, Cẩm phi, trẫm bội phục ngươi đã vận dụng hết tâm tư để khiến cho trẫm chú ý tới ngươi, chỉ bất quá…”

Lực đạo hắn nắm cằm nàng tăng thêm vài phần,” Trẫm không thích loại nữ nhân tâm cơ quá thâm sâu, cho nên, loại kịch hoang đương ngu xuẩn này từ nay về sau tốt nhất là không nên diễn lại trước mặt trẫm có biết hay không?”