Lão Bà Điêu Ngoa Của Trẫm

Chương 2: Người chết sống lại (2)






Nguyệt quý phi nói đầy châm chọc, khiến tiểu mỹ nhân đứng dưới chòi nghỉ mát trong thoáng chốc hai gò má đã trở nên đỏ bừng tức giận.

Bên cạnh Nguyệt quý phi, bọn cung nữ a dua cũng rối rít phóng đến chỗ nàng những ánh mắt khinh bỉ, đám phi tần ban đầu cứ sợ rằng với dung nhan mỹ miều tuyệt sắc của nàng sẽ khiến cho Hoàng thượng điên đảo, đến cuối cùng may mắn thay nàng lại té xỉu luôn trên long sàng của Hoàng thượng, khiến Hoàng thượng trong lúc nóng giận đã liệt nàng vào danh sách những người tuyệt đối không bao giờ được lui tới nữa.

Ngoài mặt, các phi tần hậu cung tỏ ra rất thông cảm và chua xót cho nàng, nhưng sau lưng tất cả đều cười nhạo trước kết cục đáng buồn của Cẩm phi, hậu cung nữ nhân chính là luôn đấu đá nhau như vậy, quy luật này muôn đời không đổi.

“A, đột nhiên ta thấy có chút mệt mỏi, Cẩm phi, không ngần ngại tới đây xoa bóp cho ta một lúc chứ?” Nàng ta thực chất chỉ hỏi lấy lệ, vốn trong giọng nói đã hàm chứa ý nghĩa không kẻ nào được kháng lệnh.

Nữ nhân tên Cẩm phi khẽ co vai lại, lẩm bẩm một tiếng “Dạ, thần thiếp tuân lệnh.”

Trên nền đất, Cẩm phi run rẩy đi từng bước đến bên cạnh Nguyệt quý phi, mười ngón tay mảnh khảnh nhẹ nhàng nắm lấy bả vai đối phương.

“Cẩm phi, phải hầu hạ ta, có phải trong lòng người cảm thấy không phục?”

“Có thể hầu hạ quý phi chính là vinh hạnh của thần thiếp.”

“Nếu là vinh hạnh của người thì bây giờ đấm bóp chân giúp ta.” Nguyệt quý phi đưa tay chỉ chỉ xuống dưới “Trước giờ toàn là nha hoàn làm cho ta, nhưng cái nha đầu kia mấy ngày trước có việc gấp nên đã xuất cung, mà ta đây hai chân đã bủn rủn suốt mấy ngày, nghe nói nhà Cẩm phi vốn mở y quán, ta thiết nghĩ đối với việc xoa bóp này ắt hẳn cũng rất lành nghề…”

“Dạ!” Cẩm phi có chút nhẫn nhục chịu đựng nửa đứng nửa ngồi trước mặt Nguyệt quý phi mà đưa hai tay lên đấm đấm, nhẹ nhàng ấn vào từng huyệt chân của đối phương.

Nhìn dáng vẻ của nàng Nguyệt quý phi không khỏi cười lạnh một tiếng “Ngươi không biết rằng quỳ hẳn xuống đất sẽ làm ta cảm thấy thoải mái hơn sao?”

Cẩm phi khẽ ngẩng đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ thanh tú hiện lên vẻ kinh ngạc, ngay lập tức Nguyệt quý phi cao cao tại thượng kia dí dí lấy đầu gối nàng “Ta nói quỳ xuống! Chẳng lẽ công phu trên giường của Cẩm phi cũng kém cỏi đến thế sao?”

Cẩm phi nghe xong khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ bừng, những chuyện ô nhục trước kia lại bắt đầu tái diễn trong đầu, nàng hiện giờ chỉ hận không tìm được cái lỗ nào để chui xuống.

Nàng không dám phản kháng từ từ quỳ rạp xuống đất, mạnh mẽ cúi đầu, nàng biết mình đã bị hạ nhục như một cái nha hoàn.