Sau hơn hai canh giờ thi châm cho Đông Phương Lãnh cũng đã song, nhìn trời cũng đã đến giờ tý canh đầu tiên.
Cầm Thanh Tuyết nghe tiếng hơi thở đều đều của tam vương gia, lại thấy khuôn mặt bình yên ngủ của hắn không nhịn được cúi xuống chạm tay vào từng đường nét trên khuôn mặt hắn.
Sau đó thấy khuôn mặt Đông Phương Lãnh có chút cựa quậy nàng mới bất giác giật mình ngồi bật dậy, tay cũng đưa lên tiếp tục thi châm.
Sau một lúc thấy hắn vẫn lại tiếp tục ngủ nàng mới thở nhẹ, nhìn thời gian vừa đủ nàng mới bắt đầu dừng châm, bắt đầu rút từng cây châm ra khỏi người Đông Phương Lãnh.
Sau khi rút hết kim châm trên người Đông Phương Lãnh, Cầm Thanh Tuyết tiếp tục lấy một kim dài đâm thẳng vào huyệt ngủ của hắn. Để chắc chắn hắn không tỉnh lại Cầm Thanh Tuyết đứng lên dùng sức kéo nhẹ người tam vương gia để hắn nằm nghiêng một bên. Vừa là đề hắn dễ hô hấp vừa là để kiểm tra phản ứng của hắn.
Sau khi thấy mọi thứ ổn định Cầm Thanh Tuyết đắp thêm chăn lên người Đông Phương Lãnh. Rồi nàng nhẹ tới tủ lấy một bộ xiêm y màu đen đi lại tấm bình phong rồi mặc lên, cũng không quên đem theo chiếc nạng che mặt.
Lấy thêm một số dược liệu, độc dược và một nắm phi tiêu cho vào trong tay áo. Sau đó nhẹ bước về hướng cửa phòng ra ngoài.
Bước ra ngoài thấy cũng không có ai ở quanh đây Cầm Thanh Tuyết đóng cửa rồi nhẹ dùng khinh công bay nhanh về hướng ngoại thành. Trong đầu lại có chút thắc mắc, hôm trước khi nàng theo hắc y nhân ra ngoài chính là hướng đông của ngoại thành. Lần này người kia chính là nói nàng qua hướng tây không biết chủ ý của hắn là gì.
Rất nhanh đã tới ngoại thành phía tây, Cẩm Thanh Tuyết vừa đi vừa chú ý xung quanh cũng không thấy có điểm gì bất thường.
Chỉ đến khi còn cách cây tùng khoảng hơn hai trăm mét nàng mới dừng lại.
Trên gần ngọn cây tùng là thân ảnh mặc hắc bào, trên giữa trán còn có một tia sét màu đen đậm nhàn nhạt tỏa ra tà khí từ đó. Hắn dùng con mắt sắc bén nhìn về phía nàng.
Cầm Thanh Tuyết cũng nhìn trực diện vào ánh mắt sắc bén ấy, trong đầu mơ hồ nhận ra hắn chính là quỷ tà linh thú mà trong cuốn bí tịch trong tủ sách của sư phụ ghi lại. Hắn cũng chính là vật hộ thân cũng là tà thú của Minh
vướng •
Phía sau bóng của hắn nàng đã nhìn thấy bóng dáng của thao thiết quỷ thú, điều làm nàng bất ngờ chính là nó lại mạnh tới mức có thể biến thành hình người. Nó chỉ là một con vật hộ thân cũng là thú cưỡi của Minh vương Như mà đã mạnh như vậy thử hỏi Minh vương sẽ mạnh tới mức nào.
Tà thú nhìn về phía Cầm Thanh Tuyết khẽ nhếch môi cười, nó gầm lên vài tiếng lớn rồi nói giọng nói âm vang về phía nàng:
- Thánh nữ, đúng là thánh nữ... Rất xinh đẹp và gan dạ.
Cầm Thanh Tuyết có tia nghi ngờ, vì trong mắt nó đối với nàng chính là không có địch ý. Theo suy luận, nếu nó đã là tà thú của Minh vương chẳng phải nó nên hướng về phía nàng ra tay rồi lấy mạng nàng hay sao? Chỉ có như vậy mới không ảnh hưởng tới chủ nhân của nó hồi sinh.
Cầm Thanh Tuyết cũng nắm chặt phi tiêu trong tay, nàng không thể lơ là hay chủ quan được, nó là là tà thú và nó cũng rất thông minh. Nàng cất giọng trầm lạnh về phía nó rồi nói :
- Ngươi là...
Tà thú liền cười lớn, trong lòng nó vẫn rất tán dương nữ tử có dòng máu thánh nữ trước mặt.Vừa rồi nó chính là bộc lộ hình dáng thật của mình ở phía sau, nữ nhân này đã nhìn thấy vậy mà lại không một chút nào sợ hãi. Còn rất điểm nhiên hỏi lại nó, nó cũng không do dự mà đáp :
- Ta chính là tà thú " Thao thiết ". Sao nào ngươi muốn biết gì? Ta chính là tới đây giải đáp những khúc mắc của ngươi.
Cầm Thanh Tuyết trầm giọng hỏi lại :
- Ngươi là người giết sư phụ của ta.
Tà thú vừa gật đầu rồi lại lắc đầu, nó liền cười lớn rồi nói:
- Ta không giết ông ta, người giết ông ta chính là sư đệ của ông ta. Ha...ha... ha...Đúng là đám con người ngu ngốc, chỉ vì lòng tham và sự ganh ghét liền tận diệt lẫn nhau.
Cầm Thanh Tuyết hừ lạnh,giọng nói lạnh lùng vang lên :
- Ngươi không phải người giết, nhưng chính ngươi là người li dán và nhập thể Nguyên lão sư để ông ta có sức mạnh đánh bại sư phụ ta.
Tà thú lần nữa cười lớn gật đầu, nó cũng không quên tán dương Cẩm Thanh Tuyết:
- Quả đúng, thánh nữ đúng là thánh nữ, vẫn luôn là suất sắc hơn người, chỉ một chút liền đã đoán ra.
Cầm Thanh Tuyết trầm giọng nhìn về phía nó rồi nói :
- Nhưng ngươi cũng hao tổn không ít vì chiếc châm ngọc thạch mà sư phụ ta đâm trúng.
Tà thú gầm lên một tiếng giận dữ, nó hét lớn về phía Cầm Thanh Tuyết rồi nói :
- Đáng chết, ta đúng là xem thường ngươi..
Cầm Thanh Tuyết cười lạnh, giọng nói cũng băng lãnh đi :
- Ngươi bây giờ chẳng phải nên tìm chủ nhân của mình rồi giúp hắn thuận lợi tái sinh sao? Giờ sao lại giống như kẻ nhát gan chui lủi không dám ra mặt thế.
Tà thú Thao thiết nghe Cầm Thanh Tuyết nói vậy nó liền gầm lên hung dữ về phía nàng , trong đầu nó là muôn vàn toan tính. Nó chính là bị Minh vương giam cầm linh tà cùng tà lực trong thân thể của Minh vương. Đã rất nhiều đời nhiều kiếp nó phải chịu sự kìm hãm và sự đe dọa khủng khiếp của chủ nhân.
Chỉ đến khi chủ nhân phá được phong ấn nó mới lấy lại được tà lực vốn có và trở nên mạnh mẽ. Trong đầu nó vẫn luôn toan tính muốn lợi dụng thánh nữ để sau khi chủ nhân hồi sinh liền bị tận diệt. Chỉ có như vậy nó mới thoát được kìm hãm và thống trị của Minh vương.
Hiện tại nó có thể trong hình dáng này chính là nhiều năm nay đã ăn không ít tam gan của con người, cũng dẫn dụ không ít người làm việc ác để ăn tà khí của họ.
Tà thú cất giọng nói tựa như có tựa như không :
- Ta chính là không muốn hắn tái sinh, ta như vậy chẳng phải rất tốt sao?
Cầm Thanh Tuyết cười nhạt, nàng điểm tĩnh hỏi về chỗ tà thú :
- Vậy ngươi muốn ta giúp ngươi lấy đủ linh vật để tận diệt hắn sao?
Tà thú cười lớn, trong đầu linh chuyển thần thức. Nó hừ lạnh âm trầm nói :
- Những gì ngươi biết về Minh vương cũng không hẳn là đã đủ. Vốn dĩ có cách thể giải trừ phong ấn trên người
Đông Phương Lãnh cũng có thể giết chết tâm ma trong người hắn mà không cần đến tim của ngươi. Chỉ là bí tịch mà ngươi biết chính là thiếu đi phần phía sau đó. Phần còn thiếu ở bí bí tịch chính là ở trên núi Linh Ấn Sơn ngay trong đóa Tuyết liên hoa.
Cầm Thanh Tuyết lạnh lùng đưa ánh mắt âm trầm về phái tà thú nói:
- Vì sao ta phải tin ngươi?
Tà thú cười lớn, nó sớm đã đoán ra nữ nhân này động tâm với Đông Phương Lãnh, nó từ cười lớn đến châm biếm nàng:
- Chẳng phải ngươi đã động tâm với tên Đông Phương Lãnh rồi sao? Chỉ có nửa cuốn bí tịch đó mới giúp được ngươi cứu được một mạng của Đồng Phương Lãnh khỏi sự chiềm hữu từ Minh vương.
Cầm Thanh Tuyết trong đầu có chút nghi hoặc, nhưng mặt vẫn điềm nhiên nói:
- Minh vương không thể tái sinh trên thân thể tam vương gia, vậy chẳng phải hắn cũng sẽ nguy hiểm đến tính mạng hay sao?
Tà nhân lần nữa cười lớn đẩy ma mãnh :
- Chỉ cần ngươi làm theo các bước trong bí tịch trước khi hắn hồi sinh một ngày, ta đảm bảo mạng hắn không gặp bất kì vấn đề gì.
Tà nhân thấy được sự lay chuyển trong mắt Cầm Thanh Tuyết, nó liền nhếch môi cười rồi nói tiếp :
- Muốn biết vị trí tuyết liên hoa trên Núi Linh Ẩn Sơn còn phải dựa vào hai tấm bản đồ, một miếng ta giữ, miếng thứ hai ở trên chùa Ngọc Lâm tự.
Vừa nói song thì tà linh há miệng theo đó tấm bản đồ từ trong miệng nó bay theo ra ngoài. Nó đưa tay đẩy mạnh vào tấm bản đồ, tấm bản đồ, liền phóng nhẹ về phía Cầm Thanh Tuyết.
Cầm Thanh Tuyết nhìn tấm bản đồ bằng da được bao phủ bằng một lớp tà khí đang bay đến phía mình thì liền dùng nội lực nhảy lên cao rồi đá nhẹ vào tấm bản đồ khiến nó bay sang bên phải đập mạnh vào thân cây bên cạnh rơi xuống đất.
Tấm bản đồ vừa rơi xuống đất liền khiến cây cỏ bên dưới và phía xung quanh cháy đen thành mảng lớn.
Tà thú môi nhếch lên cười, chỉ cần ngươi giết Minh vương khi ấy ngươi cũng đừng mong có thể sống nổi . Nó hắng giọng nói về phía Cầm Thanh Tuyết :
- Ta chính là muốn giúp ngươi cũng chính là giúp mình. Sau khi Minh vương bị giết ta và ngươi đời đời kiếp kiếp cũng không còn liên quan.
Cầm Thanh Tuyết chưa kịp trả lời thì phía xa xa một tiếng nói trầm trầm đục đục vang lên:
- Thanh Tuyết ... Thanh Tuyết... Ngươi đừng tin vào con tà thú đó... Nó chính là muốn lợi dụng ngươi để trục lợi.
Cùng với đó là một nam nhân với thân ảnh mặc hắc bào chậm rãi bay về hướng nàng.
Tà thú Thao thiết nghe vậy liền gầm lớn về phía nam nhân đang tới.