Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 678




Hai đánh một không chột cũng què huống chi còn là đánh lén...

Rất may Huyết Thiên sở hữu hai đại năng lực được đánh giá là rất mạnh của Thi tộc là Huyết Trảo xuyên phá và Huyết Vũ biến hóa khôn lường tạm xem như đánh ngang tay, song vẫn không chiếm được lợi thế còn chịu chút thua thiệt nhỏ.

Liếc mắt nhìn lọn tóc bị chém đứt của mình nhẹ nhàng bay theo những cơn gió, người hiền đến độ gần như không thể hiện cảm xúc nào như Huyết Thiên cũng không nhịn được tức giận, khuôn mặt linh lung xinh đẹp trắng bệch như bạch ngọc không vui thấy rõ nhíu mày nhìn hai con thây ma trước mặt hoàn toàn không để ý đến bản thân cũng vừa cào bị thương một trong số chúng.

Nữ nhân là vậy bất kể giống gì tùy tiện đụng vào tóc của các nàng chính là đại tội không thể tha thứ.

.

Thù cắt tóc không đội chung trời...

Đôi con ngươi màu đỏ máu của Huyết Thiên dần dần ánh lên những đạo huyết quang quỷ dị tràn ngập sát ý, trên cơ thể nhỏ bé thuần một màu trắng bệch cũng ánh lên những đường vân huyết sắc khủng bố vô cùng nhất là tập trung nơi cánh tay biến huyết trảo vốn đã rất khủng bố kinh dị của cô bé càng thêm phần đáng sợ dọa người.

Mái tóc đỏ rực một lần nữa quấn quanh người kết thành đôi cánh lớn, Huyết Thiên bất chấp kẻ thù là hai hay ba tên đều không chút sợ hãi còn chủ động vỗ đôi cánh lớn bay đến công kích trước, tiên phát chế nhân còn kèm theo lợi trảo khủng bố không gì không phá được Huyết Thiên có lòng tin chơi được với hai tên thây ma có cánh cao cấp kia.

Ngược lại thấy đối thủ không xem hai anh em mình ra gì chủ động tấn công thay vì bỏ chạy, hai con thây ma có cánh cao cấp vô cùng tức giận gầm lên một tiếng rồi đồng loạt vỗ cánh lao đến đáp trả Huyết Thiên, chúng cũng không tin hai đại thây ma cao cấp của thi đàn lại không địch lại được chỉ một đối thủ nhỏ bé trước mặt, huống chi chúng cũng đâu chỉ có hai tên...

Xung quanh thiên không, trông thấy hai vị đại ca của mình đã xuất hiện còn đánh nhau với kẻ thù, những con thây ma có cánh còn lại sao có thể bỏ qua rống lên một tiếng phấn khích rồi đồng loạt bay đến bao vậy lấy cô bé Huyết Thiên, rõ ràng bọn chúng muốn phát huy giá trị cao đẹp nhất của Thi tộc ỷ đông hiếp ít.

Đáng tiếc cô bé Huyết Thiên cũng không chơi một mình và ỷ đông hiếp ít cũng không phải giá trị cao đẹp của riêng mình Thi tộc, trông thấy lũ lượt thây ma có cánh bao vây lấy cô bé Huyết Thiên những tinh linh thiếu nữ cũng đâu chịu ngồi yên, mặc dù bản thân không thể bay đến được nhưng những mũi tên của các nàng thì có thể.

Xu... xu... xu...

Liên tiếp những tiếng xé gió không ngừng vang lên, hàng trăm mũi tên theo đó lạnh lùng xé gió trút xuống đàn thây ma có cánh...

Chiến trường thiên không sau một thoáng yên lặng lại trở về bản sắc vốn có...

...

..

Ngược lại bên dưới mặt đất chiến trường cũng một lần nữa trở lại không khí vốn phải có của nó...

Từng đàn từng đàn thây ma bất kể là thây ma cao cấp hay phổ thông thây ma đều rống lên inh ỏi khí thế vang trời như một lời thách thức trước thiên không ốc đảo gần như bất khả xâm phạm đang lượn lờ trên đầu mình kia.

Vương giả của chúng đã đến không việc gì phải trợ hãi hay kiêng kỵ đối thủ nữa, nói về độ mù quáng lòng tin này sợ là đã không kém gì Huyết tộc nữa, chỉ dưới một tiếng gầm ra lên của những con vương giả thây ma hàng vạn thây ma của thi đàn thành phố Phúc Hải như cắn phải thuốc kích thích không ngừng rống lên rồi điên cuồng kéo nhau trèo lên những tòa tháp cao quyết phải bắn hạ cho bằng được khối đất to lớn trên bầu trời kia.

Hàng trăm con cự lực thây ma như những cỗ máy khổng lồ không biết mệt mỏi không ngừng gồng sức ném lên từng con thây ma một tạo nên một trận mưa thây ma đen kịt khủng bố bay ngược lên thiên không ốc đảo...

.

Đáng tiếc trước sự điên cuồng của thi đàn bên dưới Chiến Hạm Thiên Cung cũng không lưu thủ nữa phát động phản công cũng kịch liệt không kém...

Từng nhóm từng nhóm tinh linh thiếu nữ cũng điên cuồng không kém bật hết tốc lực càng thêm điên cuồng bắn tên trút xuống đầu thi đàn lớp lớp mưa bên, những con thây ma được ném lên chưa bay được đến đầu đã bị loạn tiễn bắn thành con nhím rơi ngược xuống mặt đất.

Có thể nói đây mới chính là sức mạnh chân chính mà Chiến Hạm Thiên Cung có thể phát huy, trước đó nhóm tinh linh thiếu nữ rõ ràng là đã lưu thủ không phát huy hết khả năng bắn phá điên cuồng của mình, đương nhiên đó là để tạo điều kiện cho những con cự lực thây ma có thể ném con mồi lên và cũng như để nhóm gà con Chu Lệ Đình có cơ hội luyện cấp an toàn.

Ngay từ đâu tất cả đều đã trong sắp xếp của Trần Lâm, thậm chí ngay bây giờ nó vẫn thế khi Chiến Hạm Thiên Cung thật ra vẫn còn một kim bài miễn tử không hề sợ hãi trước thi đàn bên dưới, rất đơn giản chỉ cần Chiến Hạm Thiên Cung bay lên cao không chơi nữa thì những con cực lực thây ma có mạnh đến cách mấy cũng bó tay, thi triều Phúc Hải với lượng thây ma có cánh ít ỏi cũng vô lực làm được gì Trần Lâm và đồng bọn, từ đầu khi phát động tấn công Trần Lâm đã là kẻ kèo trên.

Đương nhiên Trần Lâm chắc chắn sẽ không bỏ chạy còn muốn diệt luôn cả thi đàn này, với sự xuất hiện của đại thây ma Côn Khôi đây đã không còn đơn thuần là luyện cấp nữa mà là trận chiến trả thù, hiện đang có lợi thế trong tay Trần Lâm sao có thể bỏ qua cho được.

Điểm đáng tiếc duy nhất chính là đây vẫn không phải sức mạnh thật sự có thể phát huy của Chiến Hạm Thiên Cung khiến Trần Lâm vẫn tiếc nuối không thôi, các tinh linh thiếu nữ công cụ tấn công chính của thiên không ốc đảo chỉ là lính mới được tạo ra, thế nên không chỉ cấp độ không cao mà các nàng vẫn còn một thứ rất quan trọng khác không có được, đó là nghề nghiệp.

Thời điểm hiện tại trên những mũi tên và vũ khí do Huyết tộc chế tạo đều đã được khắc phù văn, trong đó có cả những mũi tên mà nhóm tinh linh thiếu nữ trên thiên không ốc đảo đang sử dụng, đáng tiếc càng nàng vẫn chưa nhận được chúc phúc của Khắc Văn Thần không thể nhận được nghề nghiệp Khắc Văn Sư dẫn đến việc không thể kích hoạt được phù vân đặc trưng của Huyết tộc, nếu không thứ trút xuống đầu thi đàn Phúc Hải không thể chỉ là những mũi tên đơn giản như thế mà là từng trận tên lửa đúng nghĩa đen.

Dĩ nhiên lục này ngoài tiếc nuối ra Trần Lâm không thể làm gì hơn chỉ có thể trở về Huyết tộc mới giải quyết được.


...

..

Ngược lại thi triều Phúc Hải hoàn toàn không biết mình đã may mắn đến mức nào chỉ biết điên cuồng rống giận khi bị uy lực khủng bố của loạn tiễn dày đặc áp chế...

Nhất là Côn Khôi trông thấy tiểu đệ không ngừng bị bắn chết thân là lão đại như hắn sao có thể nhịn được muốn huy động thiết côn đánh lên thiên không ốc đảo, bản thân Côn Khôi thể lực không nhỏ thiết côn đen kịt nặng nề trong tay hắn lại là lợi khí sở hữu sức phá hoại khủng bố nếu mạnh mẽ đánh thẳng lên ốc đảo chí ít cũng đem đến tổn thương không nhỏ.

Tuy nhiên Trần Lâm sao có thể để Côn Khôi muốn làm gì thì làm...

Ngay khi phát hiện Côn Khôi muốn dùng thiết côn một lần nữa ném lên thiên không ốc đảo, Trần Lâm đã động thân trước điều khiển kim liên dưới chân từ thiên không đánh xuống, từng cánh sen vàng nghệ trên thân đóa U Linh Kim Liên điên cuồng xoay tròn tỏa ra từng trận kim quang như một cái đĩa bay chở theo Trần Lâm bay xuống mặt đất.

Rõ ràng vẽ ngoài như một đóa hoa sen lớn kia của U Linh Kim Liên không phải chỉ để cho đẹp mà còn là minh chứng cho một điều, nó giống như những đài sen của các chư thiên thần phật có thể chở người ngồi trên đó bay lượn, tính ra năng lực “chở hàng” này khá giống Cân Đẩu Thạch mà Trần Lâm đã dùng để làm hạch tâm nâng đỡ cho Chiến Hạm Thiên Cung, cả hai đều là loại pháp bảo có thể giúp người bay được.

Tuy nhiên năng lực bay này của U Linh Kim Liên chỉ là phụ nên có rất nhiều hạn chế hơn so với chiếc ván lướt sóng Cân Đẩu Thạch, dễ thấy nhất chính là trọng lượng, Cân Đẩu Thạch trên cơ bản có thể vô hạn nâng đỡ bất kể trọng lượng đè lên nó nhưng U Linh Kim Liên thì không, dù đã biến lớn bán kính phải 1m là ít nhưng U Linh Minh Liên chỉ có thể chở tối đa trọng lượng gấp năm lần Trần Lâm đè lên mà thôi, đây là giới hạn của nó.

Ngoài ra tốc độ bay của U Linh Kim Liên cũng thua xa Cân Đẩu Thạch vốn đã không phải quá nhanh.

Nhưng quan trọng nhất là U Linh Kim Liên không biết chơi trò nhất tâm nhị dụng, tức là trang bị đỏ hàng thật giá thật này chỉ có thể làm một việc trong cùng một lúc mà thôi, khi tạo ra những bản sao hình thành liên trận phòng thủ nó không thể bay được càng không thể biến lớn chở được bất kỳ ai, thậm chí còn đứng chết một chỗ như hạch tâm trận pháp không thể duy chuyển đi đâu được và ngược lại khi biến lớn hóa thành đài sen nó có thể tự do duy chuyển nhưng không thể tạo ra liên trận được nữa.

Đó chính là lý do tại sao lúc đánh nhau với Lạc Thần, Trần Lâm đã không dám chơi trò chân đạp liên hoa thế này.

.

Đương nhiên bản thân Trần Lâm cũng không thích hình thức bay lượn theo kiểu cưỡi trên pháp bảo như thế này cho lắm...

Với Trần Lâm bay lượn là phải phê pha như anh Superman hay chí ít cũng phải như Lôi Uyển Nhi một thân một mình vỗ cánh lướt đi trong gió, chân đạo pháp bảo đúng là ngầu thật nhưng Trần Lâm không thích, nếu không Trần Lâm cũng đã không quyết định xây dựng Cân Đẩu Thạch thành chiến hạm bay rồi, còn U Linh Kim Liên có lẽ cũng sẽ chỉ mãi là pháp bảo phòng thủ cho Chiến Hạm Thiên Cung.

Đúng là cái thói ăn mày còn đòi xôi gấc, đã không bay được còn bày đặt chê khen...

Rât may trời cao có mắt tình hình lúc này đã thay đổi Trần Lâm không còn lựa chọn nào khác đành dùng đóa hoa sen này làm phương tiện di chuyển.

Đương nhiên là một trang bị đỏ hàng thật giá thật sức mạnh mà U Linh Kim Liên có thể dùng đến tuyệt đối không ít, từng đạo từng đạo kim sắc hoàng quang u ám đến đáng sợ tưởng chừng như chỉ làm màu cho đẹp lại tỏa ra uy thế không nhỏ lập tức chấn hiếp thi đàn xung quanh, những con thây ma không sợ trời không sợ đất chỉ biết điên cuồng cắn muốn máu thịt cũng phải hoảng sợ nhau nhau tránh xa.

Cả một khoảng đất rộng chỉ dưới uy thế của U Linh Kim Liên thoảng chốc chỉ còn lại mình Côn Khôi là chống chịu được đưa đôi mắt trâu trừng lớn nhìn Trần Lâm đang bay xuống.

...

.

- Gàooo...

- Ngươi đừng nghĩ có thể đè đầu ta được...

Cảm nhận được đạo ánh sáng màu vàng nhạt kia dường như ẩn chứa uy áp vô thượng đang đè đầu mình, Côn Khôi vô cùng phẫn nộ rống lên một tiếng như muốn lấy lại khí thế vô có rồi dậm mạnh chân xuống đất không lui mà tiến phi người lên thiên không.

Thiết côn to lớn dưới sức mạnh khủng bố của Côn Khôi mang theo uy thế không gì sánh được như cuồn cuộn sóng lớn đánh về phía Trần Lâm.

Trước uy thế khủng bố như muốn đánh nát tất cả kia, Trần Lâm không những không sợ còn nhếch mép cười lạnh, ngược lại những cánh sen to lớn quanh đóa U Linh Kim Liên dưới chân Trần Lâm lại càng thêm điên cuồng quay tròn như một con thoi to lớn tỏa ra từng ánh vàng kim u ám...

Chỉ nghe Keng... một tiếng như hai thanh kim loại chém vào nhau...

Dưới sự quay tròn của từng cánh sen to lớn, trước người Trần Lâm bất ngờ xuất hiện một kim sắc hộ tráo trong suốt như thủy tinh mỏng manh như cánh ve nhưng không ngờ lại có sức phòng ngự khủng bố đỡ được một nện cực mạnh của Côn Khôi, thiết côn to lớn tưởng như có thể nghiền nát tất cả nện mạnh vào kim sắc hộ tráo chỉ tạo nên một tiếng kêu trầm đục ngoài ra không có gì cả.

Kim sắc hộ tráo quanh người Trần Lâm vẫn xinh đẹp như thế hoàn hảo vô khuyết không một vết rạn dù là nhỏ bé nhất.

.

Trông thấy cảnh đó Côn Khôi lần đầu tiên trong đời biến đến chữ sợ là gì trừng lớn đôi mắt kinh ngạc không thể tin được nhìn màng chắn thuần một màu vàng kim u ám mà lạnh mẽ trước mặt...

Đáng tiếc không để Côn Khôi có thời gian nghĩ nhiều Trần Lâm đã xuất thủ trước, trên cái bản mặt khốn nạn mở một nụ cười vô cùng chó má tiểu nhân đắc ý, cùng lúc đó cánh tay huyết giáp tràn ngập lực lượng nguyên thủy đã xuất thủ thừa lúc Côn Khôi còn trong kinh ngạc mạnh mẽ đánh mạnh vào ngực hắn.

Kim sắc hộ trảo càng khốn nạn hơn chỉ chơi một chiều ngăn cảnh một nện cực mạnh của Côn Khôi nhưng tuyệt nhiên không ngăn cảnh một quyền của Trần Lâm, quyền phong ẩn chứa vạn đạo huyết quang bằng một tốc độ khủng khiếp cùng uy thế lo lớn ngay khi Côn Khôi còn đang kinh ngạc đánh mạnh vào lồng ngực hắn khiến đại thây ma này không kịp đề phòng phun máu bay ra xa, lồng ngực thuần một màu tím đen rắn chắn vô cùng không ngờ lại bị đánh lõm một lỗ thấy rõ đủ thấy được một kích đánh lén ngay trước mặt của Trần Lâm là lớn đến mức nào.

...

.

- Ha... ha... ha...

- Quả nhiên là bảo bối... không uổng công bổn Huyết tổ thương yêu ngươi...

- He... he... Côn Khôi lần này ngươi tới số rồi lão thiên cũng không cứu được ngươi đâu... he... he...

Liếc nhìn một quyền vừa đánh bay Côn Khôi của mình, Trần Lâm một mặt tiểu nhân đắc ý không nhịn được cười lớn thành tiếng đầy tính nham nhở nói, ánh mắt hết sức là yêu thương nhìn vào đó sen kim sắc dưới chân mình không còn sự ghét bỏ như vừa lúc nãy...

Rõ ràng kim sắc hộ tráo kia là do U Linh Kim Liên tạo ra và nó đủ để chứng năng lực phòng thủ của mình khiến Trần Lâm hài lòng.

Đừng thấy lần đầu ra sân U Linh Kim Liên gần như không sức hoàn thủ dễ dàng bị bạch quang của Lạc Thần xuyên thủng như tờ giấy mà nghĩ nó yếu, thực tế ngược lại hoàn toàn U Linh Kim Liên một trong những bảo vật do nữ thần điên Tỏa Liên Thần chế tạo ra tuyệt đối không tầm thường, nó được xem là một trong những trang bị đỏ có sức phòng thủ mạnh nhất của hệ thống.

Việc đại bại trước Lạc Thần đều là do bạch quang tinh hóa kia có sức xuyên phá thật sự quá mạnh mà thôi.

Đáng tiếc Côn Khôi không phải Lạc Thần, thậm chí cũng không phải một người chơi đã đột phá đến cấp 30, nhất quyền nhất kích của đại thây ma này đừng mơ có thể phá hủy được năng lực phòng thủ của U Linh Kim Liên, dù cho đó không phải năng lực phòng thủ mạnh nhất mà U Linh Kim Liên có thể đem ra.