Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 656





Ngay khi vừa xuất trận chỉ bằng một tia lửa năng lượng Kỷ Kỷ đã lập tức khẳng định sức mạnh tuyệt đối của Huyết tộc đánh cho tuyết phòng thủ sĩ khí đại giảm...
Hắc ám tro tàn từ thi thể của những quân nhân xấu số bay theo chiều gió không chỉ đánh hạ tuyết phòng thủ của Vũng Hải mà còn phá nát phòng tuyết nội tâm của những quân nhân còn lại, không ít quân nhân không nhịn được trước cảnh tàn lửa chảy đen nơi bức tường đổ kia mà âm thầm bỏ chạy.
Trên phần tường thành còn lại đội hình phòng thủ của Vũng Hải theo đó trở nên hỗn loạn tạo điều kiện để đại quân Huyết tộc ngày một lấn tới, vòng ngoài phòng thủ chỉ còn có tổ đội đại pháo cũng những tháp súng máy vẫn điên cuồng nã đạn xem như níu kéo lại chút hy vọng cho cho nhân loạn trong trận chiến lớn đầu tiên với Huyết tộc.
Đáng tiếc sự cố gắng đó của những quân nhân Vũng Hải lại bị Kỳ Kỳ không chút thương tiếc mạnh mẽ dẫm bẹp dưới chân.
.
Pháo lửa rền vang...
Từng ngọn hỏa cầu vẫn ầm ầm trút xuống bức tường thành đã sớm bị cháy đen và ngược lại gần trăm khẩu đại pháo của Vũng Hải vẫn nhắm đến cánh quân Huyết tộc phía sau nhất là đàn Địa Nham Tích không ngừng bắn trả tạo nên sức ép không hề nhỏ.
Một sự thật là xét về uy lực, tốc độ bắn và cả tầm bắn đại pháo của nhân loại đều chiếm ưu thế tuyệt đối trước đàn Địa Nham Tích của Huyết tộc, những khẩu đại pháo chính là ác chủ bài gánh team về mặt hỏa lực trong trận chiến này cho phe Vũng Hải, thứ đã và đang áp chế đại quân Huyết tộc.
Ý thức được việc đó ngay sau khi mạnh mẽ đánh vào điểm yếu của tuyến phòng thủ bên ngoài mở đường cho đàn Thiết Giáp Ngưu tràn vào bên trong giẫm đạp, mục tiêu kết tiếp mà Kỳ Kỳ nắm đến chỉ có một chính là những khẩu đại pháo đen kịt trên đỉnh ngọn đồi kia...
Ngay lập tức bất chấp hỏa lực của hàng trăm khẩu súng máy đang điên cuồng bắn vào người mình ánh lên những đốm lửa đỏ rực, Kỳ Kỳ vẫn thế hiện sức mạnh của một cự thú hàng top mạnh mẽ xông lên trèo qua lớp lớp tường thành nhắm đến đỉnh đồi phía trên, với kích thước cơ thể khổng lồ của mình tường thành cao đến 10m gần như không là gì với Kỳ Kỳ bị nàng trèo qua một cách dễ dàng tạo nên khung cảnh không khác gì đại quái thú Godzilla xong vào thành phố phá nát mọi thứ trên đường đi mà không một sức mạnh nào của nhân loại nhỏ bé có thể ngăn cản được.
Từng tiếng kinh hô, từng tiếng kêu la thảm thiết hòa cũng tiếng súng máy liên thanh và tiếng pháp nổ vang vọng khắp cả tuyến phòng thủ.
...
.
- Nhanh...!ngăn cản nó lại...
- Tuyệt đối không thể để nó tiếp cận những khẩu đại pháo...
Nhìn con kỳ đà khổng lồ không khác gì quái thú bước ra từ trong phim ảnh một đường xuyên thủng tầng tầng lớp lớp của tuyến phòng thủ, Ngô Bình vừa giận vừa sợ gầm lên một tiếng.
Hơn ai hết Ngô Bình kẻ từng nếm qua lửa của Kỳ Kỳ biết rõ chưa cần đến việc để cự thú khổng lồ kia tiếp cận đỉnh đồi mà chỉ cần để nó đến gần thôi thì những khẩu đại pháo của Vũng Hải thứ đang còng lưng gánh team xem như xong đời trước ngọn lửa xanh kh ủng bố kia.
Đến lúc đó tuyến phòng thủ xem như cũng xong đời theo, thế nên không còn lựa chọn nào khác Ngô Bình bắt buộc phải ngăn cản nó ngay lúc này không thể để quái thú biết phun lửa kia tiến sâu hơn.
.

Tuy nhiên tường thành phòng lớp ngoài này cùng gần nghìn quân nhân vẫn cố thủ trên đó Ngô Bình chỉ có thể mặc kệ, dù vô cùng tàn nhẫn nhưng những khẩu đại pháo vẫn quan trọng hơn bức tường thành đã bị chọc thủng này, không cần suy nghĩ nhiều hơi mười thuộc hạ tâm thúc của Ngô Bình đều khẽ gật đầu lĩnh mệnh bằng tốc độ nhanh nhất đuổi theo Kỳ Kỳ.
Đương nhiên không chỉ vòng phòng thủ bên ngoài và sinh mạng của những quân nhân trên đó, mà cái giá phải trả để ngăn cản một trong những tồn tại mạnh nhất Huyết tộc rất có thể sẽ là sinh mạng của chính họ.
Mạt thế là vậy sinh mạng của mỗi cá nhân đôi khi rất rẽ rúng…
.
Tuy nhiên ngay khi Ngô Bình và thuộc hạ vừa động thân muốn đuổi theo Kỳ Kỳ, một thanh loan đao sắc bén đã bất ngờ phá không lao đến rồi cắm phập ngay trước mũi chân Ngô Bình ngăn cản bước tiến của lão và thuộc hạ…
Cùng lúc đó từ trên lưng những con thiết giáp ngưu đang ầm ầm xông vào bức tường bảo hộ bên ngoài của tuyến phòng thủ, hơn mười bóng người kỳ dị bất ngờ nhảy xuống rồi đứng chắn trước người Ngô Bình.
Họ đều là những người sói hay đúng hơn là những nữ người sói, cơ thể tuy không quá mức to lớn kh ủng bố nhưng so với nhân loại vẫn được xem là cao lớn tất cả đều 1m8 là ít, nước da bánh mật khỏe mạnh cơ thể cân đối như những nữ gymer cùng ánh mắt sói sắc bén càng làm tăng thêm khí tức anh thư lãnh khốc của các nàng khiến không ít trang hảo hảo vô thức xao xuyến.
Không chỉ có thể trên đầu các nàng không ngờ lại là một đôi tai sói cùng cái đuôi lông lá đang phe phẩy sau mông làm cho người nhìn vô thức hiện lên những huyễn tưởng kỳ dị trong lòng, mặc dù không muốn thừa nhận nhưng Huyết tộc thật sự rất quyến rũ theo một cách nào đó.
Đáng tiếc thanh đao sắc lạnh trên tay các nàng lại như một lời nhắc rằng Huyết tộc không chỉ xinh đẹp mà còn rất nguy hiểm.
Tuy nhiên đặc biệt hơn cả lại không phải những nữ người sói này mà là một quái nhân sáu tay thân mặc giáp đen vô cùng kh ủng bố đang đứng trước người các nàng.

.
- Ngô trưởng quan… đối thủ của ngài là chúng ta…
Liếc nhìn Ngô Bình cùng hơn mười người nhóm Lưu Cường đứng phía sau lưng lão, quái nhân sáu tay bất giác lắc đầu nói.
Nghe thấy thế Ngô Bình mới lạnh lùng nhìn vào khuôn mặt xinh xắn nhưng cũng không kém phần góc cạnh của quái nhân sáu tay kia lắc đầu nói:
- Ngươi là Long Ngữ Yên của đội tiên phong đúng không?
- Haizzz… thật không ngờ ngươi cũng theo Lôi Uyển Nhi đầu quân cho đám dị tộc kia đối đầu với chúng ta…
- Long gia lão nhi tử biết được chuyện này không biết sẽ tức chết hay cười chết đây…


.
Hiển nhiên quái nhân sáu tay lãnh đạo nhóm nữ lang vệ chặn đánh Ngô Bình không ai khác chính là Long Ngữ Yên.
Lần xuất thủ này không chỉ là trận đánh lớn đầu tiên của Lôi Uyển Nhi mà cũng là trận đánh lớn đầu tiên với thân phận Huyết tộc của Long Ngữ Yên nàng, chỉ là hơi có phần khôi hài khi đối thủ lần đầu ra sân của Long Ngữ Yên lại là Vũng Hải nơi nàng từng phụng sự, cảm giác đấm vào mặt thằng chủ củ đôi khi đó cũng là một kh0ái cảm lạ thường.
Tuy nhiên mặc dù đã sớm ý thức được sẽ có ngày này và bản thân cũng chả có vấn đề tâm lý gì nhưng những lời trào phúng của Ngô Bình vẫn khiến Long Ngữ Yên khó chịu vô cùng.
Khẽ hừ lạnh một tiếng, Long Ngữ Yên vô cùng đúng chuẩn trung thần không cho phép ai đụng đến Huyết tộc lạnh giọng gầm lên:
- Hừ...!đầu quân cho dị tộc thì đã sao?
- So với đám rác rưởi đại gia tộc các ngươi Huyết tộc ta tốt hơn gấp trăm ngàn lần...
- Tại sao Lôi Uyển Nhi đánh đến đây, tại sao ta lại không ở Long gia mà bị đá đến Vũng Hải để rồi chuyện gì khiến ta phải theo phe Huyết tộc...
- Ngô trưởng quan người còn không biết hay sao???
...
.
Trước những loại hùng biện sắc bén của Long Ngữ Yên, Ngô Bình gần như không thể phản bác được gì phải mãi một lúc mới gật đầu thở dài nói:
- Haizzz...!Phải, ngươi nói không sai...
- Không phải các ngươi từ bỏ nhân loại mà là chúng ta đã bỏ rơi các ngươi...
- Chỉ là Lôi Uyển Nhi là một nữ nhân điên, rất nhiều người vô tội sẽ phải chết...
- Ta chưa hề nghĩ sẽ đánh với Huyết tộc các ngươi, dành lại lãnh thổ gì đó lại càng không, ta chỉ muốn bảo hộ Vũng Hải bảo hộ những nạn dân vô tội mà thôi...
...
.
Quả thật trong chuyện này họa là từ Lôi Thành mà ra, Lôi Uyển Nhi trả thù lại càng là chuyện thiên kinh địa nghĩa chỉ là cái chuyện thiên kinh địa nghĩa kia sẽ phải trả giá bằng mạng sống của rất nhiều người, đó là đều Ngô Bình không muốn thấy...

Mạt thế hàng lâm nhân loại gần như bị đẩy vào đường cùng, giờ khó khăn lắm mới xây dựng được một chốn lánh nạn lại sắp phải gánh chịu một hồi tai kiếp không đáng có, thân là một quân nhân Ngô Bình phải đặt mạng sống của người dân vô tội lên hàng đầu, việc ai đúng ai sai lão không thể cũng không có quyền phán quyết chỉ biết trận này lão nhất định phải đánh tuyệt đối không thể để Huyết tộc đánh thủng tuyến phòng thủ này thẳng tiến Vũng Hải.
Đó bi ai thay là những điều duy nhất Ngô Bình có thể làm được.
Nghe thấy thế Long Ngữ Yên cũng thoáng gật đầu đồng tình với Ngô Bình.
Tuy nhiên tán đồng thì tán đồng nhưng Long Ngữ Yên không chỉ nhiều tay mà còn hết sức cứng đầu nhất là những vấn đề thế này nàng rất nguyên tắc lắc đầu nói:
- Ta rất hiểu nỗi lòng của ngài...!Ngô trưởng quan ngài là một quân nhân tốt...
- Nhưng ai thờ chủ nấy...!ta đã là người của Huyết tộc thì sẽ mãi nghe theo lệnh của Huyết tộc...
- Ngô trưởng quan ra tay đi...
...
.
- Được...
Trước sự cứng rắn của Long Ngữ Yên, Ngô Bình thật ra không lạ còn thoáng gật đầu nói, cùng lúc đó trên tay Ngô Bình hiện ra một thanh thiết côn vàng kim óng ánh tỏa ra khí tức trầm trọng như lòng của lão lúc này...
Kim quang đại phóng hư ánh kim long gào thét uốn lượn quanh người Ngô Bình, không một chút lưu thủ Ngô Bình dậm mạnh chân xuống đất một đường lao đến vung côn đánh tới, hư ánh kim long theo đó tỏa ra khí thế bàng bạc uốn quanh thân côn nhắm vào đầu Long Ngư Yên đánh xuống.
Trước một kích cực mạnh của Ngô Bình, Long Ngữ Yên cũng không lưu thủ mà tung hết sức mình xem như một sự tôn trọng người sếp củ này, cả người Long Ngữ Yên đột nhiên cháy lên cuồn cuộn hỏa diễm rồi như những con hỏa xà quấn lấy bốn cánh tay huyết giáp của nàng khiến chúng tựa như bốn hỏa diễm quyền ma đồng hoạt đánh tới đối đầu cùng kim sắc thần long.
.
Chỉ nghe Đùng...!một tiếng...
Trước sức mạnh của bốn quyền hợp công kh ủng bố không khác gì bốn cánh tay của ác ma địa ngục đồng loạt đánh tới...
Đạo cao một thước ma cao một trượng, trước hỏa quyền của Long Ngữ Yên hư ánh kim sắc thần long không ngờ lại bị đánh tan gào lên một tiếng thảm thiết trước khi hóa thành những đốm sáng nhỏ, Ngô Bình cũng hứng chịu xung lực không nhỏ lui người ra sau mấy bước.
Tuy nhiên bản lĩnh của Ngô Bình không nhỏ, dù bị quyền lực kh ủng bố đánh lui nhưng côn ảnh sắc bén vẫn thành công quét tới đánh mạnh vào vai Long Ngữ Yên.
Đáng tiếc khi kim sắc côn ánh đánh vào hắc giáp trên vai Long Ngữ Yên thì thứ tạo ra được chỉ là một tiếng trầm đục như hai thanh kim loại va vào nhau, Long Ngữ Yên cũng chỉ bị đánh lui mấy bước không chút tổn thương kia...
Một lần giao phong đôi bên xem như lưỡng bại câu thương chưa ai chiếm ưu thế.
Trước tình cảnh đó ánh mắt của Ngô Bình trở nên vô cũng trầm trọng lạnh lùng liếc nhìn chiến giáp đen kịt trên người Long Ngữ Yên cảm thấy hết sức quen mắt dường như đã thấy ở đâu đó rồi nhưng lại không dính đến Huyết tộc cho lắm, ngược lại Long Ngữ Yên cũng trầm trọng nhìn thanh kim côn trong tay Ngô Bình bất giác cảm nhận được vũ khí kia có phẩm chất không thua gì chiến giáp của mình.
Đôi bên không chỉ ngang cơ mà đứa nào cũng có hàng nóng phòng thân...

.
Bên kia cấp lãnh đạo đánh nhau thì tiểu đệ cũng không ngồi nhìn...
Ngay khi Ngô Bình xuất thủ Lưu Cường cũng không đứng xem phim lập tức suất lĩnh huynh đệ như một đàn chó điên xông lên, ngược lại những nữ lang vệ cũng đâu yếu thế đồng loạt rút ra loan đao đối chiến cùng gần mười thuộc hạ của Ngô Bình.
Từng tiếng kim loại va vào nhau nghe đinh tai nhức óc không ngừng vang lên...
Tâm phúc của Ngô Bình hiển hiện là thực lực không thấp đều là tinh anh trong tinh anh, tuy nhiên những nữ lang vệ này cũng không phải dạng tầm thường đều là một trong những tộc nhân đầu tiên của Huyết tộc chiến đấu đến hôm nay cấp độ cũng không kém cạnh.
Ai chết về tay ai còn chưa biết...
.
Tuy nhiên bất kể là ai sẽ phải chết thì chắc chắn một điều, trên không Vũng Hải thua rồi...
Trên bầu trời dưới sự vậy công của tổ đội Phi Điểu và nhất là sức mạnh chặt chém của đọa lạc thiên sứ Lôi Uyển Nhi, chiếc trực thăng thứ hai của chính quyền Lôi Chấn và là chiếc cuộc cùng thủ hộ tuyến phòng thủ này cũng đã đi theo đồng bạn của mình phát nổ rồi rơi ầm xuống mặt đất cháy lên cuồn cuộn hỏa diễm...
Cả bức tường thành bên ngoài theo đó rung quyển kịch liệt trước hỏa pháo không ngừng trút xuống và vuốt sắc của đàn Thiết Giáp Ngưu bắt đầu sụp đổ kéo theo sinh mạnh của những quân nhân trên đó, vỏ ngoài của tuyến phòng thủ xem như bị lột đi một lớp.
.
Ngược lại bên trong lớp lớp tường thành của tuyến phòng thủ...
Kỳ Kỳ vẫn hoàn thành đúng trách nhiệm của mình một đường đánh đến không ngán bất kỳ thằng nào dù là hỏa pháo trên đầu hay hàng nghìn quân nhân dưới chân chầm chậm tiếp cận đỉnh đồi.
Nhìn những khẩu đại pháo đang ở ngay trước mặt, Kỳ Kỳ khẽ nhếch mép cười lạnh tuyên án tử cho không chỉ những khẩu đại pháo mà là cả cái đồi trọc kia, lân giáp trên lưng theo đó cháy lên những đạo hồ quang quỷ dị, miệng rộng há ra b ắn ra một đạo thanh hỏa cháy sáng như hồ quang về phía ngọn đồi trên cao.
Tia sáng xinh đẹp không gì sánh được nhưng cũng đầy sự chết chóc theo đó lướt đi trong không khí rồi trút xuống đỉnh đồi trọc hơi những khẩu đại pháo đang không ngừng oanh tạc, sức nóng kh ủng bố ngày một đến gần khiến những quân nhân đang điều khiển đại phải bất giác cảm nhận được khung cảnh tận thế tái hiện ngay trước mắt không thèm chạy trốn mà ngơ ngác nhìn cái chết từ từ trút xuống...
.
Bất chợt ngay trước lúc tưởng chứng như mọi thứ đã hết thì dị biến lại phát sinh...
Không biết từ đầu một người đá khổng lồ đột nhiên xuất hiện như một cự thần giáng thế đối đầu cùng thanh hỏa kh ủng bố kia mạnh mẽ che chắn cho những khẩu đại pháo phía sau.
Cuồn cuộn thanh hỏa không gì sánh được lập tức thiêu cháy mặt trước của người đá thành than đen nhưng cũng chỉ là mặt trước mà thôi dần dần biến mất, lửa lớn đến đâu cũng không thiêu hết được đại địa thanh hỏa của Kỳ Kỳ đã gặp phải thứ khắc chế.
Chứng kiến tất cả ánh mắt của Kỳ Kỳ khẽ híp lại lạnh lùng nhìn thạch cự nhân to lớn trên đỉnh đồi rồi nhìn xuống một tên khác cách mình không xa.
Người quen cũ lâu ngày gặp mặt tình thương xem ra cũng nhân đôi, ngày xưa Kỳ Kỳ từ đánh với một tên không ngờ lần này lại đến hai tên.