Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 652





Bọ ngựa bắt ve chim sẻ sau lưng!
Chớp lấy thời cơ con cá chình biển không lồ hết mana rơi vào trạng thái suy yếu, Trần Lâm thoáng cười lạnh vô cùng tiểu nhân đắc ý thừa lúc người khác làm nguy mà ra tay, cơ thể có phần nhỏ bé hơn rất nhiều sợ với con cá chình biển khổng lồ đột nhiên nhảy ra khỏi Chiến Hạm Thiên Cung một đừng đánh xuống cái đầu to lớn bên dưới.

Ngay lập tức cảm nhận được nguy hiểm từ thiên không con cá chình biển khổng lồ vô cùng hoảng sợ lập tức muốn lao người xuống biển lẩn trốn.

Thật ra nó đã cảm nhận được khối đất biết bay trên bầu trời từ lâu, nhưng đối phương trên trời nó thì dưới nước lại chưa có xung đột gì nên con cá chình biển khổng lồ mới không quan tâm, thật không ngờ thứ trên bầu trời kia lại bất ngờ tấn công nó khiến nó chỉ có thể trốn xuống biển lánh nạn.

Đáng tiếc Trần Lâm sao có thể để con mồi đã nỏ mạnh hết đà của mình chạy thoát!
Theo đà lao người xuống như tên bay, trên người Trần Lâm đột nhiên hiện lên một cổ chiến giáp màu đen ma mị tràn ngập các vết rạn nứt, ngay lập tức không gian như bị bóp nghẹt, cả thiên điện như hoà làm một thể đè ép xuống đầu con cá chình biển khổng lồ khiến nó không sao núc ních cục cự gì được càng không có khả năng trốn xuống biển.

!

Gàoooo!
Bất giác một tiếng kêu đau đớn chấn động cả một vùng trời vang lên trên Đông Hải rộng lớn, cơ thể khổng lồ to lớn gần bằng cả một ngôi nhà của con cá chình khổng lồ theo đó ngã ầm xuống mặt biển tạo nên từng cơn sóng lớn vỗ vào những con cá voi sát thủ lúc này đã bị nướng cháy khét khiến chúng giật mình hoảng sợ vội vàng bơi đi tránh xa nơi tràn ngập đau thương này!
Nói gì thì nói dù dòng điện của con cá chình khổng lồ đúng là rất kh ủng bố nhưng cũng không thể giật một phát lấy mạng một hung thú cấp cao được chỉ có thể khiến chúng trọng thương mà thôi.


Tuy nhiên nhiêu đó đã quá mức bá đạo rồi, nếu không phải nửa đường đột nhiên nhảy ra một tên khốn phá đám những con cá voi sát thủ này có lẽ đều đã bị con cá chình khổng lồ thừa cơ gi3t chết hết rồi có bị điện giật chết hay không thì kết quả vẫn như thế.

Huống chi không phải tất cả chúng đều có thể may mắn bỏ chạy, trừ hai con cá voi sát thủ bị con cá chình khổng lồ cắn chết và đập chết trước đó, cả đàn cá voi sát thủ thật ra cũng chỉ có bốn con có thể lê thân tàn bỏ chạy mà thôi, hai con cá voi sát thủ còn lại do đã bị thương từ trước nên không chịu được dòng điện kh ủng bố kia đã sớm bỏ mạng tại chỗ trôi nổi trên mặt nước như hai khúc củi khô bị cháy đen.

Trận chiến này đàn cá voi sát thủ xem như tổn thất trầm trọng, một nửa quân số bỏ mạng phần còn lại cũng thân mang trọng thương thê thảm vô cùng, đương nhiên chúng có chạy về mách mẹ hay không chỉ có trời mới biết!

Về phần đối thủ của đàn cá voi sát thủ, đại hải thú cá chình khổng lồ đắng lòng thay cũng chả khá hơn là bao nằm trôi nổi trên mặt biển không rõ sống chết.

Chỉ có vị "hoàng tước tức sau lưng" âm hiển vô cùng Trần Lâm mới là người thắng sau cùng, chỉ là lúc này người chiến thắng sau cùng đang đứng trên cái đầu lớn của con cá chình khổng lồ kia lại không chút quan tâm đ ến lần tổn thất nặng nề này của đàn cá voi sát thủ càng không quan tâm đ ến đại hải thú khổng lồ đang nằm thoi thóp dưới chân mình mà gào lên như thiếu phụ bị hiếp d@m tập thể ôm mặt khóc lớn, bộ dáng còn đau khổ hơn cả đàn cá voi sát thủ hay con cá chình lớn!
Nguyên nhân đến từ chiến giáp thuần một màu đen trong suốt như thủy tinh nhưng lúc này lại tràn ngập các vết nứt lớn nhỏ chi chít trên người Trần Lâm, đó không gì khác chính là tàn phá chiến giáp của hắn ta.

Hiển nhiên tàn phá chiến giáp cũng là một đặc điểm biểu tượng cho giống loài, với Long tộc thường sẽ mang phong cách tây phương cổ kỵ sĩ chiến giáp, với Hải Sa tộc sẽ mang hơi hướng Viking cuồng bạo thiết sa giáp, còn với Huyết tộc không biết thuộc "tạp giống" gì mà tàn phá chiến giáp đều không giống bất kỳ chủng tộc nào khác, trước là Thanh Vân, giờ là Trần Lâm và rất có thể là những tộc nhân khác sau này đều là một cổ chiến giáp trong suốt như thủy tinh sặc mù khoa huyễn nhưng lại kết hợp với kiểu dáng cổ đại vừa lạ mà cũng vừa quen tạo nên một cảm giác không phải đang mặc giáp mà được một thần thánh chiếp giáp phụ thể trên người đặc trưng của riêng Huyết tộc.

Điểm khác biệt thể hiện tính chất cá thể có lẽ là chiến giáp của Thanh Vân có màu xanh tựa như được kết tinh từng lam thủy tinh xinh đẹp thánh khiết như màu xanh của bầu trời nhưng cũng không kém phần huyền bí sâu thẳm như đại dương, ngược lại tàn phá chiến giáp của Trần Lâm lại thuần một màu đen tuyền kết hợp với việc nó tương đối trong suốt nhìn hơi giống chay bia nhìn phát biến ngay không phải người tốt còn âm trầm đến đáng sợ như một lời khẳng định tác phong bố đời trẻ trâu của Huyết tổ đại nhân.




Cũng vì lẽ đó trước con cá chình biển khổng lồ đang muốn chạy xuống biển đào thoát, Trần Lâm quyết định test hàng dùng đến tàn phá chiến giáp cho nóng thử xem sao.

Ngay lập tức tàn phá chiến giáp thể hiện sức mạnh kh ủng bố của minh hoàn toàn trả lời cho câu hỏi tại sao nó lại là biểu tượng của cấp 30 và cũng là biểu tượng cho một sinh vật đã đột phá xiềng xích của tạo hóa, cuồn cuộn uy áp không gì sánh được theo sự xuất hiện của tàn phá chiến giáp không ngừng tỏa ra trên người Trần Lâm, cả thiên địa này dường như cũng cộng hưởng theo sự điều động của tàn phá chiến giáp nắm vào đầu con cá chình biển khổng lồ!
Trước ánh mắt sợ hãi đến cùng cực của con cá chình biển đánh thương, trước mặt nó không phải là Trần Lâm hay tàn phá chiến giáp nữa mà là cả thiên địa đều bại xích khiến nó không sao thở nổi càng không thể di chuyển bị Trần Lâm mạnh mẽ trấn áp không sức chống trả.

Tuy nhiên ngay sau đó Trần Lâm cũng lập tức biểu được tại sao tàn phá chiến giáp bá đạo tuyệt luân như thế mà đám người Long Hoàng, Sa Hoàng lại không dám tùy tiện sử dụng, bởi lẽ đây là tiêu hao phẩm còn là hao rất hao!

Ngay khi Trần Lâm dùng đến tàn giáp chiến giáp điều động thiên địa tạo ra chút xíu uy áp đè đầu con cá chình biển khổng lồ, vậy mà chiến giáp đã rách nát đến độ không thể nát hơn lại bắt đầu điên cuồng nứt vỡ, từng vết rạn bằng một tốc độ mắt thường có thể thấy được theo từng giây trôi qua là lan rộng ra khiến Trần Lâm sợ đến độ cúc hoa siết chặt đại côn th1t thục ngược vào trong phải vội vàng dừng lại uy thế mới có thể đình chỉ hiện tượng nứt vỡ kia!
Hiển nhiên những vết rạn nứt chi chít trên thân chiến giáp không phải tự nhiên mà có càng không phải chỉ để cho đẹp, chúng là minh chứng cho việc tàn phá chiến giáp là tạo vật chống lại định luật tự nhiên và mỗi lần huy động đều chính là một lần tàn phá thân mình, thậm chí Trần Lâm còn nghi ngờ nếu liên tục sử dụng đến khi chiến giáp hoàn toàn vỡ nát người chơi rất có thể sẽ tụt cấp hoặc tệ hơn là không thể tiến cấp được nữa.

Đáng tiếc Trần Lâm lại không dám thử giả thuyết này xem có đúng hay không, càng không dám manh động tuỳ tiện dùng đến thứ mong manh dễ vỡ này nữa.

Rất may dù vô cùng chậm chạp nhưng khi không dùng đến nữa những vết nứt trên tàn phá chiến giáp lại có thể tự phục hồi khiến Trần Lâm và toàn thể sinh vật khác được an ủi phần nào.

Huống chi nói là nói thế nhưng tàn phá chiến giáp thật ra cũng không phải mong manh đến mức động một cái là nát, nó vẫn có thể tự do điều động trong một khoảng thời gian nhất định.


Đây có thể xem như là hạn chế của tạo hóa dành cho tàn phá chiến giáp mà thôi, nếu không động một cái ai cũng móc tàn phá chiến giá ra đánh nhau thì sẽ mất đi ý nghĩa cao đẹp của chiến giáp.

Đương nhiên cũng có thể cải thiện thời gian sử dụng khi cấp độ tăng lên xem như một phần thưởng khích lệ, chỉ là đó không phải thứ mà Trần Lâm có thể quan tâm lúc này.



Nhìn những vết nứt trên thân chiến giáp đen mà đẹp thân yêu của mình dù đó thật ra cũng chỉ là những vết nứt nhỏ chưa đáng là gì, Trần Lâm vẫn không nhịn được ruột đau như cắt nước mắt đầm đìa ôm mặt khóc lớn lòng tiếc hùi hụi!
Ngược lại nhìn thấy cảnh đó nhóm nữ Phương Tuyết chỉ biết lắc đầu thầm khinh bỉ tên khốn kiếp này đã ăn trên đầu trên cổ người ta bị mất mát có chút xíu đã làm như thua thiệt to lớn lắm không bằng.

Mãi một lúc lâu Trần Lâm mới có thể từ trong vô hạn bị thương bước ra đón nhận hiện thực tàn khốc, tàn phá chiến giáp theo đó cũng được thu lại chờ ngày hội phục chút thương tổn sau lần đầu dùng đến kia, chuyện kế tiếp là giải quyết chiến lợi phẩm to lớn trong lần đánh lén này, trước là con cá chình biển khổng lồ và sau là huyết mạch cá voi sát thủ như một món quà tặng thêm.

Mặc dù cũng có những khuyết điểm không nhỏ nhưng với sức mạnh ưu việt của con cá chình khổng lồ có thể đem đến Trần Lâm không còn lựa chọn nào khác ngoài thu phục hải thú biết phóng điện này về biến nó trở thành tộc nhân hệ biển đầu tiên của Huyết tộc.

Đương nhiên trước hết phải kéo con cá chình lớn này lên Chiến Hạm Thiên Cung mới được, Trần Lâm không có lòng tin cũng không dám trích huyết với nó ngay trên mặt biển, chiến hạm to lớn như một hòn đảo nhỏ theo đó chầm chậm hạ xuống mặt biển rồi vươn ra từng sợi rễ cây to lớn quấn lấy con cá chình biển khổng lồ từ từ kéo lên.

Trần Lâm cũng nhanh tay thu lấy xác của một con cá voi sát thủ rồi hóa thành một làn khói xanh bay trở về chiến hạm thân yêu của mình, dù chưa cày cấp được cho nhóm tinh linh thiếu nữ nhưng với những chiến lợi phẩm này lần chơi biển của Huyết tổ đại nhân xem như thành công mỹ mãn.



Tuy nhiên ngay khi vừa trở lại Chiến Hạm Thiên Cung một cảm giác nguy hiểm chưa từng có đột nhiên bao trùm lấy cả người Trần Lâm!

Không một giây chần chờ Trần Lâm như lâm đại địch lập tức rút lấy Tà Nguyệt Đao ra rồi quay người lại ánh mắt trầm trọng nhìn xuống lòng biển sâu bên dưới nơi cuồn cuộn sóng nước đang bắt đầu trào dân.

Ngay lập tức như để đáp lại tấm thịnh tình đó của Trần Lâm mặt biển xanh thẫm đột nhiên tách ra kéo theo từng giọt nước biển bay lên tung tóe, một cực vật t0 lớn theo đó từ dưới lòng biển sâu mạnh mẽ vươn mình trồi lên khỏi mặt nước rồi mở ra con mắt to lớn gần bằng cả một người trưởng thành lạnh lùng nhìn khối đất cũng không lớn hơn bản thân bao nhiêu ngay trước mặt khiến tất cả những người đáng đứng trên đó đều đồng loạt hít một ngụm lãnh khí.

Bởi lẽ tên mới đến kia quá lớn, lớn đến mức con cá chình khổng lồ kia cũng chỉ xứng làm một con mồi vừa miệng với nó mà thôi, biển cả kh ủng bố là thế luôn ẩn chứa những tồn tại mà không ai có thể lường trước được.



Cùng lúc đó trên đất liền một tồn tại kh ủng bố không kém cũng đang chầm chậm tiếp cận con mồi!
Cách Vũng Hải không xa về phía nam, trên một ngọn đồi nhỏ một siêu lô cốt phòng thủ của nhân loại tại vùng đất này đã được cấp tốc xây dựng tạo thành một tấm khiên lớn bảo hộ đại thành Vũng Hải phía sau lưng.

Nói gì thì nói phòng thủ mới là thế mạnh lớn nhất mà nhân loại có thể dựa vào trong cuộc chơi này, hàng chục lớp hàng rào tường bao được xây dựng bằng bêtông cốt thép được xây dựng nên tầng tầng lớp lớp bao quanh ngọn đồi nhằm ngăn cản đà tiến công của kẻ thù, hàng nghìn ụ súng máy được xây dựng sẵn sàng bắn hạ mọi đối tượng tiếp cận tầm bắn của chúng, không chỉ thế trên đỉnh ngọn đồi hàng chục khẩu đại pháo hạng nặng được dựng lên bất kể ngày đêm đều có quân nhân điều khiển sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Không chỉ là tấm khiên chắn cả ngọn đồi như một cố máy không ngừng vận động trong yên lặng chờ đợi kẻ thủ tiến đến, nhưng đối tượng để cả khu lô cốt to lớn này phòng thủ chỉ có một, đó là Huyết tộc vị hàng xóm bất đắc dĩ mà không ai muốn sống gần của Vũng Hải.

Mặc dù đến nay Huyết tộc vẫn án binh bất động chưa có động thái gì quá lớn cũng chưa có dấu hiệu sẽ xuất binh đánh thẳng đến Vũng Hải, thậm chí Lôi Chấn và Ngô Bình còn từng mặt dày đích thân đến tìm đệ nhất nữ vương Huyết tộc Nguyệt Dạ nữ vương Lý Minh Nguyệt thương lượng yêu sách hòa bình cho đôi bên và đã được chấp thuận, nhưng không một ai có thể chắc chắn Huyết tộc sẽ không xé hiệp ước đánh thẳng đến Vũng Hải.

Tổ tiên Việt Long quốc đã có dạy phòng thủ là đều tuyệt đối không thể quên!