Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 592





Cùng lúc đó ở một diễn biến khác...
Cũng là bên trong một căn phòng lớn, nhưng không phải trong Thương Thành mà là ở Nhiệm Vụ Đường nơi mà hệ thống ban phát nhiệm vụ cho người chơi để nhận về thần tệ tương ứng và cũng là trung tâm ăn chơi do hệ thống tạo ra.
Một nam một nữ đang điên cuồng quấn lấy nhau làm những chuyện hết sức thương thiên hại lý, ảnh hưởng không nhỏ đến thường phong mỹ tục đạo đức lối sống, đáng tiếc lại không có một ai khác trong căn phòng này để thấy được chuyện xấu xa của đôi cẩu nam nữ kia.
.
Trái ngược với khu Thương Thành nơi cung cấp những trang bị cần thiết cho người chơi, khu Nhiệm Vụ Đường lại là nơi ban phát nhiệm vụ và cung cấp thần tệ cho người chơi.
Nhưng nào có dễ ăn thần tệ của hệ thống như thế khi bên ngoài tòa nhà trung tâm to lớn đặc trưng của khu Nhiệm Vụ Đường là quần thế những ngôi nhà chuyên phục vụ cho công cuộc ăn chơi sa đọa.
Tửu quán, sòng bạc và thậm chí cả lầu xanh phục vụ cho mọi chủng tộc đều có đủ, tất cả chỉ nhằm mục đích bào tiền người chơi ngay khi vừa “nhận lương”.
Dĩ nhiên “khu vui chơi” này không đơn giản mà đều là “tinh phẩm” của hệ thống dày công sắp xếp, dù sao nếu đơn giản thì làm sao ăn được tiền của người chơi.
Đơn cử như tửu quán không chỉ là kiến trúc không thua gì thời trước mạt thế của Trần Lâm mà đồ ăn rượu thịt trong đó đều là những tạo vật đặc biệt, dù không bằng được “dị thực vật” nhưng nếu ăn nhiều sẽ đem đến lợi ít nhất định, thanh lọc cơ thể, chữa thương hay thậm chí là tăng cường chỉ số đều có thể.
Còn cái lầu xanh kia thì hiển nhiên là sẽ được tăng dame tăng máu như trong một tựa game mang tên “Thần Chiến Tranh” nào đó.
.
Dĩ nhiên tất cả đều được tính bằng đơn vị thần tệ...
Thế nên không phải ai cũng có thể vào trong một cái tửu quán nào đó ở đây mà ăn nhậu, nhất là với một chủng tộc phải chịu thiệt hại rất lớn sau mạt thế như nhân loại.
Ấy vậy mà Anh Tử vẫn được vinh hạnh bước vào đây “ngồi chơi”, trở thành nhân loại đầu tiên trải nghiệm dịch vụ ăn uống của hệ thống nó thế nào.
Chỉ là nhiệm vụ chính của Anh Tử lại không phải ăn mà là bị ăn.
.
Trở lại với yêu cầu trước đó của Anh Tử, tính ra nó là một yêu cầu hết sức quá đáng...
Trang bị tím độc nhất nội cái tên đã nói lên độ quý hiếm của nó, việc Trần Lâm chấp nhận bán cho Anh Tử nàng đã là rất ưu ái rồi nói gì đến việc trả góp.
Nói một câu khó nghe, đương kim thiên hạ này bất kỳ đại lão nào dù là Long Hoàng hay Sa Hoàng mà nghe thấy yêu cầu đó của Anh Tử đều sẽ trở mặt.
Tuy nhiên Huyết tổ đại nhân lại là một con người có nhân cách cao đẹp, một tầm nhìn chiến lược mang tầm vóc vĩ mô, thế nên sau một lúc suy nghĩ tên đầu trọc còn ngu này vẫn quyết định chấp nhận yêu cầu của Anh Tử để nàng mua trả góp một trang bị tím độc nhất trong quỷ đen của mình.
.
Tuy nhiên dù Trần Lâm hơi ngu nhưng Huyết tổ đại nhân xưa nay không phải chính nhân quân tử gì, muốn nhận được điều khoản ưu tiên đặc cách trả góp gì đó từ ngài ít nhất phải đưa cái âm hộ ra trước...!à không ta nhầm...!ít nhất phải đi ăn nhậu rời mới hảo hảo thương thảo ký hợp đồng được...
Quy trình nó phải như thế, thế nên Trần Lâm mới dẫn Anh Tử đến đây một trong những tửu quán lớn của khu Nhiệm Vụ Đường mà bắt tay vào công tác “ký hợp đồng” kia.
Anh Tử càng là hiểu rõ nhân tình thế thái nên không chút dị nghị, thậm chí ngay khi vừa vào phòng chỉ còn có hai người nàng đã chủ động quấn lấy Trần Lâm, cả người ngọc tựa như một tác phẩm nghệ thuật ngồi lên người Trần Lâm để hắn mặc sức nghiên cứu.

.
Tính ra cái giá này còn quá rể, phải thân lắm Huyết tổ đại nhân mới cho vào diện ưu tiên thế này.
Dĩ nhiên thân thôi chưa đủ phải đẹp và độc thì Huyết tổ đại nhân mới vui lòng chấp nhận.
Rất may Anh Tử có cả ba, gì chứ Trần Lâm sớm đã nhận ra ý tử tạo phản của Anh Tử và trang bị tím độc nhất trong giao kèo của chỉ hai người Trần Lâm và Anh Tử kia chính là chìa khoá...
Dù không ưa tạo phản hội của Huyết tộc, nhưng Trần Lâm lại thích cái tạo phản hội của kẻ khác nên sau một thoáng suy nghĩ vẫn quyết định đem chìa khoá kia cho Anh Tử để xem nàng sẽ mở được đến cửa nào.
Huống còn được chịch chùa tội gì không chơi...
.
Ngược lại người đẹp đã có lời Trần Lâm cũng không để nàng mất lòng.
Khẽ nhếch mép cười đểu, Trần Lâm nhẹ nhàng xoa bóp vòng eo thon gọn mát rượi không chút mỡ thừa của Anh Tử khiến khiến mỹ nhân cả người run lên vô thức phát ra một tiếng rên rỉ mê hồn.
Như nhận được tiếng hiệu lệnh, bàn tay heo quái ác theo đó cho vào trong cổ áo của Anh Tử mà không ngừng ngao du sơn thủy như một vũ công bale trượt trên làn da mịn màng của nàng rồi mới nhẹ nhàng nắm bóp lấy bộ ngực sữa mềm mại đầy tính đàn hồi kia.
.
Bộ ngực sữa anh đào bị Trần Lâm không ngừng xoa bóp biến thành muôn hình vạn trạng, cơn sướng khoái rần rần theo đó chạy khắp cơ thể...
Anh Tử như một loạn bản năng không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ tiêu hồn đầy mời gọi, không thua gì những nữ nhân trong các bộ “Japan Action Videos” Trần Lâm từng xem ngày trước.
- Ah...!ahhhh...!Huyết tổ...!đại nhân...!đừng...!đừng mạnh như thế...!a...!a...
- Ahhh...!ta...!ta sướnggg...!đừng...!ta aaaa....!Ah...!Ah...
.
Cảm nhận được người ngọc run lên từng cơn, cơ thể mịn màng như em bé tỏa ra một mùi hương quyến rũ của giống cái trong cơn động dục...
Trần Lâm khẽ nhếch mép cười đắc ý bế Anh Tử đặc lên đùi rồi nhanh tay cho xuống chiếc váy dài của nàng mà khám phá chốn động thủy thiên thai, nhưng ngay khi Trần Lâm vừa chạm tay vào thảo nguyên đầy lông tơ mềm mịn kia thì nhận ra cô bé của Anh Tử đã ướt đẫm rồi.
.
Không ngờ chỉ bóp sơ sơ mà thảo nguyên kia lầy lội như thế...
Trần Lâm không khỏi ngạc nhiên nhìn xuống mỹ nhân đang thẹn thùng đỏ bừng cả khuôn mặt xinh đẹp nép thật sâu vào ngực mình ngượng ngùng ấy thế mà lại trông khả ái vô cùng.
Trần Lâm không nhịn được liếm liếm môi không ngờ nữ nhân Nhật quốc lại dâm đãng đến thế khẽ cười đểu nói:
- Mới chạm tí xíu mà nàng ướt đến như vậy rồi sao?
- Thật không ngờ trong phim không hề nói xạo...!he...!he...

...
.
Nghe tên khốn Trần Lâm giờ phút này còn nói đểu...
Anh Tử mặt càng đỏ hơn nép mặt trốn sâu ngực hắn rồi nhỏ giọng âm thanh như muỗi kêu nói:
- Còn...!còn không phải tại ngài hết sao???
- Ta...!ta vốn nhạy cảm...!đều đều tại ngài hết...
...
.
Âm thanh nho nhỏ nũng nịu như một người tình nhỏ thỏ thẻ hờn dỗi như rót mật vào tai vô hình chung tạo nên sức quyến rũ kỳ lạ độc chiêu của Anh Tử...
Trần Lâm tuy không bị dính chiêu nhưng vẫn không nhịn được nhếch mép cười thích thú rồi đưa tay nâng lên khuôn mặt xinh đẹp khả ái như một tiểu tình nhân đang núp trong ngực mình mà hôn lên bờ môi nhỏ kia họ bỏ ghét.
.
Con nai vàng...!con cáo đội lốt nai tơ bị thợ săn mạnh mẽ xâm chiếm...
Cảm nhận được cái miệng tham lam của Trần Lâm đang mạnh mẽ chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của mình, Anh Tử cả người run lên phát ra một tiếng rên khe khẽ, cái miệng nhỏ anh đào chiều theo Trần Lâm khẽ hé ra cho hắn tham lam chiếm lấy miệng nàng, chiếc lưỡi thơm không quên chủ động tìm đến lưỡi hắn rối quấn lấy một cách thuần thục...
Thật lâu sau đó hai người mới tách ra, Anh Tử đỏ bừng cả khuôn mặt thở ra những hơi thở hổn hển sau một nụ hôn dài chưa từng có, bên dưới của nàng âm hộ lông lá không ngờ đã sớm ướt đẫm một mảnh không ngừng chảy ra từng dòng mật dịch lênh láng ướt sũng cả thảm cỏ đen bên trên.
Từng cơn sướng khoái khó tả chạy rần rần trong người khiến cả người Anh Tử đỏ bừng, khuôn mặt ướt át lấm tấm những giọt mồ hôi ngước lên nhìn Trần Lâm nũng nịu khẽ nói bên tai:
- Huyết tổ đại...!nhân...!ta...!ahhh...!ta muốn nha...
- Cho ta đi...!ưmmm cho ta đi mà...!aaaa...!ta muốn ahhh...
...
.
Nghe được những tiếng rên rỉ cầu hoan của Anh Tử, đại côn thịt bên dưới hạ thân của Trần Lâm nào có thể nhịn được nữa ngóc đầu bật dậy mạnh mẽ đâm vào đùi ngọc của Anh tử bên trên cách một lớp quần.
Chỉ chờ có thể Anh Tử như con nghiện tìm thấy thuốc tốt, lấy thế sét đánh không kịp bưng tay đưa tay xuống nắm lấy đại côn thịt rồi nhẹ nhàng kéo cự long đầu trọc đang trong hẻm núi sâu ra ngoài ánh sáng mà tung hoành ngang dọc.
Đại côn thịt như mãnh long xuất hải hiện thế chốn nhân gian, Trần Lâm cũng không nhịn được nữa trước dâm đãng nữ yếu kia nữa bế bổng Anh Tử lên rồi mạnh mẽ giang rộng hai chân nàng ra, chiếc váy dài cũng được kéo lên cao lộ ra cặp đùi đẹp tuyết trắng cùng cô bé lông lá mập mạp ước sũng dâm dịch trong suốt đang không ngừng chảy xuống từng dòng giọt mật thủy.
.

Ngược lại không đợi Trần Lâm hành động, Anh Tử đã chủ động xuất thủ đưa tay nắm lấy đại côn thịt đặc ngay trước cửa mình của mình rồi dùng lực mạnh mẽ ngồi xuống, đại con thịt dưới sự trợ lực của lầy lội dâm thủy theo đó tách ra hai mép âm hộ đỏ mọng mà tiến sâu vào bên trong mật huyết đến tận cùng.
Cảm nhận được từng tắc thịt mềm ấm nóng ẩm ướt ôm siết lấy côn thịt sướng khoái vô cùng, Trần Lâm thật sự là hạn hán lời kinh ngạc nhìn Anh Tử thầm nghĩa.
- Moá...!nữ nhân Nhật quốc dâm đãng đến thế sao???
- Thảo nào...
...
.
Ngược lại mặc kệ lấy ánh mắt tràn đầy kinh ngạc của Trần Lâm...
Anh Tử khẽ rên rỉ sướng khoái xen lẫn đau đớn, hai tay thuận thế ôm lấy cổ Trần Lâm trong khi hạ thân bắt đầu chuyển động lên xuống, âm lộ căng mọng ướt át của nàng theo đó không ngừng nuốt vào nhả ra côn thịt như một pittong nhịp nhàng luân chuyển.
- Ưmmm...!sướng...!ta sướng quá...!chưa bao giờ sướng như vậy....!ahhh...
- Thật là ngạnh...!thật là lớn...!ưhhh....!của...!của ngài...!thật...!ahhh...!thật là to quá...!lớn quá...
- Ta...!ahhh...!ta thích lắm...!hừ....!hư...!aaa...!sướng chết mất....
...
.
Nhìn Anh Tử cả người ướt sũng mồ hôi không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ, âm hộ nhỏ bé nhưng cũng kém phần lầy lội nuốt trọng lấy côn thịt lớn của mình, một cảm giác sướng khoái lân lâm bao trọn lấy người Trần Lâm khiến Lâm Trọc đại nhân vừa nhận ra một chân lý.
Chơi chùa thật là sướng...
Cơn sướng khoái dân đến cục shit, Trần Lâm bỏ mịa nó chuyện Anh Tử dâm thật hay là đang diễn có mục đích gì qua một bên mà tận tình hưởng thụ,
Cơ thể kỳ lực lưỡng trâu bò của Trần Lâm theo đó ôm lấy mỹ nhân đang không ngừng nhún nhảy mà phối hợp cùng nàng, côn thịt to lớn càng thêm điên cuồng ra vào âm hộ nhỏ bé sớm đã sưng lên đỏ chót của Anh Tử khiến nàng không ngừng rên rỉ, cái miệng nhỏ không ngờ lại những từ ngữ dâm đãng:
- Ahhh...!Huyết...!Huyết tổ đại nhân thật lợi hại...!côn...!côn thịt thật là to...!a...!a...!a...!thật sướng...
- Ta...!ta thấy sướng...!sướng quá...!sướng...!không không được ta...!ta không được nữa rồi...
- Ahhhh...!ahhh ta...!ta ra đây...!á...!á...!ta ra....
...
.
Dưới sự chênh lệch thể chất quá lớn cùng sự tấn công dồn dập của Trần Lâm, người chủ động Anh Tử dù có dâm đãng cách mấy vẫn không trụ được binh bại như núi đổ chưa gì đã cao trào lên đỉnh, cả người theo đó gần như thoát lực tựa vào ngực Trần Lâm mà không ngừng thở hổn hển, trong khi âm hộ căng mọng đang run rẩy rỉ ra từng dòng mật dịch của nàng vẫn nuốt trọn lấy côn thịt to lớn của Trần Lâm không chịu nhả.
Mà Anh Tử có muốn rút ra cũng không được, côn thịt kia thật sự quá lớn đã gần như bịt chặt lấy âm hộ nàng, muốn rút ra đâu có dễ.
.
Cảm nhận được từng dòng nước ẩm ôm lấy côn thịt mình, Trần Lâm thoáng cười cười đưa tay vuốt lấy mái tóc đen ướt đẫm mồ hôi của Anh Tử cười lên trêu chọc nàng:
- Anh Tử nha...!bổn Huyết tổ làm cho ngươi sướng đến vậy sao?
...

.
Nghe Trần Lâm nói thế lại cảm nhận được hung vẫn cứng rắn nóng hổi vẫn cắm sâu trong âm hộ mình, khiến cô bé nhỏ nhắn vừa đau vừa sướng...
Anh Tử lúc này mặt đỏ bừng vờ như xấu hổ không dám nhìn thẳng Trần Lâm chỉ phát ra những âm thanh như muỗi kêu nói nhỏ:
- Tại...!tại Huyết tổ đại nhân thật sự quá lợi hại...!làm cho...!làm cho ta rất là sung sướng...
- Sướng đến dục tiên dục tử quên luôn trời đất, chỉ nhớ mãi côn thịt vô địch của ngài...
- Ta dám nói Huyết tổ đại nhân là nhất, thiên hạ không ai bằng..
...
.
Được Anh Tử vỗ quả mông ngựa thật sự là thư sướng...
Trần Lâm không nhịn được cười lên khoái chí cảm thấy quyết định cho Anh Tử trả góp kia thật là anh minh thần võ, dù sao thì Huyết tổ hay Huyết gì thì cũng là nam nhân mà nam nhân thì còn gì thích bằng việc được khen chuyện kia.
Nói chung sống lâu trăm tuổi hay tài lộc đầy nhà cũng không bằng cu bự chịch trăm năm.
...
.
- Tốt nếu nàng đã thích như vậy thì mình chơi tiếp...
Lòng cảm thấy vui vẻ vô cùng, Trần Lâm vỗ một cái rõ đau lên bờ mông tròn của Anh Tử rồi gần như mặc kệ nàng lúc này mặt đã trắng bệnh không còn chút máu cười nói.
Ngay sau đó Trần Lâm ôm lấy Anh Tử đứng dậy rồi mạnh mẽ bế nàng lên cho nàng chóng hai tay lên bàn ăn mà quay mông về phía mình.
Không cần phản nói nước đi này của Anh Tử hình như hơi sai...
.
- Ahhh...
- Huyết...!tổ...!đừng đột ngột như vậy...!hư...!ta hư...
- Ahhh người...!người thật là xấu...!chỉ biết bắt nạt...!ta...!ahhh...!ahhh...
Không đợi phản ứng Anh Tử kịp phản ứng Trần Lâm đã mạnh mẽ tiến vào, đại côn thịt to lớn một lần nữa điên cuồng hành động khiến Anh Tử vừa đau vừa sướng không nhịn được sướng khoái một lần nữa phát ra những tiếng rên rỉ trong tuyệt vọng...
Cả căn phòng to lớn cũng một lần nữa vang lên những tiếng da thịt va chạm đầy hoan lạc...
.
.
Thấy lão tác ta uy tính chưa...