Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 588





Dù khả năng cao là không ăn nhậu được gì nhiều trong sự kiện đấu giá hội này, nhưng nhân loại nói chung vẫn kéo nhau vào Thánh Thành góp vui.
Thế nên để hưởng ứng phong trào, Kuma Taira cũng dẫn người của mình tham gia cuộc vui này xem những trang bị tím độc nhất kia nó độc lạ đến mức nào.
Dù sao nói một câu khó nghe phần lớn trang bị tím độc nhất của nhân loại đều đến từ quà phần quà khích lệ của hệ thống khi lần đầu giết quái mà có, số lượng không cần nói cũng biết là rất ít.
Hiện tại dù không mua được nhưng có cơ hội nhìn ai nấy đều vui vẻ tham gia.
.
Tuy nhiên ngay khi vừa chuẩn bị xuất hành, nhóm người Kuma lại đụng phải “quý nhân” trong quá khứ Huyết tổ đại nhân Trần Lâm.
Mặc dù bây giờ không còn dính líu đến vị Huyết tổ đại nhân thoát ẩn thoát hiện như cô hồn này nữa, mà chủ yếu làm ăn với nhóm người Hàn Thiên Lam và Phó Mỵ Nương tiểu đệ của Nguyệt Dạ nữ vương là chính, từ đó còn dẫn đến nhiều suy đoán Trần Lâm bị phế Cmn truất rồi...
Nhưng cáo già như Kuma Taira đâu có điên, vừa gặp Trần Lâm lão vẫn vui vẻ hoặc giả vờ như thế tiến đến chào hỏi vị Huyết tổ đại nhân nghe tiếng rất khét nhưng lại không thấy làm gì này.
.
Ngược lại đang vui vẻ trò chuyện với Anna về vấn đề tư sản giấu ở đâu cho an toàn thì bị người khác làm phiền, Trần Lâm thoáng hoảng sợ lo lắng mấy con sư tử cái nhà mình đến ganh khiến con chim bé nhỏ chui ngược vào trong...
Rất may người đến là Kuma Taira tiên sinh và đồng bọn, Trần Lâm mới thoáng thở ra một hơi nhẹ lòng rồi tiến lên chào hỏi:
- Ah...!thì là là Kuma tiên sinh...
- He...!he...!thế nào lần này người cũng đến tham gia sự kiện này sao???
...
.
Biết rõ nhân loại nghèo đến tiền cạo gió còn không có lại đi hỏi đến vấn đề này, Trần Lâm đúng là biết chọc đau người khác...
Thế nên khi nghe nhưng lời chó má kia của Trần Lâm, Kuma có chút cười khổ buồn thay cho nhân loại lắc đầu nói:
- Huyết tổ đại nhân lại nói đùa rồi...
- Cuộc chơi này nhân loại chúng ta có khả năng tham gia sao???
- Chúng ta đến đây chỉ để xem một chút mà thôi...!ha...!ha...
...
.
Quả thật cuộc chơi này đã sớm không có phần của nhân loại tham gia.

Mặc dù từng là kẻ thống trị tinh cầu này nhưng khi hệ thống hàng lâm yếu kém về mặt thể chất và việc các thiết bị điện tử bị phá hủy hàng loạt đã kéo lụt sức mạnh của nhân loại.
Giờ đây nhân loại chỉ được xem là một tiểu chủng tộc nhỏ yếu phải chật vật sinh tồn trong một góc nhỏ của đại thế giới, nếu không phải còn có bom nguyên tử có sức nguy hiếp nhất định nhân loại đã sớm bay màu rồi nào nghĩ đến chuyện tham gia những cuộc trang đấu này.
.
Dĩ nhiên thân từng là kẻ thống trị giờ phải trốn chui trốn nhủi như chó luôn là nỗi đau lòng của toàn thể nhân loại, Trần Lâm nói như thế dù cố ý hay vô tình đều khiến không ít người ở đây khó chịu.
Kuma thì không sao còn cười cười đáp lại, nhưng những thanh niên trẻ trâu Nhật quốc khí huyết phương cương kia làm sao có thể nhịn được đều đưa ánh mắt khó chịu nhìn Trần Lâm...
Tuy nhiên hành động kia chính là tìm chết còn không phải chết một mình, lập tức bị Kuma trừng mắt một cái mạnh mẽ đề xuống.
Trẻ trâu đúng là trẻ trâu, dù không có thực quyền gì nhưng đụng đến Trần Lâm khác nào tuyên chiến với Huyết tộc, đừng nói Kuma cả nhân loại trừ đám người Lôi gia có mâu thuẫn đất đai ra không một thế lực nào muốn phát sinh xung đột với vị Huyết tổ này.
.
Rất may Trần Lâm gần như không mấy để ý đến đám trẻ trâu kia chỉ xoa xoa cằm nhìn Kuma lắc đầu nói:
- Cái này Kuma tiền sinh sai rồi...!đại tộc cũng có kẻ thù của đại tộc...
- Giống như những đại đế quốc lớn ngày trước, các đại chủng tộc chúng ta có đối trọng nhất định kìm kẹp bản thân...
- Các ngài không lẽ không biết lợi dụng chuyện đó mà thu lợi sao???
...
.
Nói đến đây Trần Lâm khẽ nhếch mép cười hài hước nhìn lão cáo già Kuma một cái rồi nhìn sang Anh Tử đang đứng cùng đoàn người phía sau nháy mắt một cái với nàng...
Cô hàng xóm Nhật quốc dâm đãng này thấy Huyết tổ đại nhân đứng đây mà không ra chào hỏi đúng là muốn ăn đòn rồi.
Tuy nhiên khốn nạn hơn là bắt gặp ánh mắt không mấy thiện chí của Trần Lâm, Anh Tử không những không sợ hãi mà còn lè lưỡi làm mặt quỷ với hắn rất là có phong thái của tạo phản hội.
.
Ngược lại đang thầm mắng đám trẻ trâu sau lưng thì nghe được những lời chỉ điểm bến mê của Trần Lâm, ánh mắt Kuma lập tức sáng lên như đèn pha dường như đã thấy được chân trời mới...
Quả thật Trần Lâm nói không sai, đại tộc có đối thủ của đại tộc những tiểu chủng tộc nhỏ như nhân loại nếu biết lợi dụng sự mâu thuẫn này vẫn có thể sống vui sống khỏe giữa những ông lớn.
Đơn cử như sự kiện đấu giả hội lần này, những vật mà các đại tộc như Huyết tộc, Sư tộc, Sa tộc hay Long tộc.v.v...!nhắm đến, các tiểu chủng tộc như nhân loại chắc chắn là không có phần, nhưng vẫn có những thứ các đại tộc không thèm nhìn đến hoặc kiêng kỵ nhau mà không nhắm đến, đó chính là cơ hội của nhân loại trong cuộc chơi này.
Huống chi khác với các chủng tộc khác nhân loại không bị hệ thống hạn chế, thu được bất kỳ trang bị tím độc nhất nào đều có thể dùng được, vấn đề chỉ cần luồn lách giữa các đại tộc để thu về lợi ích cần thiết mà thôi.
Đây chính là vấn đề mà Kuma Taira một trong những người quyền lực nhất Nhật quốc đã bỏ quên.
.

Người xưa có câu một miếng khi đói bằng một gói khi no...
Hiện tại có cơ hội thu được những trang bị tím độc nhất dù là hàng ôi thiu thì với nhân loại đều rất quý giá, Kuma không khỏi vui mừng hớn hở chắp tay cảm tạ Trần Lâm đã chỉ điểm cười nói:
- Đa tạ Huyết tổ đại nhân đã chỉ điểm...
- Chúng ta đúng là chưa từng nghĩ đến cơ hội này...!lần này nếu không có ngài chắc nhân loại lỗ lớn, thay mặt nhân loại thay mặt Nhật quốc Kuma ta đa tạ ngài...
- Ha...!ha...!Huyết tổ đại nhân chắc ngài cũng đến đấu giá hội, không biết chúng ta có thể đi chung với ngài được không???
...
.
Nhận ra được cuộc chơi này nhân loại cũng có thể kiếm chút cháo, Kuma làm sao có thể bỏ qua nhiệt tình cười nói không quên chèo kéo Trần Lâm.
Tuy không mấy thực quyền nữa ít nhất là trong mắt Kuma là như thế và sự thật nó cũng thế, nhưng Kuma vẫn nhìn ra được vị Huyết tổ này là dễ nói chuyện nhất nên không muốn bỏ qua vị đại boss thiện lành tốt tính này mà giữ mức quan hệ nhiệt tình với hắn.
Tuy nhiên trước cử chỉ nhiệt tình của lão già Kuma, Trần Lâm chỉ mỉm cười lắc đầu đáp:
- Ta muốn đi dạo một lác...!nếu Kuma tiên sinh đã nóng ruột như thế có thể đến trước...
...
.
- Như thế...!thật là đáng tiếc...
Nghe thấy Trần Lâm vậy mà chưa có dự định đến khu đấu trường, Kuma không biết nói sao cho phải có chút ngượng ngùng cười đáp.
.
Rõ ràng biểu hiện “không vội” này của Trần Lâm chỉ chứng minh một điều, hắn là dân không phận sự không có công ăn việc làm nên không vội không gấp như người ta, nếu sự kiện đấu giá hội này thật sự cần hắn quản vị Huyết tổ này phải tức tốc chạy đến khu đấu giá lo liệu mọi việc mới phải.
Hắn rảnh đến độ đi chơi trước khi nào đến giờ mới nhảy ra ăn là hiểu vai trò thế nào rồi.
Tuy nhiên mặc dù bản thân rất nóng ruột muốn đến khu đấu giá hảo hảo tính toán xem bản thân có thể ăn được gì trong miếng bán lớn này, nhưng Kuma cũng không thể cứ như thế phủ đít bỏ đi bỏ mặt vị Huyết tổ này được.
Đi không được ở cũng không xong, tình hình thật là khó xử...
.
Rất may khi Kuma không biết phải làm thế nào thì thanh âm trong trẻo như tiếng chim hoàng yến thanh thoát đã vang lên:

- Kuma đại nhân...
- Huyết tổ vốn là bạn tốt của Nhật quốc chúng ra, chúng ta không thể bỏ mặt bằng hữu tốt mà đi được, đây không phải đạo tiếp khách của Nhật quốc ta...
- Hay như vậy đi...!mọi người cứ đến khu đấu giá trước đi, ta ở lại phụng bồi Huyết tổ đại nhân đi dạo...
...
.
Nghe thấy lời đề nghị rất là hấp dẫn kia, không đợi Trần Lâm nói gì Kuma đã kinh ngạc quay đầu lại nhìn chủ nhân của giọng nói kia tiểu nữ nhân Anh Tử.
Nhìn Anh Tử chầm chậm bước ra mỉm cười với mình chờ đợi, Kuma không khỏi nhíu mày nhìn nàng trong lòng cảm thấy thật sự không hiểu nổi tại sao Anh Tử lại bám lấy vị Huyết tổ này đến vậy...
.
Tuy vị Huyết tổ kia đúng là đại boss của Huyết tộc và còn là người khai sáng cho quan hệ hợp tác đôi bên cùng có lợi giữa Huyết tộc và gia tộc Taira.
Nhưng nay đã khác xưa, sau khi chuyển giao quyền lực cho tam đại nữ vương trách nhiệm cũng như vai trò của vị Huyết tổ này đã gần như là con số không.
Trải qua sự đẩy mạnh hợp tác giữa Huyết tộc và Nhật quốc, các thành viên trong gia tộc Taira dù muốn dù không cũng dần dần bắt đầu có sự tính toán lại xem ai mới là người lãnh đạo tối cao của Huyết tộc và gia tộc sẽ phải trọng điểm lấy lòng ai nhiều hơn.
Dù sao gia tộc Taira cũng không trèo cao đến mức muốn tranh đấu với vạn tộc, thứ mà họ quan tâm nhất lúc này đơn thuần chỉ có trao đổi vũ khí và lương thực với Huyết tộc, một công việc đã và đang dưới quyền quản lý của Nguyệt Dạ nữ vương Lý Minh Nguyệt.
Nói các khác Lý Minh Nguyệt mà không vui Nhật quốc mới phải ăn shit chứ không còn là vị Huyết tổ này nữa.
Thế nên dù không đến mức từ mặt Trần Lâm nhưng rõ ràng trọng tâm giao hảo của Kuma và gần như mọi kẻ khác đang làm ăn với Huyết tộc đều vị nữ vương Nguyệt Dạ tiếng lành đồn xa kia, chứ không còn là vị Huyết tổ đại nhân như một mặt trời trên cao xa quá xa không chạm đến được.
Ấy vậy mà đi ngược lại mọi người Anh Tử vẫn rất là ưu tiên tiếp cận Huyết tổ đại nhân khiến Kuma không thể nào hiểu nói.
.
Tuy nhiên cách của Anh Tử đúng là khá hay, vừa không mất lễ với vị Huyết tổ dù không có miếng nhưng có tiếng này, vừa có thể giúp họ đến khu đấu giá...
Kuma không có lý do gì để từ chối khẽ gật đầu nói:
- Tốt, nếu ngươi đã yêu quý Huyết tổ đại nhân đến vậy thì hảo hảo đi dạo cùng ngài đi...
- Chuyện của đấu gia hội chúng ta sẽ tự giải quyết...
...
.
Nói xong Kuma mỉm cười vô cùng thiện chí nhìn lại Trần Lâm ra dáng ngại ngùng nói:
- Haizzz...!thật là ngại quá Huyết tổ đại nhân, chúng ta có việc cần giải quyết trước không trò chuyện cùng ngài được...
- Nhưng không sao ta sẽ để Anh Tử hộ tống ngài một đoạn, ngài thấy có được không???
...
.
Ngược lại nghe thấy những lời giả dối của Kuma, Trần Lâm chỉ thoáng cười nhìn qua Anh Tử lắc đầu như không có việc gì nói:

- Kuma tiên sinh nếu đã có việc thì cứ đi trước đi đừng ngại...
- Ta cùng Anh Tử đi dạo một vòng ôn lại chuyện củ là được rồi.
- Mà...!tính ra thì ta thân với nàng ấy hơi ngài đó...!ha...!ha...
...
.
- Được nếu đã như vậy chúng ta đi trước...
- Mong sẽ sớm gặp lại ngài...
Nghe Trần Lâm nói thế, đôi mặt của Kuma khẽ ánh lên tia dị quang khó hiểu liếc nhìn Anh Tử một cái rồi như không có chuyện gì mỉm cười đáp.
Nói xong Kuma cũng không nhiều lời chào tạm biệt Trần Lâm một cái rồi quay người rơi đi, những người còn lại cũng theo chân Kuma kéo nhau rời đi chỉ còn mình Anh Tử ở lại mỉm cười nhìn Trần Lâm.
..

...
Nhìn đám người Kuma bước đi ngày một xa dần xa...
Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười liếc nhìn Anh Tử đầy thâm ý nói:
- Sao nàng không đi cùng họ luôn đi, ở lại chơi với tên hoàng đế không quyền không thế như ta làm gì???
...
.
- Bởi vì ngài là Huyết tổ...
- Còn ta thì lại thích mấy lão tổ...
Tuy nhiên trước câu hỏi đầu tính ẩn dụ của Trần Lâm, Anh Tử chỉ cười duyên không chút câu nệ khoác tay Trần Lâm khiến bộ ngực sữa như quả đào tiên chín mọng ép vào tay Trần Lâm.
Đây chính là trắng trơn quyến rũ trong truyền thuyết...
.
Cảm nhân được hai khối thịt mềm áp vào tay mình, Trần Lâm cũng thoáng cười cười không chút để ý tạm chấp nhận câu trả lời nhuộm màu sắc Nhật quốc này của Anh Tử.
Dù sao gái nó đã mò lên đến tận giường còn cỡi quần nằm đó, Trần Lâm cũng không có lý do gì không chơi.
Cứ như thế chia tay đám người Kuma, Trần Lâm cùng Anh Tử và Anna một đông một tây, một trái một phải ôm lấy cánh tay Trần Lâm cùng nhau sải bước trên đường vui vẻ mà đi dạo không hề quan tâm đến sự kiện của hệ thống.
Tuy nhiên hôm nay Trần Lâm đúng là “đắt khách” chưa đi được bao lâu lại gặp người quen, mà cái đám người quen này lại còn lá ní ruột...