Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 586





Trở lại với Viễn Đông tình hình vẫn khá là căng thẳng...
Dù viên binh chất lượng cao đã chạy đến rất kịp lúc mạnh mẽ trấn áp đàn chuột đen đang ồ ạt đánh lên, đến cả Hắc Thử Vương cũng bị đánh cho phải đã bỏ chạy trốn xuống khu mỏ.
Nhưng một lượng không nhỏ chuột lớn lẫn chuột bé vẫn thành công đánh xuyên qua tuyến phòng thủ phía đông tràn vào Viễn Đông, khiến cho cả pháo đài bất khả xâm phạm này đại loạn...
Trước sức mạnh của những con chuột đen khổng lồ ầm ầm lao đến như những chiến xe tải điên, gần như không một ai đủ sức ngăn cản để mặt chúng tàn phá.

Tất cả đều bận phải chống trả đàn chuột đen tuy nhỏ hơn như đông hơn nào có tâm lực quan tâm được đến thứ to lớn này.
Cùng vì thế những con chuột khổng lồ mới như hổ lạc bầy dê lùa nạn dân Viễn Đông như Tần Nguyễn lùa gà thi nhau chạy tán loạn, từng tiếng kêu gào thảm thiết không ngừng vang lên.
.
Từng ngôi nhà đổ sụp...
Hai con chuột đen khổng lồ thành công đánh lên Viễn Đông cũng biết khôn không chơi chung mà chia nhau ra hành động, tăng tối đa diện tích phá hoại.
Trong đó một con dẫn theo thuộc hạ một đường đánh thẳng đến khu phía nam pháo đài, con còn lại hiển nhiên là đánh thẳng lên phía bắc, với thể chất siêu việc của mình gần như không có gì có thể ngăn cản được bước tiến của chúng.
Từng ngôi nhà đổ sụp, từng thi thể không trọn vẹn nằm ngổn ngang khắp mặt đất, những tiếng kêu gào thảm thiết không ngừng vang lên như một lời khẳng định sức mạnh hủy diệt của những con chuột đen chuyên phá hoại này.
Sau sự kiện này Viễn Đông tuy chưa đến mức sụp đổ nhưng chắc chắn cũng tổn thương không nhỏ.
.
Bất chợt ngay lúc con chuột đen khổng lồ đang ầm ầm lao đến phá nát một ngôi nhà trước mặt rồi mạnh mẽ xong ra, một vệt ngân quang đột nhiên phá không lao đến trực tiếp đâm xuyên qua cổ con chuột đen khổng lồ khiến hung vật này chết ngay tại chỗ.
Sự việc diễn ra có thể nói là quá nhanh quá nguy hiểm, khiến con chuột khổng lồ gần như không kịp phản ứng càng không bịp kêu lên đã dứt khí bỏ mạng, cơ thể to lớn đen đúa theo đó ngã ầm xuống mặt đất ngay cạnh ngôi nhà mà nó vừa phá hủy...
Đáng tiếc tình hình lúc này quá loạn, mọi người đều lo chạy trốn chết không ai quan tâm đến con chuột đen khổng lồ sau lưng đã bỏ mạng một cách hết sức chóng vánh, càng không ai để ý đến vị anh hùng đã đột nhiên xuất thủ giết chết con chuột đen khổng lồ kia làm giảm đi gánh nặng không nhỏ cho Viễn Đông.
Tuy nhiên chính bản thân người xuất thủ cũng không cần ai phải nhớ đến mình...
.
Không biết từ lúc nào bên cạnh xác con chuột đen khổng lồ đã xuất hiện thêm hai bóng dáng xinh đẹp đang đứng đó.
Mạnh mẽ rút thanh ngân thương của mình ra khỏi xác con chuột đen khổng lồ, Lâm Mỹ Anh khó chịu ra mặt hừ lạnh nói:
- Tại sao chúng ta phải ra tay...
- Để đám chuột này phá nát Viễn Đông không được sao??

...
.
Hiển nhiên người ra tay giết chết con chuột đen khổng lồ kia không ai khác chính là cặp đôi Lữ Bố, Điêu Thiều...!à không ta nhầm...!chính là cặp đôi Lâm Mỹ Anh và Bích Ngọc.
Với sức mạnh vốn có kết hợp với sự tăng phúc của Bích Ngọc, lực lượng của Lâm Mỹ Anh có thể nói là tăng lên một cách đột biến, cùng với việc xuất thủ đánh lén Lâm Mỹ Anh đã làm một việc gần như không tưởng nhất kích giết chết con chuột đen khổng lồ.
Tuy nhiên dù "nuốt" được một lượng điểm kinh nghiêm không nhỏ nhưng xem ra Lâm Mỹ Anh lại không mấy vui vẻ vì việc đó, với nàng để những con chuột khổng lồ này phá nát Viễn Đông nói mới là vui nhất.
.
Ngược lại nghe được những lời "càm ràm" khó chịu của Lâm Mỹ Anh, bóng người còn lại không ai khác chính là Bích Ngọc khẽ cười một cái, mái tóc hồng lung linh như một nữ thân khẽ nói:
- Thi đàn Đông Hải đột nhiên phát sinh biến cố gì đó...
- Huyết tổ đại nhân không muốn nhân loại vì thế mà được đà làm tới nên mới mượn đàn chuột đen này giảm đi sức mạnh của Viễn Đông.
- Nhưng cái thi đàn Đông Hải kia vẫn còn đó, chúng ta cũng không thể để pháo đài Viễn Đông này chết sạch được...
- Chúng ta giết vài con tránh để chúng phát nát cái pháo đài này là được rồi...
...
.
- Như vậy thì tốt...
- Ta thật sự không muốn ở lại cái chuồng heo này nữa rồi...
Về phần Lâm Mỹ Anh, thật ra nàng cũng hiểu rõ mục đích của Trần Lâm và công việc của mình nên không có chút dị nghị gì gật gật đầu đáp.
.
Nhìn chung sau khi phát hiện thi đàn Đông Hải của anh bạn Thi Thế Long phát sinh biến cố, dù không biết là biến cố gì nhưng chắc chắn là "ăn lìn" rồi.
Người xưa có câu kẻ thù của kẻ thù là bạn, dù bạn đó cũng là kẻ thù nhưng vẫn phải ra tay giúp đỡ, thế là Trần Lâm mới thuận nước đẩy thuyền để đàn chuột làm suy yếu Viễn Đông tránh đến đám nhân loại xấu xa này giết luôn bạn mình từ đó bành trướng thế lực.
Một mưu kế nhỏ mà thôi nhưng kết quả nhận được chắc chắn là rất lớn tội gì mà không chơi.
.
Dĩ nhiên thi đàn Đông Hải cũng là kẻ thù của Huyết tộc và cả nhân loại tại Viễn Đông, thế nên Viễn Đông cũng là người bạn thân yêu của Trần Lâm.
Là một con người có tinh thần trự nghĩa, một nhân cách cao đẹp thanh tao, Trần Lâm sao có thể để đàn chuột đen xấu xa kia lượm luôn người bạn đáng yêu của mình nên đã lệnh cho hai nội gián Lâm Mỹ Anh và Bích Ngọc xuất thủ hạn chế độ phá hoại của đàn chuột đen với Viễn Đông.

Nhờ thế Viễn Đông tuy chịu tổn thất không nhỏ nhưng cũng không phải quá lớn, có thể nói Trần Lâm đã cứu cả nghìn sinh mạng của Viễn Đông mà không cần ai biết hay cảm kích.
Con người đó quả là thánh cmn nhân rồi, thảo nào quả đầu trọc kia lâu ngày như vậy mà vẫn chưa mọc lại tóc.
Thánh nhân mà sao mộc tóc được...
.
Tuy nhiên có một sự thật mà thánh nhân Lâm Trọc không biết đó là dù không có trong hạng mục nhiệm vụ được giao, nhưng Lâm Mỹ Anh vẫn vui vẻ làm thêm một việc nằm ngoài dự định của Trần Lâm...
Nghĩ đến sắp rời khỏi Viễn Đông, mắt phượng của Lâm Mỹ Anh theo đó vô tình hữu ý liếc nhìn một thanh niên xấu số rất rất xấu số nào đó đang bị trói như đòn bánh tét nằm dưới mặt đất.
Bích Ngọc cũng theo đó nhìn xuống tên xấu số kia lắc đầu thầm than một tiếng rồi co chân đạp lên người hắn xem tên này chết chưa khiến hắn đau đớn rên một tiếng từ trong cơn mê tỉnh dậy.
Đáng tiếc chưa kịp tỉnh hồn tỉnh vía thì tên xấu số mà ai cũng biết là ai kia lại bị Lâm Mỹ Anh một cước đá bay khiến hắn ngất thêm lần nữa rồi được mạnh mẽ kéo đi như kéo một con chó chết chuẩn bị rời khỏi Viễn Đông.
.
Cứ như thế thừa cơ Viễn Đông bị đàn chuột phá hoại, Bích Ngọc và Lâm Mỹ Anh thần không biết quỷ không hay âm thầm rời đi...
Dĩ nhiên khi đi Lâm Mỹ Anh và Bích Ngọc không quên lấy đi một số thứ khá hay ho và bắt lấy một kẻ cũng khá là thú vị.
..

...
.
Ngược lại ở một diễn biến khác cách pháo đài Viễn Đông không xa...
Bên trong một ngôi nhà đổ nát nằm lẻ loi trên đồng cỏ xanh, một nhóm người đang tụ tập bên trong đó cẩn trọng nhìn về tòa pháo đài phía xa.
Nhóm người cả gan hành tẩu bên ngoài Viễn Đông trong lúc thây ma chạy tán loạn này không ai khác chính những thành viên trong đội thị nữ của Huyết tổ đại nhân, hai chị em Phương Tuyết, Phương Ngân, bếp trưởng Trương Tố Nga và thanh viên không chính thức tiểu nha đầu Huyết Thiên.
Tất cả họ không săn giết thây ma cày cấp hộ thay cho tên lười biếng đến trọc đầu nào đó nữa mà tập trung hết về đây hiển nhiên là để hội ứng cùng nhóm người Lâm Mỹ Anh và Bích Ngọc.
.
Nói gì thì nói dù có lòng tin chắc chắn vào đệ do mình huấn luyện nhưng Lâm Mỹ Anh và Bích Ngọc thật ra vẫn hơi gà, Trần Lâm thật sự không an tâm để hai người này rời khỏi mí mắt của mình.
Thế nên ngay khi ra ngoài, Trần Lâm đã tìm cách liên lạc với nhóm người của Phương Tuyết để họ ở ẩn thân bên ngoài hỗ trợ hai bà cô kia khi cần.

Đó cũng là lý do tại sao khi nhóm người Ngưu Tam Nương bị tập kích, dù động tĩnh tính ra khá lớn nhưng Trần Lâm lại không nhận được sự hỗ trợ của nhóm người Phương Tuyết, thật tế từ lúc Trần Lâm về lại Viễn Đông nhóm người Phương Tuyết vẫn luôn lai vãng gần Viễn Đông chờ đợi.
Nguyên nhân là do các nàng đều chạy đến đây hết nên không phát hiện ra đội Trần Lâm bị đánh lén, đây có thể nói là sai lầm của Trần Lâm khi đã quá tự tin vào năng lực của mình.
Đúng là song quyền không thể địch lại tứ thủ, Trần Lâm dù có mạnh cách mấy nhưng cũng không thể ngăn cản được tất cả địch thủ.
Rất may phút nguy cấp Lão Chủ Quán lại lấy thân mình ra gánh team giải quyết Quỷ Ảnh, nếu không thì không chỉ Ngưu Tam Nương mà Chu Lệ Đình và ba cô nhóm Đào Nhi xem như tới số...
...
.
- Tỷ tỷ...!Viễn Đông bên kia chấn động lớn như vậy xem ra rất là vui nha...
- Haizzz...!Huyết tổ đại nhân không cho chúng ta đến đó nếu không ta cũng muốn xem rốt cuộc bọn chúng bị cái gì...
Ngồi trên máy nhà nhìn toà đạo pháo đài ẩn hiện phía chân trời xa xa, Phương Ngân nhanh miệng hiếu động nhất trong team không nhịn được lắc đầu thầm than.
.
Dù khoảng cảnh tương đối xa, nhưng bằng huyết giáp dạng nhãn giúp cường hóa đáng kể thị lực hai chị em Phương Tuyết và Phương Ngân vẫn có thể thấy được từng cột khói đen không ngừng bốc lên tại toà pháp đài dường như đang rung chuyển kia...
Với nội tâm càng lúc càng bành trướng theo cấp độ ngày một lên cao, Phương Ngân rất là muốn đến đó góp vui.

Đáng tiến Trần Lâm ra lệnh không được đến gần trừ khi có biến, ai cũng không được trái lên.
Thế nên khi nghe thấy những lời nói sặc mùi trẻ trâu máu chiến của em gái mình, Phương Tuyết lại lắc đầu nghiêm giọng nói:
- Huyết tổ đại nhân đã bảo chúng ta chờ ở bên ngoài thì muội cứ ngoan ngoãn chờ đợi bên ngoài đi...
- Đừng có ngu ngốc gây chuyện...
...
.
Nói xong Phương Tuyết không nhịn được búng lên trán Phương Ngân một cái rõ đau xem như trừng phạt cái tội nói nhảm.
Ngược lại ôm lấy cái trán của mình, Phương Ngân oan ức chu mỏ nói:
- Ta...!ta chỉ lo lắng cho hai người Mỹ Anh với Bích Ngọc thôi mà...
- Dù sao chỉ có Mỹ Anh biến đánh nhau, tình hình bên kia lại loạn như vậy...!ta...!ta sợ họ gặp chuyện thôi ma...
...
.
Quả thật dù có hai người nhưng thực tế để có thể chiến đấu thì chỉ có Lâm Mỹ Anh, Bích Ngọc chỉ có thể đứng sau support gần như không thể chiến đấu, nếu phát sinh đánh nhau hai người họ thật sự rất thiệt thòi.
Lời nói của Phương Ngân rõ ràng là có lý...

Tuy nhiên trước cái lời lý sự của Phương Ngân, không đợi Phương Tuyết nói gì Trương Tố Nga đang ngồi một bên mài đao đã cười lên nói:
- Năng lực của Mỹ Anh nổi bật như vậy...!nếu thật sự xảy ra chuyện ngươi còn không trông thấy được sao???
...
.
Nghe thấy thế Phương Ngân hoàn toàn đuối lý không nói được gì chỉ có thể tức giận phồng má nhìn Trương Tố Nga.
Đúng là Bích Ngọc không giỏi chiến đấu và năng lực của Lâm Mỹ Anh cũng không phải mạnh đến mức áp đảo tất cả, nhưng Cuồng Huyết Ma Thân năng lực của Lâm Mỹ Anh chắc chắn là năng lực nổi bật nhất.
Chỉ cần phát sinh đánh nhau Lâm Mỹ Anh phát động đến hư ảnh ma thần sáu đầu sáu tay toàn thân huyết sắc kia thì dù ở đây hai chị em Phương Tuyết và Phương Ngân vẫn thừa sức thấy được chạy đến hỗ trợ.
Huống chi hai người Lâm Mỹ Anh và Bích Ngọc rất dễ để trốn ra, nhóm người Phương Tuyết đến đây chỉ là tính cẩn thận đề phòng vạn nhất của Trần Lâm mà thôi.
Phương Ngân muốn đến gần Viễn Đông giúp đỡ gì đó hơn đơn giản chỉ là muốn kiếm chuyện chém gió mà thôi, không cần đến Phương Tuyết thì Trương Tố Nga vẫn dễ dàng nhìn ra.
...
.
Tuy nhiên thua người không thua trận, dù đuối lý hay đúng hơn là đang xạo chó thấy rõ, nhưng bị Trương Tố Nga đâm một cái hơi đau Phương Ngân vẫn ghi hận phồng má lên tìm cách phản bác...
Đáng tiếc cho Phương Ngân ngay khi nàng muốn nhảy ra chơi tay đôi với Trương Tố Nga một trận ra trò thì tỷ tỷ của nàng Phương Tuyết đã nhếch mép lên cười nói:
- Muộn không cần nói nhảm nữa đây...
- Hai người họ đến rồi...
...
.
Sau lời nói của Phương Tuyết, phía xa xa kia hai bóng người đang kéo theo một cái gì đó nhìn khá nặng trên đường cũng đã xuất hiện trong tầm mặt của mọi người.
Đó không ai khác chính là hai người mà cả nhóm đang chờ đợi Lâm Mỹ Anh và Bích Ngọc, không chỉ thế họ còn đem theo quà, một món quà khá là đặc biệt.
Tuy nhiên đó là chuyện sau này, hiện tại năm đại thị nữ chính thức cùng một thành viên không chính thức của đội thị nữ cũng đã tề tựu đông đủ, chỉ cần chờ hội hợp cùng Trần Lâm và Chu Lệ Đình sẽ lên đường kết thúc chuyến đi đến Viễn Đông để mở ra đoạn cuối của cuộc hành trình đầy sóng gió này.
Biển lớn Đông Hải đang chờ đợi phía trước...
...
.
- Gàooo...
Bất chợt ngay khi nhóm người Phương Tuyết cùng Lâm Mỹ Anh sắp hợp mặt thì một tiếng gầm lớn tràn ngập phẫn nộ chấn động tứ phương đã đột ngột vang lên như một điềm báo không lành.