Lãnh Đế Độc Y

Chương 67: Xuất trướng rung động




Editor: Lãnh Huy3t

Beta: Trgtrgnd96

Vẫn là một thân áo bào trắng như trước, một thân thần thái không đổi, đâylà lần thứ hai nàng nhìn thấy Thanh Sơn Sơn chủ. Thời gian năm năm, tinh thần hắn vẫn như trước, một lão giả gần bảy mươi lại không thấy thầnsắc hắn có một tia già nua nào, ngược lại cả người lộ ra một cỗ hơi thởso với vài năm trước còn hùng hậu hơn. Ánh mắt lóe ra hào quang dườngnhư có khả năng hiểu rõ hết thảy, trên mặt hắn mang theo ý cười hiềnlành, ánh mắt híp lại đảo qua trên người hơn một trăm đệ tử ở trongthiên động, sau đó, chỉ nghe một thanh âm mười phần trung khí mang theomột cỗ hơi thở hùng hậu truyền vào trong tai mọi người. "Năm nay là nămtổ chức nghi thức triệu hồi có số đệ tử ít nhất trong các năm qua. Nghithức triệu hồi mỗi năm đều không thiếu các đệ tử có thiên phú tốt triệuhồi ra các loại huyễn thú có thực lực cường đại. Ta tin tưởng, năm naycũng như vậy, trong số những người ở đây, cũng sẽ có không ít ngườitriệu hồi ra được huyễn thú." Thanh âm của Sơn chủ dừng lại một chút,ánh mắt đảo qua trên người chúng đệ tử có mặt trong thiên động, lại nóitiếp:

"Huyễn thú là đồng bọn trung thành nhất của các ngươi.Một huyễn thú cường đại càng có bản lĩnh làm cho các huyễn thú khác phải cúi đầu xưng thần, bất quá huyễn thú tiến giai đồng dạng được quyếtđịnh bởi thực lực của những người thân là chủ nhân của chúng. Cho nên,có thể triệu hồi ra huyễn thú, tu luyện cho thật tốt, đề cao thực lựccủa bản thân lên thật nhiều thì huyễn thú của các ngươi cũng theo cácngươi tiến giai mà lớn mạnh hơn. Về phần các đệ tử không thể triệu hồira huyễn thú cũng không cần phải thương tâm, chỉ cần chăm chỉ tu luyệnthêm thì cho dù các ngươi không có huyễn thú bên người thực lực cũngkhông thua kém bất cứ ai."

Mọi người chung quanh lẳng lặnglắng nghe, không khí vốn dĩ huyên náo xôn xao từ lúc Sơn chủ đi ra liềntĩnh lặng hẳn. Lúc này, vây ở chung quanh nhìn các đệ tử Thanh Sơn, mộtđôi mắt đều dừng lại trên người hơn một trăm đệ tử đứng trong thiên động kia. Hơn trăm người này, phân biệt đến từ Nhất tới Bát trọng môn cùngvới mấy tòa Phong, cho nên có thể nói, toàn bộ các đệ tử ở Thanh Sơn đều chạy đến quan sát. Tử tình cúi đầu xuống nghe những lời này, khóe môikhông khỏi hơi hơi giương lên. Những lời này, sao mà nàng nghe thấykhông hề khác chút gì so với năm năm trước vậy? Chẳng lẽ mỗi năm Sơn chủ đều đổi thang mà không đổi thuốc đem những lời này nói một lần?

Dưới sự chỉ đạo của Sơn chủ, một gã đệ tử tiến lên châm Thánh hỏa, tiện đàthối lui sang một bên. Mà Sơn chủ một thân áo bào trắng đang đứng bênThánh hỏa cũng di chuyển sang chỗ khác, cách các đệ tử trong thiên độngchừng mười thước, dưới chân là một tảng đá cho nên có chút cảm giác đứng ở trên chỗ cao, có thể liếc mắt một cái đem toàn bộ nhất cử nhất độngcủa các đệ tử thu hết vào mắt. Cho đến khi Thánh hỏa được châm lên, mọivây xem chung quanh đều gần như ngừng thở, nhìn không chuyển mắt vàokhoảng một trăm đệ tử đang đứng trong Thiên động. Lúc này, trong khônggian to lớn, chỉ có tiếng hít thở rất nhỏ cùng với tiếng chim chóc kêuhơi hơi truyền vào trong tai mọi người. Ngay sau đó, chỉ thấy gần trămtên đệ tử kia trang nghiêm mà thần thánh chậm rãi nhắm mắt lại, hai taygiao nhau đặt trước ngực, hơi thở huyền khí trên người từ giờ khắc nàybắt đầu khởi động, trăm miệng một lời niệm ra triệu hồi ngữ. "Ngủ say ởsâu trong tâm linh đồng bọn, lấy khí huyết ngưng tụ mà thành chiến hữu,thức tỉnh đi! Hỡi huyễn thú của ta! Hôm nay nhân danh thánh thần đemngươi thức tỉnh!"

Thanh âm ẩn chứa hơi thở huyền khí truyềnra một cách vang dội, từng tiếng từng tiếng vang lên, tràn ngập trongkhông khí cùng với núi rừng, hơi thở huyền khí do mọi người hội tụ mànổi lên mãnh liệt mênh mông như đại hải, ở trong không khí va chạm lẫnnhau tạo thành những âm thanh lớn khiến cho mặt đất chấn động tới mứchơi hơi rung lên. Hơi thở mang huyền khí hội tụ thành một đoàn giống như hùng ưng lao thẳng lên bầu trời, ngay sau đó biến mất giữa những đámmây, chỉ có từng trận dư âm từ từ truyền lại. Trong phút chốc, tại thờiđiểm thanh âm cỗ hơi thở ẩn chứa huyền khí kia hạ xuống hết sức, một cỗánh sáng chói mắt nhất thời phụt ra từ trên người các đệ tử đứng trongThiên động...

Bởi vì cỗ ánh sáng chói mắt kia bắn ra quá mức mãnh liệt, khiến cho tất cả mọi người đứng chung quanh không thể nhìnthấy ở giữa gần một trăm tên đệ tử kia, lúc này cả người Tử Tình trànngập một cỗ hơi thở huyền khí cường đại. Ở xung quanh nàng, luồng huyềnkhí phát ra từ trên người những đệ tử đứng gần đó dường như rất sợ hãinàng, dĩ nhiên là vòng qua bên người nàng mà đi, không dám đụng chạm vào người nàng nửa phần. Quang mang chói mắt tựa như một quả cầu ánh sángkhổng lồ, đem bóng dáng của các đệ tử trong Thiên động đều bao phủ ởtrong vầng hào quang đó, cho dù là các đệ tử cưỡi huyễn thú phi hành ởtrên không trung cũng không có cách nào nhìn thấy được cảnh tượng bêntrong vầng hào quang kia. Đương nhiên cũng không phát hiện được, ở trung tâm quả cầu có một cỗ huyền khí cường đại dường như là có cái gì đóđược sinh ra.

Sơn chủ đứng bên cạnh Thánh hỏa, ánh mắt cơtrí híp lại, nhìn chằm chằm vào đoàn hào quang đó. Hắn dường như cảmgiác được một điều gì đó, lại không thể nói rõ ràng đó là gì, một loạicảm giác kỳ quái làm cho hắn không thể không bất giác nhíu mày lại,nhưng bởi vì thời điểm các đệ tử trong Thiên động đang triệu hồi huyễnthú thì không thể quấy rầy cho nên chỉ phải đè ép xuống dưới, chăm chúquan sát. Hy vọng có thể nhìn ra được ở bên trong vầng hào quang kia, cỗ năng lượng cường đại đó rốt cuộc là cái gì? Một giọt mồ hôi từ trán của Tử Tình chảy ra, lúc này trong cơ thể nàng dường như có hai cỗ nănglượng đang chiến đấu với nhau, không đấu tới mức ngươi chết ta sống thìkhông chịu đi ra. Nàng có cảm giác gân mạch trong cơ thể đang khôngngừng mở rộng, dường như nếu hai cỗ năng lượng kia không ra thì nàng sẽphá thể mà chết.

Ngay lập tức, hai tay nàng vừa chuyển, mạnhmẽ đi từ trên xuống dưới, bức hai cỗ năng lượng kia phải chui ra ngoài!Mà cùng lúc đó, trong số những đệ tử có thể triệu hồi ra huyễn thú đứngchung quanh, huyễn thú của bọn họ theo sự xuất hiện của vầng hào quangkia cũng đi ra, nằm ở bên người bọn họ cũng là lúc cỗ ánh sáng chói mắtkia dần dần nhạt dần. Cũng ngay thời điểm cỗ hào quang này đang dần dầnbiến mất, mọi người sắp thấy rõ những huyễn thú do các đệ tử triệu hồira thì bỗng nhiên có một cỗ hào quang chói lóa khác, oanh một tiếng tảnra chung quanh, giống như mặt trời trên đỉnh đầu rơi xuống. Cỗ ánh sángđó không phải là cỗ ánh sáng phát ra từ trên người mọi người phát ra lúc trước có thể so sánh được. Trong lúc nhất thời, mọi người đứng chungquanh đều bị cỗ ánh sáng chói mắt mang theo nhiệt đó chiếu xuống khiếncho họ liên tục phải rút lui về sau vài bước.

"Hô!" Nghe thấy âm thanh một dòng khí cường đại xẹt qua, giống như thanh âm của sóngthần đang rít gào, một cỗ cuồng phong mãnh liệt gào thét đem gần mộttrăm tên đệ tử đang đứng trong Thiên động vây quanh ở bên trong. Cuồngphong gào thét, dòng khí cường đại bắt đầu khởi động, không ngừng xẹtqua bên người bọn họ, chỉ nghe thấy ở bên trong cỗ ánh sáng chói mắtkhiến người ta không thể nhìn thẳng đó, thanh âm kinh hô của các đệ tử,thanh âm kêu rên của huyễn thú. Trong lúc nhất thời đều truyền vào trong tai mọi người, truyền khắp khu rừng trên Thanh Sơn, quanh quẩn ở trongkhông khí thật lâu, thật lâu... Những đệ tử cùng với Môn chủ các môn vàmấy Phong chủ đứng chung quanh quan sát, tính cả Thanh Sơn Sơn chủ đềubị một màn trước làm cho cả kinh tới mức trợn mắt há hốc mồm. Bọn họsống quá nửa đời người, chủ trì vô số nghi thức triệu hồi nhưng cho tớibây giờ đều chưa từng thấy xuất hiện một màn giống như hôm nay. Này,này, này rốt cuộc là có chuyện gì đang diễn ra?

Trong sựkhiếp sợ của mọi người, luồng cuồng phong kia bỗng nhiên mở rộng ra xung quanh, ngay sau đó một luồng ánh sáng giống như ánh mặt trời cũngkhuếch tán ra chung quanh, năng lượng cường đại tản ra bên ngoài, từngvòng từng vòng huyền khí giống như sóng nước không ngừng chuyển động,dần dần mở rộng ra khắp xung quanh. Một vật thể cả người trắng như tuyết bỗng nhiên bay vút ra từ trong vầng hào quang kia, bóng dáng nhanh nhẹn giống như một tia chớp, khiến cho người ta không thể nhìn rõ đó là cáigì? Chỉ thấy nó thoát ra từ bên trong cỗ hào quang, ánh màu màu đỏchuyển động nhanh như chớp, cuối cùng dừng lại nơi có một điểm cực kìgiống nó – trên mái tóc bị cuồng phong thổi loạn dưới ánh mắt trời phiếm màu trắng bạc của Thanh Sơn Sơn chủ.