Chương 96: Chiến thắng
Trước ánh mắt kinh hoàng của các lãnh chúa cùng lĩnh dân của dị tộc Hoàng vọt vào trong trụ sở của bọn họ.
Hắn không quan tâm đến việc bên trong trụ sở bọn họ được hưởng sự trị liệu, hắn chỉ cần nhất kích tất sát là được.
Mà thực tế cũng là như vậy, không có một ai có thể sống đến đòn thứ hai.
Hắn cứ thế điên cuồng g·iết chóc bên trong trụ sở đối phương.
Ban đầu có người còn liều mạng chống đỡ hoặc chạy trốn nhưng đến sau đó khi tất cả đã bị g·iết đến vài lần thì tất cả như đ·ã c·hết nặng.
Có những tên đã vô lực chỉ biết ngồi chờ c·hết, bọn họ hiện tại đã chấp nhân số phận rằng mình sẽ c·hết tại đây.
Khi Hoàng xông vào trong trụ sở họ đã nghĩ hắn sẽ công phá bia đá để kết thúc trận đánh nhưng hiện giờ họ đã nhầm, hắn không nhân từ như thế.
Tất cả sinh vật trong tầm mắt mà hắn phát hiện được đều không thoát khỏi đồ đao.
Không ít lãnh chúa đã không còn mạng để hồi sinh.
Phía bên ngoài các lãnh chúa nhân loại cũng nhìn thấy một màn này, nhiều người cũng đỏ mắt nhưng không thể tranh.
Có vài lãnh chúa cũng có ý đinh vượt qua tháp để xông vào chia một chén canh nhưng không một ai thành công.
Bất kì ai có ý định xông qua đề phải gánh chịu công kích của tháp.
Sau nhiều lần thử thất bại nhiều người cũng đã biết sức của họ đến đâu, tất cả tập trung tất cả muốn phá tháp.
Nhưng không may thay hai tòa thấp cuối này không dễ phá như vậy.
Gánh chịu rất nhiều công kích của các nguyên tố cùng với các lãnh chúa nhưng hai tòa tháp không có dấu hiệu hư hại.
Các nguyên tố binh gánh chịu sự công kích của tháp canh đã có dấu hiệu không chịu nổi.
May mắn cho tất cả mọi người bên ngoài là bên trong trụ sở địch không có thêm binh lính bổ sung nếu không thế trận đã không giữ được.
Lý do bên địch không có lính bổ sung là do tất cả lính đã bị Hoàng tiêu diệt khi vừa được triệu hoán ra.
Tất cả mọi người lúc này chỉ có thể trơ mắt nhìn Hoàng tung hoành trong lòng địch không ngừng thu lấy điểm tích lũy cùng với kim tệ.
Việc không có binh lính bổ sung còn làm cho các mặt trận khác trên chiến trường q·uân đ·ội nhân loại không ngừng chiếm lợi thế.
Các tháp phòng ngự tại những tuyến đường khác không ngừng bị phá bởi các pháo binh.
Các pháo binh như được sinh ra để phá tháp vậy, sát thương của chúng đối với tháp đặc biệt lớn.
Ở đường giữa vì không có trở ngại nên các pháo binh tiến lên rất nhanh.
Sự xuất hiện của pháo binh đã phá đi thế bí của các lãnh chúa nhân loại.
Công kích của pháo binh nhìn như không mạnh như nguyên tố binh nhưng nó lại có thể gây sát thương rất hiệu quả lên tháp canh.
Chỉ cần chờ một quãng thời gian nữa thôi là tháp canh sẽ sụp đổ, khi đó họ có thể tràn vào trong.
Hoàng cũng nhận thấy điều đó, hắn đẩy nhanh tốc độ chiến đấu cùng thu gặt tính mạng đối phương.
Không chỉ vậy mà hắn còn cố tình để cho một vài binh lính của đối phương có thể thoát ra ngoài.
Những người khác thấy hắn làm vậy thì rất cay cú, có người nghiến răng không ngừng mắng chửi bọn họ nghĩ hắn làm vậy để cản trở bọn họ phá tháp.
Có những người khác thì lại nghĩ thoáng hơn, họ thấy sức mạnh vượt trội của Hoàng biết chiến thắng là do hắn mang lại.
Đối với bọn họ mấy binh lính mà hắn cố tình thả kia giống như cố tình chia cho bọn họ vậy.
Mặc dù g·iết lính không thu được điểm tích lũy chỉ thu được kim tệ nhưng thịt muỗi cũng là thịt, còn hơn không thu được gì.
Tiến độ phá tháp diễn ra nhanh hơn khi pháo binh tại các con đường khác đồng loạt đến được đây.
Dưới thế công mánh liệt của pháo binh tháp của đối phương chẳng mấy chốc đã sụp đổ.
Trước ánh mắt mừng rỡ của các lãnh chúa nhân loại hai tòa tháp đổ sập xuống.
Các lãnh chúa ào ào tràn vào điên cuồng giành giật từng tính mạng quân địch.
Hoàng biết thời cơ thu gặt điểm tích lũy đã qua, hắn chuyển mục tiêu lên bia đá.
Đối với hắn mà nói chiến thắng chỉ là chuyện nhỏ, hắn thuận tay là có thể để cho nhân loại chiến thắng.
Điều hắn quan tâm ở trận chiến này là làm thế nào để tối đại hóa lợi ích của trận chiến hôm nay.
Từ khi biết đối thủ của mình là hai tộc Goblin và bạo nha tộc hắn đã lên kế hoạch cho cả trận chiến để có thể thu được lợi ích lớn nhất.
Sự sống c·hết hay lợi ích của các lãnh chúa nhân loại không nằm trong phạm vi cân nhắc của hắn.
Hắn đã biết được rằng lãnh chúa của Việt tộc hiện giờ chỉ còn lại mình hắn, những người khác với hắn mà nói không phải đồng tộc.
Hiện giờ khi thời cơ thu điểm tích lũy đã qua tất nhiên hắn sẽ chuyển sang mục tiêu khác lớn hơn.
Hắn chạy thẳng về phía bia đá, dùng sức bật mạnh mẽ của mình nhanh chóng leo lên được đỉnh bia đá.
Đứng trên đỉnh bia đá hắn nâng thương lên bắt đầu truyền năng lượng vào thân thương.
Năng lượng to lớn làm cả cây thương như bừng sáng, hiệu ứng cộng hưởng lôi đình của nó kích hoạt khiến cho quanh thân thương vờn quanh lấy một tầng lôi điện.
Năng lượng lần này hắn vận dụng theo phương pháp cường hóa lực lượng của các võ sư, hắn muốn tung ra một đòn đánh thật mạnh lên bia đá.
Thế nhưng Khởi Nguyên lực lượng mà hắn tu luyện được lại mạnh hơn Huyền Khí rất nhiều, nó không chỉ cường hóa lực công kích mà còn kèm theo rất nhiều hiệu quả khác.
Lôi đình cổng hưởng quá mạnh mẽ đã làm ảnh hưởng đến thiên tượng, lôi vân bắt đầu kéo đến.
Hoàng nâng cây thương lên hưởng lên trên trời như đón muốn đón nhận lấy lực lượng của thiên địa vậy.
Động tính phía trên bia đá làm rất nhiều người giật mình, cả hai bên trong phút chốc đã ngừng chiến nhìn lên trên đó.
Lôi đình trên trời cao như đáp lại hắn, từng tia sét trên lôi vân bắt đầu đánh lên thân thương.
Lúc này không chỉ trên thân thương mà cả xung quanh người hắn cũng được lôi điện bao phủ.
Từ dưới nhìn lên, trong con mắt của các lãnh chúa khác Hoàng lúc này như lôi thần hiện thế vậy.
Cảm giác thấy lực lượng tiếp nhận đã đến cực hạn của bản thân, Hoàng nhìn xuống bia đã dưới chân.
Hắn dùng hết toàn bộ sức lực cùng với lực lượng toàn thân đâm ra một thương mạnh nhất về phía bia đá.
“Uỳnh”
Tiếng nổ vang vọng khắp thiên địa.
Bia đã bắt đầu từ chỗ hắn đâm thương xuống bắt đầu rạn nứt. Vết nứt dần lan rộng đến toàn bộ bia đá.
Trước ánh mắt của tất cả mọi người bia đá ầm ầm đổ xập xuống đánh dấu cho sự kết thúc của trận chiến này.
Tất cả mọi người đều ngừng chiến vì lúc này đây chiến đấu đã không còn bất kỳ ý nghĩ gì nữa.
[Chiến đấu kết thúc]
[Đang kết toán]
Thanh âm của hệ thống vang lên nhưng không một ai quan tâm đến điều đó.
Tất cả mọi người cả trên chiến trường lẫn theo dõi bên ngoài đều đưa mắt về một phía.
Tại nó nơi phế tích bia đá đang đứng đấy một người, hắn cầm thương đứng đó.
Trên thân hắn vẫn còn lôi đình tản mát, bụi mù không thể rơi trên thân hắn do lực lượng lôi đình vẫn còn.
Hắn lúc này như thiên thần giáng thế.
Đòn đánh vừa rồi quá kinh diễm, nó phá vỡ tam quan của tất cả mọi người.
Các lãnh chúa hai tộc may mắn vẫn còn sống sót lúc này đang tan biến, tất cả bọn họ trước khi tan biến đều đồng loạt quỳ xuống bái sâu một bái.
Thua trong tay một đối thủ như hắn bọn họ không hối hận, tài không bằng n·gười c·hết thì c·hết thôi, bọn họ tâm phục khẩu phục.
Hoàng hiện tại trạng thái cũng không tốt, đòn đánh vừa rồi đã làm thân thể hắn tổn thương nặng.
Lực lượng vượt qua sức chịu đựng của cơ thể hắn, hắn quyết định thực hiện đòn đó là vì hắn không lo lắng vì vẫn còn mấy mạng nữa cơ mà.
Hắn hiện tại rất vui mừng không phải vì thắng trận, thắng trận là điều tất nhiên với hắn.
Hắn vui mừng là vì sau đòn đó hắn đã vượt qua giới hạn bản thân, cảnh giới của hắn đã đột phá lên tam giai.
Không chỉ bản thân đột phá cảnh giới mà v·ũ k·hí cũng có biến hóa mới. Tai Ách thương dường như đã bước đầu sinh ra khí linh.
Chiến ý của hắn cùng với sức mạnh thiên địa đã cộng hưởng cùng cây thương giúp nó sinh ra khí linh.