Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Lãnh Chúa: Mắt Thứ Ba Siêu Thần

Chương 72: Tập kích




Chương 72: Tập kích

Trong rừng rậm âm u, một đạo quân đang cấp tốc tiến lên, đội quân này tất cả là kị binh, có lang kị binh của lang nhân cũng có nhân loại.

Chỉ huy của cánh quân này là một vị tướng quân nhân loại, hắn mặc một bộ chiến giáp màu đen, cưỡi một con chiến mã cũng màu đen.

Lúc này phía trước cánh quân suất hiên vài thân ảnh đang di chuyển rất nhanh trên những thân cây đang hướng về phía vị tướng quân này.

Nếu như nhìn kĩ có thể thấy mấy thân ảnh này là một vài miêu nhân có thân thủ rất nhanh nhẹn, họ di chuyển qua lại những thân cây tốc độ không thua những chiến mã là mấy, đặc biệt trong rứng thế này thì chiến mã càng không thể sánh bằng họ.

Sau khi tiếp cân tướng quân những miêu nhân này cũng bắt đầu chuyển hướng đi song song với tướng quân.

“ Báo cáo tướng quân, bọn ta phát hiên địch nhân có một đội nhân mã vừa ra khỏi thành, đang hướng về phía chúng ta đi tới”

Vị tướng quân này chính là Dương Siêu đang dẫn quân tiên phong t·ấn c·ông lãnh địa tinh linh, những miêu nhân kia chính là các chinh sát vẫn luôn giá·m s·át tinh linh tộc.

Lúc này sau khi phát hiện địch quân phái ra một đội nhân mã thẳng tiến hướng quân ta họ vội vàng cử người về báo cáo.

Dương Siêu tỏ ra hết sức bình tĩnh, những tình huống như vậy là hết sức bình thường trong chiến trận, anh ta hỏi rõ chi tiết hơn thông tin từ miêu nhân.

“Có phải chúng đã phát hiện hành động của chúng ta hay không”



“ Có lẽ không phải, nhìn biểu hiên của chúng thì giống như một đội quân viễn chinh hơn”

“Số lượng của chúng là bao nhiêu, biên chế binh chủng thế nào, còn bao lâu thì sẽ tiếp cận chúng ta”

“Số lượng chúng có khoảng 7 ngàn tên, binh chủng đa dạng đủ cả kị binh tầm xa lẫn bộ binh”

“Dựa theo tốc độ của hai bên hiện tại thì còn khoảng nửa giờ nữa hai bên sẽ gặp nhau”

Dương Siêu rất nhanh đã làm ra những phán đoán ban đầu, hắn nhanh chóng ra lệnh cho toàn quân dừng lại sau đó quay sang ra lệnh cho miêu nhân:

“Ngươi nhanh chuyền lệnh cho đôi chinh sát lập tức tìm một địa điểm phục trong rừng”

Đội miêu nhân chinh sát nhanh chóng tản ra khắp cánh rừng tìm kiếm địa điểm phục kích.

Không mất bao lâu đã có một miêu nhân trở lại thông báo về một địa điểm thích hợp để bố trí phục kích.

Dương Siêu cũng không trì hoãn thời gian mà nhanh chóng đưa ra các mệnh lệnh cho toàn quân bắt đầu bố trí mai phục.



Các mệnh lệnh rất nhanh được đưa ra một cách thuần thục, mai phục chính là sở trường của Dương Siêu đến mức còn được hệ thống công nhận là kỹ năng kia mà.

Cùng lúc đó tại đầu kia cánh rừng cũng đang có một đội quân đang hành quân, đây là đội quân viễn chính của tinh linh mà miêu nhân đã nói lúc trước.

Đoàn quân tinh linh này có quy mô 7 ngàn quân với biên chế cung thủ 3 ngàn, kị binh 1 ngàn, bộ binh 3 ngàn cùng với 3 anh hùng tinh linh đóng vai trò làm chỉ huy.

Ba anh hùng này bao gồm 1 kị sĩ, 1 cung thủ, 1 pháp sư với kị sĩ là người đứng đầu cũng là chỉ huy tối cao của cả đội quân.

Nhiệm vụ ngày hôm nay của họ là chinh phục hai lãnh địa nhỏ mới chinh sát được hôm qua. Trải qua trận thua lần trước lãnh địa của họ thực lực đã giảm rất nhiều.

Trận đó không chỉ làm họ thiệt hại lượng lớn binh lính mà hơn hết là còn c·hết mất ba anh hùng, để bù lại tổn thất đó hai ngày qua lãnh chúa đã lệnh cho họ không ngừng t·ấn c·ông các lãnh địa nhỏ xung quang để vơ vét tài nguyên khôi phục thực lực nhằm trả thù kẻ đã đánh bại họ.

Trong suy đoán của bọn họ thì chắc hắn kẻ địch khi đó cũng có thiệt hại không nhỏ mới có thể đánh bại được bọn họ. Niềm kiêu hãnh của tinh linh tộc không cho phép họ công nhận mình yếu hơn nhân loại.

Trong hai ngày qua bọn họ đã tiêu diệt gần 10 lãnh địa lớn nhỏ cùng với đó là tích trữ được rất nhiều tài nguyên, dự kiến đến ngày mai lãnh chúa sẽ bạo binh và bắt đầu báo thù.

Nhưng hôm nay vận may đã không đứng về phía họ, đoàn quân dần tiến vào trong một mảnh rừng lạ, tại đây cây cối đặc biệt rậm rạp.

Đi đến đây kĩ sĩ bất chợt ra lệnh cho binh lính dừng lại, hắn cẩn thận quan sát xung quang. Khu vực này tĩnh lặng một cách lạ thường, không có dấu hiệu của các sinh vật nhỏ trong rừng.

Bởi vì đặc tình hòa mình cùng thiên nhiên nên kẻ cả khi có hành quân trong rừng thì tinh linh tộc cũng sẽ không làm kinh động đến các sinh vật nhỏ trong rừng nên việc yên tĩnh thể này rất lạ.



Lúc này một từ bỗng lóe lên trong đầu hắn ‘mai phục’ nhưng chưa đợi hắn thốt ra để cảnh báo binh lính thì biến cố đã phát sinh.

Từ trong cánh rừng bất chợt một q·uả c·ầu l·ửa bay ra đánh thẳng vào đội bộ binh phía bên hông lập tức thiêu cháy mấy tên lính.

Tiếp theo là liên miên bất tận mưa tên cùng ma pháp điên cuồng trút xuống đội quân tinh linh gây ra t·hương v·ong thảm trọng, chỉ trong chốc lát họ đã mất hơn trăm binh sĩ chưa kể đến một lượng lớn những binh sĩ khác b·ị t·hương.

Không dừng lại ở đó, tiếp sau những trận mưa tên là một đội lang kị binh của lang nhân tộc bất ngờ ào ra từ trong rừng nhanh chóng tràn qua những khe hở của đội hình do mưa tên tạo ra đánh thẳng vào trung quân.

Trung quân cũng là vị trí được bảo vệ nghiêm ngặt nhất vì đây là nơi tụ tập của các cung thủ, hiện giờ các cung thủ không có sự bảo họ của bọ binh lại phải đối mặt với các lang binh hung hãn chẳng khác nào dê đợi làm thịt, họ rất nhanh đã gánh chịu t·hương v·ong thảm trọng.

Ba anh hùng tinh linh thấy tình hình không ổn muốn tham gia trợ chiến để thay đổi cục diện vì theo như họ thấy đây chỉ là cuộc tập kích của tộc thú nhân bằng vào việc họ tham chiến hoàn toàn có thể thay đổi cục diện.

Nhưng họ đã nhầm. Pháp sư tinh linh nâng lên pháp trượng muốn thi triển pháp thuật nhưng khi hắn vừa bắt đầu ngâm sướng thì một chùm sáng ẩn chứa năng lương khủng kh·iếp bay vụt về phía hắn cắt đứt thi pháp.

Một v·ụ n·ổ lớn cùng với ánh sáng chói lòa là tất cả những gì mọi người thấy, định thần lại thì đã thấy tên pháp sư bị hất văng xuống đất có vẻ chật vật còn con hươu vật cưỡi của hắn thì đã cháy khét.

Nếu như không phải pháp sư lúc cấp bách vận dụng một món đạo cụ bảo vệ tính mạng nếu không đã chịu chung số phận với vật cưỡi của mình rồi.

Đòn đánh đó thật sự làm họ giật mình và cũng để họ ý thức được kẻ địch phục kích mình không đơn giản chỉ là thú nhân tộc.

Ánh mắt cả ba anh hùng lúc này đều tập trung về phía mà luồng sáng kia vừa phát ra, họ muốn biết kẻ phát ra thứ sức mạnh đó thực chất là gì.