Chương 50: Viễn chinh
Trong khi trong lãnh địa nữ phù thủy đang lôi những con vật nhỏ ra làm vật thí nghiệm thì tại trong rừng Hoàng cùng với q·uân đ·ội đang tiếp cận lãnh địa đầu tiên.
Mục tiêu hôm nay của hắn là 5 lãnh địa gần với lãnh địa của mình nhất, tất cả các lãnh địa này đều đã được miêu nhân trinh sát từ trước nên phương hướng đã rõ ràng nên không mất nhiều thời gian đi đường như hôm trước.
Đích đến đầu tiên là một lãnh địa nhân tộc hiếm hoi mà hắn gặp được, đáng lý gia như người khác khi bắt gặp đồng tộc sẽ có suy nghĩ sẽ kết minh nhưng với hắn thì không.
Thánh Gióng đã từng nói rằng chỉ còn mình hắn thuộc Việt tộc còn sống sót trong lần thí luyện lãnh chúa này nên trong mắt hắn thì đã không còn đồng tộc nữa, tất cả đều là kho tài nguyên chờ hắn đến lấy.
Khi hắn tiến đến lãnh địa kia thì lãnh chúa đó đã dẫn quân ra khỏi lãnh địa rồi, từ miêu tả của miêu nhân thì q·uân đ·ội số lượng cũng không ít xem ra là cũng giống hắn đi đánh các lãnh địa khác.
Tên lãnh chúa này lại một lần nữa là bản tộc hệ binh chủng, q·uân đ·ội của hắn tất cả đều là nhân tộc chủng loại cũng rất đa dạng, chuyến này lại bội thu rồi.
Lãnh địa phát triển khá tốt, tường thành đã là tường đá, nhưng dù vậy cũng không ngăn được q·uân đ·ội của hắn vì dù sao thì quân chủ lực cũng đã ra ngoài rồi trong thành không còn bao nhiêu quân.
Đánh tan quân coi giữ xong hắn cũng không vội chiếm cứ lãnh địa ngay mà cẩn thân bố trí mai phục vì khi lãng địa bị t·ấn c·ông thì lãng chúa chắc chắn sẽ nhận được thông báo và sẽ mang quân về ứng cứu.
Hắn cần phải bố trí mai phục để hốt gọn một mẻ, đương nhiên là một khi đã nhân được thông báo lãnh địa bị t·ấn c·ông thì lãnh chúa này cũng đã cảng giác nên không dễ mai phục như vậy.
Với một ta mơ như Hoàng thì việc mai phục này là không đơn giản nên lần này Phạm Ngũ Lão đã phải đích thân chỉ huy bố trí mai phục còn Hoàng thì ở một bên học tập.
Đúng như dự đoán chẳng bao lâu sau thì lãnh chúa kia đã dẫn quân trở về, trên đường đi còn rất cẩn thận để người đi trước dò đường.
Nhưng dù cẩn thận mấy cũng khó tránh khỏi rơi vào bẫy mai phục của lão tướng Phạm Ngũ Lão. Chào đón họ là mưa tên cùng ma pháp ngập trời.
Định nhân nhanh chóng rơi vào hỗn loạn bị công kích tầm xa triệt gạ vô số. Khi đã thấy thời cơ đến thì các cánh quân bộ đồng loạt t·ấn c·ông vào những điểm yếu trong đội hình đối phương đặc biệt là lính tầm xa của đối phương.
Các nguyên tố binh thì đặc biệt chiếu cố đến vị trí của lãnh chúa kia cùng với quân cận vệ của hắn. Ma pháp bao chùm nhanh chóng đánh tan nát khu vực lãnh chúa kia đang đứng.
Khi tàn dư ma pháp tan đi thì dư lại là những xác c·hết cùng với hai viên tinh thể đang lơ lửng. Về phía những binh lính khác của địch nhân cũng chống trả hết sức quyết liệt không bởi vì chủ soái bỏ mình mà tan dã, có vẻ như phẩm chất binh chủng không hề thấp.
Khi chiến trận đã đi về phần cuối thì Hoàng cũng đi lên phía chiến trường kia, hắn thu lấy hai quang cầu kia, một cái là lãnh chúa chi tâm mà hắn quen thuộc còn một cái là anh hùng chi tâm có tác dụng biến một dân cư trở thành anh hùng.
Anh hùng chi tâm là một vật phẩm mới mà lần đầu hắn thu được, có lẽ đi cùng với lãnh chúa này có một ánh hùng và đã cùng c·hết với lãnh chúa trong trận oanh tạc đó.
Vật này với các lãnh địa khuyết thiếu anh hùng là rất trọng yếu nhưng với Hoàng thì cũng không phải quý giá như vậy vì hắn không thiếu anh hùng.
Trận mai phục này dù rằng họ chiếm ưu thế tuyệt đồi nhưng t·hương v·ong vẫn là rất đáng kể vì chiến lực của đối phương cũng không yếu.
Ở hắn xem ra là lần sau phải phái ra một nhóm khô lâu binh đáng ở hàng trước để giảm t·hương v·ong mới được. Dù sao thì trải qua những tràng chiến vừa qua thì hắn cũng không thiếu khô lâu binh.
Cứ mỗi qua một trận chiến thì hắn lại thu được một nhóm khô lâu mới bổ xung cho quân đoàn khô lâu của hắn, cứ theo đà này thì chẳng bao lâu hắn sẽ có một binh đoàn khô lâu binh cực kì mạnh mẽ.
Tổng kết chiến trận lần này bên hắn thiệt hại đến gần 200 quân các loại mới có thể hoàn toàn tiêu diệt q·uân đ·ội đối phương.
Thu hoạch chiến lợi phẩm ngoài các loại tài nguyên cùng với v·ũ k·hí trang bị ra thì thứ có giá trị nhất là ba tòa kiến trúc binh chủng cấp hào kiệt của lãnh địa này.
Có vẻ như thành tích thí luyện của tên này khá tốt mới có thể đổi được ba tòa binh chủng kiến trúc bậc cao như vậy. Ba binh chủng lần lượt là ‘Tinh chiến thương thủ’ ‘bạo phong cung thủ’ cùng với ‘Cuồng dã đao phủ’.
Cả ba binh chủng này đều thuộc nhân tộc chỉ là không biết thuộc nền văn hóa nào, trong thương thành của hắn lần trước cũng không có những binh chủng này.
Chỉ có một cách giải thích cho việc này đó là lãnh chúa nhân tộc này không phải đến từ trái đất mà đến từ một tinh cầu khác.
Sau khi thu sạch chiến lợi phẩm thì quân đoàn lại tiếp tục lên đường tiến đánh những lãnh địa tiếp theo.
Hai lãnh địa kế tiếp không có sức chống trả mạnh như lãnh địa nhân tộc vừa rồi nhưng khi đã đánh xong cái thứ ba trên đường đi đến lãnh địa thứ tư thì hắn lại gặp phải khó khăn.
Bọn họ bị phục kích, địch nhân là dã thú, chúng rất có tổ chức không giống thú hoang mà như có người rất chỉ huy chúng nó.
Cũng may cho bọn hắn khi mà lúc trước Hoàng đã để các khô lâu bao bọc đội hình nên chủ yếu t·hương v·ong đều là các khô lâu chứ không phải các binh chủng khác.
Sau một hồi kịch chiến trong rừng thì cuối cùng hắn cũng có thể đẩy lui địch nhân. Lại qua một loạt các biện pháp truy tung thì cuối cùng bọn họ đã tìm ra tung tích của địch ngân.
Lãnh địa của tên này rất đơn sơ, chắc là do lãnh địa toàn là dã thú nên không có nhân lực để kiến thiết tất cả đều rất đơn sơ chỉ là các kiến trúc cơ bản nhất.
Kịch chiến lại một lần nữa diễn ra nhưng lần này thì thế chủ động lại nghiêng về phía hắn mà không phải lũ dã thú kia.
Địch nhân chủ yếu là sói cùng với chồn hai loại thú vật này, lãnh chúa của bọn chúng là một tên ba mắt. Hắn đã từng gặp tộc này một lân khi trước.
Tộc tam nhãn này có một con mắt nằm ngang trên trán, hắn không biết có phải mỗi người họ con mắt đều có khả năng khác nhau không nhưng hi vọng là như vậy vì lần trước khi đụng độ tộc này hắn đã thu được một đồng thuật ‘thiên lý nhãn’ lần này không biết sẽ thu được gì.
Vì không có công sự phòng ngự lại bị đè ép bởi số lượng nên những con thú rất nhanh đã bị hắn đánh tan tác, tên lãnh chúa kia cũng đã bị dồn vào đường cùng.
Hoàng có thể nhìn ra được sự kinh hoảng trên khuôn mặt tên đó, có lẽ hắn đã nhận ra đồng thuật của hắn không còn tác dụng nữa.
Hoàng lúc này cũng đã nhận được một đồng thuật mới. Thông linh nhãn cho phép hắn câu thông với tất cả sự vật có linh tính, thông qua áp chế về hồn lực thậm chí đồng thuật này có thể khống chế các loài khác.
Tuy rằng nói là có thể khống chế các loài khác nhưng nó đòi hỏi sự chênh lệch về linh hồn lực giữa hai bên là rất lớn.
Đến đây thì chiến đấu đã không còn huyền niệm gì rất nhanh hắn đã chiếm được lãnh địa đơn sơ này. Hắn quyết định sẽ cho quân tạm nghỉ ở lãnh địa này trước khi tiếp tục lên đường vì họ đã chiến đầu không nghỉ rất lâu rồi.