Chương 118: Kịch chiến
Trong trạng thái biến thân này Hoàng cảm thấy sức mạnh tràn trề hơn bao giờ hết.
Năng lượng t·ử v·ong cuồn cuộn không dứt đang được hỏa chủng hấp thu làm động lực cho cỗ máy chiến đấu to lớn này.
Đứng từ trên cao nhìn về phía tên to xác dưới kia chiến ý của hắn cao ngất.
Để mở đầu cho trận chiến hắn nhằm thẳng vào tên to xác phía dưới bắt đầu nhảy xuống.
Một kẻ to lớn như vậy thì không thể nào che dấu tầm mắt đối phương, tên kia đã nhận ra sự hiện diện của hắn.
Biết mục tiêu của đối phương chính là mình và lại đang lao xuống như đạn pháo, không thể tránh né kịp nó chỉ có thể nâng hai tay lên phòng thủ.
Tuy vậy cú v·a c·hạm rất mạnh, hai chân Hoàng đạp thẳng vào cánh tay của nó, lực v·a c·hạm mạnh mẽ hất văng nó ra một đoạn dài đập vào một tòa nhà gần đó sụp một góc nhà.
Phía bên này Hoàng sau cú v·a c·hạm cũng chịu lấy tổn thương, hắn phải lăn vài vòng mới ổn định lại thân hình, đồng thời chân cũng có chút rạn nứt phải mất chút thời gian chữa trị.
Cả hai chật vật đứng dậy mắt trừng trừng nhìn nhau, cả hai cũng không vội vã lao lên t·ấn c·ông mà cứ thế nhìn nhau lặng lẽ vào thủ thế.
Hoàng hiện giờ còn cảm nhận được một yếu điểm khác của trạng thái biến thân này đó là khi mà hóa thân bị tổn thương thì hắn cũng sẽ cảm thấy đau.
Hiện giờ vết rạn ở chân đang không ngừng được chữa trị nhưng cảm giác đau đó là thật sự.
Phía bên kia trên cánh tay của sinh linh kia cũng có một v·ết t·hương rất lớn, cánh tay của nó đã có chút vặn vẹo.
Nó như không có cảm giác đau, lấy tay kia bẻ lại xương cốt rồi nhìn Hoàng đầy căm tức.
Tĩnh lặng rất nhanh đã kết thúc, sinh linh kia giống như phát điên lao về phía Hoàng bắt đầu tung nắm đấm.
Hoàng không hoảng hốt, hắn hạ thấp trọng tâm duỗi tay chính xác bắt lấy nắm đấm kia chặn lại thế công.
Tên kia thấy nắm đấm của mình bị chặn lại cánh tay lại bị đối phương bắt lấy liền dùng tay còn lại tiếp tục đấm ra một đấm khác.
Nhưng lần này cũng không ngoại lệ bị Hoàng chặn lại rồi nắm chặt lấy nắm đấm của nó.
Cả hai lúc này lại rơi vào rằng co bắt đầu cuộc đọ sức thuần túy nhất.
Không còn hai tay, tên kia bắt đầu dùng chân công kích, nó tung ra từng cú đá mạnh mẽ.
Hoàng lần này lại dùng đến đầu gối đón đỡ lấy từng cú đá kia nhưng hắn lúc này lại rơi vào bị động phòng ngự.
Bất chợt lúc này tên kia lao đầu đến dùng đầu đập vào đầu Hoàng làm hắn có chút choáng váng.
Nó cũng mượn cơ hội này đạp cho Hoàng một cái vào ngực từ đó thoát ra khỏi nắm tay của hắn.
Hai bên loạng choạng tách ra, sinh linh kia nắm lấy tiên cơ vọt người lao về phía Hoàng ôm lấy người hắn đâm vào một tòa nhà.
“Rầm ...”
Cả hai đâm sầm vào tòa nhà đó đánh sụp một nửa tòa nhà đó.
Hoàng tỉnh hồn lại đưa cùi trỏ tay không ngừng đánh vào lưng tên kia.
Tên kia như phát điên gồng sức đẩy hắn ra khỏi tòa nhà kia rồi lại dùng sức nhấc bổng hắn lên rồi ném lên cao.
Hoàng bị hắn ném ra đập vào một tòa nhà khác lần này đâm sập luôn tòa nhà đó, đồng thời hắn cũng bị vùi trong đ·ống đ·ổ n·át.
Hai lần liên tiếp bị đập vào tòa nhà làm cho Hoàng cảm thấy toàn thân đau nhức e ẩm.
Hắn cảm thấy rất biệt khuất, không ngờ tên này lại là một tay đấu vật hắn có chút không thích ứng với đấu pháp đó.
Hắn gạt ra mảnh vỡ đổ nát trên người từ từ đúng dậy lại một lần nữa xuất hiện trên chiến trường.
Hai bên lại một lần nữa đối diện cùng nhau lại một lần nữa triển khai công kích.
Hai bên quyền đấm cước đá người đến ta đi rất là kịch liệt nhưng lại không làm gì được nhau.
Hoàng lần này rất là cảnh giác không cho nó có cơ hội vật ngã được mình.
Bên kia đối thủ cảm tháy rất nóng ruột vì đánh lâu không tìm được cơ hội vật ngã đối thủ làm cho thế đánh của nó bắt đầu đánh mất tiết tấu.
Hoàng ánh mắt lóe lên nhận ra được biến hóa không bỏ lỡ cơ hội bắt được cổ tay đối phương một cái cài người vật đối phương ngã sấp xuống.
Lại tiện tay bẻ gẫy một tay của đối phương, khi hắn đang muốn thuận thế đánh nát xương sườn của nó thì nó đã gồng sức thoát được.
Bị đánh gãy mất một tay làm cho đối phương mất đi một phần sức chiến đấu.
Sau đó chiến đấu bắt đầu nghiêng về một phía Hoàng đã có thể đè ép được đối phương.
Nhưng nếu như chỉ có như vậy là đã có thể kết thúc được chiến đấu thì hắn đã nghĩ quá nhiều rồi.
Tên kia mạnh mẽ đón nhận lấy mấy đòn của hắn rồi ôm lấy một cánh tay của hắn rồi dùng miệng cắn lấy cánh tay đó cắn nát một nửa cánh tay.
Khi Hoàng bứt ra được thì một cánh ta của hắn đã bị đối phương đánh phế.
Hiện giờ thì hai bên đã vào trong thế cân bằng nhưng ở phía Hoàng có chút lợi thế hơn vì hắn đã đánh cho đối phương b·ị t·hương rất nhiều.
Hai bên lúc này lại càng hăng máu, đã mất đi một tay không còn có thể phòng thủ bắt đầu chuyển sang lấy thương đối thương.
Cả hai như hai con dã thú phát điên lao vào nhau đánh túi bụi.
Sinh linh kia khắp người lớn lớn nhỏ nhỏ đều là v·ết t·hương đã không thể nhận ra hình dáng ban đầu của nó.
Phía bên Hoàng cũng không khá hơn, cốt giáp phía bên ngoài đã b·ị đ·ánh tan.
Dù đã b·ị đ·ánh như vậy nhưng cả hai vẫn không có dừng lại vẫn đang điên cuồng công kích nhau.
Hoàng có lẽ không biết nhưng bên trong thể nội của hắn lúc này có một cỗ lực lượng đang dần được hình thành.
Đánh thêm một hồi nữa cả hai đã không thể nhấc tay lên được chỉ có thể lao vào nhau như hai viên đạn pháo.
Chẳng mấy chốc cả hai đã đổ xuống không thể đứng dậy được nữa.
Sinh linh kia đã kiệt sức, năng lượng hắc ám trên người nó đã không thể hồi phục, nó nằm đó tuy không c·hết nhưng đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Hoàng lúc này cốt giáp đã vỡ tung, đã không thể thành hình trở thành một mảnh xương đổ nát.
Hỏa chủng vẫn đang hấp thu t·ử v·ong lực lượng nhưng không thể chữa lành cho hóa thân vì cấu trúc của nó đã bị phá hủy.
Lúc này từ phía xa một con rồng tạo thành từ lửa lao đến phóng thẳng vào sinh linh kia thiêu cháy nó.
Ngọn lửa sáng rực chiếu sáng cả thành phố c·hết chóc này.
Lửa tán đi sinh linh kia đã thấy sinh linh lúc này chỉ còn là một đống tro tàn.
Trên bầu trời hiện ra một bóng người, đó là Anzabin, ông ta vừa đánh ra đòn vừa rồi.
Ma pháp vừa rồi là ‘Hỏa long thuật’ là ma pháp tối cao mà Anzabin có thể tung ra được.
Nếu là lúc trước thì đòn này không thể làm gì được sinh linh kia nhưng hiện giờ năng lượng hắc ám của nó đã cạn kiệt.
Không có hắc ám lực lượng hộ thể nó đã không thể chống lại được ma pháp mạnh mẽ kia.
Mọi người lúc này cũng tiến đến phụ giúp Hoàng lôi hắn ra khỏi đống xương cốt kia.
Hoàng lúc này cũng đã ngất lịm từ lâu, trận chiến vừa rồi đã tiêu hao quá nhiều sức lực của hắn.