Lăng Thiên thấy nãi nãi không muốn nói việc này nữa thì trong lòng thở dài một hơi. Lập tức đem chuyện hôm nay đi xem xét Phúc Vương biệt viện nói một lần.
Lăng lão phu nhân vẫn luôn chăm chú lắng nghe đột nhiên hỏi: "Thiên Nhi. Theo sư phó của ngươi thì hôm nay người thâu tóm Cuồng Phong Bang đi đánh lén ngươi có phải hay không là thủ hạ của người kia?" 'Người kia' trong miệng nàng hiển nhiên là Lăng Không.
Lăng Thiên trầm ngâm nói: "Cuồng Phong Bang thành lập không sớm không mu được thành lập năm năm trước..." Hắn không có nói hết, một số việc không thể nói ra lúc này được.
Lăng lão phu nhân vỗ hai tay nói: "Không sai! Cuồng Phong Bang thành lập vào năm năm trước vừa đúng lúc mẫu thân của ngươi có mang. Nói như vậy thì Cuồng Phong Bang này được thành lập ra với sợ trợ giúp âm thầm sau lưng của hắn. Mục đích chính là hành động ám sát ngươi hôm nay. Hừ, tính toán quả nhiên thật sâu xa."
Dừng một chút, Lăng lão phu nhân hừ lạnh nói tiếp: "Hôm nay sau khi ngươi rời phủ ta nhìn thấy có bồ câu đưa thư bay lên ở đông viện. Lúc đó ta hận không thể lôi hắn ra băm thây."
Lăng Thiên cười cười không lên tiếng. Hắn biết Lăng lão phu nhân cũng hiểu rõ tội chứng của Lăng Không đang từ từ lộ ra rồi. Nhưng còn xa mới có thể đưa hắn nhổ tận gốc được. Bởi vì hai người không ai biết được là do Lăng Không muốn khống chế Lăng Phủ hay là do thế lực khác sai khiến. Nếu là do thế lực khác thì hậu quả rất nghiêm trọng. Hiện tại chỉ có thể ngồi yên mà xem diễn biến thôi.
Lăng Thiên muốn lấy bản thân làm mồi dụ để Lăng Không ra tay. Chỉ cần hắn ra tay càng nhiều thì sẽ lộ ra nhiều dấu vết hơn. Nhưng hiện tại mà nói thì chủ ý này chỉ là suy nghĩ mà thôi. Thứ nhất, Lăng Thiên hiện tại cũng chỉ mới năm tuổi, nếu biểu hiện ra lực lượng hơn xa người thường sẽ khiến cho Hoàng Gia và Dương gia chú ý. Như vậy thì đều đạt được không đủ bù đắp thiệt hại. Thứ hai Lăng lão phu nhân tuyệt đối không đồng ý cháu mình dùng làm mồi nhử như vậy.
Gia đình Lăng Thiên ít người, đến đời của Lăng Thiên cũng chỉ có mỗi mình hắn. Lăng lão phu nhân như thế nào sẽ đồng ý để cho hắn đặt mình trong nguy hiểm như thế?
Lăng lao phu nhân lại bắt đầu đi qua đi lại nói: "Thiên Nhi, theo sư phó của ngươi thì tiếp theo phải làm gì?" Cục diện càng ngày càng phức tạp, quan hệ đến tính mạng của tôn nhi mình và sự tồn vong của Lăng Gia. E rằng một khi động sẽ đánh rắn động cỏ. Nhìn thấy Lăng Không cứ xuất hiện trước mặt nhưng lại không thể làm gì được hắn khiến cho Lăng lão phu nhân buồn bực vô cùng. Nguồn: http://thegioitruyen.com
Lăng Thiên nháy mắt nói: "Ý tứ của sư phụ là tình thế hiện tại các quốc gia trong thiên hạ đều nhìn chằm chằm lẫn nhau. Thiên hạ có thể đại loạn bất kỳ lúc nào, hiện tại những dòng ám lưu đã bắt đầu lưu chuyển rồi. Chỉ bất quá mấy quân vương của các quốc gia kia đều ăn ý duy trì một cục diện cân bằng này. Nhưng cục diệnất kỳ lúc nào cũng bị đánh vỡ. Lực lượng của Lăng Gia còn xa mới đủ khả năng tự bảo vệ mình. Nếu muốn lợi dụng thời loạn thế này mà tề gia trị quốc với một gia tộc đơn độc là điều không thể nào thực hiện được."
Lăng lão phu nhân cảm thán: "Vị sư phụ này của ngươi quả là một kỳ nhân. Đối cách nhìn thế cục hiện tại thật sự là rất rõ ràng. Xem ra hắn sớm đã có quyết định. Ôi, thật muốn gặp mặt vị kỳ nhân này một lần." Trong lời nói có chút ý tứ mong muốn.
Lăng Thiên nghe vậy không biết nói gì đành phải câm như hến.
Lăng lão phu nhân cảm thán một hồi: "Sư phụ ngươi muốn như thế nào? Chỉ cần Lăng Gia có thể đáp ứng thì ta đề ủng hộ."
Lăng Thiên nghe vậy vui vẻ vô cùng: "Sư phụ nói biểu hiện ra bên ngoài vẫn phải duy trì bình thường nhưng hoạt động trong bóng tối phải nhanh hơn một bước."
Lăng lão phu nhân ngưng thần nói: "Như thế nào là nhanh hơn."
Lăng Thiên cẩn thận suy nghĩ một chút liền nói: "Đầu tiên phải lấy binh khí xưởng của Tiêu Phong Hàn đã. Trong loạn thế muốn bảo vệ mình phải có vũ khí tốt nhất để trang bị. Nãi nãi phải chuẩn bị cho đủ nhân thủ để nắm quyền khống chế xưởng binh khí trong tay. Về nhân thủ ra sao thì tốt nhất không nên dùng người trong phủ."
Thần sắc Lăng phu nhân ngưng trọng, vẻ mặt suy nghĩ sâu xa nói: "Điều đó lão nhân sẽ cẩn thận. Còn chuyện thứ hai?"
Lăng Thiên nói: "Thứ hai sư phụ hy vọng Lăng Phủ có thể ra mặt đem tòa Phúc Vương biệt viện ở ngoại thành đoạt vào trong tay để nơi đó trở thành một trụ sở bí mật. Đến lúc đó sư phụ sẽ thỉnh thoảng đến nơi đó để huấn luyện một chi tinh binh cho Lăng Phủ chúng ta. Để cho Lăng Gia có đủ lực lượng bảo vệ tính mạng."
Lăng lão phu nhân vui vẻ: "Điều đó không có vấn đề gì."
Lăng Thiên nói tiếp: "Về mặt nhân thủ thì có thể lựa chọn một vài tướng lĩnh không có thành công trong quân đội, bị xa lánh nhưng có năng lực là tốt nhất. Bất quá cần phải phối hợp với phụ thân
Lăng lão phu nhân hừ một tiếng: "Lão thân đã nói thì hắn dám không phối hợp sao?"
Lăng Thiên bật cười làm hai vai run không ngừng, hắn nhớ mỗi khu phụ thân gặp nãi nãi là không còn chút nhân quyền nào cả.
Lăng lão phu nhân cười đánh yêu hắn một cái: "Tiểu quỷ. Còn không mau nói hết."
Lăng Thiên miễn cưỡng dừng cười nói tiếp: "Thứ ba đó là phải giúp đỡ Cuồng Phong Bang. Sư phụ hy vọng chúng ta có thể nắm giữ Cuồng Phong Bang trong tay cũng là nắm giữ một bộ phận lực lượng trong kinh thành. Lực lượng đó sau này sẽ là nơi tìm hiểu tin tức và một nơi cung cấp tiền tài rất mạnh."
Lăng lão phu nhân trầm ngâm: "Giúp đỡ Cuồng PHong Bang? Hình như không có tác dụng gì cả? Huống chi đây là lực lượng của Lăng Không. Lão thân còn đang muốn nhỏ tận gốc bang phái này ở kinh thành thì sao có thể hợp nhất?"
Lăng Thiên vội vàng nói: "Cuồng Phong Bang tuy rằng không có chút lực lượng gì nhưng sau chuyện hành thích hôm nay thì bọn chúng dám ở lại kinh thành sao? Tất nhiên sẽ bỏ chạy khắp nơi, những tên lưu lại chỉ là một vài tên sinh sống ở đây từ xưa giờ nên rất dễ dàng khống chế. Hơn nữa căn cơ của Cuồng Phong Bang đã có sẳn rồi nên bỏ qua thì có chút đáng tiếc. Mặt khác chỉ cần có thể nắm giữ Cuồng Phong Bang cũng là một mồi câu rất tốt. Dẫn dắt đám người Lăng Không cắn câu."
Lăng lão phu nhân chậm rãi gật đầu nói: "Đã như vật thì thôi. Cứ như lời ngươi nói. Còn có gì không?"
Lăng Thiên nói: "Còn có chính là nhân thủ bên cạnh của tôn nhi. Vài Thiết Huyết Vệ của phụ thân là lựa chọn tốt nhất, đối với Lăng Gia chúng ta rất trung thành. Hai là những người này đều trải qua bách chiến rồi, kinh nghiệm phong phú. Chỉ cần gia tăng huấn luyện thì đó chính là một lực lượng cường đại. Điều đó nếu không có nãi nãi gây áp lực thì sợ rằng phụ thân sẽ không đồng ý."
Lăng lão phu nhân nói: "Đây không xem là một vấn đề được. Bất quá một đội người quá ít đi. Lão thân sẽ bảo phụ thân điều cho ngươi ba đội. Tổng cộng là ba mươi sáu người hẳn đủ rồi chứ?"
Lăng Thiên mừng rỡ vô cùng: "Như thế thì tuyệt."
Lăng lão phu nhân thong thả đi lại trong phòng hai vòng nói: "Những lực lượng này nếu có thể khống chế toàn bộ thì bất luận kẻ nào cũng không dám xem thường. Mưu đồ của sư phụ ngươi không nhỏ a!"
Lăng Thiên đổ mồ hôi.
Lăng lão phu nhân nghiêm túc nói: "Những điều này lão thân sẽ đáp ứng. Nhưng lão thân có một yêu cầu là phải làm bằng được. Nếu không được thì toàn bộ thôi đi. Lăng Gia đang trong thời kỳ khó khăn, có thể bị diệt vong bất kỳ lúc nào. Nhưng tuyệt đối không làm bàn đạp cho bất kỳ ai!"
Lăng Thiên đổ mồ hội một trận nữa, nói: "Điều đó nãi nãi cứ yên tâm. Sư phụ có nói việc này hắn cũng không ra mặt. Tất cả đều do tôn nhi làm chủ, hắn chỉ ở sau lưng bày kế mà thôi."
Lăng lã phu nhân yên lòng, cười nói: "Tất nhiên là vậy. Nếu đã vậy thì không còn vấn đề gì nữa." Nghĩ mấy kế sách này không chổ nào không vì Lăng gia. Nếu có thể hoàn thành thì thế lực của Lăng gia sẽ phát triển mạnh mẽ vô cùng. Lăng lão phu nhân cảm thấy có chút áy náy. Mình nghĩ như vậy quả thực có chút lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử.
Quyển 1: Thiên tinh thiếu niên