Lắng Nghe Tim Em

Chương 17: Đại tiệc miền quê




   Cơm nước đã xong xuôi như lời đã hẹn. Tầm 6 giờ bọn nhỏ đã ở trước sân nhà cô.

 Bin mang khoai, Tí mang bánh quy, Ken mang khoai đến, mấy đưa còn lại thì đứa đem vài cái trứng luộc, đứa đem con cá mà nó câu được, đưa đem kẹo, mỗi đứa một ít ấy thế mà thành đại tiệc miền quê.

Cô cũng phụ vào mấy dĩa trái cây mua lúc sáng, Nam cũng phụ vào mấy chai coca.

  Anh và Nam đang hì hụt thổi cái bếp than cho nó đỏ lửa đê nướng.

 Cô với mẹ và ba ngồi trò chuyện. Ba mẹ cô cũng lui vào nhà xem thời sự buổi tối

 Cô ngồi một mình cũng buồn nên cũng đi lại ngồi xuống chung vui.

  Cô thấy anh trở khoai thì cũng cũng trở giúp anh một tay.

 Tụi nhỏ thì đang chơi ô ăn quan, Khánh Nam không biết chơi cái này nên cô cũng đành ngậm ngùi quan sát tụi nhỏ.

  Đồ ăn vừa chín thì tụi nhỏ cũng vào ăn.

Cô cũng hì hụt bốc khoai. Nhưng do nóng quá nên cô làm rớt mấy lần

- Coi kìa, có củ khoai mà bốc cũng chẳng xong. Lêu lêu chị Trâm đi mấy đứa. Nam nói

Anh cũng chú ý quan sát từ nãy đến giờ, thấy cô cứ bốc lên rồi rớt xuống.

- Cần thận, nóng lắm. Anh nói

 Anh đưa tay lấy củ khoai lên định giúp cô bốc. Nhưng mà ăn khoai phải vừa nóng vừa bốc vỏ vừa ăn mới ngon

- Em làm được, để em.

- Ngồi im đi. Anh quát nhẹ

- Mà anh Hưng là chồng chị Trâm ạ? Tí hỏi

- Đúng rồi. Nam vừa cắn trái bắp vừa gật đầu

 Thằng Ken lúc này mới chen vào " mẹ em nói mấy người yêu nhau nên mới cưới nhau á "

Nam nghe thế đang cắn trái bắp vừa ho sặc sụa đưa tay vỗ vỗ ngực mấy cái.

- Ken mày hạ độc vào bắp hả, đại ca bị trúng độc rồi nè. Bin nói

- Không có không có, bắp này ông nội tao trồng không có xịt thuốc. Ken lắc đầu lia lịa

Cô nghe thằng Tí nói thì khẽ liếc nhìn anh chỉ thấy anh đôi mắt anh nhìn xa xăm mơ hồ.

 - Em ăn đi, coi chừng nóng.

- Dạ. Cô đón lấy khoai từ tay anh.

             ******************************

 Sau khi mấy đứa nhỏ đã về cả ba cũng dọn dẹp sơ rồi đi ngủ.

 Cô dẫn anh đến phòng mình. Phòng cô chỉ vỏn vẹn bốn mét vuông chỉ đủ kê cái giường và một cái tủ để quần áo là gần như kín cả phòng. Phòng cô cũng không có máy lạnh chỉ có cái quạt máy đã sử dụng mấy năm.

- Anh đừng chê nha, phòng em nhỏ xíu hà.

- Ừm, không sao

 - Giường em hơi nhỏ, anh rán nha.

 - Ngủ đi.

 Cô sợ anh ngủ không quen, vì giường cô khá nhỏ. Khi đã nghe không còn tiếng động, cô mới xoay lưng về phí anh.

Đột nhiên cô cảm nhận được có bàn tay đang xoa bốp lưng mình.

- Anh chưa ngủ hả?

- Có đau nữa lưng không.

- Không ạ.

Tay anh vấn tiếp tục xoa một lúc lâu mới dừng lại

        *****************************

 Hôm nay là chủ nhật, cả ba mẹ cô đều được nghĩ làm ở công ty. Sáng sớm cô cùng mẹ đi chợ về nấu buổi sáng. Cô rất thích nấu ăn lại thích hít cái không khí buổi sáng nên hôm nay cô không nướng đến trưa.

 Đi chợ về anh và ba cũng đã thức, ba cô rũ anh đi sang nhà bác Bảy để uống trà đàm đạo chuyện thế nhân. Khánh Nam thì mới ngủ dậy mặt mài còn khờ khạo.

 - Ba mày với anh hai đâu rồi con. Mẹ cô hỏi

- Ba dí anh hai đi sang nhà bác Bảy rồi mẹ. Nam đáp

  Cô phụ mẹ một tay, chuẩn bị món bún riêu, cô thích mẹ nấu món này nhất vì nó siêu ngon. Cô phụ mẹ lặt rau, sắt đậu hũ, thái cà chua.

 Còn mấy công đoạn chính thì hầu như mẹ cô dành làm hết, bà bảo cô bầu bì thì nên nghĩ ngơi đi để bà làm cho. Xong xuôi tất cả mẹ cô cũng kêu Nam đi kêu ba và anh cùng về ăn.

 - Đây tới rồi đây. Cô bưng ra cho ba mình một tô.

- Ui cha. Tiếng cô hét lên

Do cô múc tô này hơi đầy nước dâng lên đến miệng tô, lúc cô chạm vào theo phản xạ cảm nhận hơi nóng cô vội buông ra, nước văng lên tung toé lên cánh tay cô.

  Anh nghe thế đã vội chạy vào. Đem cả cánh tay của cô nhúng vào nước lạnh.

- Có sao không. Cẩn thận một chút.

- Em không sao, em la theo phản xạ thôi

Mẹ cô cũng đi vào " Hậu đậu thiệt á chớ, có sao không con? "

- Không mẹ.

- Ờ không sao thì lên ăn luôn đi.

 - Anh lên ngồi đi để em múc tô khác ra cho. Cô vội thu tay vào.

- Em lên ngồi đi, để tôi. Anh tranh cái tô từ tay cô.

Trong bữa ăn mẹ cô lên tiếng hỏi.

- Hết nghén chưa con, dạo này ăn uống gì được không?

 - Con hết nghén rồi mẹ

- Bốn tháng mấy rồi phải không? Mẹ cô hỏi tiếp.

- Dạ

- Biết trai gái gì chưa?

- Ba mẹ đoán thử xem. Cô nhìn cả hai làm vẽ mặt khó đoán.

- Con trai nhất định là con trai. Khánh Nam nói

- Con trai đặng lì giống mày hả con?. Ba cô nói

 - Không, đây gọi là phát triển về mặt xã hội đấy ba.

 - Sao trai hay gái? Ba cô nhìn cô hỏi

- Là con gái đó. Cô vừa ăn vừa nói

- Cái gì vậy, rồi sao em dẫn nó đi chội sìn được chứ.

Sao chã được chị còn đi bắn bi, tẹt lon đó thôi. Cô phản bác

Ăn vừa xong tụi nhỏ lại kéo đến kiếm cả ba, hôm nay chúng nó đã lên một lịch trình dày đặc cho cả ngày, đầu tiên sẽ đi hái dừa, sau đó đi hái trộm xoài nhà,, đi câu cua ở trên ruộng.

Cả ba cũng nhánh chống hoà nhập vào quân đoàn này. Tầm chiều tối cô và anh phải về nên mới tan cuộc chơi.

Thằng Tí có vẽ rất thích anh nó dặn

- Khi nào rảnh anh Hưng về chơi nữa nha.

- Anh biết rồi, khi nào rãnh anh về cùng chị Trâm nha.

- Dạ tạm biệt đại ca mới.

Anh và cô cũng thu xếp đồ đạc trở về với cuộc sống xô bồ nơi thành thị.