Lắng Nghe Nhịp Tim Anh

Chương 90




Thẩm Nhiên vừa mở weibo lên, đập vào mắt đều là bình luận của fan hâm mộ.

[Sau ba năm, chồng tui rốt cuộc cũng rửa được nỗi oan tình! Tui trông ngày trông đêm, rốt cuộc cũng đến ngày này!]

[A a a, thời gian này mị không có lên mạng thì xảy ra vụ gì vậy, chồng mị tái xuất rồi sao?]

[Lần thi đấu này Dawn tái xuất, đẹp trai giống như tui dự đoán, tui thấy được chân tướng rồi, kiếp trước tui chắc chắn là vợ anh ấy.]

Ngoài fan vợ và fan bạn gái ra, còn có những fan nam ngoan cường đấu tranh để vào được phần bình luận.

[Dawn comeback rồi, thanh xuân của ông đây quay lại rồi!]

[Câu lạc bộ Reborn còn tuyển người không, bây giờ tui đăng ký còn kịp không?]

Dưới bình luận này, tài khoản chính thức của câu lạc bộ Reborn trả lời: [Còn kịp còn kịp, đang cần người đây này.]

Vốn dĩ cộng đồng mạng đều biết câu lạc bộ Reborn là chiến đội do Dawn miễn cưỡng thành lập sau khi tái xuất, thiếu không chỉ một hai người.

Chỉ là lúc đó cả giới e-Sport không mấy kỳ vọng vào chiến đội của ba tuyển thủ đã nghỉ thi đấu và một cậu nhóc con non nớt không chút kinh nghiệm này, hơn nữa còn mang trên người scandal của 3 năm trước.

Tuyển thủ chính thức có thực lực cũng đợi xem trò cười của bọn họ, không ai tình nguyện gia nhập Reborn, thậm chí cảm thấy chiến đội này được hai ngày sẽ giải tán.

Nhưng bây giờ, chiến đội không những không giải tán, mà dưới sự dẫn dắt của Dawn, bọn họ đã có một trận mở màn cực đẹp.

Hơn nữa sau khi tham gia thi đấu, những scandal liên quan đến Dawn cũng đều được giải thích.

Trước khi thi đấu, tất cả mọi người đều thấy được thực lực của Dawn, danh xưng ác ma giới e-Sport đã trở lại.

Sau khi câu lạc bộ Reborn trả lời bình luận, không ít người bắt đầu lưu lại số điện thoại của tài khoản chính chủ, trong đó không thiếu các “ngựa chiến” của các chiến đội khác muốn xin sang.

Dù sao phần lớn bọn họ, lúc đầu cũng là vì Dawn mới vào giới.

Thẩm Nhiên lướt nhanh xem phần bình luận, sau đó đánh một đoạn, rồi cập nhật weibo với dòng trạng thái dài nhất từ trước đến giờ.

[Thành thật xin lỗi vì ba năm trước không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào đã giải nghệ, cũng cảm ơn fan hâm mộ của tôi đã cho tôi dũng khí để tôi làm lại từ đầu. Thời đại của Dawn đã kết thúc, thời đại mới sắp bắt đầu rồi. Cuối cùng, đừng gọi tôi là chồng nữa nhé, có bé con sẽ ghen đấy.]

Thẩm Nhiên sau khi đăng dòng trạng thái này lên Weibo, thì sửa lại tên Weibo thành Reborn – Burn.

Fan hâm mộ lúc nhìn đến câu đầu tiên giọng có vẻ rất trịnh trọng, đều bắt đầu nghi ngờ weibo của anh có phải là do đoàn đội nắm quyền quản trị hay không, nhưng lúc nhìn đến câu thứ hai, à ừ, vẫn là giọng điệu chẳng kiêng nể gì ai của huyền thoại eSport, nhưng khi đọc đến câu thứ ba, cả tập thể đều thất thanh, rồi cùng nhau bùng nổ,

“Hả hả hả, giống như ý tôi hiểu đúng không? D…Burn đang công khai tình yêu sao!”

“Mẹ ơi, đừng mà chồng ơi, em có thể làm vợ bé của anh, làm vợ không quang minh chính đại ấy, anh đừng vứt bỏ chúng em mà!”

“Vãi chưởng, tui lại bỏ lỡ chuyện gì rồi, sao chỉ trong một thời gian ngắn, mà Dawn đã công khai tình yêu rồi? Bé con? Đã có con rồi hở?”

“Dawn này cũng nhanh quá rồi đó, sao vừa kết hôn đã sinh con rồi?”

“Lúc Dawn giải nghệ cũng đã 22 rồi, chuyện này cũng đã qua ba năm rồi, năm nay đã 26 rồi, sinh con đẻ cái cũng bình thường thôi.”

“Mấy người để ý giọng điệu chút đi, bé con ghen…. Không phải con đâu. Mẹ ơi, Dawn đang quen một cô bé mười tám mười chín tuổi hả?”

“Đợi một chút… Mấy bè đừng cãi nhau nữa, bây giờ có một vấn đề vô cùng nghiêm trọng nè, không được gọi chồng vậy kêu là gì hả, kêu anh được hơm?”

Sau chuyện này, Nguyễn Túc mở Weibo lên, thấy dưới phần bình luận của Thẩm Nhiên đều gọi anh ơi, cảm thấy hối hận trong lòng, khi không cô đi uống rượu làm gì chứ.

Uống rượu thì cũng thôi đi, lại còn… Nói năng lung tung.

Sau khi Thẩm Nhiên đổi tên weibo không lâu, những thành viên khác của Reborn cũng đồng loạt đổi theo.

Reborn – Thập Nhất.

Reborn – Sơn Dã.

Reborn – GU.

Mặc dù fan của Thẩm Nhiên có rất nhiều người thích gọi là Dawn, nhưng cũng dần dần đổi thành Burn.

Lâm Vị Đông nhìn ID bọn họ vừa đổi, nhiều cảm xúc khó tả dâng lên trong lòng.

Chiến đội bốn người chính thức thành lập, cũng giống như lời của Thẩm Nhiên, thời đại mới đã bắt đầu.

Trải qua nhiều chuyện tất cả đều không mất đi, chỉ là bùng nổ theo cách khác mà thôi.

Sáng ngày hôm sau, Nguyễn Túc thức dậy, sau khi dừng lại vài giây, mới nhận ra bây giờ đang ở trong phòng mình.

Cô từ từ ngồi dậy, xoa xoa cái đầu còn choáng váng.

Rõ ràng chẳng uống bao nhiêu rượu, sao lại say nhỉ.

Nguyễn Túc vừa cầm điện thoại lên vừa vén chăn ra, vừa mở màn hình lên đã thấy tin nhắn của Trần Vưu An và An Nam gửi đến.

Trần Vưu An: [Ha ha ha… Bé con. Hai người lúc ở cạnh nhau đều gọi vậy sao?]

An Nam: [Dữ vậy sao, ông chủ Thẩm thật quyến rũ, anh ấy có mở lớp bổ túc không?]

Nguyễn Túc đọc có hơi khó hiểu, đầu tiên lướt vòng bạn bè một chút, sau khi phát hiện sóng êm biển lặng, mới mở weibo lên.

Không ngờ lại thấy hot search về Thẩm Nhiên.

Hơn nữa không chỉ có một cái.

#Dawn công khai tình yêu#

#DawnBurn#

#Dawn Bé con#

Nguyễn Túc ấn vào, bài đăng weibo Thẩm Nhiên đăng lúc rạng sáng kia xuất hiện ngay trong tầm mắt của cô.

Đoàng một tiếng, bàn chải đánh răng trong tay Nguyễn Túc rơi xuống bồn rửa mặt.

Đột nhiên trong đầu cô nhớ lại hình ảnh tối hôm qua: “Anh cũng không được để cho mấy cô gái khác gọi anh là chồng đấy, huhuhu….”

Nguyễn Túc: “….”

Trong phút chốc sau đó, cả khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, đặt điện thoại xuống rồi nhặt bàn chải lên lần nữa, sau khi vội vã rửa mặt thì xuống lầu, mới vừa đi tới phòng khách đã nhìn thấy Chu Lan lẳng lặng ngồi đó, hình như đang đợi cô.

Nguyễn Túc tỉnh táo lại một chút, đứng đó một lúc rồi mới bước đến: “Mẹ…”

Chu Lan không nhìn cô, chỉ nhàn nhạt nói: “Trong bếp có canh giải rượu.”

Nguyễn Túc âm thầm, đi về phía nhà bếp.

Canh giải rượu chắc là đã làm từ sớm, được giữ ấm trong bình giữ nhiệt, lúc cô đổ ra vẫn còn rất nóng.

Sau khi uống xong canh giải rượu, cảm thấy đã đỡ hơn nhiều, khẽ hít một hơi, bước từng bước một đi đến trước mặt Chu Lan, dừng lại vài giây mới nói: “Mẹ, con xin lỗi ạ.”

Nghe vậy, huyệt thái dương của Chu Lan giật nảy lên: “Mẹ không ngờ lại nghe được con vừa nói ba từ này.”

Nguyễn Túc mím môi, cũng không biết nên nói gì, không đáp lại.

Hai người căng thẳng như thế một lát, rốt cuộc Chu Lan cũng ngẩng đầu lên nhìn cô: “Tiếp theo con định làm gì?”

Nguyễn Túc nói: “Trường sắp nghỉ đông rồi ạ, đợi đến kỳ nghỉ, con đi học viện Curtis ngay ạ.”

Cũng không biết Chu Lan có hài lòng với đáp án này hay không, lại hỏi tiếp: “Sau đó thì sao.”

“Con sẽ cố gắng hết sức, chăm chỉ luyện tập…”

“Con biết là mẹ không phải hỏi chuyện này.”

Nguyễn Túc cắn môi: “Mẹ cũng biết là con chỉ có thể làm được như vậy thôi ạ.”

Chu Lan bị chọc giận, lạnh lùng nói: “Rốt cuộc cậu ta có gì tốt, mà con thích cậu ta như vậy hả?”

“Vâng, anh ấy rất tốt, đối xử với con cũng rất tốt, con luôn muốn ở cùng anh ấy ạ.”

“Con…”

Chu Lan dường như còn muốn nói gì đó, nhưng vừa mới mở miệng, chuông cửa đã vang lên.

Bà hít sâu một hơi, đi tới cửa, thấy người đến, có hơi bất ngờ.

Phương Lê cười một tiếng: “Tôi không nói trước là sẽ đến, có làm phiền đến chị hay không?”

Từ lần trước khi Chu Lam ở quán cà phê với Phương Lê, Thẩm Nhiên xuất hiện, hai người cũng chưa gặp nhau, khoảng thời gian này Chu Lan sứt đầu mẻ trán, cũng không quan tâm đến chuyện trên mạng.

Bà nói: “Không có, vào đi nào.”