Làn Váy Trên Phật Đàn - A Chu

Chương 79




Ta đã làm sai một việc. 
 
Để mặc cho nàng đi tìm Dung Thanh.
 
Ta nên sớm nghĩ tới mới phải. 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cho dù Dung Thanh tâm cao khí ngạo thế nào lạnh nhạt như thế nào, nhưng đối thủ của y lại là Lý Tĩnh Gia. 
 
Một nữ nhân mà bất cứ nam nhân nào cũng muốn có được. 
 
Ta hận Lý Ngang Câu.
 
Nhưng mà cũng chỉ có một mình hắn mới có thể làm cho nàng ở lại kinh thành, cho dù hắn dùng cách đê tiện vô sỉ nhất, ta vậy mà như bị quỷ nhập cùng hắn làm bạn. 
 
Năm ấy ngự hoa viên trăm hoa đua nở, nàng mặc một bộ đồ tối màu, ở trên đường nhỏ vừa chạy vừa cười, con diều trên tay càng ngày càng bay xa. Chỉ trong chớp mắt nàng đã ngã vào trong ngực ta, trái tim ta liền vì nàng mà loạn nhịp.
 
Nàng cười nhạt với ta, trong đôi mắt hồ ly thấp thoáng tơ tình, lại bao gồm ngượng ngùng cùng ngây thơ. 
 
Nàng nói:" Nhan đại nhân có thể nhặt diều giùm Tĩnh Gia không?" 

 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dây diều kia, bị ta giấu vào sâu bên trong giá sách, giống như kho báu.   
 
Ta muốn thành thân cùng nàng. 
 
Ta muốn ngày ngày cùng nàng làm bạn. 
 
Nhưng Lý Ngang Câu lại tàn nhẫn dẫm nát hy vọng của ta. 
 
 Nhiều thế hệ của phủ An Quốc Công đều là quyền thần. Từ khi ta ra đời, ta đã bị người khác coi là thiên chi kiêu tử. 
 
Phú quý ngập trời và quyền thế này cũng chỉ là công cụ để ta và Lý Ngang Câu đàm phán. 
 
Hắn nhịn xuống nhìn ta và nàng chơi với nhau. 
 
Ta biết rõ, đời này, nàng không bao giờ trở thành thê tử của ta. 
 
Cũng thế, cũng thế…
 

Có thể chơi với nàng, có thể nhìn thấy nàng, có thể ở bên nàng, đã là ân huệ lớn lao mà trời cao ban cho ta. 
 
Lúc ta đắc ý nhất, một nam nhân có thể làm cho toàn bộ triều đình kính ngưỡng xuất hiện, vậy mà dần dần thay thế vị trí của ta. 
 
Ta đau khổ, tim đập nhanh, hằng đêm nằm mơ tỉnh lại, trong mơ tràn đầy hình ảnh nàng cùng Dung Thanh ở trên giường giao hoan.
 
Ta khuất phục Lý Ngang Câu chỉ vì hắn có thể giữ chặt nàng, không tiếc hy sinh tính mạng của Trầm Dữ Chi. 
 
Dựa theo lệ cũ, chỉ cần Trầm Dữ Chi chết nàng phải giữ đạo hiếu ba năm. 
 
Ba năm sau, tuổi nàng đã lớn, trên dưới triều đình, sẽ không còn ai cầu thân nàng nữa….. 
 
Ta hận ta ích kỷ, ta hận ta trở thành người như Lý Ngang Câu. 
 
Nhưng ta yêu nàng. 
 
Ta nguyện ý vì nàng chịu tiếng xấu muôn đời, nhưng thứ nàng cần là họa thủy mê hoặc lòng người. 
 
Tĩnh Gia, thực xin lỗi.
 
Ta yêu ngươi.