Tiếp theo, quá trình cài đặt máy dò dữ liệu cuối cùng diễn ra suôn sẻ đến mức Giang Xán Xán không thể tin được, “Tình hình gì đây? Xán gia tôi đã lên đạn trong súng rồi đấy! Dù sao theo chuyện thường ở Cục Hai, giờ khắc này phải có một làn sóng tàn bạo, quái vật ào ra mới đúng!”
Giảm Lan không thương tiếc vỗ đầu hắn một cái, “Đừng có lắm mồm, em nhận ra trình độ lập flag của anh cũng cao lắm, gần như là số một trong quân đội rồi.”
Giang Xán Xán sờ đầu, cười hì hì trả lời, “Nhận được lời khen của đồng đội, tại hạ cảm thấy hãnh diện lắm!” Nói xong, gã còn nhỏ giọng lải nhải, “Xán gia tôi thế mà sống sót sau nhiệm vụ này sao, xem ra sau khi trở về đúng là mình thật sự phải xin nghỉ phép, đi chùa thực hiện tâm nguyện!”
Lúc này, Lăng Thần tựa vào người Diệp Tiêu như không xương, lười biếng ngắt lời Giang Xán Xán nói, “Ai nói với mày là nhiệm vụ hoàn thành?”
Giang Xán Xán lui về phía sau một bước, “Mẹ nó, chẳng lẽ còn nhiệm vụ ẩn giấu à?”
“Ừ.” Lăng Thần gật đầu, “Đúng vậy, cấp trên yêu cầu đem khu vực lõi khu D về, giao cho Học viện Kỹ thuật nghiên cứu.”
Giảm Lan cũng sửng sốt, “Mẹ kiếp, chuyện này quá điên rồ phải không? Chúng ta đã lấy đi lõi khu vực như một quả trứng chim kia thì Khu D không sụp đổ sao?”
Cô bình thường không thích sử dụng não, nhưng trên thực tế cô load không chậm, nhanh chóng phản ứng, “Thần ca, cho nên...... máy dò mà chúng ta đã dày công lắp đặt trước đây đều được sử dụng cho mục đích này?”
Giang Xán Xán có vẻ bối rối, chưa kịp phản ứng thì đã đi tới trước mặt Tiểu Mộc, kéo góc áo của Tiểu Mộc, “Tiểu Mộc, Tiểu Mộc, sao anh lại không gì hiểu?”
Vì Giang Xán Xán sẽ không hiểu nếu không đi sâu vào chi tiết, Giang Mộc cũng không thể nói nhiều, “Các máy dò được lắp đặt tại chín điểm tọa độ phải là công nghệ đen do Học viện Kỹ thuật sản xuất, có thể thay thế lõi khu vực trong thời gian ngắn và hỗ trợ hoạt động của Khu D. Vì vậy, nếu chúng ta tạm thời loại bỏ lõi khu vực thì sẽ không ảnh hưởng lớn đến Khu D. Chúng ta chỉ cần đặt nó trở lại sau khi nghiên cứu kỹ là được.”
Giang Xán Xán hiểu ngay, “Tiểu Mộc em thật thông minh!”
Giang Mộc liếc gã một cái, “Là do anh quá ngốc.”
Giang Xán Xán: “......” Tức giận ghê!