Lần Thứ Ba Mươi Chín Công Lược

Quyển 1 - Chương 31: Muội muội là nam hài tử (31)




Lúc trước khi Dụ Sở đến căn cứ, từ đầu đến cuối đều quấn mình trong chiếc áo hoodie trùm đầu, cho nên bây giờ trong căn cứ không ai biết cô.

Thủ vệ căn cứ lạnh mặt, cho bọn họ bốn cái kiểm tra đo lường.

Trương Thành thấy nhân viên căn cứ chỉ lo cúi đầu kiểm tra đo lường, nhìn đến Dụ Sở coi như không thấy, vì thế cố ý trêu chọc Dụ Sở nói: “Không phải ngươi nói biết thủ lĩnh sao? Như thế nào thủ vệ lại nhận không ra ngươi.”

Dụ Sở cũng nở nụ cười: “Ta lúc trước ở căn cứ không thường lộ mặt, đừng nói thủ vệ, ngay cả thủ lĩnh thấy ta cũng không nhất định nhận ra.”

Trương Thành: “……”

Hai người kia cũng nghe thấy được, quay đầu lại liếc mắt nhìn bọn họ một cái.

Sau đó, họ nhìn nhau, vẻ mặt có chút bất lực.

Điều này nói lên cái gì —— Nếu thủ lĩnh cũng không nhận ra cô là ai, thì có khác gì không biết? Không phải tương đương không quen biết sao!

Ba người đã xác định Dụ Sở là đang mạnh miệng.

Bọn họ nhanh chóng gác lại chuyện này ra sau đầu, đăng ký kiểm tra xong liền cầm số nhà đi vào.

Dụ Sở và Phương Trừng Trừng ở cùng một phòng, nhưng cô trước tiên đưa biển số cho Phương Trừng Trừng, nói: "Cô về phòng trước đi, ta tới tòa nhà hành chính có việc."

Phương Trừng Trừng buồn bực: “Chúng ta vừa mới vào căn cứ, ngươi đi tòa nhà hành chính làm cái gì.”

“Tìm người.” Dụ Sở mỉm cười.

“……” Phương Trừng Trừng không nói nên lời.

Cho dù có mạnh miệng, cô vẫn còn muốn diễn thành một bộ phim truyền hình dài tập sao? Phương Trừng Trừng bất đắc dĩ mà lắc đầu, không biết nên khuyên như thế nào, nhưng chung quy vẫn là không yên tâm Dụ Sở đi một mình, rốt cuộc đối phương cũng không có dị năng, nếu bị thủ vệ va chạm, có khả năng sẽ bị thương.

Phương Trừng Trừng cũng muốn đi nhìn xem cô rốt cuộc muốn làm cái gì, vì thế nói: “Ta cùng ngươi đi.”

“Được.” Dụ Sở không cự tuyệt.

Hai người cùng nhau đi đến tòa nhà hành chính.

Khi đến bên ngoài tòa nhà, người gác cổng không cho bọn họ vào.

Âm thanh du dương của đàn viôlông truyền ra, Dụ Sở liếc mắt nhìn vào bên trong nói với thủ vệ: “Thủ lĩnh ở đại sảnh sao? Nhờ ngươi chuyển lời một chút, nói Doãn Sở đang ở bên ngoài……”

“Cái gì Doãn Sở, không quen biết.” Thủ vệ có chút không kiên nhẫn mà duỗi tay, nhưng còn chưa có đụng đến Dụ Sở, đã bị Phương Trừng Trừng ngăn cản.

Phương Trừng Trừng liếc mắt nhìn thủ vệ: “Nói thì nói, động tay cái gì?”

Cô buông thủ vệ ra, quay đầu lại nhìn về phía Dụ Sở, hỏi: “Làm sao bây giờ?”

Tuy rằng cô vẫn luôn không tin lời Dụ Sở nói, nhưng thấy đối phương kiên trì tìm thủ lĩnh như vậy, Phương Trừng Trừng cũng có chút nửa tin nửa ngờ.

Dụ Sở liếc nhìn trong đại sảnh, “Xin hỏi bên trong đang làm cái gì?”

Thủ vệ ngữ khí không tốt, không kiên nhẫn nói: “Mấy hôm trước căn cứ vây công ở tang thi cốc đã chiến thắng, thủ lĩnh cố ý tổ chức tiệc chúc mừng Duy Dần đại nhân, bên trong đều là khách của căn cứ cho nên ta sẽ không cho ngươi đi vào, nếu thực sự có việc gấp thì chờ khi yến hội kết thúc, đi tới chỗ hành chính xin gặp mặt, nói không chừng thủ lĩnh sẽ tiếp đãi ngươi.”

“Duy Âm?”

Ánh mắt Dụ Sở sáng lên, nhìn về phía đại sảnh, bỏ qua nội dung phía sau thủ vệ vừa nói, hỏi: “Duy Âm cũng ở bên trong sao?”

Thủ vệ sắc mặt trầm xuống: “Không được phép gọi thẳng tên của Duy Dần đại nhân, cần phải thêm tôn xưng.” Hắn không thể tưởng tượng mà đánh giá Dụ Sở, “Ngươi vừa mới tới căn cứ sao, quy củ này cũng không biết?”

Nghe thấy tin tức muội muội, Dụ Sở tâm tình rất tốt, tuy rằng sững sốt nhưng vẫn cười tủm tỉm, gật gật đầu: “Ta là vừa mới tới căn cứ a.”

Dụ Sở liếc nhìn tòa nhà hành chính, nghĩ ngợi rồi chân thành hỏi: “Nếu muốn gặp Duy Âm……Đại nhân, cũng có thể nộp đơn xin ở phòng hành chính sao?”

“……”

Thủ vệ nhìn cô như xem một đứa ngốc, biểu tình cổ quái nói: “Ngươi có biết thân phận của Duy Dần đại nhân không…… Đại nhân ai cũng không để vào mắt, trừ phi căn cứ vó việc quan trọng, thủ lĩnh mới đích thân đến mời. Ngươi vậy mà muốn gặp Duy Dần đại nhân sao?”

Vẻ mặt của anh ta như nhìn thấy một trò đùa.

Dụ Sở: “……”

Tê.

Muội muội trở nên không đáng yêu?? Lại cao lãnh như vậy!

Muội muội a, ngươi trở nên cao lãnh như vậy, không nghĩ tới tỷ tỷ tìm ngươi sẽ rất khó sao?

Dụ Sở thở dài, lại cười hỏi: “Cái đó người ở bên trong sao?”

Nếu ở bên trong, không biết có cao lãnh hay không, Dụ Sở quyết định trực tiếp hô to muội muội thử xem.

Muội muội chắc là sẽ ra xem một cái đi.

Suy cho cùng, trước khi Dụ Sở ra đi, Duy Âm vẫn là dành nhiều tình cảm cho mình.

Không đến mức quên nhanh như vậy đi.

Trên mặt cô cười tủm tỉm, thủ vệ cũng không muốn chế nhạo cô nữa, chỉ lắc đầu: “Đại nhân không ở trong. Nếu muốn gặp thủ lĩnh, ngươi liền đến chỗ hành chính xin, còn nếu muốn gặp Duy Dần đại nhân…… Khuyên ngươi nên bỏ đi. Vị đại nhân này ai cũng không gặp.”

Thủ vệ thấp giọng lẩm bẩm: “Mỗi ngày có nhiều nữ nhân như vậy đến tìm Duy Dần đại nhân, ngài làm sao có thời gian mà gặp mọi người?

Dụ Sở bất đắc dĩ, mắt nhìn tòa hành chính, hướng Phương Trừng Trừng nói: “Ta qua mấy ngày nữa lại đến.”

Trước mắt cũng không có biện pháp khác.

Phương Trừng Trừng gật đầu.

Hai người đang chuẩn bị quay về khu dừng chân, lại bỗng nhiên nghe thấy phía trước ồn ào, hỗn loạn xen lẫn vài tiếng thét hưng phấn chói tai.

Có người hô to: “Chiến thần!”

“Chiến thần đại nhân ——”

Cách khá xa, nghe không rõ ràng lắm, chỉ mơ hồ nghe được hai chữ chiến thần.

Thủ vệ bên cạnh lập tức đứng thẳng người, tựa như binh lính đã nhìn thấy chỉ huy. Người báo tin cho anh ta nhanh chóng chạy tới phía trước, nói: “Duy Dần đại nhân đã trở lại!”

Tiếp theo, Dụ Sở cùng Phương Trừng Trừng liền ngơ ngác nhìn theo, nhóm thủ vệ nhanh chóng hành động, đứng nghiêm ở hai bên, cung nghênh đối phương đã đến.

Trong đó một thủ vệ đi tới, đẩy thật mạnh Dụ Sở và Phương Trừng Trừng sang một bên.

Phương Trừng Trừng lui ra phía sau vài bước, vỗ vỗ ngực, nhìn Dụ Sở le lưỡi: “Không hổ danh là chiến thần căn cứ mà ta đã nghe nói qua, này cũng thật phô trương đi.”

Xác thực là như vậy.

Nhiều người chạy tới từ phía đối diện của tòa nhà hành chính, la hét phấn khích, các thủ vệ đã ngăn chặn đám đông, quả thật giống như một cảnh gặp gỡ thần tượng.

Thật khó để thấy một dịp trọng đại như vậy ở mạt thế.

Dụ Sở đứng ở một bên, nhón chân xem.

Mà lúc này, âm nhạc trong tòa nhà hành chính cũng ngừng lại, Dụ Sở xa xa nhìn thấy bọn người Lý ca bước ra từ đại sảnh, cười tủm tỉm đứng ở dưới bậc thang, thế nhưng là tự mình ra tới nghênh đón Duy Âm.

Dụ Sở tỷ tỷ không giải thích được sự vui mừng.

Muội muội quả nhiên trưởng thành, thật có tiền đồ.

Cô nhón chân nhìn về phía cuối đám đông.

Một bóng người cao gầy xuất hiện, làm ngơ với âm thanh thét chói tai hoan nghênh ở xung quanh, trầm mặc đi thẳng về phía tòa nhà hành chính.

“……”

Dụ Sở ngây ngẩn cả người.

Mái tóc dài của muội muội đã được cắt ngắn, đôi mắt màu nâu rũ xuống, hàng lông mi dài che khuất con ngươi.

Dưới sóng mũi cao và thẳng, là cánh môi mềm mại xinh đẹp.

So với dáng vẻ mềm mại dễ thương lúc trước... thì sắc sảo hơn một chút, lại có chút hung hãn, con ngươi dưới mái tóc đứt quãng như vô ý, lặng lẽ mà nhìn lại đây.

Ngay sau đó tầm mắt đông cứng lại.

===

Chương sau là hai người gặp lại rồi nhaaa. Bắt đầu từ chương sau mọi người qua TruyenHD đọc giúp mình nhé!

210919