Lam Yên, Triền Miên Trói Buộc!

Chương 40: Không cần trả tiền nữa




Sắp tới công ty mỹ phẩm Bee thuộc chi nhánh trong nước và cả ở Úc sẽ cho ra mắt sản phẩm dầu gội mới. Đây cũng là dòng dầu gội dưỡng tóc được phía công ty Bee kết hợp với công ty Nhữ Gia để cho mắt sản phẩm hoàn hảo nhất từ bao bì thiết kế đến chất lượng sản phẩm.

Lần này Giai Nghị sẽ theo sát dự án sản xuất dầu gội mới song song với việc điều hành công ty giải trí Eric.

- Em sắp xếp giúp anh cuộc hẹn với phó giám đốc công ty Nhữ Gia vào tuần sau.

Lam Yên đang chăm chú làm việc, cô nhỏ nhẹ đáp:

- Dạ, em biết rồi.

Cô in ra một sấp tài liệu rồi bước đến trước bàn làm việc của anh:

- Anh ký giúp em báo cáo ghi chép cuộc họp tuần trước.

Giai Nghị xem qua rồi đặt bút vào ký. Anh nhìn đồng hồ đeo tay, cũng gần đến giờ nghỉ trưa, ánh mắt Giai Nghị sáng lên, dường như anh đã tính toán sẵn điều gì đó.

- Anh đã nhờ vú nuôi nấu vài món, lát nữa anh sẽ đưa về villa dùng cơm trưa.

Nghe đến đây, cô có chút ngạc nhiên, thực chất Lam Yên chưa từng đến nhà của anh, hôm nay Giai Nghị đột ngột bảo muốn đưa cô đến nhà anh dùng cơm nên cô không tránh khỏi bất ngờ.

- Sao hôm nay anh lại muốn đưa em về nhà anh dùng cơm?

Giai Nghị rời khỏi ghế, trên môi nở nụ cười bí ẩn. Anh bước đến gần, vòng tay ôm lấy eo cô, nhẹ nhàng kéo Lam Yên đứng sát vào anh.

- Đồ ăn vú nuôi nấu rất ngon nên anh nghĩ em sẽ rất thích. Hơn nữa nhà anh cũng khá gần công ty, về nghỉ ngơi một lát cũng tốt hơn ở đây mà.

Lời giải thích có lý từ anh khiến cô không đặt ra thêm thắc mắc nào nữa. Như vậy cũng tốt, dù sao cô cũng muốn đến nhà anh cho biết, đã chính thức yêu nhau thì cũng nên đến nhà của anh, trước sau gì cô cũng sẽ dọn đến ở cùng Giai Nghị.

Anh hôn nhẹ lên má cô, Lam Yên nở nụ cười. Cô muốn sắp tới sẽ về ra mắt gia đình anh, nhưng lại chẳng hay biết Huân phu nhân vốn dĩ chỉ muốn Nhậm Ninh Vân trở thành con dâu của Huân gia.

- ----------------------------------

Villa rộng lớn hiện hữu trước mắt khiến cô bị choáng ngợp. Cô đã biết Huân Giai Nghị giàu có nứt tiếng, nhưng vẫn không tránh khỏi sự bất ngờ khi tận mắt chứng kiến anh sống ở căn nhà rộng lớn thế này.

- Mau vào thôi em.

Trong khi cô vẫn còn ngây người quan sát nơi lạ lẫm này thì anh đã nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng đưa Lam Yên vào trong.

Người giúp việc trong nhà nhìn thấy anh liền cúi đầu chào. Phòng ăn được trang trí đẹp mắt, sang trọng, Anh kéo ghế cho cô ngồi, trước mắt cả hai toàn những món ăn ngon, được bày trí đẹp mắt chẳng hề thua kém nhà hàng.

- Con là Lam Yên sao?

Một người phụ nữ trung niên đặt ly nước cam lên bàn, sẵn tiện nói với cô vài câu.

- Dạ phải...còn dì là...

Dì ấy nở nụ cười đôn hậu, giọng nói nhỏ nhẹ, vừa nghe qua đã biết người hiền từ.

- Dì là vú nuôi của Giai Nghị. Dì nghe Giai Nghị nhắc nhiều về con. Hôm qua thằng bé cứ căn dặn dì phải nấu ăn thật ngon vì hôm nay sẽ đưa con về đây dùng bữa.

Cô nở nụ cười, vậy ra đây là vú nuôi của anh, người đã nuôi nấng Giai Nghị từ nhỏ, hết lòng xem anh như con ruột.

- Con ăn thử xem thức ăn có ngon không.

Cô có chút ngại ngùng, lần đầu đến nhà anh nên rất bỡ ngỡ. Lam Yên từng nghe Giai Nghị kể rằng anh lớn lên nhờ một tay vú nuôi chăm sóc. Khi cô hỏi anh lý do vì sao mẹ ruột lại không chăm lo cho anh, Giai Nghị chỉ trả lời vì Huân phu nhân không xem anh là con của bà ấy.

Từ xưa đến nay, anh luôn dành sự kính trọng và tình yêu thương cho vú nuôi, người anh xem chẳng khác gì mẹ ruột. Chính vì vậy, cô cũng rất quý trọng bà ấy, Giai Nghị xem bà ấy như người thân thì cô cũng sẽ như vậy.

- Dạ con cám ơn dì. Món ăn nhìn thôi đã thấy ngon rồi. À, dì ngồi xuống ăn cùng bọn con đi.

Trước sự lễ phép lại hiểu chuyện của cô, vú nuôi nở nụ cười:

- Thôi lát dì ăn sau. Hai đứa cứ tự nhiên. Giờ dì về phòng nghỉ một lát.

Anh gắp thức ăn cho cô, cử chỉ dịu dàng, lời lẽ nhã nhặn.

- Em thấy căn biệt thự em đang sống thế nào?

Cô có chút ngạc nhiên khi anh đột ngột hỏi đến việc này, Lam Yên đáp lời trong sự thắc mắc:

- Em cảm thấy thế nào...Ý anh là sao?

Nhìn gương mặt xinh đẹp bối rối nghĩ suy, anh nở nụ cười nhẹ nhàng:

- Ý anh là em có thích căn nhà đó không? Có cảm thấy thoải mái khi ở đó không?

Lúc này cô mới hiểu ra vấn đề, nhiệt tình đáp lời:

- Căn biệt thự rộng rãi lại đầy đủ tiện nghi, em đương nhiên thích rồi. Mà Tiểu Ngôn cũng thích nữa, nhóc cứ bảo sống ở đó rất thoải mái.

Cô chợt nghĩ đến điều quan trọng:

- Mà chưa kể giá thuê lại rất rẻ, nhắc đến chuyện này, em vẫn thấy người cho thuê thật tốt bụng. Anh nghĩ xem, căn biệt thự lớn như vậy mà tiền thuê chỉ bằng giá thuê phòng trọ nhỏ.

Anh nhìn thẳng vào mắt cô, Lam Yên vẫn ngây ngô không biết gì cả, cho đến khi anh cất lời:

- Từ bây giờ em không cần trả tiền thuê nhà nữa.