Lâm Vũ Thiên Hạ

Chương 133




- Dịch mỗ gần đây độc lai độc vãng, sẽ không gia nhập bất luận mạo hiểm đoàn nào cả!

Dịch Thu nhíu mày trầm giọng nói, nhưng con mắt tựa hồ một mực không rời khỏi lọ bạch ngọc trên bàn kia.

- Một năm, chỉ cần một năm!

Trần Vũ duỗi ra một ngón tay nhàn nhạt nói.

- Ta và ngươi ước định, chỉ cần ngươi ở lại mạo hiểm đoàn của ta một năm, đến kỳ sau ngươi cứ tự tiện rời đi.

- Thật sự chỉ cần một năm?

Dịch Thu cúi đầu, bắt đầu tự hỏi.

Trần Vũ nhẹ gật đầu, bất quá một năm sau tin tưởng hắn có đuổi thì Dịch Thu cũng không đi.

- Tốt, Dịch mỗ ta đáp ứng ngươi!

Một lát sau, trên gương mặt ngăm đen của Dịch Thu hiện lên một tia ngưng trọng, chính thức nói, loại người như hắn, một khi chấp thuận hứa hẹn thì sẽ không dễ đổi ý.

Trần Vũ cười đưa lọ bạch ngọc đến trước mặt Dịch Thu, hắn có chút kích động nhanh chóng cầm lấy, mở nắp ra, đặt dưới mũi dùng sức ngửi thoáng một phát, lộ ra thần sắc cực kỳ hưng phấn.

Sau đó những tiểu nhị và khách nhân trong tửu lâu đã sớm quen thuộc Dịch Thu liền nguyên một đám kinh ngạc nhìn hắn nói chuyện với một thiếu niên, cảnh tượng này lộ ra tương đối quỷ dị.

Phản ứng của Dịch Thu có thể nói là đều nằm trong dự liệu của Trần Vũ. Dịch Thu đã ngừng ở cảnh giới Bạo Khí Cảnh đỉnh phong ba năm rồi, nếu như không có đan dược phụ trợ, thời gian này có thể còn tiếp tục kéo dài.

Một năm! Dùng thời gian một năm để đổi lấy đan dược cao gai như thế này, rất có lợi!

Hơn nữa Binh Nguyên Đan này không những có thể thuận lợi trợ giúp hắn đột phá đến cảnh giới Binh Khí Cảnh, dược lực hùng hậu còn có thể khiến hắn sau này đạt được rất nhiều lợi ích.

Cái này so với dược dịch cấp linh lộ không thể nghi ngờ tốt hơn rất nhiều, trong lúc vô hình sẽ khiến hắn sau này tiết kiệm được không ít thời gian.

Dịch Thu không cách nào cự tuyệt hấp dẫn này.

Trần Vũ nói cho Dịch Thu một ít chuyện về Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, làm Dịch Thu cũng hơi ngạc nhiên một chút.

- Hảo tửu!

Trần Vũ cầm Vong Ưu tửu trong tay một ly uống cạn, khen lớn một tiếng, sau đó lớn tiếng nói:

- Dịch huynh, tạm biệt!

Trần Vũ vung tay áo đứng dậy, đặt lên trên bàn vài kim tệ, sau đó chủ động vén màn, hào khí đi xuống Vong Ưu Lâu.

Tiếp theo, Trần Vũ lại đi một chuyến đến nơi trú quân của Ẩn Thế mạo hiểm đoàn, nói việc này cho Trần Long, đợi Dịch Thu đột phá đến cảnh giới Binh Khí Cảnh thì Ẩn Thế mạo hiểm đoàn hắn mới xây dựng này sẽ vững chắc hơn nhiều.

...

Khi đã ổn thỏa hắn về khách sạn lúc trước ở trọ, vào phòng hắn liền bố trí vài vòng cấm chế sau đó chui vào trong tháp.

- Ai, cuối cùng cũng giải quyết xong một chuyện, về sau rốt cuộc ta cũng có thế lực riêng của mình rồi!

Trần Vũ thở mạnh ra một cái, hiện hắn đang rất vui trong lòng, sau nhiều năm, bây giờ hắn cũng nắm được một lực lượng cho riêng mình điều khiển.

Ong!!!

Bỗng trong đầu hắn một cổ rung động hiện ra, từng đợt kim văn hiện lên bên trong, làm hắn bật dậy, cẩn trọng đọc những dòng chữ bên trong đầu mình. “Hỗ Độn Dung Lô “Khởi”, luyện hóa vạn vật, niết bàn mười lần, kết thành dung lô!”

- Đây là chuyện... chuyện gì đang xảy ra, tại sao linh lực ta đang dần bị rút đi!

Hắn hoảng sợ, liền thi triển Nội Thị Thuật quan sát bên trong cơ thể mình.

Liền thấy bên trong, linh lực trong cơ thể đã biến thành dịch thể, bắt đầu kết tinh số lượng lớn, ngưng kết thành những phù văn giống như hoa tuyết trong đan điền.

Mỗi một phù văn đều tinh diệu vô cùng, nhưng chúng có những thuộc tính khác nhau, thổ, kim, mộc, thủy, hóa, ám, quang,...

Linh hồn của bản thân cũng ngưng kết trong linh lực tạo thành các phù văn đặc biệt.

Vô số kinh mạch cũng bắt đầu hấp thu linh khí vận chuyển hướng về phía đan điền, thậm chí có cảm giác giống như là hiện tượng "quy tông". Đan điền như một cái hố đen hút vạn vật vào bên trong, không biết bao giờ lấp đầy.

Cũng may, kinh mạch và thân thể của Trần Vũ đã được Hỗn Độn Thiên Kinh cải tạo, mạnh hơn gấp trăm lần người bình thường, nên linh lực vận chuyển với tốc độ đó không làm tổn thương kinh mạch được.

Những đường kinh mạch trong cơ thể giống như trường giang đại hà, nối tiếp nhau cuồn cuộn không dứt đổ vào đan điền.

Hiện tượng "quy tông" sinh ra, hắn lập tức thấy đám linh lực này vào trong đan điền ngưng tụ thành những phù văn, những phù văn này kết thành hình một cái Hỗn Độn Dung Lô màu đỏ của lửa, cái dung lô này có hình như chiếc lò luyện đan, xung quanh rất nhiều phù văn kỳ lạ hiện ra.

Linh lực của hắn là do Dung Lô này tác quai tác quái bên trong, lấy đi linh lực của hắn, nhưng hắn thử điều khiển linh lực của mình không chảy vào trong Dung Lô nhưng không được.

Cái Hỗn Độn Dung Lô này hiện giờ chỉ là một cái phôi thai bằng linh lực, còn lâu mới có thể thành hình, phôi thai còn ở trong bụng chưa cất tiếng khóc chào đời. Một khi nó được luyện thành công, hắn cũng không biết khả năng luyện hóa còn bá tới mức nào nữa.

Phải biết rằng, Hỗn Độn Dung Lô là một trong những lò luyện có thể luyện hóa tất cả những chân khí dị chủng như trong kim văn hiện lên trong đầu hắn, không có gì có thể ngăn chặn lại sự luyện hóa của nó.

Mà Hỗn Độn Dung Lô mới chỉ là phôi thai, nhưng nó không ngừng hút đi linh lực của hắn vào bên trong để ngưng tụ hình thể, làm thực lực hắn đại giảm, hiện tại nó đã thao túng đi một phần tư pháp lực của hắn, nếu cứ tiếp diễn thì không đến hết ngày hôm nay hắn sẽ mất hết pháp lực.

Lúc này hắn không biết nên làm gì mới phải nên muốn hỏi sư phụ của mình, dù gì người cũng biết nhiều thứ hơn hắn rất nhiều, biết đâu sư phụ mình có thể giúp mình thì sao, nên hắn câu thông cùng sư phụ của mình.

P/s: Chương kế tiếp -> Chương 133: Giải Quyết Nan Đề (28/3/2019)