Chương 54
Cố Quyết vẫn luôn quan sát cảm xúc trên mặt Nguyễn An An.
Ban đầu khi nhìn thấy một bàn đồ ăn, cảm xúc kinh ngạc chiếm đa số.
Tuy nhiên nhìn thấy món cà chua trứng, phản ứng lại đây là anh làm, xác nhận xong, trong ánh mắt nhiều hơn một chút kinh hỉ. ---Đọc full tại Đọc Truyện---
Lại đến khi anh di chuyển chiếc ghế ngồi xuống bên cạnh cô…… Cố Quyết phát hiện dường như cô có hơi khẩn trương, cả người đều cứng đờ. Giống như một vận động viên đang chờ ở vạch xuất phát, thần kinh căng thẳng tới mức có thể phản ứng bất cứ lúc nào.
Kỳ thật……
Con mẹ nó, anh còn lo lắng hơn cô gấp nhiều lần.
Bởi vì anh không xác định cô có cự tuyệt hay không, có thể nói những lời lúc trước chỉ là lời nói khi đầu óc nóng lên hay không.
Hơn hai mươi năm qua, đại đa số sự tình đều thuận buồm xuôi gió, cho dù là khi đối mặt với những cuộc thi hay hạng mục kinh doanh khó khăn trong mắt người khác, Cố Quyết cũng chưa từng có loại cảm xúc này.
Nhưng riêng hôm nay từ khi nấu cơm anh đã bắt đầu khẩn trương.
Nếu không phải ỷ vào một tháng này chăm chỉ khổ luyện ở chỗ Tiết Chiêu, trong lòng nắm chắc, tứ chi có ký ức, cuối cùng phòng bếp mới hoàn hảo không tổn hao gì, còn làm được mấy món ăn hoàn mỹ như vậy.
“Em cảm thấy lợi ích còn chưa đủ nhiều sao?” Cố Quyết cách xa cô một chút, anh ngồi thẳng, không hề để lộ cảm xúc trong lòng ra ngoài “Em muốn anh tiếp tục nói?”
Nguyễn An An: “…… Không phải.”
Kỳ thật không liên quan đến việc lợi ích…… đến bây giờ Nguyễn An An vẫn không nghĩ ra rốt cuộc mình muốn hỏi điều gì.
Mức độ yêu thích? Câu hỏi này thật sự quá dư thừa……
Cảm giác an toàn? Cảm giác an toàn Cố Quyết cho cô quá nhiều, quả thực mỗi ngày cô đều phải ép anh ra ngoài.
……
Có lẽ ở trong tiềm thức của cô đã sớm đồng ý, chẳng qua một chút tâm tư không thể hiểu được tên là “ thêm một khoảng thời gian nữa” đã bám trụ vào câu trả lời của cô.
Từ lúc nãy tới hiện tại, Nguyễn An An vẫn luôn rơi vào trạng thái càng ngày càng nóng, trái tim đập nhanh, cả người đều phấn khởi.
Nhất là khi anh nói “Anh muốn em đóng dấu chủ quyền lên người anh”, nhiệt độ ấm áp trong nhà gần như lập tức tăng lên không ít.
“Không phải?” Cố Quyết hỏi “Vậy em đang nghĩ gì?”
---Đọc full tại Đọc Truyện---
“Ừm…… lúc trước em đã nói với anh” Nguyễn An An nghĩ nghĩ, tìm một phương thức biểu đạt khá mờ mịt “Gia đình của em, đối với người bình thường mà nói thì có chút phức tạp……”
Cô có một người mẹ mất tích, người ba có chung huyết thống nhưng không muốn thừa nhận mình, cùng với người mẹ kế và cô em gái đáng ghê tởm.
Còn có ông bà ngoại giàu kếch xù.
Nghe xong lời cô nói, sắc mặt Cố Quyết không có nhiều sự biến hóa, anh chỉ nói một cách nhàn nhạt: “Ồ, em để ý sao?”
“……?” Nguyễn An An sửng sốt một chút “Không phải ……em để ý cái gì? Em nói ra vì sợ anh để ý đó.”
“Vì sao anh phải để ý?” Cố Quyết cười nói “Người anh thích là em, lúc trước em cũng từng nói hoàn cảnh gia đình em hơi phức tạp, nhưng anh không muốn hỏi em về tình huống cụ thể, dù gì tình cảm của em đối với bọn họ cũng chỉ đơn giản là hai loại cảm xúc……” Anh tạm dừng một chút “Thích hoặc chán ghét.”
“……”
Anh tiếp tục nói: “Em thích người nhà em, anh cũng sẽ thích, em chán ghét người nhà em, anh và em cùng nhau…… Bởi vì chúng ta vĩnh viễn đều đứng về phía nhau, nghĩ như vậy không phải rất đơn giản sao?”
“……”
Thần sắc trên mặt anh vô cùng nhẹ nhàng, ngữ điệu không nhanh không chậm, phảng phất như tất cả mọi thứ đều là chuyện đương nhiên.
Anh thích những gì em thích.
Chán ghét người mà em chán ghét.
Bởi vì…… Chúng ta vĩnh viễn đều đứng về phía nhau.
Anh đã nói xong, nhưng bên tai Nguyễn An An vẫn còn quanh quẩn lời nói này.
Thẳng đến khi Cố Quyết mở miệng hỏi: “Vấn đề này đã được thông qua chưa?”
Nghe anh nói như vậy, dường như mọi chuyện trở nên đơn giản hơn rất nhiều.
Nguyễn An An gật đầu: “…… Ừm.”
“Còn nữa sao? Hỏi một lần cho xong đi, lần sau không được hỏi lại nữa.”
Giờ khắc này, cuối cùng Nguyễn An An cũng nhớ ra một vấn đề mà trước giờ cô chưa từng nghĩ tới.
“Vậy……” Cô hắng giọng nói “Chúng ta vẫn chưa tốt nghiệp, lại còn trẻ như vậy, anh không cảm thấy hiện tại kết hôn là quá sớm sao?”
“……”
Đêm nay giữa hai người vẫn luôn hỏi gì đáp nấy, hơn nữa câu chuyện lại logic rõ ràng, lúc này Cố Quyết đột nhiên trầm mặc mất vài giây.
Nguyễn An An đang định nói mình chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi, anh không cần trả lời, Cố Quyết bất chợt nâng mí mắt lên.
Anh dùng một loại cảm xúc có chút thâm trầm nhìn cô: “Xem ra sự hiểu biết của em dành cho anh quá ít.”
Nguyễn An An:???
Cô còn chưa kịp lý giải những lời này có ý tứ gì, Cố Quyết đã bắt đầu lôi kéo ngón tay cô nói: “Kỳ thật, điều anh muốn nói hiện tại chính là lợi ích của việc kết hôn …… Cũng là sự khác biệt giữa ‘đã kết hôn’ và ‘không còn độc thân’.”
Nguyễn An An chớp chớp mắt: “ Không phải là sự khác nhau giữa có bạn trai và có chồng sao?”
“Đương nhiên không phải.” Cố Quyết sử dụng ngữ điệu lười biếng “Mặc dù chúng ta đã là cặp đôi nổi tiếng trong trường đại học C, nhưng điều đó cũng không ngăn cản được những người không xem diễn đàn.”
“Có một số việc trước kia anh cảm thấy không cần thiết phải nói cho em…… Nhưng hiện tại anh đành phải nói ra.” Cố Quyết nói “Ở trường học, hoặc trên đường đi dạy thêm, thời điểm chúng ta không ở cạnh nhau vẫn sẽ có nữ sinh tới xin số WeChat của anh…… Anh nói anh có bạn gái, đối phương sẽ nói chỉ thêm WeChat kết giao bạn bè mà thôi.”
Anh tạm dừng một chút, giống như giảng viên kiên nhẫn hướng dẫn từng bước “Em nói đó là vì sao?”
Nguyễn An An miễn cưỡng phối hợp: “…… Là vì sao?”
“Bởi vì chỉ cần chưa kết hôn sẽ còn cơ hội.” Cố Quyết kết luận, ngữ khí khẳng định “Sau khi chúng ta lãnh chứng, lần sau có người muốn xin WeChat của anh, anh có thể nói anh đã kết hôn rồi…… Em cảm thấy trọng lượng của câu ‘đã kết hôn’ và câu ‘không còn độc thân’ là giống nhau sao ?”
Nguyễn An An: “………… Không giống.”
Nghe đến đây, dường như mỗi lời Cố Quyết nói đều có đạo lý…… Tuy rằng đó chỉ là ngụy biện.
Như đã nói từ lúc đầu, phối hợp với gương mặt này, hiệu quả tăng lên gấp đôi.
Nguyễn An An trầm mặc ba giây, kiến nghị chân thành: “Em cảm thấy anh có thể đi làm công việc đẩy mạnh tiêu thụ, bởi vì anh thật sự rất thích hợp với việc tẩy não cho người khác, khẳng định sẽ phát tài.”
“……”
Cố Quyết nhẹ nhàng thở ra.
Còn có thể nói giỡn, chứng tỏ tình huống vô cùng lạc quan.
Anh tỏ vẻ không sao cả: “Em không phải người đầu tiên nói như vậy.”
Tất cả những người anh em thân thiết của Cố Quyết đều cảm thấy anh nên làm công việc đẩy mạnh tiêu thụ hoặc bán bảo hiểm cũng được, thành tích khẳng định sẽ cách xa đồng nghiệp cả mười con phố.
“Kỳ thật mấy vấn vấn đề đó đều là em tùy tiện hỏi.”
Ngoại trừ việc liên quan đến gia đình.
Nguyễn An An nhéo nhéo lòng bàn tay anh “Điều em muốn nói, lần trước đã nói xong rồi…… Cho nên hiện tại thật sự không còn câu hỏi nào.”
Cố Quyết gật đầu.
Anh bất chợt đứng lên, bởi vì động tác này mà chiếc ghế bị đẩy về phía sau kêu két một tiếng trên sàn nhà.
Nguyễn An An hiểu ngay lập tức.
“Này ——” Cô nhanh chóng duỗi tay giữ chặt anh, có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn nói thẳng “…… Cái kia, anh không cần quỳ.”
“……” Cố Quyết rũ mắt nhìn cô, anh thực lòng cảm thấy nghi hoặc “Vì sao?”
Nói giỡn sao? Không phải con gái đều thích hành động này sao?
“…… Kỳ thật các bước hoàn chỉnh chính là, quỳ một gối xuống đất giơ nhẫn cầu hôn …… Trọng điểm nhất vẫn là nhẫn, cầm hộp nhẫn trong tay ——” Nguyễn An An làm mẫu cho anh, mở lòng bàn tay ra, một bàn tay hướng lên trên, một bàn tay khác đỡ chiếc hộp trong hư không “Mở ra như vậy hướng về phía người con gái, sau đó chờ người đó đồng ý thì đeo nhẫn vào tay cho cô ấy…… Đây là quá trình hoàn chỉnh.”
“Chúng ta thiếu nhẫn, anh không cần quỳ đâu, dù sao cũng đang ở nhà……” Nguyễn An An dừng một chút, nhìn Bổn Bổn đang nghiêng đầu ngồi bên cạnh “…… Người xem duy nhất cũng không hiểu chúng ta đang làm gì.”
“……”
Cố Quyết nhớ rõ một bài báo mình từng đọc ở đâu đó.
Trong đó phân tích “Dưới tình huống gì người con gái nói không cần là thật sự không cần, dưới tình huống gì nói không cần nhưng kỳ thật trong lòng đang rất muốn”, còn phân biệt xem “Không cần” này rốt cuộc là thật sự không cần hay là giả vờ không cần.
Nguyễn An An đột nhiên đứng dậy.
Bởi vì ngày thường cô không đi giày cao gót, cho nên thời điểm hai người đi dép lê, chiều cao không khác lắm so với khi cả hai người đều đi giày.
Nguyễn An An nhón chân, đặt tay lên vai anh.
Cố Quyết ngầm hiểu, phối hợp hơi cúi đầu xuống, duỗi tay ôm lấy cô.
Anh nghe thấy cô nói “Em đồng ý.”
“……”
Cố Quyết thấp giọng nói bên tai cô: “Em vẫn đang đi học, anh hiện tại cũng…… chưa có nhẫn.”
“Chờ em tốt nghiệp …… anh đưa em đi gặp ba mẹ anh, chúng ta tổ chức hôn lễ, anh sẽ thỏa mãn tất cả nguyện vọng của em đối với hôn lễ.”
Cố Quyết cảm thấy trái tim mình hơi loạn nhịp.
Anh thở phào một hơi, cúi đầu.
“…… Lấy anh nhé?”
Cô tiến đến bên tai anh, nói rành mạch: “Vâng.”
Mười lăm phút sau.
Hai người ôm hôn nhau trong chốc lát, Cố Quyết rửa sạch chén bát, cả người anh vẫn duy trì trạng thái mừng như điên.
Nhưng cảm xúc của Nguyễn An An dường như không quá kích động giống anh.
Cô dựa lưng vào ghế sô pha, bàn tay đùa nghịch di động, Bổn Bổn nằm bò bên chân.
Cố Quyết đi qua xuống bên cạnh cô, kiểm soát giọng nói một chút “Đang làm gì vậy?”
“Hả?” Nguyễn An An lấy lại tinh thần, ngẩng đầu nói “Ồ, em đang kiểm tra xem rốt cuộc vì sao sinh viên kết hôn lại được giảm bớt tín chỉ.”
Cố Quyết: “……”
Cố Quyết không nhịn được: “Kiểm tra cái này làm gì.”
“Em tò mò chút……” Nguyễn An An không phục “Bằng không thì sao? Anh nói xem em nên tìm cái gì mới được?”
“Nếu đã quyết định rồi” Cố Quyết nghiêm trang nói “Tốt nhất là nên tìm ngày lành tháng tốt đi.”
“……”
Vì thế Cố Quyết thật sự bắt đầu lên mạng tìm ngày đẹp để đi lãnh chứng.
Trên mạng có rất nhiều trang web tính ngày, còn có cả chức năng điền ngày sinh nhật của hai người vào để tính nhân duyên. Cố Quyết xem một lát liền nghĩ tới trang web khiến anh bị lọt hố vài lần kia.
Hơn nữa trang web đó có rất nhiều mẩu quảng cáo nhỏ, ấn vào bất cứ chỗ nào cũng sẽ bị chuyển hướng sang trang khác.
Vì thế anh quyết đoán tắt trang web đi, mở WeChat ra .
Cố Quyết là thần: 【 @All trong các cậu có từng xem ngày chưa? Đáng tin cậy một chưa】
Chu Thần Sơ là người: 【Mẹ kiếp, cậu bắt đầu mê tín từ khi nào vậy? Chiêu nhi cũng mê tín không kém, cậu OOC rồi nha Cố cẩu 】
Tiết Chiêu không phải chó: 【??? Đoán mệnh thì làm sao, thứ này tin thì có không tin thì không có, cậu làm gì mà phải kỳ thị như vậy??? 】
Tiết Chiêu không phải chó: 【 Tôi biết một người, không cần gặp mặt, chỉ tính qua WeChat, cung cấp ngày sinh nhật là được, lúc trước là người khác giới thiệu cho tôi, tôi chia sẻ danh thiếp cho cậu】
Tiết Chiêu không phải chó: 【 Chia sẻ danh thiếp -[ lão thần côn ]】(thần côn là gậy thần nhé mn)
Tiết Chiêu không phải chó: 【 Ông lão này tính rất chuẩn, tôi nói cho cậu biết, lúc trước sau khi tôi gửi cho ông ấy ngày sinh nhật của tôi và bạn gái cũ, ông ấy liền nói với tôi cô gái này không phải lương duyên của tôi, tôi cũng không thích cô ấy, hai chúng tôi sẽ không có kết quả tốt…… Con mẹ nó nói hoàn toàn chính xác 】
Cố Quyết là thần: 【 Được rồi, cảm ơn con trai 】
Kỷ Khiêm cũng là người: 【 Con trai Tiết Chiêu, ngàn vạn lần đừng hỏi Cố cẩu xem ngày để làm gì, chia sẻ xong câm miệng là được 】
Cố Quyết vừa nhìn thấy những lời này liền muốn bật cười, nhưng đã quá muộn, gần như là 0.05 giây sau, phía dưới liền xuất hiện tin nhắn của Tiết Chiêu .
Tiết Chiêu không phải chó: 【 Nhưng mà Cố cẩu cậu muốn xem ngày làm gì, cậu có chuyện gì quan trọng sao? 】
Cố Quyết mỉm cười gửi những tin tức vui vẻ nhất trong ngày hôm nay vào nhóm chat.
-【 Tôi muốn chọn ngày tốt…… lãnh chứng cùng bạn gái tôi 】
-【 Là chuyện vừa mới phát sinh, khoảng nửa giờ trước 】
-【 Ba sắp kết hôn rồi, ba thật lòng sốt ruột thay các con】
Chu Thần Sơ là người: 【………… Mẹ kiếp 】
Kỷ Khiêm cũng là người: 【…… Fuck, Tiết Chiêu, có phải cậu bị thiếu máu lên não hay không? Lão tử đều con mẹ nó nhắc nhở cậu rồi cậu còn hỏi? Một hai phải bắt cậu ta nói ra cậu mới thoải mái đúng không??? 】
Tiết Chiêu không phải chó: 【…………………… Fuck 】
Ba người than thở xong liền bảo anh kể chi tiết, Cố Quyết không quan tâm, anh trực tiếp ấn vào danh thiếp mà Tiết Chiêu vừa chia sẻ, Lão Thần Côn nhanh chóng đồng ý lời mời kết bạn.
Cố Quyết cũng không nói lời vô nghĩa, anh nói thẳng ý định của mình, hỏi Nguyễn An An và đưa ra thông tin.
Có lẽ Lão Thần Côn này thường xuyên xem ngày cho người trong giới, giá cả không thấp, 5000 tệ một lần.
Cố Quyết gửi thông tin của hai người cho ông ta xong, Nguyễn An An ngồi một bên hỏi: “Anh hỏi ngày sinh nhật của em làm gì?”
“Xem bói” Cố Quyết nói “Xem ngày tốt để chúng ta đi lãnh chứng.”
“……” Nguyễn An An nhìn bộ dáng nghiêm trang của anh, trong lúc nhất thời cô cho rằng lỗ tai của mình xảy ra vấn đề.
Nhưng mà không phải tới ngày tổ chức hôn lễ mới phải xem ngày sao? Chẳng lẽ đi lãnh chứng cũng cần?
Hơn nữa cho dù muốn xem thì xem hoàng lịch không được sao? Vì sao phải lấy ngày sinh tháng đẻ đi xem bói?
…… Thoạt nhìn anh một chút cũng không giống người mê tín nha!!!
Nguyễn An An nhìn anh lại cúi đầu lần nữa, nghĩ đến vấn đề mấu chốt: “Tìm người xem ngày không có khả năng miễn phí đi? Phải trả bao nhiêu tiền?”
Ngón tay Cố Quyết hơi khựng lại: “…… Mười tệ.”
“……” Nguyễn An An gật đầu: “Lợi ích rất thực tế.”
Với giá này thì xem chuẩn mới lạ.
Đầu tháng một Nguyễn An An chính thức đồng ý với anh.
Năm nay ăn tết muộn, trường học nghỉ cũng muộn, mãi cho đến trung tuần tháng một mới kết thúc kỳ thi cuối kỳ.
Mà Cố Quyết tốn mấy ngàn vạn nhờ Lão Thần Côn xem ngày, cuối cùng chọn đúng ngày nghỉ đông sau khi kết thúc kỳ thi cuối kỳ.
Trong nửa tháng này, Nguyễn An An quả thực quá mệt mỏi.
Mấy ngày đầu vẫn phải đi học, Cố Quyết giống như một đứa trẻ có khối tài sản hàng tỷ một hai phải khoe với toàn thế giới, anh tận dụng mọi phương thức để nói cho người khác “Cậu có biết tôi sắp kết hôn hay không? Mười ba ngày nữa.” Nguyễn An An phải duy trì cảnh giác ở khắp mọi nơi, vừa phát hiện manh mối liền dập tắt ngay lập tức.
Phải như vậy mới ngăn cản được sự lan truyền của thông tin .
Trước khi thi có một tuần ôn tập mà không cần lên lớp.
Những học sinh khác đều chăm chỉ ôn tập trong thư viện trường học, còn hai người ở nhà nói chuyện yêu đương, từ sô pha đến trên giường, từ thế giới hiện thực đến thế giới trong trò chơi …… cuộc sống bồng bềnh không nhiễm khói lửa nhân gian.
Cả hai người bọn họ đều không có nhiều môn thi, Nguyễn An An cũng không cần ôn tập.
Thời điểm đi học, cô gần như lật lại phiên bản tiếng Anh của sách giáo khoa hiện hành, các danh mục đều được ghi tạc trong đầu, cho nên những đề bài đó cầm bút lên là có thể làm.
Mà Cố Quyết……
Một sinh viên đại học bình thường, người có thành tích tốt và kỹ năng quản lý công ty vô cùng lợi hại, đương nhiên cũng không ôn tập.
Một tuần trước khi thi, thời điểm Nguyễn An An trở về Lâm gia ăn cơm, cô có đề cập một chút tới vấn đề chung thân đại sự của mình.
Lâm Tùng Bách vốn không hài lòng với cậu sinh viên nghèo mà cô lựa chọn, Nguyễn An An cái gì cũng chưa nói, chỉ là hơi ám chỉ một chút, ông đã trừng mắt nói: “Cháu đừng tưởng rằng trưởng thành là cánh đã cứng cáp! Ông nói cho cháu biết, Nguyễn An An chuyện cháu yêu đương ông có thể mở một mắt nhắm một mắt cho qua, nhưng chồng tương lai của cháu nhất định phải đợi ông gặp mặt !!”
Trong lòng Nguyễn An An biết rõ kỳ thật ông không hài lòng bởi vì Cố Quyết là sinh viên nghèo.
Lâm Tùng Bách rất thích Trình đại công tử và Cố Nhị công tử. Bình thường khi cô chia sẻ với bà ngoại về một chút cuộc sống hàng ngày của mình và Cố Quyết, Lâm Tùng Bách vừa nghe thấy liền chê bai.
Tuy rằng kết quả không được như mong muốn……
Mặc dù vậy Nguyễn An An đã từng đọ sức cùng Lâm Tùng Bách, cô tốt nghiệp sớm nhưng không nói tiếng nào mà đột ngột trở về. Sau khi trở về lại tung tăng chơi đùa ngay trước mặt ông lâu như vậy, đợi ông gọi điện mới quay về gặp mặt.
Hiện tại, nếu trong lòng cô biết rõ ràng đối tượng kết hôn của mình sớm muộn gì cũng là Cố Quyết, tạm thời lại không có cách nào thuyết phục ông ngoại, vậy cô đành phải tiền trảm hậu tấu lần thứ hai.
Từ nhỏ đến lớn, ai mà chẳng có thời kỳ phản nghịch.
Không có biện pháp.
Trưởng thành chính là lúc cánh trở nên cứng cáp.
Kỳ thi cuối kỳ được tiến hành vô cùng nhanh chóng, chỗ tốt của đại học so với cao trung là sau khi làm xong có thể nộp bài thi trước.
Thời gian thi là hai tiếng, quy định của trường thi là không được phép ra về trong nửa giờ đầu tiên, Nguyễn An An và Cố Quyết đều bị mắc kẹt trong phòng thi.
Bởi vì kỳ thi nào cũng vậy, vấn đề này đã được đưa lên diễn đàn, người viết sử dụng ngữ khí vô cùng hâm mộ để tung tin bát quái——
【 chủ đề 】# Nhìn thấy vợ chồng nhà xương sụn vừa hết nửa tiếng đã nộp bài thi, tôi thật sự rất hâm mộ, tôi cũng muốn nhẹ nhàng làm xong mấy câu chết tiệt đó rồi tiêu sái đi ra ngoài …… Vợ chồng học thần thật lợi hại ô ô ô qwq#
Từ ngày Cố Quyết thành công vượt qua bài kiểm tra nấu cơm, anh không còn đến nhà Tiết Chiêu nữa, thay vào đó buổi chiều mỗi ngày anh lại đúng giờ đến công ty.
Ngày kết thúc kỳ thi, anh ngồi trong văn phòng gọi video call với Cố phu nhân.
Thời điểm chờ đợi kết nối, anh đột nhiên nghĩ đến, lần cuối cùng mình gọi video cho bà là để khoe băng keo cá nhân.
Cố phu nhân nhanh chóng nhận điện thoại, gương mặt tinh xảo thoạt nhìn có chút kinh ngạc, bà cười hỏi: “Hôm nay rảnh rỗi gọi video call với mẹ sao?”
Chuyện kết hôn này, Cố Khải Trung tất nhiên sẽ không đồng ý, mà Cố Minh chắc chắn sẽ giơ cả hai tay hai chân lên hỗ trợ.
Ở Cố gia, địa vị của ba người đàn ông không đồng đều, tuy nhiên có một điều cần khẳng định chính là người đứng trên đỉnh kim tự tháp đương nhiên là Cố phu nhân.
Cho nên Cố Quyết gọi cuộc điện thoại này với mục đích hỏi thử cái nhìn của người có quyền quyết định và quyền lên tiếng nhất trong nhà về vấn đề hôn nhân của anh.
Nhưng anh không dám nói thẳng, sau khi nói bóng nói gió một hồi, Cố phu nhân tỏ vẻ “Kỳ thật chuyện tình cảm của con và A Minh mẹ đều không muốn quản, cứ thuận theo tự nhiên, các con thích là được rồi. Liên hôn đối với nhà chúng ta mà nói cũng không cần thiết cho lắm—— ngoại trừ Lâm gia. Nhưng mẹ nghe nói Lâm gia không có con gái với độ tuổi thích hợp, cho nên nếu ba con ngăn cản hai người các con, mẹ cũng có thể ấn ông ấy xuống.”
Chính sách giáo dục của Cố gia dường như không có một điều lệ cụ thể nào, hay có thể gọi đó là nuôi thả.
Chẳng qua, thời điểm hai đứa con trai đi học tuy rằng không khiến người nhà bớt lo, nhưng tự mình chọc phiền toái cũng có thể tự mình giải quyết. Ai biết được từ khi qua độ tuổi hai mươi, Cố Quyết một lòng vùi đầu thiết kế trò chơi, Cố Minh lại một lòng vùi đầu điên cuồng chơi trò chơi mà em trai mình làm ra, thậm chí say mê tới mức tinh thần hoảng hốt……
Tính cách táo bạo như thùng thuốc nổ của Cố Khải Trung cũng chỉ phát triển mấy năm gần đây thôi.
Hiện tại, có những lời này của Cố phu nhân , Cố Quyết cảm giác như mình vừa được cho uống thuốc an thần vậy.
……
Ngày hôm sau là một ngày trời nắng.
Hai người dậy thật sớm, sau khi trang điểm chải chuốt đơn giản, ngồi tàu ngầm nửa giờ, cuối cùng hai người cũng tới được Cục Dân Chính được fan hâm mộ couple đề cập tới hàng vạn lần trên diễn đàn.
Bởi vì hai người đi sớm nên không phải đợi xếp hàng quá lâu.
Vốn dĩ Nguyễn An An cho rằng mình sẽ rất kích động, rất căng thẳng, dẫn đến việc ký nhầm, chụp ảnh cứng đờ……
Nhưng có thể là do mỗi ngày Cố Quyết đều ở nhà, trong lòng cô từ đầu tới cuối đều vô cùng bình tĩnh, chỉ có một chút cảm giác hạnh phúc cùng hưng phấn.
Ảnh chụp không bị cứng đờ, sau khi ảnh ra trông cả hai người đều rất đẹp, cô gái chụp ảnh cho hai người nói từ khi làm công việc này tới nay hai người là cặp đôi đẹp nhất mà cô ấy từng gặp.
Thời điểm sổ đỏ tới tay, rốt cuộc cảm giác hạnh phúc mới bò lên tới đỉnh điểm.
Hiển nhiên Cố Quyết cũng giống cô.
Ở bên trong, ngoại trừ việc trả lời các vấn đề để làm thủ tục thì toàn bộ quá trình hai người đều nắm tay nhau. Sau khi ra ngoài, vừa bước được hai bước xuống bậc thang, Nguyễn An An đột nhiên bị anh ôm vào trong ngực.
Cô nhìn không tới mặt anh, nhưng trong giọng nói của Cố Quyết có kèm theo sự sung sướng đặc biệt rõ ràng.
“Fuck.” Lời đầu tiên anh mở miệng chính là chửi thề “Cuối cùng cũng đóng dấu.”
……
Về đến nhà , Nguyễn An An nhìn thấy Cố Quyết lấy điện thoại ra chụp ảnh bìa cuốn sổ màu đỏ của hai người, chụp xong anh dùng phần mềm chỉnh sửa màu sắc, rồi sau đó…… bức ảnh được gửi tới một nhóm chat trên WeChat, tên nhóm quá dài, cô nhìn không rõ.
Thời gian tiếp theo anh liên tục ôm điện thoại không buông tay.
Cô hỏi anh đang làm gì, anh liền nói mình đang báo tin vui.
Cố Quyết thật sự vui vẻ.
Hơn nữa loại hạnh phúc này, không làm gì đó quả thật rất khó giải tỏa.
Anh quấy rầy WeChat không bao lâu, có lẽ là mới sáng sớm nhiều người còn chưa dậy ngủ, trong lúc nhất thời không có người trả lời.
Mà đại não của Cố Quyết cũng xoay chuyển rất nhanh, đại khái khoảng mười giây đồng hồ sau, trong nháy mắt anh đột nhiên nhớ lại trang web nào đó anh đã từng truy cập.
Anh lập tức mở trang web ra, tiến vào diễn đàn tâm sự của phụ nữ, bài đăng lúc trước của anh vẫn chưa bị gỡ bỏ.
【 Xin giúp đỡ 】# Muốn hỏi các chị em một chút~ Mình và bạn trai chính thức kết giao được hai mươi ngày, ngày hôm qua anh ấy nói không muốn sống trong ký túc xá, anh ấy muốn chuyển ra ngoài sống cùng mình, có phải quá nhanh hay không QAQ #
Chẳng qua.
Thời điểm anh rời khỏi đây bài viết này mới chỉ có ba bốn mươi bình luận. Diễn đàn này chứa được 100 bình luận cho 1 trang, hiện tại Cố Quyết nhìn xuống phía dưới…… có ước chừng năm trang.
Sao có thể nhiều bình luận như vậy?
Nhưng chủ thớt là anh đã rời khỏi bài viết từ lầu 30, mấy người này vẫn còn ở lại bình luận cái gì?
Cố Quyết hiếm khi cảm thấy tò mò, kéo xuống dưới đọc từng bình luận một.
Mười phút sau, về cơ bản anh đã đọc xong.
Nhóm phụ nữ nhàm chán này đã mở rộng câu chuyện của anh thành sự mù quáng dễ tin người của các nữ sinh.
Nói “Chủ thớt” hiện tại đại biểu cho một bộ phận nữ sinh điển hình không có khả năng tư duy độc lập, không có năng lực phân biệt đúng sai.
Thậm chí còn khẳng định “Chủ thớt” nhất định là người có trình độ học vấn thấp.
Nói chỉ những kẻ ngu ngốc mới bị nam sinh bắt cóc một cách dễ dàng như vậy.
Kỳ thật nếu phân tích lý tính một lượt, chủ đề của bọn họ có hơi sai lệch, cũng tràn ngập mùi thuốc súng, nhưng bản chất lại không thành vấn đề.
Tuy nhiên hôm nay Cố Quyết không vui.
Nhìn những lời lẽ ngôn luận tỏ vẻ chính đáng chỉ trích “Chủ thớt” —— cũng chính là anh đang sắm vai Nguyễn An An, sao anh có thể vui được.
Cố Quyết tìm tới đây vốn dĩ muốn khoe khoang một đợt.
Nhưng hiện tại đọc bình luận xong, anh càng thêm kiêu ngạo mà muốn khoe khoang nhiều hơn nữa.
Lâu ngày không truy cập, Cố Quyết đã sớm quên mất phong cách nói chuyện ở đây, kéo lại trang đầu nhìn ngữ khí của mọi người, lại trộm lưu thêm mấy gói biểu cảm, lúc này anh mới chính thức lên tiếng.
Sắp xếp tốt suy nghĩ trong đầu, ngón tay Cố Quyết nhanh chóng tung bay trên bàn phím, kiểm tra lỗi sai lại một lần, anh vô cùng sung sướng ấn đăng.
Lầu 588 [ chủ thớt ]: Cái kia…… Đã lâu không gặp nha mọi người! Không nghĩ tới tôi rời khỏi đây mấy tháng, thế nhưng mọi người lại tranh cãi nhiều như vậy qwq……
Lầu 589 [ chủ thớt ]: Trở lại cũng không có chuyện gì khác [Hai ngón tay chỉ vào nhau]~ tôi chỉ muốn bò lên nói cho mọi người một tiếng, tôi và người bạn trai đẹp trai bất khả chiến bại! Hôm nay, sau khi sống chung được bốn tháng! Chúng tôi! Đã! Lãnh! Chứng!!!! [ Rải hoa ][ Trái tim vui vẻ ][ moah moah ]
Chương 55
Cách một đường dây mạng ai cũng không thể làm gì ai, nếu mấy người này có thể trực tiếp gán cho “chủ thớt” cái mác cô gái nhỏ bằng cấp không cao chỉ chú trọng diện mạo, anh đáp lại như vậy, đương nhiên sẽ khiến bọn họ càng thêm tức giận.
Sự thật nhanh chóng được chứng thực.
Lầu 590: ????? Mẹ nó…… chủ thớt cô nói thật nói cho chúng tôi biết có phải hai người quen biết từ trước hay không? Ví dụ như hôn ước từ bé gì đó?…… Rốt cuộc là vì sao cô lại tin tưởng người đàn ông này như vậy?
Lầu 591: Cùng câu hỏi? Không thể tưởng tượng được……
Cố Quyết cười lạnh.
---Đọc full tại Đọc Truyện---
Có gì không thể tưởng tượng.
Lầu 592 [ chủ thớt ]: Không phải nha, trước kia chúng tôi thật sự không quen biết, chỉ là lên đại học anh ấy theo đuổi tôi sau đó chúng tôi kết hôn nha…… Mọi người không cần lo lắng cho tôi, anh ấy thật sự siêu cấp thích tôi QvQ
Lầu 593:……………… Chậc, thật ra cũng không phải lo lắng hay không, tôi thật sự chưa từng thấy ai kết hôn nhanh như vậy.
Lầu 594: Chủ thớt chính là người ưa diện mạo, hơn nữa sao có thể chắc chắn tất cả những lời cô ấy nói là sự thật? Bạn trai cô ấy có lẽ cũng không đẹp trai tới mức đó, đừng vào đây hàn huyên với cô ấy nữa, thay vì đó hãy giải quyết khó khăn giúp những chị em khác không phải sẽ đỡ mất thời gian hơn sao?
Lầu 595: Ngữ khí của lầu trên thật kỳ quái nha, từ đầu tới cuối tôi đều cảm thấy bài viết này rất ngọt nha, tuy rằng chủ thớt chỉ cung cấp một chút tin tức nhưng từ ngữ khí của cô ấy tôi cảm nhận được sự vui vẻ, không phải sao? Bạn trai đối xử với mình không tốt, uổng phí một khuôn mặt đẹp có thể vui vẻ như vậy sao? Cho nên người ta lưỡng tình tương duyệt, những thứ khác tôi cảm thấy không cần thiết phải giải thích…… tiếp tục bàn luận xuống nữa là lấn sang lĩnh vực nữ quyền rồi. [Không còn lời nào để nói]
Cố Quyết nhướng mày, đây là người hiểu đạo lý.
Lầu 596 [ chủ thớt ] trả lời lầu 595: Đúng là như vậy! Những người quan tâm tôi, tôi cực kỳ cảm tạ, nhưng những người mắng tôi và bạn trai của tôi thì thật sự rất quá đáng QAQ!
Liền mạch lưu loát, hơn nữa ngữ khí vô cùng tự nhiên.
Bài viết này liên tục được đẩy lên trang đầu, người mới tiến vào lại bắt đầu một vòng biểu đạt quan điểm của chính mình.
Có người chúc phúc bách niên hảo hợp, cũng có người ăn dưa xem diễn ngồi chờ ly hôn, có người thật sự lạc đề, giằng xé tư tưởng của phụ nữ đương thời……
Bình luận cũng là một loại thể hiện tự do ngôn luận, Cố Quyết thích thú ngồi xem cuộc tranh đấu mà mình khơi mào, dù sao mục đích của anh đã đạt được, thể xác và tinh thần đều cảm thấy thoải mái.
Nhìn trong chốc lát có chút nhàm chán, Cố Quyết tắt trang web đi, đúng lúc Nguyễn An An từ thầy quần áo ngủ xong ra ngoài, dép lê dưới chân phát ra tiếng kêu lẹp bẹp lẹp bẹp.
Thực thần kỳ, thời điểm Nguyễn An An ở bên ngoài trông cô không như vậy, nhưng vừa về đến nhà mặc đồ ngủ đi dép lê vào đã thay đổi thành một người khác, tiếng bước chân của hai người vô cùng dễ phân biệt.
Nguyễn An An ngồi xuống, liếc mắt nhìn di động của anh “Anh chỉnh màu xong chưa?”
“Chỉnh xong rồi.” Cố Quyết tìm ra ảnh chụp đưa cho cô xem “Thế nào?”
Nguyễn An An gật đầu: “Đẹp, vậy ảnh gốc trông như thế nào?”
Cố Quyết lại cho cô xem, anh hỏi: “Có phải khác biệt rất lớn hay không?”
“……”.
Nguyễn An An: “Anh chỉnh sửa cái gì trong này vậy?” Rốt cuộc vì sao em dùng mắt thường lại nhìn không ra sự khác nhau?
“Chỉnh sửa tỷ lệ, độ sáng, độ rõ ràng, hình khối, tông màu, điểm nổi bật, phông……” anh nói “Em không cảm thấy đẹp hơn trước sao?”
“…………”
Nguyễn An An quả thực rất muốn quỳ.
Đây chỉ là hai quyển sổ nhỏ, thậm chí ngay cả mặt người cũng không có, hà tất phải làm vậy.
Mặc kệ là đi chơi với ai, khi nào, Nguyễn An An cũng không phải phụ trách việc chụp ảnh, cho nên những lời anh nói cô không chỉ nghe như lọt vào sương mù mà cô cũng thật sự nhìn không ra.
Nhưng nghe thấy như vậy phức tạp, cô vẫn cho anh một sự khẳng định: “Ừm, rất đẹp, anh cũng gửi cho em 1 tấm đi.”
“Tuy nhiên, em thấy lần sau anh chụp ảnh cũng không cần phải ……” Cô nghi hoặc nói “Nhưng vì sao anh lại thông thạo việc chỉnh sửa ảnh quá vậy?”
Cố Quyết dừng một chút: “…… Cũng không thành thạo lắm.”
Kỳ thật tay nghề này được luyện ra sau lần gửi ảnh cái gáy của cô vào nhóm chat gia đình.
Nguyễn An An nhận được hình ảnh anh gửi, sau khi qua tay cô liền gửi vào trong nhóm chat.
Chuyện này cô gạt Lâm Tùng Bách, nhưng đương nhiên sẽ không gạt Ân Viện và Khương Di…… Tuy rằng đã báo trước, nhưng trong nháy mắt khi nhìn thấy quyển sổ màu đỏ, hai người kia vẫn lập tức bùng nổ.
Khương Di không ăn gừng: 【 ô ô ô ô ô ô ô vì sao tớ lại có loại cảm giác con gái đi lấy chồng! Tớ muốn gửi vào nhóm lớp cao trung nói cho bọn họ biết bạch nguyệt quang (ánh trăng sáng) của bọn họ đã không còn, hiện tại chỉ còn lại người phụ nữ đã kết hôn mà thôi!!! 】
Ân Viện không hôn nhân: 【 Chồng cậu thật sự rất lợi hại, hành động của anh ta khiến tớ cực kỳ bội phục…… Hơn nữa ngẫm lại tương lai khi anh ta biết được kỳ thật vợ mình là phú bà bạc tỷ …… Chậc chậc chậc, Trình đại công tử đi mạnh khỏe nha……/ ngọn nến / 】
Nguyễn An An: 【…… Không phải phụ nữ đã kết hôn mà là thiếu nữ đã kết hôn, cảm ơn. / mỉm cười /】
Mấy người lại trò chuyện trong chốc lát, Khương Di hỏi tới chuyện tổ chức hôn lễ.
Nguyễn An An gõ chữ: 【 Dựa theo lời anh ấy nói, một năm sau mới có thể tổ chức hôn lễ…… Tớ cảm thấy rất hợp lý. Bởi vì hiện tại anh ấy vẫn còn đi học, đi dạy thêm cũng không kiếm được nhiều tiền, tiền và thời gian đều không thích hợp, càng miễn bàn tới hiện tại tớ vẫn không có lá gan nói cho ông ngoại biết = =|||】
Nguyễn An An An Nguyễn: 【 Anh ấy còn nhắc tới vấn đề nhẫn cưới, ý tứ đại khái là hiện tại không mua nổi nhẫn cưới, tuy nhiên…… Tớ không rõ lắm, một chiếc nhẫn thì đáng bao nhiêu tiền ? 】
Khương Di không ăn gừng: 【Nếu nói tới nhẫn cưới, theo như kinh nghiệm tham gia hôn lễ từ nhỏ đến lớn của tớ mà nói, hình như rất nhiều nhẫn trong số đó được mua ở các buổi bán đấu giá …… Mấy trăm vạn thì phải 】
Nguyễn An An: “……”
Thiếu chút nữa đã quên mất hai người này đều là thiên kim đại tiểu thư, không bình dân như cô, không nên hỏi bọn họ.
Cuối cùng cũng không thảo luận ra lý do, Nguyễn An An lại quay về đề tài lúc trước.
Nguyễn An An An Nguyễn: 【 Kỳ thật một năm sau rất tốt, lúc đó tớ sẽ chính thức tiến vào Lâm thị, anh ấy cũng bắt đầu thực tập kiếm tiền…… Hơn nữa tớ cũng không thể nói quá nhiều với các cậu, sợ các cậu cảm thấy tớ khoe ân ái. Qua mấy tháng sống chung, có đôi khi tớ sẽ cảm thấy anh ấy rất lợi hại, thậm chí vượt qua cả tớ…… Hơn nữa cho dù là ở nhà hay trên lớp anh ấy đều chưa bao giờ ôn tập! 】
Nguyễn An An An Nguyễn: 【 Hoàn toàn không ôn tập nhưng lại có thể vượt qua tớ?? Tớ thật sự rất kinh ngạc, tương lai anh ấy khẳng định sẽ là nhân tài, tớ cảm thấy nếu ông ngoại nhìn thấy anh ấy cũng sẽ không phản đối tớ và anh ấy ở bên nhau, mỗi lần tớ hỏi anh ấy đều nói là dựa vào trực giác…… Trực giác của tớ tại sao lại không chuẩn như vậy? Còn có……】
Nguyễn An An cũng không biết mình bị làm sao, một khi cô bắt đầu khen Cố Quyết là không thể dừng lại được.
Cô không ngừng gõ chữ, liên tiếp gửi 3 tin nhắn có độ dài tương tự, Khương Di chịu không nổi.
Khương Di không ăn gừng: 【…… Bảo bối, cậu bình tĩnh một chút, dừng lại, chúng tớ đã sớm biết bạn trai cậu ưu tú, ok? Nói trọng điểm, trọng tâm của mấy đoạn này là cái quái gì vậy = =】
Trọng tâm sao……
Nguyễn An An nghĩ tới nghĩ lui, sau đó gửi một gói biểu cảm qua.
Nguyễn An An An Nguyễn: [ I Love Him.jpg]
Khương Di không ăn gừng: 【………………】
Mẹ nó, cậu thật biết khái quát.
……
Khác với Nguyễn An An, có thể là do các đại trường đại học cao đẳng đều đang được nghỉ, cho nên tới gần giữa trưa tin nhắn WeChat Cố Quyết gửi từ lúc sáng sớm mới lục tục có người trả lời.
Đầu tiên cả nhóm chào đón anh bằng một chuỗi dấu ba chấm thật dài, sau đó là các gói biểu cảm mịt mờ mắng chửi người, cuối cùng mới tới những lời chúc phúc khá miễn cưỡng.
Chu Thần Sơ là người: 【 Tôi thật không muốn nói lời hay, tuy rằng cậu sống chó, nhưng vợ cậu là vô tội…… Tôi chúc vợ cậu tân hôn vui vẻ……】
Kỷ Khiêm cũng là người: 【 Ừm…… Chúc vợ cậu tân hôn vui vẻ, đến lúc đó sẽ tặng bao lì xì…… Nhưng đều là cho vợ cậu , cậu không xứng 】
Tiết Chiêu không phải chó: 【 Cùng nhau chơi game lâu như vậy, tôi đương nhiên sẽ chúc phúc cho vợ cậu…… chỉ cần cậu đừng đến nhà lão tử nấu cơm nữa là tôi cám ơn trời đất hàng vạn lần rồi 】
Hiện tại Cố Quyết rất thích hai chữ “Vợ cậu” này.
Anh trả lời : 【 Tôi nhận thay vợ tôi. 】
Ngoại trừ nhóm chat, kỳ thật Cố Quyết còn đặc biệt gửi riêng cho đám anh em hồi cao trung.
Những người này hoàn toàn không có quan hệ gì với người trong giới, cũng hoàn toàn không biết anh là Cố gia nhị công tử. Có thể là bởi vì Cố Quyết đã từng không gần nữ sắc cho người ta ấn tượng quá sâu, cho nên mỗi người đều kích động muốn phát điên, phảng phất như chính mình kết hôn vậy, sôi nổi đăng lên vòng bạn bè.
Có rất nhiều lời chúc phúc ——
【 Mẹ kiếp Cố ca của tôi kết hôn! Tôi vừa nhìn thấy quyển sổ màu đỏ! Woa thật sự quá lợi hại, không hổ là Cố ca của tôi! Trước tiên chúc mừng Cố tẩu có người chồng đẹp trai như vậy!!! 】
Đồng thời có một số lời cảnh báo xen lẫn trong lời chúc phúc——
【 Cố ca kết hôn!! —— không sai chính là Cố Quyết đẹp trai nhất khóa chúng ta, là sự thật, mẹ nó tôi vừa nhìn thấy giấy hôn thú! Sau này mọi người đừng hỏi tôi về tình trạng độc thân của Cố ca nữa, Cố ca kết hôn rồi!!! 】
【 Tôi vừa mới nhận được một tin tức lớn, Cố Quyết kết hôn, chúc mừng Cố ca Cố tẩu! những bạn nữ từng thích Cố ca cũng đừng quá khổ sở, nơi nào mà chẳng có cỏ thơm, tuy rằng có khả năng người đó sẽ không đẹp trai bằng Cố ca, nhưng chắc chắn các cậu sẽ gặp được người càng thích hợp với mình hơn ~】
Cố Quyết rất vừa lòng ấn like cho bọn họ.
Nghĩ tới nghĩ lui, anh vẫn không nói cho Cố Minh.
Cố Quyết đã từng chia sẻ bí mật cho Cố Minh, tất cả đều bị Cố Minh sau khi uống say hoặc trong lúc ngủ mơ nói ra hết. Thời điểm Cố Minh tỉnh táo kỳ thật có thể tin, nhưng thời điểm anh không tỉnh táo cũng quá nhiều.
……
Trường học cho nghỉ, công việc dạy thêm của Cố Quyết cũng kết thúc. Đôi vợ chồng vừa mới lãnh chứng lúc sáng sau khi về nhà là không bước chân ra khỏi cửa, trả lời tin nhắn, nghịch điện thoại, chơi đùa với mèo hoặc nếu có hứng thú sẽ tới sô pha chơi trò hôn môi.
Tuy nói hiện tại Cố Quyết đã là người biết nấu cơm, nhưng anh lười, hơn nữa trình độ của anh chợt tốt chợt xấu không đồng đều, cho nên đại bộ phận thời gian hai người vẫn ỷ vào quán cơm bình dân dưới lầu.
Nhưng hôm nay thì khác.
Hôm nay chính là ngày đặc biệt cả đời chỉ có một ngày.
Ngày lãnh chứng không thể đến nhà hàng sang trọng chúc mừng cũng thôi đi, dù thế nào cũng không thể để vợ mình ăn cơm hộp được.
Đúng lúc tủ lạnh trong nhà có nguyên liệu nấu ăn, vì thế đầu bếp Cố liền vác đao ra trận.
Nguyễn An An ở một bên đóng vai người xem.
Cô ngồi trên thảm ngoài phòng khách, vừa vuốt ve Bổn Bổn vừa chơi di động, khi cô ngẩng đầu lên vị trí vừa vặn có thể nhìn thấy bóng dáng Cố Quyết.
Chỗ tốt của căn phòng nhỏ hiện tại đã hiện ra rõ ràng, cho dù một người ở phòng khách một người ở phòng bếp, cũng hoàn toàn không cảm thấy khoảng cách quá xa xôi.
Cá mè hoa màu hồng nhạt 288 tệ quả nhiên rất đáng tiền, có thể là vật liệu làm ra món đồ chơi này đặc biệt phòng bị móng mèo cào xước. Mỗi ngày Bổn Bổn chỉ hận không thể ngay cả lúc ị phân cũng ôm cá theo, đến bây giờ con cá vẫn hoàn hảo không hao tổn gì.
Bổn Bổn ôm cá, Nguyễn An An lại bắt đầu theo thói quen trò chuyện cùng nó.
“Bổn Bổn” Cô xoa đầu Bổn Bổn “Hôm nay mẹ và ba con kết hôn.”
Bổn Bổn mở to hai mắt “Meo ~”
Không biết có nghe hiểu hay không.
Nguyễn An An lại gằn từng chữ một lặp lại: “Hôm nay, hôm nay mẹ và ba, con, kết, hôn.”
Lần này Bổn Bổn nghiêng đầu: “Meo?”
“Mẹ” Nguyễn An An mỉm cười chỉ vào mình: “Từ hôm nay trở đi, mẹ thật sự trở thành mẹ con rồi.”
Cô vừa dứt lời, đôi mắt Bổn Bổn bỗng dưng trở nên đặc biệt sáng rõ, con cá nằm trên thảm cũng mặc kệ, nó lập tức đứng dậy nhìn cô kêu: “Meo!”
Nguyễn An An sửng sốt.
Đây là…… Nghe hiểu một câu, hay là nghe hiểu từ nào đó ?
Cô lại thử thăm dò nói: “Mẹ…… Là mẹ con.”
Bổn Bổn: “Meo meo w!”
Nhìn bộ dáng của nó, hoàn toàn giống như đang đáp lại lời cô.
Nguyễn An An thường xuyên nói chuyện với Bổn Bổn, nhưng số lần nó đáp lại cũng không nhiều như thời điểm Cố Quyết giao lưu với nó—— ngay cả khi kết quả của cuộc nói chuyện đó thường là nó quay mông lại với Cố Quyết.
Cố Quyết nói ngoại trừ anh thì cô là người gần gũi với Bổn Bổn nhất, những người khác trên cơ bản ngay cả sờ nó cũng không cho sờ, đặc biệt kiêu ngạo.
Đúng là Bổn Bổn rất ít khi quạu quọ với cô, nhưng đối với lời cô nói, dường như đại đa số thời gian nó đều không có phản ứng.
Đây là lần đầu tiên…… phản ứng rõ ràng như vậy.
Nói thật, trước kia nhìn thấy Cố Quyết nói một câu “Con trai không ngoan ngoãn ị phân ba sẽ lấy cá của con đi”, Bổn Bổn lập tức xoay người cho anh xem mông nó, cô nhìn thế thì có chút hâm mộ.
Cảm giác này thật sự quá thần kỳ.
Nguyễn An An kìm nén sự ngạc nhiên, vươn tay gãi gãi cằm nó, nói lại một lần: “Mẹ là mẹ của Bổn Bổn.”
Bổn Bổn lại lập tức trả lời: “Meo meo w!”
“……”
Nguyễn An An ôm nó vào trong ngực xoa nhẹ hai cái, rồi sau đó cô đứng dậy chạy vài bước vào phòng bếp.
“Thầy giáo Cố Thầy giáo Cố Thầy giáo Cố ——” Cô liên thanh gọi Cố Quyết, rồi sau đó dùng ngữ khí kích động nói: “Bổn Bổn vừa gọi em là mẹ!!!”
Cố Quyết vừa cắt rau xong, đang chuẩn bị ném rễ rau vào thùng rác, nghe vậy thiếu chút nữa trực tiếp ném vào trong nồi.
“……” Anh quay đầu lại, biểu cảm một lời khó nói hết: “…… Em nói cái gì?”
“À” Nguyễn An An lập tức phản ứng lại, cô vẫy vẫy tay “Không đúng không đúng, vừa rồi em nói với Bổn Bổn, hôm nay mẹ chính thức là mẹ con…… Nó lập tức meo meo với em hai tiếng!” Cô vẫn cảm thấy vô cùng kích động “Như vậy không phải gọi em là mẹ sao?!”
Cố Quyết ném rễ rau vào thùng rác, nhìn vẻ mặt hưng phấn của cô gái nhỏ, niềm vui sắp tràn từ trong ánh mắt ra ngoài.
Biểu cảm như vậy thực sự rất dễ lây nhiễm cảm xúc cho người khác, nếu không phải đang tay ướt, anh rất muốn vuốt ve mái tóc cô.
Cố Quyết cũng nhịn không được mỉm cười theo cô “Đó không phải chuyện đương nhiên sao?”
“…… A, cái gì gọi là chuyện đương nhiên” Nguyễn An An bất mãn “Anh mỗi ngày đều được nó đáp lại nên tất nhiên không nghĩ như vậy, em là lần đầu tiên, đương nhiên phải cực kỳ vui vẻ rồi!”
“Ừm.” Cố Quyết gật đầu “Vậy rèn sắt khi còn nóng, tiếp tục đi bồi dưỡng tình cảm mẫu tử đi.”
Nguyễn An An cũng không cùng anh nói lời vô nghĩa, cô lập tức chạy chậm trở về bắt đầu thủ thỉ với con trai.
Cuộc đối thoại giữa hai mẹ con không kéo dài quá lâu, đến giờ Bổn Bổn ngủ trưa, nó ôm cá ngủ gật bên chân cô. Nguyễn An An sợ làm nó tỉnh giấc, vì thế cô bước chân nhẹ nhàng tiến vào phòng bếp.
Hiện tại là giữa trưa, ánh sáng từ cửa sổ tiến vào phòng bếp. Nhìn như vậy, bóng dáng Cố Quyết như được mạ một vòng viền vàng khiến hình dáng của anh càng trở nên đẹp mắt.
Thời điểm Nguyễn An An đi qua anh đã nghe thấy tiếng bước chân, anh cũng không quay đầu lại “Tâm sự xong rồi?”
Nguyễn An An “Ừm” một tiếng.
Không đợi anh nói chuyện, Nguyễn An An đi đến phía sau lưng anh, hai cánh tay thật cẩn thận xuyên qua eo anh.
Cô ôm lấy anh từ phía sau, cả gương mặt đều dán lên lưng anh, tư thế của hai người giống như bánh mật dính vào một khối.
Trong nháy mắt cả người cô dán lên, Cố Quyết hơi sửng sốt một chút, động tác trong tay cũng dừng lại.
Tiếp theo liền nghe thấy giọng nói của cô.
“Em thấy nhiều phim truyền hình đều diễn như vậy, thời điểm nam chính nấu cơm, nữ chính ôm lấy anh ta từ phía sau …… Mỗi lần xem đều cảm thấy thật hạnh phúc.” Cô lắc đầu, cọ cọ mặt lên áo anh, cười nói “Hiện tại thử một chút, hình như, vô cùng hạnh phúc.”
Cố Quyết hơi cúi đầu nhìn thoáng qua.
Hai bàn tay cô giao nhau đặt trước người anh, làn da rất trắng, tất cả mọi thứ chung quanh đều bị ánh mặt trời biến thành tông màu ấm. Trong căn phòng bếp ấm áp, anh được cô vợ nhỏ ôm lấy từ phía sau…… Thật quá hạnh phúc.
“Em làm vậy sẽ ảnh hưởng tới việc nấu cơm của anh sao?”
Cố Quyết: “Không sao, ôm đi.”
Nguyễn An An ôm thêm một lát, đột nhiên cô nhớ tới mấy tháng trước, ngày Cố Quyết xuất đạo trên diễn đàn.
Vòng eo này không hổ từng được diễn đàn khen, cảm giác vô cùng thích. Tuy rằng mỗi buổi tối cô đều có cảm xúc như vậy, nhưng nằm và đứng thẳng hình như cũng có chút không giống nhau…… Lúc này anh đang nấu cơm, ngẫu nhiên sẽ dùng đến lực ở eo bụng, cách một lớp quần áo, cô cũng có thể cảm nhận được cảm giác căng chặt này.
“Đúng rồi” Nguyễn An An cảm thấy có thể anh không biết, nhân cơ hội muốn nói cho anh nghe “Em đột nhiên nhớ ra, thời điểm anh chiến thắng trận bóng rổ, trên diễn đàn trường chúng ta có rất nhiều người khen dáng người của anh đấy.”
Cố Quyết thoáng quay đầu lại “Khen cái gì?”
“Dáng người.” Nguyễn An An đọc từng chữ rõ ràng “Đương nhiên, chủ yếu là eo, không chỉ khen, mà còn khen một cách có văn hóa.”
“…… Khen có văn hóa?”
“Chính là, làm thơ về anh……” Nguyễn An An tự mình nói ra cũng rất muốn cười “Kỳ thật nhóm sinh viên trong trường chúng ta đều rất đáng yêu, có thể bình thường họ đều là người ít nói, nhưng trên diễn đàn lại hoạt bát như vậy …… Chậc.”
Cố Quyết không quá để ý đến chuyện đó “Lúc ấy em đã nhìn thấy bọn họ khen anh?”
“Đúng vậy,” Nguyễn An An nói “Làm sao vậy?”
“Bọn họ khen anh”, cuối cùng cũng bỏ rau dưa vào trong nồi, Cố Quyết đậy nắp lên, quay đầu lại: “…… Em có phản ứng gì?”
“……”
Trong phòng chìm trong bầu không khí quỷ dị.
“Lúc ấy em ……” Thanh âm Nguyễn An An rầu rĩ, gần như cả khuôn mặt đều vùi trong áo anh “Thay anh bất bình cho mông và đôi chân dài.”
“……”
Nguyễn An An không biết mình thành thật trả lời có khiến Cố Quyết vừa lòng hay không. Rốt cuộc ngoại trừ thời điểm ghen tuông, người này cũng không thường xuyên thể hiện cảm xúc ở trên mặt. Hai người yêu nhau lâu như vậy, vẫn chưa từng thực sự cãi nhau.
Cho nên chỉ dựa vào cảm xúc trên gương mặt, cô cũng không thể xác định.
Nhưng sau khi cô thẳng thắn thành khẩn giải thích chuyện lúc trước cô từng làm, cô cảm thấy Cố Quyết cười một chút, đây khẳng định không thể là biểu hiện của sự tức giận.
Đầu bếp Cố tốn 40 phút nấu cơm trưa.
Không tính là thịnh soạn, nhưng phân lượng vừa đủ dùng, hơn nữa hương vị cực kỳ ngon.
Cố Quyết cũng tự cảm thấy tay nghề của mình lúc cao lúc thấp, nhưng bởi vì hôm nay là một ngày đặc biệt, cũng có thể là bởi vì toàn bộ quá trình có Nguyễn An An ở phía sau buff thêm vào. Tóm lại hôm nay năng lực nấu nướng của anh bất chợt tăng vọt, nếu để anh vẽ một đường biểu đồ thể hiện cho khả năng nấu nướng của mình thì ngày hôm nay chắc chắn đạt đỉnh điểm .
Sáng sớm hôm nay phải dậy sớm xếp hàng lãnh chứng, sau khi Nguyễn An An ăn no liền không mở được mắt. Cô về phòng nằm xuống trước, không bao lâu sau Cố Quyết cũng tiến vào nằm cùng cô.
Cô nhắm hai mắt, lăn vào trong lòng anh một cách vô cùng chuẩn xác, gần như chỉ dùng vài phút liền đi sâu vào giấc ngủ.
……
Từ sau khi Nguyễn An An chuyển đến, ngoại trừ buổi tối ngày đầu tiên thì cô chưa từng được đưa đi chợ đêm ăn vặt.
Đương nhiên Cố Quyết không muốn cô đi.
Nhưng dù sao hôm nay cũng là ngày lãnh chứng, ngày đặc biệt cỡ nào, sao có thể ngỗ nghịch cãi lại lời vợ…… Hơn nữa còn là một nguyện vọng nhỏ như vậy.
Vì thế buổi tối Cố Quyết không có cách nào xuống bếp, gần đây càng ngày càng lạnh, nhiệt độ giữa ban ngày và ban đêm có sự chênh lệch rất lớn. Anh tự mình bọc Nguyễn An An tới mức chỉ còn lại đôi mắt lộ ra bên ngoài, lúc này mới đưa cô đi chợ đêm.
Nguyễn An An gian nan giải phóng miệng khỏi chiếc khăn quàng cổ: “Anh thế này, giống như chăm con gái vậy.”
“Ồ” Cố Quyết mỉm cười kéo khă trở lại cho cô: “Nhi nữ song toàn, thật tốt.”
Mặc dù trên người trang bị võ trang hạng nặng khiến cơ thể không dễ hành động, nhưng Nguyễn An An cảm thấy đồ ăn đêm nay so với lần đầu tiên còn ngon hơn. Cô sợ Cố Quyết ăn quá ít buổi tối sẽ bị đói nên cô lôi kéo anh đến một tiệm mì. Hai người 6 giờ ra cửa, 9 giờ đã về đến nhà.
Nguyễn An An tắm rửa xong lên giường, theo thói quen cầm máy tính từ tủ đầu giường xuống khởi động máy đăng nhập vào game.
Vẫn chưa tới thời gian Ân Viện kết hôn, cô tự mình chơi trong chốc lát, cưỡi con ngựa do hệ thống cung cấp đi dạo khắp nơi, lại nhìn bảng pk xem có đại thần mới hay không …… Trong rất nhiều trò chơi, người chơi đều cảm thấy hứng thú với bảng phong thần này, tuy rằng đồ ăn của ai người đấy ăn, nhưng đại thần ai lại không thích.
Đông Sát Tây Cố mà Nguyễn An An thích vẫn đứng ở đầu bảng như cũ, hơn nữa gần đây tất cả lịch sử pk đều là những nhân vật nổi danh trên bảng xếp, chưa từng bại trận.
Khi cô đang xem tới video thứ 3 của Đông Sát Tây Cố, đồng thời tấm tắc khen ngợi thì Cố Quyết đẩy cửa ra đi vào.
Nguyễn An An nhìn thoáng qua thời gian góc bên phải, lập tức nói: “…… A, anh mau vào trò chơi đi!”
“Làm sao vậy?”
“Hôm nay có hôn lễ của đại thần” Nguyễn An An nói “Em thấy có người thả mã thiệp mời, tiện nhớ kỹ…… ngày thường chúng ta thăng cấp chậm như vậy, phải tranh thủ đi cọ ăn cọ uống nha!”
Cố Quyết: “A……”
Đúng vậy, đêm nay hình như Tiết Chiêu kết hôn.
Ngày hôm nay đầu óc bị choáng váng bởi hỉ sự của chính mình, ngay cả hôn lễ của con trai cũng quên mất.
Anh đăng nhập vào game, nhìn thoáng qua thời gian.
“Mấy giờ bắt đầu hôn lễ?”
“10 giờ rưỡi.” Nguyễn An An nói xong, lại lập tức bổ sung “Là người trong giới nói.”
“Còn năm phút……”
Cô nghe thấy Cố Quyết thấp giọng nói xong câu này, cổ tay đột nhiên căng thẳng, trong nháy mắt khi ngẩng đầu, cả người cô đều bị kéo vào trong ngực anh.
Nguyễn An An một chữ cũng chưa kịp nói, đôi môi đã bị lấp kín.
“Vậy hôn bốn phút.”
……
Không biết có phải thật sự hôn bốn phút hay không, dù sao thời điểm anh buông cô ra, ánh mắt Nguyễn An An nhìn màn hình máy tính đã thành bóng chồng bóng.
Cô bị hôn tới mức nổ phổi, nhưng vẫn nhớ thương hôn lễ của Ân Viện, cũng may tốc độ internet ở đây khá nhanh. Trước tiên hai người nhập mã thiệp mời, một giây sau liền bắt đầu chen chúc trong tiệc cưới.
Đêm nay Tây Khánh vô cùng náo nhiệt, mười người thì có tới chín người đều đang bàn luận về hôn lễ của Chiêu Chiêu Mộ Mộ. Dư lại một người tuyên bố tin tức giao dịch, người này vô cùng đáng thương bởi vì không ngừng bị spam, đêm nay đoán chừng sẽ không có ai chú ý tới tin tức giao dịch trong giới.
Sau khi tiến vào phòng tổ chức hôn lễ, Nguyễn An An nhìn xung đỉnh đầu đủ loại màu sắc xung quanh hai nhân vật 【 Tôi yêu mềm mại 】 và 【 Tôi yêu thầm thì 】đang không ngừng toát ra ánh sáng thăng cấp, cô cảm khái “Chiêu Chiêu Mộ Mộ thật không hổ là đại thần nổi tiếng trong giới, quả nhiên hôn lễ vô cùng khí phái……”
Vừa rồi Chiêu Chiêu Mộ Mộ mới đăng một số tin tức vào trong giới, hiện tại tất cả mọi người đều chỉnh chỉnh tề tề mà chúc phúc Chiêu thần Chiêu tẩu bách niên hảo hợp sớm sinh quý tử.
Kỳ thật Nguyễn An An rất vừa lòng, Ân Viện phải xứng với hôn lễ như vậy mới đúng.
Thời điểm chứng kiến hai nhân vật bái đường, bọn họ không thể rời khỏi phòng, cũng không có việc gì để làm, Cố Quyết lôi kéo tay cô thưởng thức. Nguyễn An An mô tả lại video pk của Đông Sát Tây Cố mà cô vừa xem “Anh ta thật sự quá lợi hại, nếu em có một ngày thực hiện thao tác kia, em có thể chơi cả đời……”
“Ừm.”
“Anh cũng cảm thấy vậy.”
Nghe cô một lần lại một lần thổi phồng chính mình, Cố Quyết vô cùng thoải mái đáp lời.
Chờ Nguyễn An An thổi phồng đủ rồi, cô đột nhiên “A” một tiếng “Đúng rồi, vì sao đêm nay Đông Sát Tây Cố không online? Hình như anh ta không tới tham gia hôn lễ, em nghe nói Chiêu Chiêu Mộ Mộ và Đông Sát Tây Cố là huynh đệ tốt……”
“……” Bàn tay Cố Quyết dừng một chút: “Anh lại nghe nói bọn họ không phải huynh đệ.”
“Hả?” Nguyễn An An quay đầu hỏi: “Không phải huynh đệ thì là gì?”
“Hình như bọn họ ……” Cố Quyết cười một tiếng “Là cha con.”