Sau khi nói chuyện với Carlo một lúc lâu Andrew bèn trở về phòng, nụ cười vẫn luôn treo trên khóe miệng đột nhiên biến mất. Hắn ngửi ngửi tay trái, khóe miệng lạnh lùng nhếch lên: “Quả là một thông tin hữu ích”
Sau đó hắn liên tục ấn lên quang não, gửi đi một kênh mã hóa. Hình ảnh 3D của một người đàn ông tóc xám xuất hiện giữa không trung, nếu có ai ở đây chắc chắn sẽ lập tức nhận ra gã, đội trưởng quân đoàn số 5 —— Thượng tướng Wayne.
Wayne là một nhân vật huyền thoại, năm đó sử dụng kỹ năng vượt trội lấy ít thắng nhiều chống lại trùng tộc. Đáng tiếc gần đây gã lại bặt vô âm tín, thống lĩnh quân đoàn số 5 đã lâu nhưng không thu được chiến tích nào, kéo theo đó tiếng tăm của gã trong lòng dân chúng cũng bị hạ xuống không ít. Hiện giờ nguyên soái còn đang mắc bệnh nặng, đối với Wayne mà nói, cục diện này không thực sự có lợi cho bản thân gã.
Ngược lại đối thủ cạnh tranh của gã, thượng tướng Lys của quân đoàn số 2, mấy năm gần đây bởi vì con trai của ông – thượng tá Hewitt thành lập quân đoàn Thunder gặt hái được nhiều chiến công lừng lẫy, do đó số lượng dân chúng ủng hộ vẫn đang liên tục tăng.
Vì tranh đoạt vị trí cao nhất quân đội, Wayne đã lén lút làm nhiều việc nhưng hiệu quả đem lại rất thấp.
“Trưởng quan.” Andrew lên tiếng chào.
Wayne nhíu mày, mặt lộ ra vẻ bất mãn: “Đang ở trong Thunder mà lại trực tiếp gọi cho ta, cậu quá mạo hiểm rồi.”
“Trưởng quan, tôi vừa được biết một tin tình báo quan trọng. Người mới rất được Hewitt coi trọng – Carlo Meg chính là omega. Hơn nữa Hewitt và Reiner cơ hồ vì việc này mà xảy ra bất đồng.”
“Quả nhiên là một tin tức tốt, cậu vất vả rồi” Wayne như có điều suy nghĩ, gật đầu.
Mãi cho đến phòng chỉ huy tác chiến, lửa giận của Lục Hằng vẫn chưa tắt, hành động vừa nãy mà Carlo làm đã xúc phạm đến ranh giới cuối cùng của cậu. Một kẻ đang khoác quân trang trên người cư nhiên lại từ bỏ tôn nghiêm của mình và quỳ xuống đất như thế.
“Reiner, xảy ra chuyện gì thế?” Đã rất lâu chưa từng thấy tâm trạng của cậu không ổn định như thế, trong lòng Hewitt có chút vi diệu. Luôn cảm thấy hơi khó chịu, trước đây người duy nhất có thể chọc cho Reiner biến sắc chỉ có mình hắn mà thôi.
“Không phải chuyện gì quan trọng, trước tiên bàn chính sự đã.”
Tuy rằng trong lòng như đang có hàng vạn con kiến đang bò đến khó nhịn, nhưng Hewitt vẫn buông xuống hàng đống thắc mắc mà mở ra hình chiếu 3D.
“Đây là bản đồ Tinh Lộ mà lần trước chúng ta lấy lại được, nhìn tọa độ này xem.” Hewitt phóng to một điểm nào đó.
“Đây là… trùng động?”
“Đúng, căn cứ theo những hình ảnh do người máy điều tra gửi về, trùng động này thông với lãnh địa của trùng tộc, hơn nữa lại là vùng trung tâm.”
“Cái gì? Trùng động này thế mà lại ở phòng tuyến hậu phương Maratchi, một khi nơi đó bị trùng tộc phát hiện thì hậu quả khó mà lường trước được.” Lục Hằng lên tiếng.
Mặc dù đối với với nhân loại mà nói, chỉ người nắm giữ thể chất 3S mới có thể đi qua trùng động mà không bị nơi đó đè ép. Thế nhưng đối với trùng tộc, hạn chế như thế chẳng hề được coi là quá đáng, cấp bậc cơ bản của trùng tộc đều tương đương với thể chất cấp 3S.
Hewitt gật đầu: “Lần này quân bộ giao nhiệm vụ sử dụng năng lượng từ tính R-1 để phá hủy trùng động, bất quá tôi có một ý định khác.”
Lục Hằng rất tự nhiên tiếp lời: “Cậu muốn đi sang phía bên kia trùng động à?”
Hewitt vẫn luôn đặt việc tiêu diệt trùng động trở thành mục tiêu lớn nhất của mình, chỉ cần nữ vương trùng tộc vẫn còn tồn tại một ngày, thì vĩnh viễn sẽ có trùng tộc không ngừng gây rối đến lãnh thổ của loài người. Nhưng nữ vương vẫn đang ẩn nấp tại lãnh địa trung tâm được tầng tầng lớp lớp trùng tộc bảo vệ, không hề có manh mối tìm kiếm nào cả. Bây giờ đã có cơ hội tốt như vậy, Hewitt nghĩ tới việc đi thăm dò một phen cũng không có gì kỳ quái.
“Cũng chỉ có cậu hiểu tôi.” Hewitt nhếch môi, định bụng cười thật tươi với Lục Hằng.
“Điều này không phù hợp với quy định.”
Nghe vậy, khóe miệng mới nhếch lên được nửa chừng của Hewitt đột nhiên xụ xuống, thoạt nhìn vô cùng chán nản. Trong thế giới nguyên bản, Reiner rốt cuộc cũng không đồng ý đi cùng hắn sang phía bên kia trùng động. Người đi cùng hắn lúc ấy chính là Carlo, sau khi hai người trải qua một phen đồng sinh cộng tử, Hewitt càng quyết tâm muốn giữ Carlo ở lại Thunder, tiếp theo lại nổ ra tranh cãi kịch liệt với Reiner. Lục Hằng làm sao có thể để mặc tình huống này xảy ra, dù sao hai đứa con số mệnh đã được định sẵn là sẽ nảy sinh tình cảm với nhau, vì vậy có thay đổi một ít tiểu tiết cũng không ảnh hưởng gì lắm.
“Nhưng mà có thể lấy danh nghĩa thám hiểm cá nhân…” Lục Hằng còn chưa nói xong đã bị Hewitt nhào lên cắt ngang.
“Rei à, cậu đúng là thiên sứ nhỏ tri kỉ của tôi. Thật là yêu cậu chết mất!”
Đột nhiên không kịp chuẩn bị đã bị người khác ôm lấy mặt, Lục Hằng lạnh lùng đẩy con cún Hewitt đang vẫy đuôi ra “Bây giờ chúng ta sẽ bàn đến vấn đề của Carlo.”
Khoảng thời gian này, Hewitt bị sự hăng hái sôi nổi khiến cho đầu óc mê muội, giờ đây tỉnh táo suy nghĩ lại: đúng như Lục Hằng từng nói, tồn tại của Carlo lúc nào cũng có thể dẫn đến việc toàn bộ Thunder sẽ bị tiêu diệt đến hài cốt không còn. Đem toàn bộ chi đội đặt vào trong tình cảnh nguy hiểm như vậy cũng không phải là chuyện người lãnh đạo sáng suốt nên làm. Thế nhưng, nghĩ tới việc Carlo là con trai của trung sĩ Meg thì hắn lại không thể nào vô tình giao Carlo cho đội chấp pháp xử lí.
Hewitt liếc mắt nhìn Lục Hằng, thần sắc cậu bình thản, ấn đường trước sau như một nhíu chặt lại, đôi môi mỏng nhợt nhạt hơi nhếch lên. Dáng vẻ này khiến người khác cảm thấy có chút lạnh nhạt hờ hững nhưng lại làm cho hắn an tâm kì lạ.
Chẳng biết bắt đầu từ khi nào mà Reiner đã trở thành người chủ đạo trong bọn họ. Hồi còn nhỏ, cậu vẫn là một bé trai hay ngượng lúc nào cũng lẽo đẽo đi sau lưng hắn. Không rõ từ bao giờ, Reiner đột nhiên trưởng thành, trở nên bình tĩnh chín chắn, có loại cảm giác rằng nếu cậu ở đây thì chuyện nào cũng sẽ được giải quyết ổn thỏa và chẳng việc gì có thể khiến cho lông mày cậu lay động cả.
Reiner chính là đáng tin cậy như vậy, nhưng đã từ rất lâu hắn chưa từng thấy cậu cười vui vẻ. Đột nhiên Hewitt cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái, ẩn ẩn như là đau lòng.
“Chỉ huy trưởng, chỉ huy trưởng? Hewitt!”
Bị giọng nói của Lục Hằng cắt ngang những suy nghĩ vớ vẩn, Hewitt ngồi nghiêm chỉnh: “Vừa rồi cậu tức giận như thế là bởi vì chuyện của Carlo?”
Lục Hằng gật đầu: “Từ góc độ cá nhân mà nói, tôi cho rằng Carlo Meg không phù hợp để trở thành quân nhân. Bất quá, suy xét đến trung sĩ Meg, tôi nghĩ chúng ta có thể cho cậu ta một cơ hội. Cậu có biết tướng quân Dylan Shaw không?”
Dylan Shaw là một truyền kì, ông là tướng quân omega duy nhất trong lịch sử loài người. Dylan Shaw sinh ra trong một gia đình có truyền thống quân nhân, từ nhỏ đã học được ý chí kiên cường và giàu lòng hi sinh, không cam tâm lấy chồng sinh con, bị bó buộc ở một chỗ. Ông lựa chọn cắt đi tuyến thể, từ bỏ tất cả đặc quyền của một omega để trở thành quân nhân. Sau đó gặt hái được vô số thành tích xuất sắc, để lại một trang vẻ vang trong lịch sử loài người.
Lục Hằng không cần nói hết, Hewitt cũng hiểu ý tứ của cậu “Tôi sẽ nói chuyện với Carlo. Nếu như cậu ta không đồng ý, tôi sẽ yêu cầu cậu ta đệ trình đơn xin giải ngũ”
Quân đội yêu cầu trong vòng một tháng Thunder phải hoàn thành nhiệm vụ làm sập trùng động. Việc này không nên chậm trễ, Hewitt và Lục Hằng sau khi xác định kĩ quá trình thì bắt đầu xuất phát.
Mặc dù là thể chất cấp 3S nhưng khi đi qua trùng động Lục Hằng vẫn cảm thấy đầu váng mắt hoa, kinh tởm muốn ói. Hít sâu mấy hơi, miễn cưỡng ép sự khó chịu xuống, Lục Hằng và Hewitt phối hợp với nhau thăm dò tình huống chung quanh.
Bằng kinh nghiệm phong phú, hai người họ nhanh chóng phát hiện một hành tinh nằm chếch về hướng bắc trùng động, cách hằng tinh một khoảng vừa phải, quỹ đạo ổn định, rất có khả năng tồn tại sinh mệnh sống. Vì vậy hai người liền lựa chọn tinh cầu kia làm điểm dừng chân đầu tiên.
Hành tinh này nằm ở một trạng thái cực kì nguyên sơ, cây cối cao lớn che khuất bầu trời, dây leo sinh trưởng mạnh mẽ rệt thành một cái mạng nhện lớn trên mặt đất. Nhưng nơi đây lại quá yên tinh, không có bất cứ âm thanh của sinh vật nào cả. Điều này rất không bình thường, ở một tinh cầu phù hợp để sinh sống, cộng với cảm giác dính dính dưới chân, trong không khí còn lẩn quẩn mùi vị tanh ngọt, thì đây chính là lãnh địa của trùng tộc. Chỉ có những binh sĩ thân kinh bách chiến mới có thể đoán mùi vị đặc thù này. Lục Hằng và Hewitt liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt nghiêm nghị.
Lục Hằng ngồi xổm xuống, cầm lên một vật thể màu trắng cẩn thận kiểm tra: “Là vỏ trứng của trùng tộc, xem ra hành tinh này rất có thể là chỗ ẩn náu của con nữ vương…”
“Không phải có thể, mà là chắc chắn.” Vừa dứt lời, thân hình Hewitt chợt vụt lên, xông ra ngoài giống một chú báo săn mồi, đùi phải tựa như một cây roi quất vào bụng trùng tộc đánh lén.
Con trùng tộc kia bị đạp một cú bay thẳng vào vách đá, vách đá chịu va đập nên rơi xuống không ít đá vụn. Nhưng con trùng tộc chỉ rũ đầu một cái rồi vô sự đánh tới.
Thân mình của trùng tộc được bao phủ một lớp vảy màu vàng, trên lưng là đôi cánh trong suốt, râu trên đỉnh đầu cơ hồ dài gấp 3 lần cơ thể. Đây đúng là trùng tộc cao cấp chỉ xuất hiện bên cạnh nữ vương—— trùng cận vệ.
Làm một binh sĩ tinh nhuệ dưới trướng nữ vương, số lượng trùng cận vệ rất ít, gần trăm vạn trứng trùng mới nở ra một con trùng cận vệ. Bù lại, sức chiến đấu của trùng cận vệ cực kì mạnh, bộ vảy màu vàng cơ hồ không có bất kỳ vũ khí nào có thể phá vỡ, trái lại cơ giáp có thể tạo ra tổn hại cho nó. Thế nhưng mạng lưới tinh thần của nữ vương chắc chắn đã bao phủ cả hành tinh, một khi lấy ra cơ giáp từ nút không gian thì sóng năng lượng tất nhiên sẽ bị nữ vương phát hiện. Nếu nó phái đến vài con trùng cận vệ nữa, hai người kể cả có cánh cũng không thể trốn đi đâu được.
Lục Hằng cầm dao găm trong tay, đâm vào phía rìa thân thể trùng cận vệ, cố gắng tấn công hai cái cánh có vẻ là nơi yếu nhất của nó. Sau đó cậu mới phát hiện bộ phận này thực chất là khối dịch thể đông lạnh, căn bản không thể tạo ra thương tổn gì cho trùng cận vệ.
Hai bên giằng co một hồi, Lục Hằng thấy Hewitt làm một động tác tay, ra hiệu cho cậu hấp dẫn sự chú ý của trùng cận vệ. Lục Hằng quyết đoán đâm thẳng vào miệng nó, tốc độ của cậu cực nhanh, khi trùng cận vệ toan cắn xuống thì cậu nháy mắt nhảy ra chỗ khác, dao găm cắt ngang trong khoang miệng không có vỏ bảo vệ tạo ra một vết rạch sâu hoằm.
Trùng cận vệ phát ra một tiếng kêu gào bén nhọn vì đau, phẫn nộ đem toàn bộ lực tấn công dồn lên người Lục Hằng. Tuy Lục Hằng đã nhanh chóng rút tay nhưng vẫn bị dính phải thứ nước dãi có tính axit của trùng cận vệ, phát ra những tiếng xèo xèo. Sắc mặt cậu không đổi, thân thủ vẫn nhanh nhẹn tránh né đòn công kích như trước, nhưng một người không có cơ giáp mà đánh cận chiến với trùng cận vệ thì vẫn có chút khó khăn.
Cường độ động tác cao khiến cho cơ bắp nhanh chóng rã rời, cử động của Lục Hằng nháy mắt chậm lại, gần như sắp bị trùng cận vệ cắn trúng. Nếu lần này bị dính đòn thì không tránh được việc phải hi sinh cả cánh tay.