Làm Thế Nào Để Cái Chết Nặng Tựa Thái Sơn

Chương 12




Tinh cầu Atlantis có mười phần tương tự với hành tinh mẹ Trái Đất: sở hữu đại dương rộng lớn bao quanh lục địa. Nơi đây khiến cho những người năm đó phải rời khỏi hành tinh mẹ của mình cảm thấy được an ủi về mặt tâm hồn. Ngày nay, mọi kiến trúc thuộc hành tinh Atlantis đều nằm dưới sự bảo hộ của pháp luật liên minh, không được tự ý phá bỏ.

Bởi vậy, căn cứ bí mật của bọn họ vẫn giống hệt như trước đây, đứng sừng sừng trên bờ biển. Nghe âm thanh sóng biển vỗ vào vách đá, Lục Hằng đi dọc theo cầu thang hình xoắn ốc lên trên. Hướng tới chỗ chiếc cửa sắt rỉ sét thông với đỉnh ngọn tháp, lúc đẩy ra vang lên tiếng kèn kẹt chói tai. Cho dù có như thế thì bóng lưng xuất hiện trước mặt Lục Hằng kia cũng vẫn không quay đầu lại.

Lục Hằng đi tới, ngồi xuống bên cạnh Hewitt.

Áo khoác của Hewitt ném lung tung ở gần đó. Trên người hắn chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ huấn luyện màu đen để lộ ra đường nét bắp thịt rắn chắc, cả người giống như một con hắc báo mạnh mẽ, chỉ có điều hiện tại bé mèo bự này có đôi chút uể oải không yên. Gió biển ẩm ướt thổi tung mái tóc xoăn đỏ của Hewitt, hắn cũng không thèm để ý mà trầm mặc nhìn ra xa.

Hewitt đột nhiên cảm thấy trên mặt mình lạnh lẽo, hắn nghiêng đầu sang bên thì thấy ngón tay thon dài của Lục Hằng đang nắm một bình rượu quen thuộc. Đó là loại rượu mà bọn họ thường uống hồi còn nhỏ. Hewitt cầm lấy, hai người vẫn không nói gì mà chỉ yên tĩnh uống rượu, mãi đến khi bình rượu cạn đáy.

“Mấy cái tên khốn kiếp bên quân đội kia!” Hewitt ngửa đầu uống nốt hớp rượu cuối cùng, rốt cục cũng chịu mở miệng.

Lục Hằng chỉ hơi nghiêng mặt sang nhìn hắn, không lên tiếng.

“Đếch có quân tiếp viện, một mình Thunder phải nhận nhiệm vụ ám sát nữ vương. A…” Hewitt cười mỉa “Ở trong mắt bọn họ, chẳng có việc chó gì bằng cái vị trí kia. Cơ hội tốt như vậy, lại bị mấy người lấy ra làm lợi thế đấu tranh!”

“Cho nên?” Lục Hằng hỏi.

Hewitt ngây ngẩn cả người.

Lục Hằng nhếch miệng, lộ ra biểu cảm cười như không cười: “Cho nên cậu đánh mất tự tin rồi?”

“Không phải! Nếu như chỉ có mỗi Thunder thì nhiệm vụ này cũng vẫn giải quyết được tuốt!” Đây cũng không phải kiêu căng ngạo mạn gì, tuy dính chút rượu nên đầu óc Hewitt có hơi hỗn loạn, thế nhưng nếu nói về thực lực của Thunder thì hắn vẫn là người rõ ràng nhất. Không có quân tiếp viện thì cùng lắm là khiến nhiệm vụ có chút khó khăn thôi.

“Vậy sao cậu lại sa sút đến thế này? Con đường mà chúng ta đi vốn không cần ai phải hiểu, tự bản thân không quên mục đích ban đầu là được rồi.”

Hewitt nhìn Lục Hằng, đôi mắt từ trước đến giờ chưa từng có gợn sóng của cậu bây giờ lại lộng lẫy như dải ngân hàng. Hewitt bị ánh sáng rực rỡ kia hấp dẫn, mọi thứ xung quanh tựa hồ như không tồn tại, ngay cả tiếng sóng biển luôn luôn thể hiện cảm giác tồn tại của mình trong khoảnh khoắc này cũng biến mất không dấu vết. Giờ đây Hewitt chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình, chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp kia của Lục Hằng. Hắn chậm rãi lại gần cậu, muốn chạm vào bầu trời sao ấy. Hắn không khỏi nín thở khi khoảng cách giữa hắn và cậu ngày càng gần, nhưng khi hắn muốn đưa tay chạm vào thì bị thứ gì đó ngăn lại.

Trong chớp mắt, Hewitt muốn hủy diệt cái thứ ngăn cản hắn làm điều hắn muốn. Bất quá lý trí còn sót lại khiến hắn hoàn hồn, sau đó Hewitt nhìn thấy bàn tay Lục Hằng đang chọt vào trán hắn, trên mặt là biểu cảm ghét bỏ không thèm che giấu.

Đắm chìm trong bầu không khí quỷ dị một lúc, Lục Hằng liền khôi phục bộ dạng không cảm xúc như bình thường: “Cậu muốn làm gì?”

Khuôn mặt Hewitt lập tức đỏ bừng: “Trên, trên mặt cậu có lá cây…”

Ánh mắt của Lục Hằng khiến Hewitt cảm thấy mình như một thằng ngu. Quả nhiên, câu nói kế tiếp của cậu đã làm cho Hewitt muốn đào một cái hố rồi chui xuống cho đỡ nhục.

Lục Hằng đáp: “Trong phạm vi 1km xung quanh đây không hề có cây cối”

Đêm đã khuya, tinh hà dưới bầu trời đêm càng lộ ra muôn vẻ rực rỡ. Gió biển ẩm ướt nhẹ thổi qua, Lục Hằng co chân trái lên, tay phải chống xuống mặt đất, lẳng lặng nhìn sóng biển trong đêm tối, hiếm lắm mới bày ra dáng vẻ thả lỏng như thế này. Đột nhiên cậu cảm thấy đùi phải của mình nằng nặng, Lục Hằng cúi đầu, nhìn thấy Hewitt đang nằm trên đùi mình.

“…”

Có lẽ là vẻ mặt không cảm xúc lẫn dáng vẻ nhìn người khác chằm chằm của Lục Hằng có lực sát thương quá cao, Hewitt bèn nghiêng người sang, ôm lấy eo cậu: “Rượu này nặng quá, có chút choáng váng nên cho tôi nghỉ một chút nha”

Lục Hằng sửng sốt, quyết định lười tính toán với con ma men. Không quan tâm say thật hay giả, hắn đã nói như vậy rồi thì cứ tin đi.

Hewitt dùng sức ôm chặt lấy eo nhỏ của Lục Hằng, nhếch miệng cười ở góc độ cậu không thể phát hiện ra, sau đó lại cảm thấy lỗ tai của chính mình bắt đầu nóng lên.

“Nói đi, cụ thể là có chuyện gì xảy ra rồi?” Hai chiếc vệ tinh trên không của hành tinh Atlantis đã di chuyển được một nửa, hô hấp của Hewitt rất vững vàng thế nhưng Lục Hằng biết hắn vẫn tỉnh.

“Báo cáo của viện nghiên cứu ghi rằng nữ vương đang tiến hóa. Thời gian là bảy ngày trước, quân bộ bên kia bàn bạc rồi đưa ra quyết định chó má ấy là Thunder đơn độc nhận nhiệm vụ lần này, không có tiếp viện.” Hewitt cười khẩy “Cũng không hẳn là không có tiếp viện, đài truyền hình tinh tế “tiếp viện” chúng ta bằng cách sử dụng 20 máy quay phát trực tiếp toàn bộ hành động cơ đấy!”

“Phát trực tiếp á?”

“Chẳng biết thằng cha ngu si nào đề xuất cái ý kiến đó. Bảo là nhiệm vụ lần này có tầm ảnh hưởng rất lớn, vì tôn trọng quyền công dân nên toàn bộ quá trình thực thi nhiệm vụ đều phải được phát sóng trực tiếp” Hewitt buồn bực gãi đầu “Càng ngu hơn chính là, cao tầng quân bộ lại cứ thế bỏ phiếu thông qua”

Sau khi biết được tin tức, Hewitt tức giận bừng bừng gửi truyền tin đến cho quân bộ nhưng sự tình vẫn không có chuyển biến tốt. Thời điểm nữ vương tiến hóa như vậy chính là cơ hội ngàn năm có một, cho dù nguy hiểm đi chăng nữa thì Hewitt và Thunder cũng sẽ không bỏ qua. E rằng cao tầng quân bộ chính là biết chắc việc này nên mới cắn chết cũng không muốn ra quân tiếp viện. Còn về việc phát sóng trực tiếp quá trình thì quân bộ giải thích rằng, tin tức nữ vương tiến hóa không biết vì sao lại bị tiết lộ ra ngoài, trên tinh võng ồn ào xôn xao một phen, dưới áp lực dư luận không thể không mở phát sóng trực tiếp.

Dụng ý của cao tầng quân bộ lần này cực kì rõ ràng. Không có tiếp viện, Hewitt chỉ có thể lựa chọn cách để lính tinh nhuệ của Thunder sử dụng thuốc kích thích số 1, vượt qua trùng động đi thi hành nhiệm vụ. Hậu quả mà thuốc kích thích số 1 đem lại cơ hồ có thể liệu trước được, bất kể có thành công hay không thì đều chỉ còn một con đường chết.

Nếu như vậy nên tuy là vì nhiệm vụ, nội bộ Thunder tất nhiên sẽ nảy sinh những người có suy nghĩ phản động, uy tín của Hewitt cũng sẽ bị hạ thấp. Sau đó họ lại nghĩ cách tách rời Thunder rồi từ từ nuốt chửng, đem nơi có chiến lực cường đại này thâu tóm trong tay mình.

“An nguy của mấy ngàn binh sĩ biên cảnh thế mà lại không bằng lợi ích của đám người ấy. Nhưng nếu suy nghĩ dưới góc độ khác thì cũng xem như họ đang khẳng định thực lực của chúng ta đúng không?” Hewitt rất biết cách tự an ủi bản thân.

“Đây chính là hậu quả của việc cậu không cố gắng học 《Khái quát lịch sử loài người》 ở trường quân đội đấy.” Lục Hằng nói một câu không liên quan.

Nhưng mà Hewitt rất nhanh đã hiểu được ý của cậu: “Đúng thế, nếu hồi đó tôi cùng cậu học môn này thật tốt thì giờ đã không theo lý tưởng chủ nghĩa như vậy”

Quyền lợi đấu tranh vẫn luôn phát triển trong mọi ngõ ngách của nền văn minh nhận loại. Bất kể là ở thời kì hòa bình hay chiến tranh thì việc tranh giành để bảo vệ lợi ích của bản thân vẫn như một vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại không hề thay đổi.

“Nhưng nếu cậu không có tấm lòng son (*) thì Thunder cũng sẽ không trở thành lý tưởng của các quân nhân ưu tú như thế này”

(*Tấm lòng son: chung thủy, một lòng không thay đổi)

Hewitt nhìn ánh sao chiếu xuống người Lục Hằng. Có lẽ là do uống rượu nên gò má cậu có chút ửng đỏ, kèm theo giọng nói dịu dàng trầm thấp càng khiến cho gió cũng trở nên ôn hòa hơn, tâm trạng hỗn loạn của Hewitt lúc bấy giờ cũng trở nên bình yên hẳn.

Vùng trời cách bến cảng không xa đột nhiên xuất hiện một màn hình cỡ lớn, bắt đầu chiếu lại một bộ phim điện ảnh thời xưa có tên là 《Trốn Khỏi Địa Cầu》. Trái Đất từng là hành tinh mẹ của loài người, lúc đó khoa học kỹ thuật vẫn còn lạc hậu, sau khi bị trùng tộc phát hiện thì quân đội của loài người không đủ sức chống lại trùng tộc và bị ép phải rời bỏ quê hương của mình. Trong quá trình chạy trốn, loài người đã đạt được mức phát triển vượt bậc. Khi ấy một tiểu đổi tình cờ phát hiện nữ vương đang trong giai đoạn tiến hóa, bọn họ chọn cách được ăn cả ngã về không, lấy mạng sống ra làm cái giá để ám sát nữ vương, đổi lấy cuộc sống yên bình cho toàn bộ loài người trong suốt 200 năm.

“Ồ? Bến cảng này mỗi tuần vẫn chiếu phim ngoài trời thế này sao. Lần trước chúng ta cùng nhau xem phim đã là cách đây 20 năm rồi nhỉ” Hewitt toát ra vẻ mặt hoài niệm.

Lục Hằng không tiếp lời, chỉ lẳng lặng thưởng thức bộ phim sử thi vĩ đại kia. Hewitt nhìn chăm chú gò má cậu một chút, cũng dần buông lỏng tâm tình mà đắm chìm trong nội dung của bộ phim. Bỗng nhiên, một vài chi tiết nhỏ đã mang đến cho Hewitt vài linh cảm.

“Reiner, tôi có ý tưởng lớn mật này. Năng lực kiểm soát lưới tinh thần lực của nữ vương trong giai đoạn tiến hóa cuối cùng là yếu nhất” Hewitt càng nói càng cảm thấy kế hoạch của hắn vô cùng khả thi.

Lục Hằng gật đầu ra hiệu cho hắn tiếp tục.

“Chúng ta có thể ngụy trang thành sóng tinh thần của nữ vương, phái toàn bộ trùng cận vệ ra ngoài làm nhiệm vụ, sau đó chờ thời cơ thích hợp lẻn vào ám sát nữ vương.”

“Kế hoạch này được đó” Lục Hằng lập tức mở quang não ra, bắt đầu mô phỏng quá trình thực hiện nhiệm vụ.

Hewitt yên tĩnh nhìn thần sắc nghiêm túc của Lục Hằng. Từ trước đến giờ giữa bọn họ đều là hắn nêu ý tưởng, còn cụ thể chi tiết ra sao thì là do Lục Hằng đảm nhiệm. Chỉ cần có Lục Hằng ở đây, kể cả ý tưởng có hoang đường đến thế nào đi chăng nữa thì cậu cũng sẽ thực hiện được.

“Dựa theo kế hoạch của cậu tính toán một chút, muốn ám sát nữ vương và thành công rút lui, số lượng người tham gia nhiệm vụ phải ít nhất là hai người” Lúc sau Lục Hằng ngẩng đầu, giơ hai ngón tay thon dài trước mặt Hewitt.

Hewitt kích động nắm lấy bàn tay đang chìa ra của Lục Hằng: “Đúng là chỉ cần có cậu thì không chuyện gì là không thể mà!”

Kế hoạch của Lục Hằng là để cậu và Hewitt vượt qua trùng động một lần nữa, bắt chước sóng tinh thần của trùng cận vệ để tiến vào sào huyệt của nữ vương. Chờ đến khi khả năng kiểm soát lưới tinh thần lực của nó suy yếu vì đang trong giai đoạn tiến hóa cuối cùng thì tiếp tục mô phỏng sóng tinh thần của nữ vương, khống chế đám trùng cận vệ rời khỏi sào huyệt. Cuối cùng, Hewitt sẽ phụ trách tiến vào sào huyệt ám sát nữ vương.

Trùng cận vệ nhất định sẽ phát hiện ra họ nếu nữ vương bị giết, bởi vậy cần phải có một người liên tục giả dạng sóng tinh thần của nữ vương để người tiến vào sào huyệt có thể thuận lợi rút lui. Mà nhiệm vụ của các binh sĩ Thunder khác chính là canh giữ ở đầu còn lại của trùng động, phòng ngừa trùng cận vệ sau khi bị khống chế rời khỏi sào huyệt lại lọt qua trùng động tiến vào lãnh thổ loài người. Dẫu sao, trùng động này cách mấy hành tinh có dân cư sinh sống không xa, nếu để trùng cận vệ ra ngoài thì hậu quả khó mà lường trước được.

Kế hoạch ám sát nữ vương đã được quyết định như vậy.