Chương 49: Năm nghìn năm chờ đợi
Mặc kệ câu hỏi của Schwarz, Satella vẫn nhìn quanh căn phòng một vài giây nữa, sau cùng ánh mắt cô dừng lại trên quyển sách còn lại trên giường.
"Loạn Thế Hùng Ca hả? Cậu cũng có hứng thú với mấy câu chuyện anh hùng thế này sao?"
Nhặt cuốn sách lên, Satella vuốt ve bìa sách với biểu cảm phức tạp.
"Không hẳn..."
Schwarz lắc đầu.
Hắn tiện tay mang theo quyển sách này về vì nó tình cờ nằm cạnh quyển "Anh Hùng Hy Vọng và Tam Thánh Chiến Cơ" nội dung dường như cũng có liên quan tới anh hùng nên mới làm vậy.
Song, đó lại là hai câu chuyện khác biệt.
Nếu "Anh Hùng Hy Vọng và Tam Thánh Chiến Cơ" là câu chuyện về anh hùng tới từ thế giới khác đánh bại ma vương giải cứu thế giới mang đầy màu sắc ảo mộng và lý tưởng không thật thì "Loạn Thế Hùng Ca" là câu chuyện về vị anh hùng đã thống nhất loạn lạc, chấm dứt c·hiến t·ranh xung đột chủng tộc.
Nội dung đại khái thì là lũ ăn no rửng mỡ, thế giới không có uy h·iếp nào thì chính bọn họ tạo ra huy h·iếp. Không chịu được yên bình nên mấy cái tộc người kéo quân đánh nhau hòng xưng hùng xưng bá, xem ai mới là chủ nhân thực sự. Chiến tranh đa chủng tộc triền miên kéo dài hàng trăm năm mà không có dấu hiệu chấm dứt. Tới tận khi một kiếm sĩ và một pháp sư đồng hành xuất hiện, dẫn dắt loài người vùng lên đấu tranh, qua đó thống nhất loạn lạc đặt lại hiệp ước hoà bình giữa các chủng tộc.
Chuyện sẽ có một cái kết đẹp nếu dừng lại ở đó, nhưng không, pháp sư đi cùng với kiếm sĩ nổi lòng tham, muốn trở thành kẻ thống trị. Nhân lúc kiếm sĩ b·ị t·hương chưa khỏi sau c·hiến t·ranh, hắn dấy binh tạo phản hòng giành lấy ngai vua. Kết cục thì như bao kẻ phản diện khác, bị kiếm sĩ liên hợp cùng những người đứng đầu các chủng tộc khác đánh bại thảm hại.
Trước khi c·hết, hắn đã nguyền rủa thế giới và thề rằng một ngày nào đó sẽ quay trở lại. Tới lúc đó hắn sẽ nhấn chìm thế giới vào đêm đen vô tận. Đáp trả lời nguyền đó, vị kiếm sĩ cũng để lại thanh kiếm của mình và tuyên thệ, ngày pháp sư trở lại, người nhất định cũng sẽ trở về, cùng mọi người chống lại hắn. Sau đó kiếm sĩ q·ua đ·ời do v·ết t·hương quá nặng, để lại niềm tiếc thương vô hạn cho thế giới.
Vị kiếm sĩ và gã pháp sư đó được hậu thế gọi bằng cái tên Anh Hùng Ánh Sáng và Pháp Sư Hắc Ám.
Tuy đều là sách tranh cổ tích, nhưng so với "Anh Hùng Hy Vọng và Tam Thánh Chiến Cơ" mang đầy hơi thở thần thoại, "Loạn Thế Hùng Ca" lại giống một câu chuyện được cải biên từ lịch sử có thật hơn. Hắn có thấy qua nội dung tương tự trong mấy quyển sách lịch sử mà mình đọc hồi sáng. Thời điểm xảy ra vừa hay chính là khoảng năm nghìn năm trước.
"Muốn nghe sự thật từ người từng trải không?"
Khi Schwarz đang hồi tưởng lại nội dung quyển sách thì Satella bất chợt chồm tới, ghé sát vào người hắn.
"..."
Hắn không khỏi cúi đầu xuống, đôi mắt hồng ngọc phản chiếu trong ánh mắt hắn chứa đựng thứ cảm xúc kỳ lạ nào đó không diễn tả được thành lời.
Schwarz chợt nhớ, Satella hiện tại cũng khoảng chừng năm nghìn tuổi. Nói cách khác, cô là người đã trải qua thời đại đó, khả năng cao còn là người trực tiếp tham gia vào trong câu chuyện.
"Bản chất của cuộc chiến đa chủng tộc xảy ra trong câu chuyện đó thật ra chính là xung đột giữa các Tối Cường Chủng mà thời đại hiện nay gọi là Vương Thú."
Không đợi Schwarz đồng ý hay không Satella đã bắt đầu kể.
"..."
Ngay câu nói đầu tiên đã đủ uy lực để khiến Schwarz phải im lặng vì bất ngờ.
"Ta biết, trong mắt mọi người bây giờ, kể cả ngươi, Vương Thú là những Thủ Hộ Giả của thế giới. Ngạc nhiên như vậy là dễ hiểu."
Satella hơi chuyển người, dựa lưng vào ngực Schwarz, lật qua lật lại từng trang sách.
"Tuy nhiên, ở thời đại đó, Vương Thú không hơn gì những con quái vật nắm giữ dã tính và sức hủy diệt thuần túy. Là cá thể siêu việt nhất mỗi chủng loài, Vương Thú toàn một lũ kiêu ngạo, độc đoán và vô lý. Tất cả đều cho rằng bản thân mình mới là mạnh nhất, bản thân mình mới là kẻ có tư cách thống trị thế giới, không ai chịu thua ai, không ai phục ai. Điều gì đến cũng phải đến, thảm hoạ mang tên c·hiến t·ranh bùng nổ."
"Vương Thú toàn một lũ kiêu ngạo, độc đoán và vô lý à?"
Nghe tới đây, Schwarz tỏ vẻ trầm tư.
"Nhìn cô là tôi thấy được lốm đốm rồi. Phải không, Tối Cường Vương Thú?"
Nửa đùa nửa thật, hắn nhếch môi cười nhạt.
"Cậu cho rằng tôi độc đoán và vô lý lắm sao?"
Satella bật cười, giọng điệu dường như có chút tự giễu, còn chẳng tỏ ra bất ngờ khi Schwarz biết thân phận của mình.
"Đó là vì cậu chưa tiếp xúc với những Vương Thú khác thôi. Tại thời đại đó, tôi còn chưa phải Thiên Không Long Đế, còn chưa phải Tối Cường Vương Thú. Danh hiệu đó thuộc về một kẻ khác, không chỉ người đời mà ngay cả Vương Thú cũng phải e sợ gọi hắn là Chí Tôn Nhân Hoàng."
"Chờ một chút."
Giống như vừa nghe thấy tin tức gì chấn động lắm, Schwarz xen miệng vào.
"Nhân Hoàng? Vương Thú của nhân loại sao? Loài người cũng có Vương Thú ư?"
Loài người không có Vương Thú.
Đây không phải kiến thức hắn có được từ cốt truyện Academy Legacy, mà là kiến thức từ đống sách hắn xem lúc sáng. Và Satella vừa phủ nhận điều đó.
"Tất nhiên, Vương Thú suy cho cùng chỉ là cá thể siêu việt nhất của mỗi loài. Việc nhân loại có cho mình một Nhân Vương là hoàn toàn hợp lý mà. Chỉ là cái tên đó đã trở thành cấm kỵ, bị toàn bộ Vương Thú phủ nhận mà thôi."
"Lý do là gì?"
"Cái đó thì phải kể tiếp câu chuyện vừa rồi. Trước tiên..."
Satella ngẩng đầu lên, ném quyển sách đi trước mặt Schwarz.
"Quên câu chuyện giả tạo này đi đã."
Cô nói.
"Đúng là thế giới đã được thống nhất dưới nỗ lực của Anh Hùng Ánh Sáng cùng Pháp Sư Hắc Ám, nhưng sự thật không chỉ có bấy nhiêu. Cậu không tự hỏi sao, rằng tại sao bọn họ lại thống lĩnh nhân loại thay vì những chủng tộc khác?"
"Bởi vì một trong hai là Chí Tôn Nhân Hoàng trong miệng cô?"
Schwarz sờ cằm suy đoán.
"Trả lời đúng rồi, nhưng không có thưởng."
Satella vỗ tay, giả vờ chúc mừng Schwarz rồi tiếp tục.
"Pháp Sư Hắc Ám chính là Chí Tôn Nhân Hoàng. Tôi biết nghe tới đây cậu sẽ thắc mắc, nếu đã là Nhân Hoàng thì tại sao hắn lại phản bội đúng không?"
Không đáp lại, Schwarz chỉ gật đầu.
"Trong số Vương Thú, có vài kẻ sở hữu năng lực độc nhất khá là đặc biệt, bao gồm cả giấc mơ tương lai."
Satella phe phẩy ngón tay.
"Và vì là Vương Thú, sức chịu đựng đủ lớn để tiết lộ tương lai đó mà không bị quy luật thế giới gạt bỏ."
"Để ta đoán, có phải loại tương lai dạng "Chí Tôn Nhân Hoàng sẽ phản bội" các kiểu không?"
"Ngạc nhiên đấy, cậu đoán chính xác hai lần luôn."
"Kinh nghiệm cả thôi."
Nụ cười nhạt của Schwarz chuyển thành vẻ mỉa mai.
"Bài học duy nhất chúng sinh có thể rút ra từ trong lịch sử đó là không có bài học nào được rút ra cả. Kiểu gì chẳng thành Nhân Hoàng vốn không có ý tạo phản, nhưng cuối cùng vẫn bị ép đến con đường đó."
"Lời tiên tri chính xác là "Trong Vương Thú có kẻ phản bội". Không tiết lộ kẻ đó là ai, những Vương Thú khó khăn lắm mới hoà giải được nhờ khả năng hùng biện và thuyết phục của Anh Hùng Ánh Sáng lại bắt đầu nghi kỵ lẫn nhau.
Vấn đề có thể giải quyết nếu như các bên chịu ngồi xuống nói chuyện và cùng nhau tìm cách giải quyết, nhưng không, cái lũ ngạo mạn đó lại không nghĩ vậy. Mâu thuẫn, nghi kỵ và xung đột lên cao chưa từng có.
Hoà bình vừa mới thành lập lại bị ngọn lửa c·hiến t·ranh nhen nhóm đe doạ lần nữa. Anh Hùng Ánh Sáng bây giờ vẫn đang vì v·ết t·hương để lại sau c·hiến t·ranh quá nặng mà dưỡng thương chưa tỉnh nên không có ai để điều giải nghi kỵ.
Vào thời điểm đó, kẻ phản bội cuối cùng cũng lộ mặt. Nhân thời cơ Anh Hùng Ánh Sáng và những Vương Thú khác b·ị t·hương chưa khỏi, Pháp Sư Hắc Ám hay chính là Chí Tôn Nhân Hoàng đã đâm sau lưng bọn họ, m·ưu đ·ồ thống trị toàn thế giới."
"Thời điểm không khỏi trùng hợp quá đi chứ? Sớm không làm, muộn không làm lại chọn đúng lúc c·hiến t·ranh sắp bùng nổ mà phản bội?"
"Là Tối Cường Vương Thú, tất nhiên không Vương Thú nào có thể đương đầu với Nhân Hoàng trong một cuộc chiến trực diện chứ đừng nói là những Vương Thú còn chưa khôi phục hoàn toàn thực lực."
Không trả lời nghi vấn của Schwarz, Satella tiếp tục kể.
"Lần lượt, lần lượt từng Vương Thú bị hạ gục. Cho đến khi chỉ còn lại chừng một nửa số Vương Thú chưa bị nhắm tới, họ mới hiểu ra cách duy nhất để chống lại Nhân Hoàng là đoàn kết lại. Hơn nữa còn phải thuyết phục những Vương Thú bại trận và kéo Anh Hùng Ánh Sáng về phe mình nữa."
"Đoàn kết để chống lại một kẻ thù chung hả?"
Sự mỉa mai trong giọng điệu của Schwarz trở nên đậm hơn.
Hắn hiểu đại khái vấn đề rồi, nhưng vẫn nghe Satella kể tiếp.
"Kết cục thì cậu biết rồi đấy, Pháp Sư Hắc Ám bị tiêu diệt và để lại nguyền rủa, Anh Hùng Ánh Sáng cũng để lại ý chí của mình thông qua thanh kiếm rồi q·ua đ·ời. Những Vương Thú dù mất đi mối liên hệ chung là Anh Hùng Ánh Sáng vẫn cũng nhau lập nên thành thệ ước hoà bình. Bởi vì sợ rằng một ngày Chí Tôn Nhân Hoàng sẽ trở lại, và chỉ đoàn kết cùng nhau mới là cách duy nhất chống lại hắn. Cùng nhau, họ lánh khỏi thế giới, đợi ngày đó tới."
"..."
Không nghe Schwarz đáp lại, Satella ngẩng đầu nhìn hắn lần nữa, chỉ thấy đôi mắt đen đang nhìn vào khoảng không xa xăm, suy tư điều gì đó.
"Có lẽ cậu đúng, tôi không hiểu suy nghĩ của con người."
Satella cụp mắt xuống, vẽ vẽ vào lòng bàn tay Schwarz bằng ngón trỏ.
"Tôi đã từng không hiểu tại sao Nhân Hoàng phải làm thế, không hiểu được suy nghĩ trong đầu của hắn. Rõ ràng là có sức mạnh tiêu diệt tất cả, vậy mà lại chọn cái kết diệt vong cho chính mình. Vì vậy nên tôi mới lập nên Stellar, hy vọng một ngày mình có thể hiểu được con người, hiểu được suy nghĩ hôm đó của hắn. Cũng là để đợi một người có thể cho tôi lời giải đáp."
"..."
"Năm nghìn năm rồi, tôi đã đợi năm nghìn năm rồi. Bây giờ, kẻ mang sức mạnh của Anh Hùng Ánh Sáng đã xuất hiện. Vậy còn Pháp Sư Hắc Ám thì sao?"
"..."
"Nói cho tôi, Schwarz. Ở kiếp trước của cậu, có phải chúng ta từng gặp nhau?"