Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Làm Phản Diện, Hành Hung Nhân Vật Chính Rất Là Bình Thường Đi?

Chương 42: Quyết tâm




Chương 42: Quyết tâm

"Nè nè, mấy cậu biết chuyện gì chưa?"

"Chuyện gì?"

"Tối qua có người đột nhập vào Stellar đấy, còn là nhân vật cực kỳ tầm cỡ luôn!"

"Sao!"

"Nghe nói là âm mưu á·m s·át Đệ nhị hoàng tử đế chế nhưng bị hiệu trưởng phát hiện, giờ đang bị biệt giam chờ giao lại cho hoàng tộc xử lý đấy."

"Giật gân vậy? Đáng tin không thế?"

"Tất nhiên là đáng tin rồi, ông anh mình nghe lỏm được từ các giáo sư đấy!"

"Sáng thì chó điên lên cơn cắn bậy cắn bạ, tối thì hoàng tử bị á·m s·át, Stellar gần đây loạn quá!"

"..."

Hành lang vào mỗi buổi sớm trước khi vào học lúc nào cũng thật huyên náo và ồn ào. Học viên người người qua lại đông đúc, kết thành từng nhóm nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất. Từ những việc như học hành như ma trận hay kiếm thuật này nọ đến những tin đồn chưa rõ thực hư. Nhưng đối với thiếu nữ tên Yuri, hết thảy những chuyện này đều không liên quan gì tới cô.

Là thành viên của một gia đình quý tộc đã lụn bại tới mức đánh mất cả họ của mình, mong muốn của Yuri là ngày nào đó có thể khôi phục lại danh dự cho gia tộc của mình. Để làm được thế cô phải cố gắng thật nhiều, hầu hết thời gian đều dành cho việc học tập không có hơi đâu mà quan tâm tới chuyện thiên hạ.

Nếu không tình cờ được giáo sư Rayner phát hiện và mang tới Stellar thì có lẽ ngay cả ước muốn đó của cô cũng không thể nảy nở được. Yuri không cho phép phí hoài cơ hội mà giáo sư Rayner đã trao cho cô.

Mặc dù trong bài kiểm tra xếp hạng, bản thân cô đã chiếm được một vị trí trong mười hạng đầu, nhưng Yuri biết, cô không tài năng tới vậy. So với những thiên tài ở vị trí cao hơn, tài năng của cô chẳng thể coi vào đâu. Thậm chí Yuri còn cảm thấy người ở vị trí thứ mười, Arc Leonardo còn tài năng hơn cô. Nếu bản thân không cố gắng thì việc bị cậu vượt qua chỉ là vấn đề thời gian. Vì vậy Yuri chỉ có thể dùng nỗ lực để bù đắp vào khoảng thiếu hụt đó của mình.

Nếu không, sớm hay muộn gì cô cũng sẽ bị loại khỏi mười hạng đầu, đánh mất học bổng dành cho học viên xuất sắc rồi vì không thể chi trả học phí mà bị đuổi khỏi Stellar. Đó sẽ là một cơn ác mộng c·hôn v·ùi ước mơ của cô.

May mắn thay, một cơ hội khác đã mở ra trước mắt Yuri.

"Chỉ còn khoảng một tuần nữa là tới lúc tái đấu với Schwarz Skywalker..."

Vừa tự nhủ, Yuri vừa di chuyển tới điểm hẹn trước với hiệu trưởng và những người khác.

So với những người trong cuộc khác, Yuri là người ít có quyết tâm chiến thắng nhất. Ngay từ đầu cô còn không có lý do gì để chiến đấu với Schwarz, chỉ tình cờ ở đó để bị góp vào cho đủ số.

Thành thật mà nói, Yuri không muốn dính dáng gì tới Schwarz hết, cả ở quá khứ lẫn hiện tại. Nếu trước đây những tin đồn về đống việc làm xấu xa và vị trí thế tử công tước của Schwarz khiến Yuri e ngại thì thái độ và hành vi b·ạo l·ực của hắn ở hiện tại làm cô phải sợ hãi.

Mặc dù vậy, không thể không thừa nhận cơ hội lần này của Yuri là do Schwarz mở ra. Nhờ có hắn mà cô mới có thể được hiệu trưởng đích thân huấn luyện trong một tháng. Suốt thời gian này, Yuri đã tự mình cảm thụ sự tiến bộ thần tốc của bản thân. Cô tin rằng trong cuộc thi xếp hạng tiếp theo mình không những có thể giữ vững vị trí mà còn có thể tiến xa hơn nữa. Không dám nói là vào được năm hạng đầu, nhưng chắc chắn là có thể vượt qua những người đã để vuột mất cơ hội học tập từ hiệu trưởng.

Nếu trong trận tái đấu, bản thân có thể biểu hiện thật tốt thì có khi lọt được vào mắt xanh của hiệu trưởng nữa... Yuri không khỏi mơ mộng xa vời một chút. Không cần phải chiến thắng, chỉ cần bản thân biểu hiện đủ tốt.

Lại nói, bọn họ thật sự có cơ hội để chiến thắng Schwarz hay sao? Mới hôm qua tên đó còn đánh nằm bẹp một đống giảng viên...

Nghĩ ngợi vẩn vơ, Yuri đã tới sân tập lúc nào không hay. Trước cô những người khác đã tới tự bao giờ. Cơ mà hình như không có ai chú ý tới việc cô đã đến, không giống mọi khi, không ai chào cô cả. Bình thường mọi người đã vẫy tay chào từ khi cô còn chưa tới gần nữa là. Bây giờ đừng nói là chào, dường như họ còn không nhận ra rằng cô đang ở đây.

Bầu không khí có cái gì đó là lạ, nặng nề và khó chịu, tới mức khiến Yuri vừa nhấc tay chuẩn mở lời chào đã phải rụt tay trở về.

Arc, nhân vật trung tâm của nhóm lúc nào cũng được những người khác vây quanh giờ lại ngồi một mình dưới gốc cây bên sân. Vẻ mặt mệt mỏi và vài quầng thâm dưới mắt, trông cậu như vừa thức trắng đêm để làm gì đó vậy. Một góc khác, Thánh Nữ Aris quỳ trực tiếp trên đất, chắp tay cầu nguyện. Cô như lạc vào thế giới riêng, không quan tâm tới chuyện xảy ra xung quanh. Có phải là do chuyện xảy ra hôm qua?

Cách đó không xa lắm, Irine và Elsie không thèm để ý hình tượng mà ngồi bệch dưới đất, tựa lưng vào nhau. Cả hai đều có vẻ thẫn thờ, một người ngẩng đầu lên nhìn bầu trời, một người cúi gằm mặt nhìn xuống thứ gì đó mà cô đang nâng niu bằng cả hai tay. Dù không mấy thân thiết, còn chưa thể gọi là bạn nhưng chí ít đôi bên vẫn có thể gọi là quen biết. Trong ấn tượng của cô, Irine là một người cứng rắn có phận lạnh nhạt, còn Elsie là một công chúa biết nắm bắt lòng người có phần nào đó kiêu ngạo đúng như thân phận của cô. Irine chỉ tỏ ra mềm yếu trước Arc, còn Elsie sẽ giả vờ hoà nhã thân thiết với người khác khi Arc ở gần bên. Tuy vậy, dù có mềm mỏng hay hoà nhã thế nào cũng chẳng thể thành ra bộ dạng như hiện tại được. Nhìn thế nào cũng giống mấy thiếu nữ nhu nhược vừa trải qua c·hấn t·hương tâm lý. Bọn họ không bị c·hấn t·hương tâm lý thật đấy chứ?

Rốt cuộc, Yuri dời mắt qua những người còn lại, Tia và Sylvie. Hai người lẳng lặng đứng ở một bên, bộ dạng ấp a ấp úng muốn nói lại thôi, cuối cùng người thì lắc đầu, người thì thở dài rồi quyết định im lặng. Ngay cả khi nhận ra Yuri đã đến, hai người cũng chỉ gật đầu xem như chào hỏi.

"..."

Chờ một chút...

Sylvie? Sao người đó lại ở đây?

Yuri biết, Sylvie là một trong những cô gái thường xuất hiện xung quanh Arc, nhưng nghe nói gần đây cô bận thực hiện nghiên cứu nào đó, đã rất lâu không lên lớp rồi. Sao bây giờ lại xuất hiện ở đây?



Không lẽ cũng là vì đánh bại Schwarz ư?

Một vài câu hỏi nhảy ra trong đầu Yuri, càng nghĩ cô càng thấy rất có thể là vậy. Dù sao cả nhóm đều ở đây với cùng một mục đích rồi, người cuối cùng cũng gia nhập đâu có gì lạ. Vấn đề là tại sao lại là bây giờ? Sao tới tận khi này Sylvie mới xuất hiện?

"Có khi nào tên đó là nguyên nhân của sự khác thường này không?"

Xâu chuỗi mọi chuyện lại, Yuri bỗng nghĩ tới khả năng này.

"Thật đáng sợ..."

Khiến cho năm trong mười hạng đầu năm nhất cộng thêm một học viên danh dự như Thánh Nữ giáo hội uể oải mất tinh thần như vậy, Yuri không thể nghĩ ra từ nào khác để miêu tả Schwarz ngoài hai chữ "đáng sợ".

"Sau chuyện này tốt nhất không nên dính líu gì tới hắn nữa..." Cô tự nhủ.

"Cái gì thế này? Sao nhìn không có chút tinh thần nào hết vậy?"

Một giọng nói non nớt thình lình xuất hiện phía sau lưng khiến Yuri giật bắn cả người.

"Hiệu... Hiệu trưởng!" Nhận ra chủ nhân giọng nói là ai, cô lắp ba lắp bắp nói được mấy chữ.

"Tôi đáng sợ tới vậy sao?" Satella vừa nói vừa tự chọc tay vào má mình.

"Không... Không phải!"

"Hiệu trưởng."

"Chào buổi sáng, hiệu trưởng."

Yuri vội vả hắn giọng bào chữa, Tia và Sylvie phát hiện sự tồn tại của Satella cũng bước tới chào hỏi.

May mắn là Satella không có ý định truy cứu gì, phải nói là từ đầu còn chẳng để trong lòng. Cô gật đầu xem như đáp lại lời chào của Tia và Sylvie, còn chẳng thèm bận tâm tại sao Sylvie lại xuất hiện ở đây mà coi đó là việc đương nhiên. Satella đi tới giữa đám người vỗ mạnh hai lòng bàn tay vào nhau.

"Tập trung nào!"

Tiếng vỗ tay của Satella kéo Arc và những người còn lại quay về với thực tại. Họ lần lượt đứng dậy, bước về phía cô, chỉ là biểu cảm trên mặt thì không có nhiều thay đổi.

"Chào ngài, hiệu trưởng."

"Buổi sáng tốt lành, hiệu trưởng.

"Hiệu... trưởng."

"..."

Bốn người lần lượt mở miệng chào Satella, nhưng trừ Arc còn có chút tinh thần thì những người còn lại có vẻ không ổn lắm. Lời chào của Aris máy móc không nghe ra được cảm xúc gì còn mắt cô thì trống rỗng, gần như sắp rơi vào tình trạng mất khống chế như hôm qua. Trong khi đó, Elsie chỉ có thể thều thào hai chữ đứt quãng và Irine thì còn chẳng hé môi nổi.

"Mấy cô cậu bị sao thế?"

Satella khoanh tay lại, hai đầu lông mày nhíu vào nhau.

"...Có liên quan gì tên đó không đấy?"

Không biết tại sao, có cảm giác như là bị thao túng tâm lý vậy, gần đây cứ có vấn đề gì xảy ra trong Stellar, Satella sẽ không nhịn được mà nghĩ tới kẻ đó đầu tiên.

Dù không nói thẳng tên ra, song những người ở đây đều có thể đoán được "tên đó" mà Satella ám chỉ là ai.

"A... Không hẳn..."

"Cái đó..."

"..."



"..."

Arc và Aris ấp úng nhưng cũng không phủ nhận, còn Elsie và Irine không nói gì, cơ thể chỉ run lên nhè nhẹ.

"Vậy là có rồi?"

Satella híp mắt nhìn về phía những người còn lại.

Yuri phẩy tay lắc đầu, kịch liệt phủ nhận, tỏ vẻ mình cũng không biết gì hơn.

"Chuyện đó... Không có gì hay ho để nói..."

"Vẫn nên để bọn họ tự mình giải quyết thì hơn. Có lẽ?"

Do dự một chút, Sylvie với Tia cũng đáp lại, gián tiếp khẳng định suy đoán của Satella.

"..."

Thấy bọn họ không có ý định nhắc tới chuyện này, Satella không đào sâu thêm nữa, cô chỉ lắc đầu thở dài. Thật là mệt mỏi với vấn đề của đám thanh thiếu niên trẻ tuổi này. Đoạn, Satella dời tâm điểm chú ý vào Aris.

"Cô không sao chứ? Có muốn nghỉ ngơi một hai ngày không?" Cô hỏi.

Tối hôm qua, trước khi đi ngủ một chút, hoặc là nói trước khi đụng mặt Schwarz, Satella đã tranh thủ tới gặp Aris để kiểm tra tình trạng của cô. Khá tốt là thứ sức mạnh bộc phát kia không khó để kiểm soát, giữ tinh thần ổn định là được, hạn chế để cảm xúc dao động quá mạnh, chỉ cần như vậy. Satella đã nghĩ đó là chuyện khá đơn giản, đối với một người có thể vươn lên vị trí Thánh Nữ giáo hội như Aris, việc kiềm nén và điều chỉnh cảm xúc hẳn không có gì khó khăn mới đúng.

Ai biết được mới qua một đêm, sáng ra đã thấy con bé ấy đang trên bờ vực mất khống chế cảm xúc rồi.

"A..."

Nghe Satella hỏi vậy, ánh sáng yếu ớt cuối cùng cũng quay trở lại trong mắt Aris.

Tối hôm qua còn thề thốt hứa với người ta sẽ giữ cảm xúc ổn định, thế mà vừa gặp lại đã bày ra bộ dạng khó coi thế này. Aris có chút xấu hổ.

Tinh thần Aris vốn không kém ổn định tới vậy, niềm tin và quyết tâm của cô đủ mạnh mẽ để đưa được bản thân đi từ một đứa trẻ mồ côi lên ngai vị Thánh Nữ cao quý kia mà. Chỉ là gần đây, thứ niềm tin vốn dĩ bền chắc tựa núi cao của cô vừa mới sụp đổ. Thứ mà cô tin tưởng và hết mực tuân theo đã đẩy người cô nợ cả mạng sống này tới lằn ranh hủy diệt, đi đầu tạo nên tất cả bi kịch hắn phải chịu về sau.

Thêm vào đó, trước khi để Elsie và Irine nghĩ ngơi, cô đã dùng thánh lực và những lời cầu chúc của mình để hai người họ có những giấc mơ thật đẹp, hy vọng rằng điều đó sẽ khiến hai người họ cảm thấy khá hơn. Ấy vậy mà sáng nay, tình trạng hai người chẳng những không tốt lên mà còn tệ hơn trước rất nhiều. Như thể thứ họ nhìn thấy không phải những giấc mơ đẹp mà là những cơn ác mộng kinh hoàng vậy.

Bản thân cô đã làm được gì? Chẳng lẽ chỉ có thể mang tới đau khổ cho những người mình quan tâm? Cô có tư cách để ở trên cái vị trí Thánh Nữ này hay không? Tinh thần vốn đã giòn yếu lại chịu thêm đả kích như vậy bỗng chốc vỡ tan thành muôn mảnh.

Aris chẳng thể làm gì khác ngoài tự trách và cầu nguyện với Nữ Thần. Xin người chỉ ra cho cô một con đường đúng đắn. Đáng tiếc, không ai đáp lại lời nguyện cầu của cô.

"Không sao... Tôi ổn, không cần phải nghỉ đâu."

Trở về với thực tại, Aris lí nhí đáp lại câu hỏi của Satella.

"Hơn nữa, nếu tôi thật sự mất khống chế thì chẳng phải ở bên cạnh ngài sẽ an toàn hơn sao?"

"Tùy cô vậy." Satella vặn vặn đuôi tóc, gật đầu cho phép.

Quả thật thay vì để Aris ở một mình rồi đột nhiên mất khống chế thì để cô nhóc ấy ở lại bên cạnh mình sẽ tốt hơn nhiều. Nếu tình trạng bộc phát của Aris xảy ra, không ai trong Stellar này có thể giải quyết nhanh hơn cô được, sẽ không có thêm bất kỳ thiệt hại không đáng có nào.

Satella lại "nhìn" quanh một vòng, Elsie, Irine và Aris vẫn đang rất sa sút, Arc thì mệt mỏi khó tập trung, Sylvie cùng Tia tương đối bình thường nhưng vì lo lắng cho bạn họ nên cũng chẳng thể nói là ổn định. Cả nhóm chỉ có mỗi Yuri coi như đang ở tình trạng tốt nhất.

"Cứ thế này thì dù có thêm bao nhiêu người nữa, các cô cậu cũng không thắng nổi đâu." Satella cúi đầu ôm mặt,

Tinh thần chiến đấu là một trong những yếu tố cốt lõi mang tới thắng lợi. Nhìn đám thanh thiếu niên này mà xem, một đám tinh thần sa sút, một đám khác thì từ đầu đã chẳng mong chờ thắng lợi. Thế này mà thắng được tên đó mới là chuyện lạ.

Trước quan điểm của Satella, một số thì mím môi tỏ vẻ khó chịu, một số thì thờ ơ, nhưng chẳng có ai trong bảy người phản bác điều đó.

"Muốn bỏ cuộc thì dừng lại ở đây thôi. Tôi cũng chẳng muốn dạy một đám không có tinh thần gì thế này đâu."

"Không được!"



"Không thể như vậy!"

"Tôi không muốn thế!"

"Hiệu trưởng, ngài..."

Tuyên bố của Satella lập tức khơi dậy những âm thanh phản đối.

Ba trong đó lần lượt thuộc về Aris, Elsie và Irine, cái cuối cùng là của Arc.

"Ồ?"

Khoé môi Satella nhếch lên, cô bỏ qua Tia, Sylvie cùng Yuri mà tập trung vào bốn người Arc.

Có vẻ như hai chữ "bỏ cuộc" của cô vừa vô tình vực dậy đám thanh thiếu niên này. Từ dao động ma lực của họ, Satella có thể thấy được cảm xúc của ba cô gái lúc này là "sợ hãi". Về phần Arc, đó là không cam lòng và lo lắng. Không cam lòng bỏ cuộc như vậy, lo lắng cho những người bạn đánh mất cơ hội sữa chữa sai lầm.

"Vẫn muốn thắng?" Cô hỏi.

Bốn người không trả lời, chỉ im lặng gật đầu.

Nhận được sự khẳng định của họ, Satella nghiêng mặt về hướng ba người còn lại.

"Các người thì sao?"

Nghe cô hỏi vậy, Tia và Sylvie thoáng nhìn nhau một lát.

"Tôi hả?"

Tia là người lên tiếng trước.

"Nói thật lòng, tôi chẳng muốn dính líu gì tên chó điên ấy cả."

Cô dừng lại một chút, nhìn qua những người bạn của mình.

"Nhưng tôi không thể bỏ mặc mấy đứa ngốc nghếch này. Thắng hay không thì chưa biết, tôi sẽ chỉ cố hết sức thôi."

Nói rồi cô đẩy Sylvie một cái bằng vai mình.

"Tôi thậm chí còn chưa tiếp xúc tên đó nên chẳng rõ hắn là người thế nào."

Sylvie lấy tay nhấc vành nón rộng quá khổ của mình lên.

"Cơ mà khiến bạn tôi khóc sướt mướt như vậy thì hẳn không phải loại tốt lành gì rồi. Đàn ông xấu, rất sẵn lòng góp một tay vào dạy dỗ hắn, tôi cũng sẽ cố hết sức."

"Còn cô?"

Sáu cặp mắt và một cái băng che mắt đồng loạt hướng về phía Yuri khi Satella hỏi.

Đột nhiên bị chú ý như vậy, Yuri đờ người ra một lúc.

"Tôi, tôi cũng sẽ cố gắng!"

Sau đó, như thể bị bầu không khí cuốn theo, cô tuyên bố.

Mục tiêu sâu xa của Yuri có thể khác với Arc và những người khác, nhưng cô cũng không có ý định bỏ cuộc thế này. Vẫn còn rất nhiều thứ Yuri muốn học hỏi từ Satella, cơ hội giống vậy khó mà gặp được hai lần, cô không muốn bỏ lỡ một tuần cuối cùng này.

"Tốt lắm."

Satella gật đầu, thắng được hay không thì chưa biết, ít nhất cũng có tinh thần hơn vừa rồi.

Cô vỗ hai tay vào nhau, đưa mọi người vào không gian cá nhân quen thuộc.

"Chứng minh quyết tâm của các người đi, thứ tôi muốn dạy hôm nay sẽ hơi đặc biệt một chút."

Satella quyết định sẽ dạy cho những thiếu niên thiếu nữ này "thứ đó". Bản thân cô cũng không muốn thua trò cá cược với Schwarz.