Làm Ơn Đừng Lại Gần Tôi

Chương 47: Dừng lại ngay




Phá tan bầu không khí khó chịu mà Tử Ân mang lại, Linh Lan vỗ vào vai của cậu để cậu định thần lại :

-'' Này không sao chứ?''

Tử Ân dãn cơ mặt ra hết sức có thể, dùng nụ cười gượng ép như thể nói '' Tớ không sao cả ''

Nhưng Linh Lan lại không tin lời nói này của Tử Ân, rõ ràng Tuấn Khang và Tử Ân có mối hiềm khích nào đó chưa thể giải quyết được. Sau này có cơ hội nhất định phải hỏi cho rõ mới được.

Bỏ qua hết một bên ,Linh Lan tiến lên phía trước, giục mọi người ổn định lại chỗ rồi chuẩn bị khai triển món ăn, bất giác lên tiếng hỏi Tuấn Khang:

-'' Hai cậu cũng ở đây à?''

Hàn Kỳ tí thì nói ra bí mật của hai đứa may được Tuấn Khang bịt mồm lại:

-'' Chỗ này nổi tiếng thế đương nhiên phải tới rồi''

Lí do thật là gượng gạo, đám Linh Lan là đưa ra các địa điểm rồi bốc thăm trúng thưởng nên mới tới đây thôi mà. Rõ ràng là theo dõi lại còn tỏ vẻ.

-'' Ăn gì đây là ăn gì đây''

Mọi người đập tay xuống bàn vỗ vỗ rồi đồng thanh nhìn về phía Linh Lan hứng thú mà hỏi khiến cho những người xung quanh nhìn bằng con mắt khác. Như thể mấy đứa này chưa từng đến đây hay sao.

Linh Lan đưa từng cuốn thực đơn cho mọi người xem, họ đều hứng khởi khi lần đầu thấy những món lạ đời này nhưng thực ra chỉ lạ với họ thôi chứ còn đám học sinh bình thường thì lại coi là món tủ của mình. Vừa ngon, vừa rẻ lại còn sạch sẽ nữa, sau kì này ai cũng mê cho coi.

Huyền Du chảy hết nước miếng, nhìn mà ham:

-'' Linh Lan này! Gọi hết món ở đây có được không ''

Các bạn còn lại cũng gật đầu lia lịa như thể đồng tình với sáng kiến cao cả này.



-'' Được thôi, các cậu cứ ăn thoải mái chỉ sợ lại không đủ bụng để ăn ấy chứ!''

Linh Lan liền trêu đùa mọi người, nghĩ bụng sau này phải đưa mấy đứa này ra ngoài nhiều để thêm hiểu biết hơn về cuộc sống mới được.

-'' Cô ơi, cô cho cháu 7 bánh tráng nướng, 7 bánh tráng trộn, 7 đĩa xiên nướng, 7 đĩa bò bía…''

Hương Kỳ dơ tay lên gọi món nhiều đến nỗi cô bán hàng phải ra tận nơi ghi chép lại sổ sách.

-'' Mấy đứa chờ cô một tí cô mang ra ngay đây''

Linh Lan cũng phải đến khiếp sợ với cô bạn này, gọi vậy có ăn hết nổi không đây. Mỗi người một phần nghĩ mà đã nổ cả bụng rồi.

-'' Gọi nhiều như này là phải ăn hết nha, không được bỏ phí''

Chưa ăn mà Linh Lan đã phải hăm dọa mọi người, nhưng không những không sợ mà lại còn phấn khởi hơn nữa.

-'' Đương nhiên là phải hết rồi haha'' Khải Minh lên tiếng

Mọi người sắp xếp bát đũa mỗi người một cái, dọn dẹp sao cho rộng rãi nhất có thể. Thật may khi đến đây không ai tỏ vẻ khó chịu hay là tiểu thư đỏng đảnh gì cả. Ai cũng thoải mái với nhau nhất có thể.

Ai cũng dễ thở với nhau nhưng riêng Linh Lan thì không bởi vì cô ngồi giữa Tuấn Khang với Tử Ân. Hết quay bên này không được bên kia cũng không xong. Hai người này muốn làm quá lên à.

Tuấn Khang lau lại bát đũa cho cô, Tử Ân thấy vậy liền hơn thua. Đưa cái đấy cho Hàn Kỳ rồi lấy chén khác lau lại.

-'' Trời ơi! Cứ thế này đến bao giờ mới được ăn đây hả trời'. Dừng lại ngay'' Linh Lan đã quá mệt mỏi với hai người này, phải có chỗ đứng trong đây kiền quát mắng.

Vẻ lạnh lùng của Tuấn Khang cũng vì thế mà mất đi, khi đứng trước người mình có cảm giác thích đến lạ thường thì có là gì đi nữa cũng phải rén một phần mà thôi. Tử Ân cũng không ngoại lệ.

Một đám còn lại như đang được xem phim miễn phí, được tiếp xúc trực tiếp hẳn hoi, ngán đến tận cổ. Mà không chỉ có ba người này bên cạnh có thêm cả Chu Y Y và Khải Minh.



Làm cho Huyền Du, Hương Kỳ và Hàn Kỳ cảm thấy tủi thân một chút trong lòng. Như thấu hiểu được hoàn cảnh của nhau, ba người lên tiếng trêu đùa:

-'' Ayza chắc phải chuyển bàn đi ra chỗ khác ăn thôi'' Hàn Kỳ nói

-'' Nơi này không chứa nổi ba đứa tụi mình nữa rồi ‘’ Huyền Du bồi thêm câu

-'' Thôi không buồn nữa, dù sao cũng còn hẳn 3 người chúng mình cơ mà''Hương Kỳ cũng chẳng kém là bao

Chưa chính thức có mối quan hệ nhưng trong số những người ngồi ở đây ai cũng hiểu ra cả, chỉ là họ không muốn nói ra cho đỡ ngượng ngùng mà thôi.

Nhưng riêng mình Linh Lan lại không hiểu gì cả, cứ lơ ngơ không biết vì bản thân mà có hai người đang đấu đá nhau. Cậu ấy vẫn cứ hồn nhiên vì cũng chẳng ai biết được bí mật được cất giữ trong lòng, cô không thuộc về thế giới này.

Thức ăn đã được dọn lên bàn, ai nấy đều khen tấm tắc vừa đẹp lại còn thơm ngon nữa, sau này nhất định phải đến đây thật nhiều lần mới được. Cả đám đồng thanh lên tiếng

-'' Cháu cảm ơn cô ạ!''

-'' Chúng cháu ăn ngon miệng nghe ''

-'' Dạ vâng ạ''

Mọi người chú tâm vào món ngon trên bàn quên cả chuyện đang trêu đùa hai cặp đôi ở đây. Được dịp ga lăng nên đám con trai phát huy hết tất cả cho các bạn nữ của mình. Linh Lan, Y Y,Huyền Du và Hương Kỳ dơ like một cái, quả là thằng bạn đáng đồng tiền bát gạo mà.

Vì thế mà họ thân nhau lúc nào cũng không hay cứ thế gắn kết lại với nhau.

-'' Aaaaa ngon quá đi'' Chu Y Y tấm tắc khen.

-'' Cậu ăn nhiều nữa vào'' Khải Minh liền gắp thêm vào bát cho cô

Cả đám ''Ề'' một tiếng rõ to, bắt chiếc làm theo cảnh vừa rồi. Trong bữa cơm chỉ có tiếng cười Khanh khách cùng muôn vàn câu chuyện cười, thật là đáng nhớ!