Làm Ơn Đừng Lại Gần Tôi

Chương 14: Khác lạ




Một ngày mới lại bắt đầu, Linh Lan chuẩn bị được đưa đi học. Dậy sớm quen rồi nên không phải nhờ ai gọi dậy nữa.

- Sống ở đây cũng lợi thật! Chả phải lo về tiền tí nào thoải mái sung sướng tiêu pha.

Bất ngờ lẩm bẩm một vài câu, mẹ Linh Lan liền lên tiếng '' hôm nay con gái của mẹ không cần ai gọi dậy nữa à! Có khi trời hôm nay lại mưa ấy chứ''

''Mới sáng sớm ra mà mẹ đã trêu con rồi''

Trêu đùa vài câu, cô chào ba mẹ xong ra ngoài lên xe để đi học.

Trên đường tới trường, bất ngờ gặp một chiếc oto có vẻ như đang chào mình. Linh Lan nhờ bác tài xế kéo cửa kính xuống. Thì ra là cậu bạn đẹp trai nhưng hơi nói nhiều đó không ai khác là Vu Tử Ân.

- Buổi sáng vui vẻ nha Linh Lan.

- Ừ buổi sáng vui vẻ nha.

Hai người nói đôi ba câu rồi hẹn gặp nhau tại cổng trường. Với Tử Ân, Linh Lan có phần đặc biệt với tất cả những người con gái khác. Cậu ấy không dính kề kề với mình mà luôn giữ khoảng cách nhất định, chắc chắn không mê vật chất nên cậu hứa nhất định phải có được Linh Lan. Không những vậy, khi đứng cạnh Linh Lan cậu không phải giả vờ với bộ mặt khác mà được là chính mình cho nên rất quý trọng Linh Lan.

…………….………

Đã yên vị trên trường, gặp hai người bạn Huyền Du và Hương Kỳ, liền kéo Linh Lan nhanh chóng vào lớp học để xem kịch hay.

- Từ từ thôi , mới sáng sớm ra cậu đã muốn giết người rồi hay sao??

- Tiểu Lan cậu không nhớ gì về việc hôm qua sao. Nhanh đến lớp xem mặt của ả Chu Y Y như thế nào này.



Bất ngờ tay Linh Lan gõ cái chát lên trán, việc hệ trọng như này mà cô cũng quên. Còn phải giúp sức vào vai diễn mới thành công mĩ mãn được.

Cả hai đến lớp cũng đã vào lớp rồi, không nhanh không chậm để chứng kiến toàn bộ sự việc. Hiện tại đang thấy Chu Y Y cầm theo túi rác rồi nhặt từng cái một, trông thật đáng thương.

- Ayza, chẳng phải ai đó hôm qua trực nhật rồi hay sao ai lại làm việc thất đức như này.

- Hay do nghiệp chướng quá, ai nhìn cũng ghét mà không để yên cho cũng nên.

Cả đám cũng đều hùa theo. Linh Lan đứng vậy nhìn rồi lẩm bẩm'' chả phải là đám các cậu hay sao ''.

Đằng xa, Tuấn Khang đang bước đến xem sự việc, thấy cậu Linh Lan liền diễn -‘'các cậu không được nói như thế, còn phải khen Y Y nhà ta đây chăm chỉ nữa đấy, phải không Tuấn Khang ‘'nói một đằng nhưng nghĩ lại một nẻo. Trong thâm tâm Linh Lan đang muốn tên này mắng mình trước mặt các bạn một cách thậm tệ, càng ghét cay ghét đắng càng tốt , hãy bảo vệ nữ chính của bạn đi ''

Biết được suy nghĩ của Linh Lan, cậu liền làm theo lời suy nghĩ của cô:

-'' Linh Lan, cậu đừng giả bộ trước mặt các bạn ''

- ''Tuấn Khang tối hôm qua chúng ta còn nói chuyện vui vẻ, giờ đây đã mặc định là tớ làm rồi ư''

Linh Lan diễn quá xuất sắc mà, trà xanh còn phải gọi cô bằng cụ nữa cũng nên. Có khi còn phải đổi nghề làm diễn viên nữa cũng hay. Nên suy nghĩ lại mới được hehee.

Bất ngờ Vu Tử Ân liền lên tiếng bảo vệ'' Linh Lan không làm trò mèo này'' rồi đưa mắt hất với Tiểu Lan liền bảo '' sao sao thấy tớ có ngầu không''

'' ngầu cái con khỉ khô! Cậu tự nhiên nói làm cái gì, nó mà lệch kịch bản của tớ thì cậu chết chắc '' Linh Lan mắng thầm tên đầu đất này.



Giờ nhân vật chính Y Y mới lên tiếng '' chiều hôm qua tớ ở lại trực nhật, rõ ràng đã xem kĩ lại rồi thật sự sạch sẽ sao bây giờ lại bẩn như này'' cậu ấm ức nói .

- ''Việc này chúng ta sẽ làm rõ ràng cho Y Y nhưng trước mắt vẫn nên dọn sạch đã không cô vào lớp sẽ mắng'' Tuấn Khang liền an ủi Y Y coi như không lo nữa.

Linh Lan liền vui sướng trong lòng, chắc chắn độ hảo cảm của hai người này lại tăng rồi đây. Coi như làm việc ác cũng có lợi cho bà đây rồi.

Trái ngược với Linh Lan, mấy nhỏ thích thầm Tuấn Khang đang gào thét trong lòng. Tại sao con nhỏ này lại được quan tâm đến như vậy, phải bị ghét hơn mới đúng chứ.

Tiết học diễn ra nhanh chóng, may sao cô giáo không phát hiện ra. Mọi chuyện vẫn êm xuôi như chưa có việc gì xảy ra.

Giờ đã đến lúc Tuấn Khang nhanh chóng tìm ra chân tướng sự việc , bởi vì mẹ cậu làm hiệu trưởng trường cho nên ít nhiều có tiếng. Việc xem camera là điều không khó. Tuấn Khang cũng không bất ngờ cho lắm, cậu nghĩ ngay đến Linh Lan là chủ mưu rồi, nhưng sau khi xem xong camera cô lại chỉ đứng yên một góc không để tâm tới chuyện này.

Về đến lớp, mọi người ai nấy đều muốn biết rõ ràng câu chuyện, riêng Linh Lan biết thừa chuyện đã bại lộ cho nên chấp nhận hiện thực chuẩn bị sẵn sàng bị nghe mắng.

Nhưng điều không ngờ tới, Tuấn Khang nói'' chiều hôm qua có mấy người khác lớp cố tình ném giấy vào lớp mình. Không phải người của lớp mình làm'' rồi liền quay sang nhìn biểu hiện Linh Lan như nào. Hai ánh mắt chạm vào nhau, cô cũng bất ngờ không kém. Tên này lại bảo vệ mình sao. Không đúng, không có gì là miễn phí cả. Vẫn là không nên tin người khác quá, chỉ tin bản thân mình thôi.

Đám Huyền Du và Hương Kỳ nghĩ thầm trong bụng, nói chỉ để cho hai người nghe thấy:

- Nay mày thấy lớp trưởng có khác không?? Cả Chu Y Y nữa sao lại câm như hến thế này.

- Im đi ! May còn chưa khai ra thủ phạm, ở đấy mà còn quan tâm người khác, liệu lần sau mà làm cho kĩ vào, không lại bị bắt thóp cả lũ với nhau.

- Từ giờ phải cẩn thận thôi. Mô Phật.

Thế rồi Huyền Du gõ vào đầu Hương Kỳ một nhát mà mắng '' con đần này''. Trong khi đó, Hương Kỳ vẫn chưa biết mình nói sai ở đâu, vẫn bồng bềnh trong suy nghĩ của chính bản thân.