Làm Nũng Với Đại Lão Tàn Tật

Chương 123: Lộ mặt




Edit: hanthy915

"Vượng Tử không nghe lời" online livestream.

Đây là lần đầu tiên Cố Sanh Sanh phát sóng sau khi công khai thân phận, fan mới và cũ cộng với cư dân mạng lần lượt kéo đến, trang chủ Thiên Nga bị lượng lớn người xem đổ dồn vào nên lập tức tê liệt, phải huy động lập trình viên sửa chữa khẩn cấp.

Đến khi trang chủ được sửa xong, Cố Sanh Sanh đã bắt đầu livestream. Người xem vừa vào, hai mắt liền sáng rực, Cố Sanh Sanh lộ mặt kìa!

Hôm nay Cố Sanh Sanh mặc một chiếc áo tay phồng màu xanh nhạt, mang tạp dề trắng thuần, tóc dài đen mượt vén gọn sau đầu, tóc mái cong cong chấm trên chân mày, kiều diễm hệt như đóa hoa xinh đẹp độc nhất vô nhị của nhân gian.

Cô rũ mắt chuyên tâm vo gạo nếp, bàn tay trắng nõn ướt nước như cánh hoa ngọc lan, trắng hơn cả gạo trong chậu.

Trước kia chỉ được nhìn thấy mỗi tay cô, mọi người thường băn khoăn không biết khuôn mặt nào sẽ xứng với đôi bàn tay này. Hiện tại đã được chiêm ngưỡng mặt cô, người xem liền đồng loạt nín thở, chỉ sợ làm ảnh hưởng đến cô gái trong khung hình.

Cố Sanh Sanh mím chặt môi. Đây là lần đầu tiên cô livestream lộ mặt nên cực kỳ căng thẳng. Góc trên bên phải hiện con số 50K+ người xem, nhưng lại chẳng có bình luận nào.

Cố Sanh Sanh hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nhìn màn hình giới thiệu: "Hôm nay dạy mọi người gói bánh ú nhé."

Cô dùng hai chiếc lá dong gấp lại thành hình nón, đổ một nắm gạo nếp vào, nhồi thêm một viên đậu xanh, xoắn làm hai ba vòng rồi lấy dây thừng buộc lại. Một chiếc bánh ú nhỏ nhắn xanh biếc lập tức xuất hiện giữa lòng bàn tay, được Cố Sanh Sanh nâng lên trước màn hình.

Lại thấy màn hình bị bình luận che lấp:

【Hu hu hu hu nhìn khuôn mặt này đi, tôi có thể ngắm cả đời!】

【Nhìn khung cảnh này tôi chỉ có thể nghĩ đến hai chữ: xa xỉ.】

【Aaaaaaa đẹp quá đi mất, em thích mấy chị đẹp gái nhất!】

【Mặt xinh xắn, tay nghề tốt, tôi yêu rồi mẹ ơi.】

【Cuối cùng Sanh Sanh cũng lộ mặt rồi! Khuôn mặt này xứng đáng là tài sản chung của nhân loại! Lộ mặt nhiều hơn đi chị ơi!】

Con người đều thích nghe lời hay ý đẹp, Cố Sanh Sanh cũng thế. Thấy phản ứng tích cực của mọi người, Cố Sanh Sanh khẽ mỉm cười. Vừa cười một cái, bình luận càng bùng cháy hơn, quà tặng mercedes bay lên không ngừng, còn có fan tặng cả pháo hoa.

【Sanh Sanh! Em là fan của Sở Minh Phù! Aaaaaa! Đọc em đi!】

【Không được không được rồi, tôi có tài cán gì đâu!】

【Mỹ! Nhan! Thịnh! Thế】*

*Lời khen dành cho một người đẹp rạng ngời, mỹ nhan là nhan sắc đẹp, thịnh thế là tuổi trẻ hưng thịnh, nghĩa rộng là trong giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời. Tổng lại nghĩa là một người đẹp đến tột cùng. (Cre: muoivantue.com)

【Tôi tuyên bố tôi là cái bánh ú kia!】

Bình luận lướt nhanh đến nỗi khiến Cố Sanh Sanh hoa cả mắt, nhưng cô vẫn bắt được chuẩn xác tên của Thẩm Vọng.

【Boss đâu rồi? Boss của chúng tôi đâu?】

【Tổng tài đại nhân thích bánh ú mặn hay ngọt thế?】

Tên Thẩm Vọng vừa xuất hiện, người xem dần tụ lại một hướng, tranh nhau hỏi khẩu vị của Thẩm Vọng, còn khách sáo nói bóng nói gió này kia, hỏi Thẩm Vọng có bên cạnh Cố Sanh Sanh không.

Cố Sanh Sanh không đọc bình luận nữa mà nghiêm túc nói: "Tôi làm hai loại bánh ú nhân tôm và nhân đậu xanh đơn giản nhất, người mới làm cũng có thể học được."

【Bánh ú nhân tôm á??? Khẩu vị quái đản gì đây.】

【Lầu trên không biết gì hết, Vượng Tử thích ăn hải sản nhất nhé.】

【Vượng Tử là ai?】

【Mèo~ béo~ của Sanh Sanh đó.】

【Vượng Tử, Thẩm Vọng, vc! Tự nhiên tôi nhận ra cái gì đó rồi.】

Các fan bỗng nhiên nhận ra ý nghĩa thật đằng sau cái tên "Vượng Tử không nghe lời", trong quá khứ kênh của Cố Sanh Sanh rất thường xuyên đổi tên, lúc thì "Vượng Tử không nghe lời", khi thì "Vượng Tử đặc biệt không nghe lời", giờ ngẫm lại mới thấy chỗ nào cũng toàn là đường với đường.

【kswl kswl (ngọt chết tôi rồi)!】



【Vì boss, team bánh ú ngọt có thể chấp nhận kiểu kết hợp ma quỷ này.】

【Hôm nay làm bánh ú nhân tôm là cho tổng tài đại nhân ăn đúng không ạ!】

Cố Sanh Sanh không nói gì, chỉ thấy hai mắt cô sáng long lanh, khóe môi cong lên thành một nụ cười ngọt ngào. Cảm xúc ngập tràn khắp khuôn mặt, người xem nhìn cái là hiểu, lập tức kêu la:

【Có phải boss đang ở cạnh cô không! Boss ơi nhìn em, em là nhan cẩu của anh đây!】

【Bạn em bị ung thư, trước khi chết muốn được nhìn thấy boss.】

【Aaaaaaaa boss! boss!】

Người xem lại một lần nữa mất khống chế. Cố Sanh Sanh đành phải giải thích: "Anh ấy không ở đây."

【Anh ấy? Anh ấy là ai dọ?】

【Á à, giọng điệu ngọt ngào quá nha.】

【Tôi phục, phục rồi, được chưa!】

Cố Sanh Sanh hoàn toàn bại trận bởi những người chèo thuyền CP cuồng nhiệt. Cô không vui khi bọn họ si mê Thẩm Vọng, nhưng không hề cảm thấy ngại khi nghe mọi người khen mình và Thẩm Vọng là một cặp xứng đôi.

Cố Sanh Sanh dứt khoát cúi đầu, tập trung gói bánh ú.

Ánh mặt trời sáng ngời khắp phòng bếp, bóng cây cao lớn lắc lư qua lại ngoài cửa sổ, gió thổi rì rào, không biết ve sầu ở đâu bay đến kêu vang, báo hiệu một mùa hè sắp đến.

Cố Sanh Sanh mỹ miều như một đóa hoa quý, rất khó để liên tưởng cô với bếp núc khói lửa mù mịt. Nhưng thấy dáng vẻ Cố Sanh Sanh rũ mắt tập trung gói bánh ú như thế, tâm tình người xem đều không hẹn mà cùng tĩnh lặng lại.

Đôi bàn tay quý giá xinh đẹp như hoa như liễu nhanh thoăn thoắt, gói hết cái bánh này đến cái khác, đặt vào trong làn tre.

Nhìn một màn trước mắt kia, những fan mới còn ôm suy nghĩ nghi ngờ Cố Sanh Sanh cũng hoàn toàn bị thuyết phục.

Đoạn video nhanh chóng trở nên nổi tiếng trên weibo, "Tiên nữ có giá trị nhan sắc, tiên nữ trù nghệ" là những biệt danh mới mà cư dân mạng đặt cho Cố Sanh Sanh.

Lúc này Cố Sanh Sanh lại không nghĩ nhiều được như thế. Cô vớt mấy chục cái bánh ú vừa được luộc chín ra ngoài, lột vỏ một cái, bánh ú trắng trẻo hiện ra giữa luồng khói mờ, vài hạt đậu đỏ xen kẽ gạo nếp trắng, nhân thịt thoắt ẩn thoắt hiện, cách màn hình cũng có thể ngửi được mùi hương gạo nếp thơm lừng.

(Truyenw*ki1 là đồ ch* ăn cắp)

Điện thoại reo lên ầm ĩ, là tin nhắn của trang chủ Thiên Nga. Cuối cùng Cố Sanh Sanh cũng nhớ đến mục đích chính của buổi livestream hôm nay: "Hi vọng mọi người có thể quan tâm đến phim mới của tôi, chính là bộ do kênh livestream Thiên Nga đầu tư."

Không biết thủy quân nhà ai đang hắc Cố Sanh Sanh không ngừng trên weibo, bọn họ nói cô vì gả cho chồng tốt nên mới cướp được miếng bánh nướng, người có tiền quả nhiên ghê gớm.

Cho đến khi livestream Thiên Nga chính thức lên tiếng: là dự án mới do Thiên Nga hợp tác đầu tư, chủ phòng dẫn đầu bảng bồi dưỡng tân binh có thể tham gia.

Mà Cố Sanh Sanh vừa hay là người đứng đầu bảng.

Fan Cố Sanh Sanh liền huênh hoang: "Sanh Sanh của chúng ta đóng bộ này là danh xứng với thực!"

Cố Sanh Sanh vốn định từ chối bộ phim này, song bên Thiên Nga lại điên cuồng cọ nhiệt độ, lôi Cố Sanh Sanh vào hết lần này đến lần khác, khiến các fan cực kỳ mong chờ bộ phim, đạo diễn Trương phải tự mình gọi điện cho Cố Sanh Sanh, bày tỏ hy vọng cô có thể nhận vai nữ chính. Cố Sanh Sanh đành phải chấp nhận, còn phải mở livestream để phối hợp tuyên truyền cho phim.

【Thật tốt quá! Tôi xem nguyên tác của bộ này nhiều lần lắm rồi, chỉ có Sanh Sanh mới có thể diễn Tuế Tuế thôi.】

【Sanh Sanh đóng đại tiểu thư kiêu kỳ hợp nhất!】

【Người hâm mộ CP mối tình đầu của có vẻ phải tỉnh mộng rồi!】

【Đừng lôi Tạ Tử Khanh vào đây được không? Sanh Sanh và boss mới là trời sinh một cặp.】

Fan CP vợ chồng tổng tài và CP mối tình đầu lại choảng nhau ở khu vực bình luận. Nhưng càng có nhiều fan hào hứng, của Cố Sanh Sanh và Tạ Tử Khanh mới có thể được khai máy theo kế hoạch.

Cố Sanh Sanh tắt livestream đi.

Cô gói thêm vài chục cái bánh ú, xong xuôi thì rửa tay tháo tạp dề, dặn dò chị Lý: "Nguyên liệu tôi đã chuẩn bị xong, chị kêu người gói bánh cho xong đi, đủ cho tất cả mọi người ăn đó. Còn có lì xì nữa, nhớ giúp tôi phát cho mọi người luôn nhé."

Chị Lý vui vẻ nói: "Cô yên tâm, tôi đã nhớ kỹ rồi."



Từ sau khi Cố Sanh Sanh đến, phúc lợi dành cho người làm ở biệt thự Thẩm gia được gia tăng đáng kể. Không nói đến quà tặng hay bao lì xì, thứ mà mọi người ngóng trông nhất chính là đồ ăn do tự tay Cố Sanh Sanh làm, thứ hương vị đó, ăn một lần sẽ nhớ mãi không quên.

Nhưng bánh ú Cố Sanh Sanh làm nhiều như thế, gửi cho ông cụ Thẩm ở xa một phần, ba Cố mẹ Cố một phần, còn lại đều thuộc về tiên sinh. Cũng may Cố Sanh Sanh chu đáo, lần nào cũng chuẩn bị dư nguyên liệu để nhóm đầu bếp làm một ít cho người làm ăn.

Cố Sanh Sanh lại nói: "Chuẩn bị xe đi, tôi muốn ra ngoài."

Chị Lý phân việc xong thì nói: "Phu nhân muốn đến công ty hả?"

Cố Sanh Sanh: "Tôi đến đoàn phim, tiện đường đưa bánh ú cho Thẩm Vọng."

Chị Lý cười: "Hôm nay là tết Đoan ngọ, tiên sinh vẫn phải đi làm, vất vả quá. Thấy phu nhân chắc sẽ vui lắm đây."

Tập đoàn Thẩm thị.

Chiếc xe Lincoln màu đen tiến vào bãi đỗ xe, tài xế mở cửa ra, Cố Sanh Sanh cầm theo túi nhỏ bước xuống, một chiếc Ferrari đỏ phóng như bay ra ngoài, vừa hay lướt ngang qua cô.

Đám vệ sĩ xông đến bảo vệ Cố Sanh Sanh như thấy kẻ địch mạnh, Cố Sanh Sanh tò mò nghiêng đầu nhìn thử nhưng không thấy gì khác thường.

Lên đến phòng làm việc, Thẩm Vọng không ở đây, Cố Sanh Sanh liền ngồi vào ghế của anh. Chiếc ghế da khá lớn và sâu so với Cố Sanh Sanh, cả người cô hoàn toàn bị nó che kín.

Vậy nên khi Chu Vị vào phòng cũng không nhìn thấy Cố Sanh Sanh. Trong tay anh cầm một bó hoa to, giọng đầy oán hận: "Bó hoa lớn thế này, tiên sinh mà thấy..."

Cố Sanh Sanh nghe tiếng thì xoay ghế lại.

Tiếng Chu Vị đột nhiên im bặt, nhét vội bó hoa vào thùng rác: "Phu nhân! Sao hôm nay cô lại đích thân đến đây vậy?"

Cố Sanh Sanh nghi hoặc liếc anh một cái: "Có ngày nào tôi không đích thân đến hả? Cậu cầm gì trong tay đấy?"

Chu Vị hoảng hốt, tròng mắt đảo nhanh, bỗng nhiên khoa trương nói: "Phu nhân, bánh ú cô mang đến thơm quá, cách xa tít cũng ngửi thấy mùi!"

Cố Sanh Sanh hít thử một hơi, trong không khí chỉ có một mùi hương nhàn nhạt: "Đâu có đâu, nhưng mà sao trong văn phòng lại có... mùi nước hoa vậy?"

Cố Sanh Sanh bất thình lình nhướn mày, ngửi ngửi quanh phòng một vòng, biểu cảm hòa nhã trên khuôn mặt nhỏ chợt thay đổi.

Hai chân Chu Vị tức khắc mềm nhũn.

Lý Cạnh vào sau, mặt không biến sắc giải vây giúp Lý Cạnh: "Là của thư ký mới vào văn phòng đưa tài liệu đấy ạ. Để tôi ra ngoài dặn cô ấy không được dùng nước hoa nặng mùi nữa."

Cố Sanh Sanh vội nói: "Cũng không cần lắm đâu."

Lý Cạnh thuận tay mở máy lọc không khí, tươi cười bưng nước trái cây mời Cố Sanh Sanh: "Phu nhân ngồi đi ạ, tiên sinh đang trong phòng họp, chốc nữa quay lại ngay."

Cố Sanh Sanh ngồi xuống vị trí của Thẩm Vọng, lấy hai cái bánh ú từ trong túi ra đưa cho bọn họ: "Đây là bánh tôi tự gói."

Hai người được sủng mà lo sợ, vội vàng nhận bánh ú rồi vui vẻ lui ra ngoài.

Vừa ra khỏi cửa liền đối diện với Thẩm Vọng: "Tiên... tiên sinh."

Không khí quanh Thẩm Vọng chìm xuống, cặp mắt phượng lướt nhanh qua cửa văn phòng đang đóng chặt.

Lý Cạnh ngầm hiểu, lập tức hạ giọng báo cáo: "Đã đuổi tiểu thư Hoàng Phủ đi rồi, không chạm phải phu nhân."

Bả vai Thẩm Vọng hơi thả lỏng ra, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như cũ: "Sau này còn cho người không liên quan vào phòng thì các cậu cũng không cần phải ở lại đâu."

Đại tiểu thư nhà Hoàng Phủ đó, ai mà ngăn nổi chứ. Hai người tự nhiên mang tội trọng, nhưng chỉ dám cúi đầu nói: "Vâng, tiên sinh."

Thẩm Vọng không để ý bọn họ, đi thẳng vào văn phòng.

Cửa sổ trong phòng mở toang, ánh nắng đầu hè chiếu rọi khắp căn phòng. Cố Sanh Sanh ngồi sau bàn làm việc, chăm chú lột vỏ bánh ú.

Dáng vẻ ngoan ngoãn vô cùng.

Hết thảy bực bội đều tan thành mây khói, trong lòng Thẩm Vọng chỉ còn lại tình yêu và vui sướng.