Sáng hôm sau....
Tại vùng ngoại ô New York city, Alex đưa cả gia đình hắn đến một khu đất trống rộng lớn.
Như Alex đã nói hôm qua, hôm nay hắn, Nat và hai đứa con sẽ cùng nhau về thăm Asgard một chuyến. Đáng lẽ ra, dự định ban đầu sẽ chỉ có Sasha cùng đi theo Alex và Natasha, nhưng bởi vì Albert đòi ghê quá, nên bất đắc dĩ Natasha phải gọi điện xin giáo viên chỗ trường cậu bé đang học, xin nghỉ mấy ngày.
Với việc này, Alex cũng không quá khắt khe. Việc học của con cái, hắn không để ý cho lắm, đơn giản là bởi bì gia đình hắn không phải một gia đình bình thường. Việc giáo dục văn hóa cần thì vẫn phải cần, nhưng cũng không nhất thiết phải đến trường, Alex đã dự định, sau khi chuyển nơi ở đến Avengers Tower, hắn sẽ để cho chính Tony tự mình làm thầy giáo, dạy dỗ kiến thức cho hai đứa nhỏ.
Dù gì tên kia cũng thường xuyên rảnh rỗi, lại là một trong những thiên tài số 1 số 2 trên Trái Đất. Bình thường ngoài nghiên cứu chế tạo và cải tiến những bộ giáp ra, thì thời gian còn lại hầu hết đều chơi bời lêu lổng.
Kiếm một công việc cho bạn hắn, cũng là một ý hay, hơn nữa, học sinh mà Tony dạy cũng là con của Alex, bác dạy học cho cháu cũng hợp tình hợp lý. Còn vấn đề bằng cấp? Ok! Bố mẹ hai đứa là những Avengers, bác lại là tỷ phú, nhà từ thiện nổi tiếng toàn thế giới. Hai tấm bằng mà thôi, với Tony hay Alex đều quá đơn giản.
Suy nghĩ vu vơ thế đủ rồi! Quay lại với chuyện chính.
Bốn người sau khi xuống khỏi xe taxi đi tới khu đất dưới ánh mắt khó hiểu của người tài xế, liền nhanh chóng đứng tụ lại với nhau. Alex thì bế lấy Sasha, Albert thì dắt tay mẹ mình. Sau khi đợi chiếc taxi rời đi, mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng xong xuôi, đột nhiên Sasha quay sang nhìn cha mình, tay nhỏ không ngừng dụi dụi đôi mắt vẫn còn ngái ngủ, dẫu môi hỏi
“Daddy, chúng ta đến đây làm gì vậy, không phải Daddy nói Daddy sẽ đưa Sasha về thăm ông bà nội sao?”
Nghe câu hỏi của con gái, cả Alex và Natasha đều quay đầu mỉm cười nhìn cô bé đáng yêu. Thay lời chồng mình, Nat nhẹ giọng giải thích: “Tất nhiên là Daddy và Mommy đưa Sasha về thăm ông bà rồi, nhưng bởi vì quê hương của Daddy rất xa, nằm tận ngoài vũ trụ, nên chúng ta sẽ đi đến đó bằng cách rất đặc biệt!”
Đối với hành trình lần này, Natasha cũng cực kỳ mong chờ. Mặc dù trước đây, hay nói đúng hơn là ở mộtt trong những kiếp sống mà cô đã trải qua, Natasha cũng đã từng theo Alex ( Balder) tới Asgard. Nhưng dù gì đó cũng là trải nghiệm trong mộng cảnh, giống như là xem phim 5D vậy, nhưng chân thật hơn rất nhiều. Còn hiện tại là thực tế, được cùng gia đình du ngoạn Asgard một vòng, được tận mắt chiêm ngưỡng, đặt chân lên Tiên Cung trong truyền thuyết đó, thật sự rất không tệ.
Sasha dừng lại động tác dụi mắt, hai con ngươi mở to, sáng ngời tràn đầy hứng thú, “Thật sao?”
“Yes!” Alex cười gật đầu một cái, sau đó lập tức rời đi ánh mắt khỏi đứa con, ngẩng mặt nhìn thẳng lên không trung, hô to
“Heimdall!” Tiếng nói vừa ra, trên bầu trời trong xanh mang theo những tia nắng dịu nhẹ buổi sớm mai, bỗng nhiên xuất hiện một đạo tia sáng khổng lồ bảy màu, cực kỳ chói mắt, cực kỳ mãnh liệt, bắn tới đám người.
Sau cuộc chiến ở New York, ngoài việc mang Loki trở về Asgard để nhận xử phạt, Thor còn đem theo khối Tesseract để Odin có thể dùng năng lượng không gian từ nó, chữa trị cầu Bifrost. Mà hiện giờ cũng đã qua 3 tháng, Alex chắn chắn rằng việc sửa chữa cùng đã hoàn thành, nên hành trình về thăm nhà lần này, cũng không phải rắc rối rườm rà gì cả.
“A...”
Hai đứa bé chỉ kịp nhắm chặt đôi mắt, hét to lên mội tiếng sợ hãi, giữa khu đất trống, bóng dáng gia đình nhỏ đã hoàn toàn biến mất. Tiếng hét của Sasha và Albert đi theo Bifrost suốt cuộc di chuyển ngắn ngủi, mãi đến khi bốn người ổn định lại tại Himinbjorg (phòng truyền tống Bifrost) mới dừng lại.
Nói tại sao lại dừng lại, bởi vì lúc này Albert và Sasha đã hoàn toàn ngơ ngác, sững sờ. Mở ra đôi mắt nhắm chặt, nhìn thấy không gian xung quanh là một căn phòng rộng lớn hình cầu, mang theo nét cổ kính kỳ lạ, phía xa xa là một tòa cung điện khổng lồ dát vàng son lộng lẫy hùng vĩ được nối thẳng với nơi gia đình họ đang đứng bằng một cây cầu hình lăng trụ làm bằng vật liệu giống như là đá thạch anh bảy màu, phát ra sánh sáng lung linh. Đặt biệt hơn nữa, trên không trung không còn là bầu trời trong xanh với những áng mây trắng trôi bồng bềnh nữa, thay vào đó là không gian vũ trụ bao la rộng lớn, những ngôi sao lấp lánh phía xa giống như những chấm sáng li ti tô điểm cho khung cảnh tuyệt đẹp mà hai đứa nhỏ chỉ từng được nhìn thấy trong tivi hay sách báo.
Kể cả Natasha, cũng không khỏi đưa ánh mắt ngắm nhìn toàn bộ nơi này. Được tận mắt chiêm ngưỡng trong thực tế vẫn khác hắn với xem qua trong giấc mộng.
Đây chính là Asgard!
Asgard có thể coi là một hành tinh nhỏ, một realm, nơi cư trú của Asgardians, chủng tộc sinh vật được con người trên Trái Đất công nhận là các vị Thần trong Thần thoại Bắc Âu. Nó không tròn như Trái Đất, không quay trục và không quay quanh bất kì một ngôi sao nào. Asgard là một khối phẳng, giống như một tiểu hành tinh có bề mặt trên cùng chịu lực hấp dẫn, nhằm giữ cho những người dân và các thành phố không bị trôi vào khoảng không vũ trụ.
Asgard đứng độc lập trên đỉnh Cửu Giới, tiếp xúc trực tiếp với Yggdrasil thông qua cầu Bifrost được nối với các dễ, từ đó có thể dễ dàng di chuyển đến mọi cõi.
Nhìn thấy thân ảnh của bốn người xuất hiện, an toàn đáp tới nơi đây, Heimdall rút ra cây kiếm đang cắm trên khóa truyền tống, sau đó chậm rãi đi tới trước mặt Alex, trên khuôn mặt từ trước đến nay luôn luôn lạnh lùng không có một biểu cảm biến hòa nào, lúc này lại hơi hiện lên một nụ cười mỉm
“Prince, Welcome back to Asgard!” Sau đó, ông ta lại quay đầu sang nhìn Natasha đang đứng bên cạnh Alex, hơi im lặng khoảng 2s, rồi cũng mỉm cười, mở miệng chào đón giống như vừa nói với Alex, “Princess, Welcome to Asgard!”
Khác với Thor và Loki, Heimdall chỉ gọi thẳng tên, Alex lại được ông ta xưng hô bằng Prince, Natasha cũng vinh dự lây mà được gọi Princess. Không phải nguyên nhân nào khác, đây chính là Heimdall biểu đạt sự công nhận và tôn trọng của mình với một người thông minh, dũng cảm, ổn trọng lý trí, biết yêu thương tôn trọng người khác và đặc biệt không ham muốn quyền lực như Alex.
Trong mắt ông, Alex mới thực sự là vị hoàng tử duy nhất xứng đáng kế thừa ngôi vị đức vua cai trị Cửu Giới từ Odin. Đáng tiếc là Alex không muốn ngồi lên chiếc ngai vàng đó, nhưng đây cũng là điều khiến Heimdall coi trọng hắn hơn rất nhiều. “Hi, Nice to meet u, Heimdall!”
Natasha chỉ đơn giản đáp lại lời chào đón của Heimdall, còn Alex thì lại mỉm cười nhìn ông ta, có chút cảm khái, nói
“Heimdall, Nice to meet u again! Cũng rất lâu rồi phải không? Dạo này công việc trông coi Cửu Giới như thế nào?”
“Vẫn luôn ổn định!” Heimdall cũng lập tức mỉm cười đáp lại.
Alex chỉ đơn giản gật đầu một cái, sau đó quay sang nói với hai đứa con lúc này đang nhìn chằm chằm vị thần canh cổng trước mặt, trong ánh mắt tràn ngập sự hiếu kỳ. Sasha thậm chí còn có một chút rụt rè ái ngại, vòng tay ôm chặt lấy cổ Alex, nép khuôn mặt nhỏ vào ngực cha mình, nhưng đôi mắt vẫn luôn liếc nhìn lấy Heimdall
“Hai đứa mau chào....bác đi! Bác ấy vừa bạn thân vừa là tiền bối của cha, tên là Heimdall, cũng là trưởng bối của bác Thor mà hai con đã được gặp”
Nghe cha mình nói vậy, Albert và Sasha rất nhanh liền rút đi rụt rè sợ hãi, đồng thanh ngoan ngoãn kêu lên, giọng điệu non nớt, nhưng ánh mắt vẫn tiếp tục tò mò đánh giá người trước mặt
“Cháu chào bác, cháu là Albert ( Sasha), con của Daddy ( Papa)!”
Thấy hai đứa bé đáng yêu như vậy, Heimdall cũng không khỏi tiếp tục biểu trì nụ cười trên môi, gật đầu thay cho lời chào, đáp lại: “Tiểu hoàng tử và tiểu công chúa thật đáng yêu!” ( Chỗ này mình không biết xưng hô của con cái hoàng tử là gì, mình tra trên web cũng không tìm được, nên đành để như vậy)
Tiếp đó, không để mất thêm thời gian, ông ngẩng đầu lên, nói với Alex: “Prince, The King và Thor đang tổ chức một bữa tiệc tại cung điện, Hoàng Hậu và 4 chiến binh cũng ở đó, cậu và gia đình mau chóng đến đó đi”
Nghe vậy, Alex gật đầu đáp ứng, nhanh chóng kéo tay Natasha và hai đứa nhỏ rời đi. Nhưng đến trước cửa phòng truyền tống, Alex lại đột nhiên dừng lại, dưới ánh mắt khó hiểu của Natasha, Albert và Sasha, hắn nhẹ nhàng đưa con gái cho vợ mình bồng lấy, sau đó lập tức nhìn về phía cung điện Valaskjalf nơi xa được nối liền với Himinbjorg bằng cây cầu Rainbow, giơ tay phải lên trước mặt, chờ đợi...
Mà lúc này tại trong cung điện, một hồi yến hội nho nhỏ ăn mừng chiến thắng đầu tiên của Thor trong hành trình dẹp loạn Cửu Giới sau khi Bifrost bị gẫy.
Sau khi Odin và Frigga lên tiếng bắt đầu bữa tiệc, mọi người nhanh chóng hưởng thụ lấy rượu ngon cùng mỹ thực. Toàn bộ sảnh chính cung điện tràn ngập tiếng cười cười nói nói vui vẻ. Thor cùng 4 người bạn của mình vừa ăn vừa so tửu lượng, kèm theo đó là những tiếng cười to vang vọng. Mà Odin cùng với Frigga chỉ yên tĩnh dùng bữa nơi phía trên vị trí ngai vàng. Frigga thì dùng ánh mắt vui vẻ ngắm nhìn khung cảnh quen thuộc phía dưới, còn Odin thì lại vừa ăn, vừa chìm vào suy nghĩ, chìm vào nỗi nhớ.
Ông đang nhớ người con út của mình! Cứ mỗi khi có tiệc tùng, nhìn xem anh trai, bạn bè của nó hoan thanh tiếu ngữ uống rượu với nhau, Odin lại cảm thấy nhớ con, cụ thể là Balder ( Alex), cảm thấy có chút ủy khuất cho thằng bé, nó đã chấp nhận rời xa cha mẹ, rời xa gia đình, không thể thường xuyên gặp mặt, chỉ để ở lại Midgard, thủ hộ lấy nơi đó, bằng chính tấm lòng yêu thương con người và tình yêu sâu đậm của thằng bé dành cho cô gái người phàm.
Đang lúc trầm tư, đột nhiên, một chuyện ngoài dự kiến xảy ra. Odin hơi ngẩng đầu nhìn về phương hướng Himinbjorg. Trông thấy cầu Bifrost được khởi động, ông ta hơi nhíu mày nghi hoặc.
Tại sao lúc này lại có người tới Asgard? Là người nào mà Heimdall lại đồng ý khởi động Bifrost đưa đến đây?
Bỗng nhiên, một ý nghĩ nảy ra trong đầu Odin, khiến tâm tình của vị vua này bỗng chốc tốt đẹp hơn rất nhiều, ánh mắt tràn đầy sự mong chờ.
Và giống như để trả lời cho suy đoán đó của Odin phải chăng là đúng, bên cạnh ngai vàng, một cây quyền trượng màu đen bóng, với ngay đỉnh là hai vòng tròn khuyết lỗ một to một nhỏ đan vào nhau, gắn vào hai vòng tròn đó là 6 chiếc vòng nhỏ hơn treo mỗi bên ( Mấy bạn lên search Madara lục đạo, thấy ảnh Madara cầm lấy một cây trượng làm từ cầu đạo ngọc ý, thì cậy trượng này giống như thế nhưng cầu kỳ hơn chút), nó nhanh chóng rời khỏi vị trí mà giống như đã được cố định bao năm nay, không một ai có thể nhấc lên được, kể cả Thor, bay vụt tới phía trước, rời khỏi cung điện dưới những con mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người có mặt tại đây.
Odin đã chắc chắn với suy đoán của mình, nở một nụ cười vui vẻ, đứng bật dậy...
Mà ở cửa phòng truyền tống Himinbjorg, cũng không mất thời gian quá lâu, khoảng tầm chưa đến một phút, cây quyền trượng vừa rồi được đặt cạnh ngai vàng của Odin, nhanh chóng bay tới phía Alex, nằm gọn trong tay hắn, hơi run lên, như là đang biểu thị sự vui mừng khi được gặp lại người chủ nhân duy nhất của nó.
Dưới những cái nhìn kinh ngạc của Natasha và hai đứa nhỏ, quần áo thường ngày khi ra ngoài của Alex, từ chiếc mangto dạ đen, đến chiếc quần kaki màu nâu nhạt dần dần được thay thế bằng một chiếc áo khoác dài màu trắng, cổ vành rộng viền đen, đằng sau có 6 ký hiệu hình câu ngọc được in lên lưng áo, cảnh tượng biến đổi giống hệt với Thor trước kia khi bị lấy lại sức mạnh, chỉ khác là không có tia sét nào đánh xuống, mà được thay thế bằng những làn khói trắng mờ ảo. ( Trang phục của Madara lục đạo, trông nó...so cool!)
Phía sau lưng, Heimdall đứng đấy nhìn lấy vị hoàng tử nhỏ nhất Asgard đang đứng ‘biến hình’, ông hơi nâng lên khóe môi, nhẹ gật đầu.
Đúng vậy, đã trở về Asgard, thì cũng nên thay đổi trang phục. Mặc dù đã bị mất đi hầu hết sức mạnh vốn có nhưng... dù sao thì vị Thần mang quyền năng của sáu cõi luân hồi đã chính thức trở về!