Cậu làm gì?
Thao em!
Trái tim bé nhỏ của Kiều Văn không thể khống chế mà run lên một cái, loại lời kịch này thường nghe thấy trong tiểu thuyết đam mỹ cao H, bây giờ trực tiếp bị dùng trên người hắn, cảm giác chân thực đó vừa mộng ảo lại vừa kích thích.
Từ Chính Dương ngậm lấy lỗ tai của hắn liếm láp mấy lần, giống như tình nhân thấp giọng thủ thỉ nói: “Thầy Kiều, lâu rồi không gặp, có nhớ tôi không?”
Nói xong, cũng không cho Kiều Văn cơ hội trả lời, trực tiếp nắm tay Kiều Văn tìm đến đũng quần của mình, nơi đó đã nổi cao lên một túp lều, côn thịt cách lớp quần được xoa nắn, Từ Chính Dương thoải mái thở ra một hơi, phun nhiệt khí nói: “Dương vật của tôi nhớ em muốn chết, bảo bối, đến an ủi nó một chút đi!”
Nói xong, Từ Chính Dương nửa ôm nửa đẩy Kiều Văn hướng vào trong phòng, nhưng Kiều Văn rõ ràng không muốn phối hợp, thân thể giãy giụa kịch liệt, ngữ khí có chút tức giận trách mắng: “Đừng giỡn, mau thả tôi ra!”
Từ Chính Dương cảm giác được Kiều Văn chống cự, chân mày hơi nhíu lại: “Thầy Kiều, chúng ta một tuần không gặp, một tuần không làm tình, thầy không muốn sao?”
Lời này của hắn nói cứ như chuyện đương nhiên vậy, Kiều Văn nghe mà thực sự không hiểu ra sao, bọn họ bất quá một tuần trước hẹn pháo có một lần mà thôi, quan hệ bạn pháo cũng không thể nói a, nhiều lắm chính là đối tượng tình một đêm mà thôi, nhưng Từ Chính Dương một bộ ngữ khí cùng tư thế “Tôi là người đàn ông của em” là chuyện gì xảy ra?
Kiều Văn còn chưa kịp nghĩ nhiều, đột nhiên cảm giác được cái mông của hắn có nhiều thêm một đôi tay, bàn tay to của Từ Chính Dương bao lấy cái mông cong vểnh của hắn, cách khăn tắm vừa ôn nhu vừa khiêu khích chậm rãi nhào nặn mấy cái, cười nói: “Bảo bối, em rất muốn phải không?” Hắn đột nhiên đem khăn tắm kéo xuống, bàn tay không hề cách trở xoa bóp cái mông thịt bóng loáng, mềm mại, bóp lấy hai cánh mông thịt co dãn mười phần tách ra hai bên, ngón tay đưa đến miệng huyệt nhẹ nhàng làm chuẩn bị: “Nhiều ngày không bị làm như vậy, nơi này không ngứa sao? Hửm?” Ngón tay liền nhè nhẹ ở trên miệng huyệt uốn khúc khều khều mấy cái: “Ngứa không? Bảo bối… Muốn đại kê của ông xã thao em không?”
Điều này ôn nhu, khiêu khích, gợi tình đến cực điểm, khiến Kiều Văn ý loạn tình mê, thân thể cũng đã không thể khống chế mà động tình, nhưng là không được, không thể cứ như vậy mà bại bởi tính dục chết tiệt, hắn đêm nay tắm rửa sớm như vậy không phải là vì chờ Từ Chính Dương đến làm hắn…
Kiều Văn ổn định tâm trí, dùng sức đẩy ra khống chế lỏng lẻo của Từ Chính Dương, sau đó nhặt lên khăn tắm vây quanh trên eo mình một lần nữa, nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Từ Chính Dương nói: “Xin lỗi, tôi đêm nay còn có việc, không thể chơi với cậu.”
Từ Chính Dương ngạc nhiên mà trợn to hai mắt, trong đôi mắt tràn đầy không thể tin được, hắn vội vã hỏi: “Thầy đêm nay có việc gì…”
Hắn vẫn chưa hỏi xong vấn đề, một hồi tiếng chuông đột nhiên phá vỡ tình thế giữa hai người, là điện thoại di động của Kiều Văn vang lên, Từ Chính Dương sững sờ đứng đó, nhìn Kiều Văn tiếp điện thoại.
“Alo… Ừ, tôi đang chuẩn bị ra ngoài… phòng 303 đúng không? Được, tôi biết rồi… Không cần, tôi đón xe tới là được rồi… Không cần chuẩn bị bữa khuya, tôi sáng ngày mai có một, hai buổi lễ, không tiện qua đêm… Được, lát nữa gặp!”
Kiều Văn cúp điện thoại, thở ra một hơi, trong lòng hắn vẫn có chút lo lắng.
Xoay người lại, phát hiện Từ Chính Dương sắc mặt biến thành màu đen, ánh mắt băng lãnh, Kiều Văn trong lòng hơi hồi hộp một chút, hắn vừa định hỏi làm sao vậy, Từ Chính Dương đã giành mở miệng trước: “Thầy muốn cùng thằng đàn ông khác mướn phòng?”
Câu này ngữ khí trực tiếp đến bình thản, nhìn không ra tâm tình có gì biến động, kỳ thực trong lòng Từ Chính Dương đã nổi lên hừng hực lửa giận, hắn liều mạng nín thở mới có thể miễn cưỡng khắc chế sự phẫn nộ của mình, nội dung cú điện thoại vừa rồi Kiều Văn nói đứt quãng, nhưng Từ Chính Dương lập tức liền tóm lấy điểm mấu chốt: phòng 303, ăn khuya, qua đêm… Hắn phong lưu mấy năm, trên sân chơi kiến thức sâu rộng, làm sao không nghĩ tới những tin tức này đại biểu ý gì.
Mướn phòng, Kiều Văn đêm nay muốn cùng thằng đàn ông thối khác lăn giường… Từ Chính Dương cảm thấy mình quả thực tức giận đến điên lên rồi!
Kiều Văn mặt có chút hồng, hắn từ trước đến giờ đều là một người thẳng thắn, hơn nữa cùng Từ Chính Dương cũng đã quan hệ, trạng thái dâm đãng hay trò hề gì gì đó cũng đã bị hắn thấy hết, cũng không có gì che dấu, liền thoải mái thừa nhận: “Ừm, là có người theo đuổi tôi, tôi đáp ứng cùng hắn thử một chút xem.”
Từ Chính Dương triệt để ngây ngẩn cả người: “Có người theo đuổi thầy!?”
Mụ nội nó, là tên khốn kiếp nào dám cướp người của ông!?
Kiều Văn gật gật đầu, kể với hắn sự tình bị theo đuổi nổi lên mấy ngày nay lúc ở nước ngoài.